Chương 13 ăn của ta một cái mắt gấu mèo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phúc Thuận y quán .

Lâm Cẩn Du sau khi chẩn trị cho một vài bệnh nhân , đang ngồi ở chỗ nghỉ ngơi thì lỗ tai khẽ nhúc nhích liền nghe thấy được một thanh âm quen thuộc từ xa lại gần truyền đến.

“Tiểu nương tử tốt.”

“Đa tạ khích lệ!”

“Không gì không gì ......”

Vừa nghe thanh âm này chỉ biết Vân Tư Thần kia nhất định lại ở y quán trêu ghẹo phụ nữ, Lâm Cẩn Du nghe thấy đầu đầy hắc tuyến.

Vân Tư Thần như trước vận lam y, phía trên có kim tuyến cùng trang sức. Hắn vừa  đường làm quan rộng mở, vừa hành tẩu gian hồ .

Nhưng mà, lúc hắn vừa mới cất bước vào Phúc Thuận y quán liền thấy một đạo ánh sáng chói mắt lướt tới. Tuấn mi hắn giương lên, nghiêng người trốn tránh .

“Sao lại thế này?”

Vân Tư Thần vừa định hỏi, đã thấy một thân ảnh màu xám nhanh chóng nhảy lên tới trước mặt, không nói hai lời nâng tay liền đánh tới hắn .

Hắn chỉ trốn tránh, qua hai chiêu, tập trung nhìn vào người tới rồi chỉ vào Lâm Cẩn Du bất khả tư nghị nói:

“Tiểu Lâm, ngươi điên rồi? Đến cả ta mà ngươi cũng dám đánh?”

Nha đầu này chắc không phải là điên rồi chứ?

Lâm Cẩn Du đứng tấn nắm chặt nắm tay một trước một sau, nói:

“Bớm xàm ngôn , đánh xong rồi nói!”

Đứng ở sau quầy Tiếu chưởng quầy nhìn tình cảnh như thế liền phát hoảng:

“Tiểu Lâm, ngươi làm sao vậy? Đó là thiếu gia a!”

Tiểu Lâm không phải uống lộn thuốc chứ ? Ngay cả lão bản cũng dám đánh?

Lâm Cẩn Du không để ý tới Tiếu chưởng quầy đang kinh ngạc thân thủ lại hướng Vân Tư Thần tập kích.

Vân Tư Thần cùng nàng qua mấy chiêu nghiêng đầu hỏi:

“Vì sao đánh ta?”

Lâm Cẩn Du đôi mắt nhíu lại:

“Ngươi thật sự không biết?”

Nàng vừa rồi bỗng nhiên tập kích hắn chính là muốn nhìn khi hắn không có phòng bị thì sử dụng chiêu võ công nào, chỉ qua mấy chiêu nàng liền có thể đoán được , đêm qua tên nam tử đội mặt nạ bươm bướm chính là người trước mặt này.

Người tự xưng là thiếu gia này chỉ sợ đã sớm biết thân phận của nàng , tự nhiên cứ như vậy xem trò vui từ nàng, tuy rằng vẫn chưa xúc phạm tới nàng, tuy rằng cũng cho nàng dược cứu mạng , nhưng là nàng cũng không thể không công như ngốc tử bị hắn xem trò vui như vậy.

Quan trọng nhất là, hắn đêm qua còn như vậy đùa giỡn nàng?

Nàng dù sao cũng phải đòi lại một chút công đạo chứ?

Vân Tư Thần thấy Lâm Cẩn Du nói như thế, trên mặt không có biểu hiện gì, nhưng là cảm thấy vẫn là có chút bội phục , không nghĩ tới, nàng nhanh như vậy liền đoán được là mình .

Nàng quả nhiên nhận ra được ngay!

“Tiểu Lâm, ngươi đã biết.

Như vậy đi, ta nhìn tư chất võ công của ngươi không tệ, chẳng qua không có nội lực, nếu như ta dạy ngươi nội công tâm pháp , lúc đó võ công của ngươi liền có thể đột nhiên tăng mạnh .”

Lâm Cẩn Du không có đáp lời, vẫn tiếp tục nhấc chân lên đá vào mặt Vân Tư Thần .

Vân Tư Thần mặt cười nhếch mép nói:

“Trước tiên để ta nói đã , đừng đánh vào mặt, ta còn muốn dựa vào khuôn mặt này kiếm cơm!”

“Các ngươi đừng đánh nữa!”

Tiếu chưởng quầy thấy hai người đánh đến loạn, lo lắng trùng trùng lại bàng khuyên nhủ.

“Ngươi câm miệng!”

Vân Tư Thần xoay người mắng Tiếu chưởng quầy một câu, còn thuận tiện ném một mảnh khăn bố bẩn đến trong miệng Tiếu chưởng quầy , ngăn chận cái miệng của hắn.

Tiếu chưởng quầy miệng ngậm khăn bố bẩn ngồi vào trong quầy khóc đến thương tâm muốn chết, hắn đây là trêu chọc ai?

Lâm Cẩn Du thừa dịp Vân Tư Thần phân tâm dùng liền nắm tay lại lần nữa đánh hướng mặt Vân Tư Thần .

Vân Tư Thần vươn bàn tay to cầm nắm đấm của Lâm Cẩn Du cợt nhả nói:

“Nói rồi , không được đánh vào mặt! Nha đầu này thế nào không giữ chữ tín?”

Đôi mắt Lâm Cẩn Du nhíu lại, cái gì giữ chứ tín, nàng căn bản là không đáp ứng hắn, ngày hôm nay, nàng liền chuyên đánh mặt hắn!

Hai người cứ vậy đánh qua lại, mà Vân Tư Thần mấy lần nói muốn dạy Lâm Cẩn Du nội công mà Lâm Cẩn Du hờ hững chỉ để ý đánh nhau, hơn mười chiêu qua đi, Vân Tư Thần rốt cục nổi giận:

“Tiểu Lâm, ngươi có biết ta là ai không ? Ta nguyện ý giáo ngươi nội công tâm pháp mà bao nhiêu nhân sĩ giang hồ tha thiết ước mơ, ngươi dám cứ như vậy ngạo mạn không cần ?”

Nghe xong lời này, mắt đen Lâm Cẩn Du lưu chuyển, phút chốc ngừng lại, nàng nâng mi hỏi:

“Ngươi là ai?”

Vân Tư Thần thấy Lâm Cẩn Du rốt cục ngừng tay, hỏi danh hào của hắn , hắn thu hồi tay đang phòng bị, theo quán tính nhìn y phục trên người bởi vì đánh nhau mà bẩn, cuối cùng là nâng tay thuận hướng phải buông xuống sợi tóc, đầu thuận thế hướng bên phải vung .

Lâm Cẩn Du thấy bộ dáng hắn đùa giỡn soái như vậy, khóe mắt nhịn không được run rẩy  một chút.

Làm khóe mắt Lâm Cẩn Du run rẩy , lại không biết Vân Tư Thần từ chỗ nào giống ảo thuật cư nhiên lấy ra một cái chiết phiến.

Lâm Cẩn Du một đầu hắc tuyến......

“Bá”

Vân Tư Thần mở ra chiết phiến, nhẹ nhàng lay động trong tay rồi đứng lên, theo gió thổi, sợi tóc bên tai đi theo lay động đứng lên.

Bộ dáng kia thật có thể nói như mỹ thiếu niên nhẹ nhàng, công tử tuấn mỹ.

Bên môi hắn vi dạng, ánh mắt đắc ý tràn đầy:

“Ta trên giang hồ được mọi người ngợi khen tà y, Vân Tư Thần!”

Lâm Cẩn Du đang nghe thấy Vân Tư Thần thả ra danh hào chính mình , bừng tỉnh đại ngộ tiến lên nửa bước tán thưởng nói:

“Hoá ra các hạ chính là vân đại hiệp nổi tiếng thiên hạ a, tại hạ sớm đã nghe danh .”

Vân Tư Thần thấy Lâm Cẩn Du bộ dáng sùng bái , mắt đen lưu chuyển mang theo rạng rỡ, cảnh tượng như vậy khiến hắn càng thêm đắc ý đứng lên, bộ dáng tốt giống đang nói

“Tiểu nha đầu ngươi cuối cùng đã biết ta lợi hại ”.

“Thế nào? Ngươi có bằng lòng hay không bái ta làm thầy?”

Vân Tư Thần vừa thu lại chiết phiến, ngửa đầu nói.

Lâm Cẩn Du tiến lên nửa bước, vuốt cằm gật đầu nói:

“Có thể làm đồ đệ của vân đại hiệp , tại hạ tự nhiên cảm vinh hạnh.”

Dứt lời cúi người chuẩn bị quỳ xuống đất bái sư.

Vân Tư Thần thấy thế xoay người nâng cánh tay Lâm Cẩn Du dậy, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lâm Cẩn Du đột nhiên ngẩng đầu, hai nắm tay bóp lại , trong khoảnh khắc nhắm ngay hai mắt Vân Tư Thần  hung hăng đánh đi tới.

Một quyền vừa tới !

“Ăn của ta một mắt gấu mèo!”

Nàng quản hắn là Vân Tư Thần hay là Vân Tư Dạ? Vô luận như thế nào nàng cũng muốn đòi lại công đạo!

Vân Tư Thần vạn vạn không có dự đoán được Lâm Cẩn Du sẽ đưa ra một chiêu như vậy , bất ngờ không kịp phòng gian không kịp trốn tránh, hai mắt liền lãnh đủ hai quyền.

“Đã nói không được đánh vào mặt !”

Vân Tư Thần giận dữ, một tiếng hét điên cuồng cắt qua phía chân trời.

Ngồi xổm dưới quầy, Tiếu chưởng quầy nghe thấy thiếu trang chủ nhà mình nổi trận lôi đình, tay run lo lắng nói:

“Thảm , thảm , hôm nay nóc y quán đều sẽ bị dỡ xuống !”

Phải biết rằng, thiếu trang chủ nhà hắn để ý nhất chính là khuôn mặt, thật so với tánh mạng hắn còn muốn quan trọng hơn.

“A, hôm nay Phúc Thuận y quán tại sao náo nhiệt như vậy?”

Sau khi Vân Tư Thần một tiếng điên cuồng hét lên , một đạo thanh âm nam tử trong sáng truyền vào.

Lâm Cẩn Du nghe vậy thu quyền, mặt vừa chuyển liền thấy được Nạp Lan Duệ Thảng cùng với phía sau hắn một khuôn mặt tuấn tú - Nạp Lan Duệ Tích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net