11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

M vừa hào hứng vừa lo sợ khi anh B lại muốn hẹn cậu ra ngoài đột ngột.

Giấy mượn tiền để thỏa lòng tự trọng cao của anh ấy thì cậu cũng đã kí, dù cậu muốn giúp anh ấy thật lòng. Ngoài mặt trong có vẻ là vậy, nhưng để kiểm soát một người vừa thẳng thẳng vừa ngây thơ thì chỉ còn cách đó. M vốn đã tốn công tốn sức điều tra kĩ lưỡng rồi mới dám bỏ tiền để đổi lấy ơn nghĩa trước, sau đó mới có thể thoải mái kiểm soát anh âm thầm và xảo quyệt như vậy. Thuyết phục Q rời khỏi công việc đó xem như là cậu đã thành công tận 9 phần trong kế hoạch, hơn hết là tiến gần hơn đến việc ép anh phải tham gia trò chơi chủ - tớ toàn thời gian.

Trong lúc M vui vẻ hẳn khi đã coi như tóm lấy được B, thì bên cạnh anh sáng nay vẫn còn một người khác, cố nằm ngủ lười cạnh anh trên giường.
Đêm qua, sau khi nhóc ta được bắn khí lực ra ngoài, cậu nhóc liền gục ngã như không còn hơi sức, và thế là cậu được người đó bế luôn lên giường để chăm sóc.
Tỉnh dậy với người nằm bên cũng trần truồng như mình làm cậu suýt nữa hoảng vì không nhớ gì. Người đàn ông kia đã thức giấc từ lâu, nhưng vẫn tựa lưng vào giường và xem tin nhắn. Tuy vừa mới lâm trận xong, nhưng cậu vẫn còn chút hừng hực sót lại, chưa kể lại được va chạm xác thịt dưới chăn cùng với người đó. Cậu cố gắng cương cứng một lần nữa, mong muốn của cậu lúc này là được phép dồn khí ra ngoài trước khi không thể làm vậy lần nào nữa.

"Sắp tới có thể chúng ta sẽ đón một người nữa dọn vào ở cùng rồi nè."
Cậu trố mắt ngước nhìn ông chú của mình.
"Chú có một người bạn bị tai nạn, thấy tội nên chú bảo sang đây ở tạm."
Nói đến đây thì cậu cũng tự hiểu người bạn đó thân thiết đến mức nào. Nói như vậy chủ yếu là để thông báo, chứ bản thân cậu cũng đâu có quyền gì ý kiến.
Cảm xúc tuột dần sau thông tin bất ngờ, nhưng cậu vẫn cố gắng khơi dậy hưng phấn, quyết tâm được tự thỏa mãn tình dục lần cuối trước khi bị biến thành người thứ ba trong nhà.

Cậu gom dọn quần áo, định về phòng tắm rửa rồi xả ra lần cuối thì bị ông chú gọi lại. Trong cái hộp là một dụng cụ kim loại sáng bóng cùng một chiếc chìa khóa nhỏ. Đã chấp nhận được sướng trước, dĩ nhiên là cậu không có quyền từ chối việc đeo thứ đó lên dương vật của mình, để chứng minh cậu luôn sẽ tuân thủ luật đã giao.

Vừa được nghe thông báo lúc sáng thì buổi chiều, ngay lập tức cậu đã thấy được gói đồ đạc của người đó được chuyển qua tận cửa nhà. Ngày mà cậu bị biến thành người thứ ba đến nhanh hơn cậu tưởng rất nhiều.

----
Ngài Tư tế chậm rãi bước đi trên hành lang mà không hề có bất cứ người hầu nào theo sau như thường thấy. Một tên thanh niên cao to từ trong nhảy phóc ra, chặn đường và hù dọa lão già. Tuy có hơi giật mình trước trò tinh ranh của tên này, những lão cũng đã đoán trước phần nào với cái bóng thập thò kia nên không tỏ ra sợ hãi theo đúng ý của gã.

"Chà, ngài đây có tinh thần vững vàng quá nhỉ?"
"Lão đây suýt ngất xỉu đấy ạ, xin Ngài hiệp sĩ Blank đừng trêu đùa thế ạ"
Vị hiệp sĩ kia cố diễn nét mặt hụt hẫng và chán nản vì trò đùa thất bại của mình.
"Vậy thì thôi. Ta cứ tưởng là những người hay làm chuyện lén lút thì dễ bị hù dọa lắm chứ!"
Lão già bị mỉa mai nhưng vẫn vui vẻ cười cho có lệ.
" Về chuyện của hiệp sĩ Noir, ông bạn già của ta phản ứng thế nào khi biết được chuyện đó vậy?"
"Ngài Noir tuy bề ngoài cứng cỏi thế thôi chứ khi nghe thần báo tin thì cũng đã có chút yểu lòng và lo lắng đấy ạ."
"Hà hà. Tốt lắm, tốt lắm ông bạn của tôi. Để xem xem ông xoay sở thế nào khi tôi tìm ra thằng bé trước ông nào."
"Ngài gọi tôi ra đây chắc không chỉ để hỏi mỗi chuyện này đâu chứ nhỉ?"
'À, suýt thì quên mất. Ta đã dùng quyền lực của mình để bắt lão Quản nô đồng ý rồi, hai tên nô lệ phế phẩm của ta, Ngài cứ tự nhiên mà sử dụng thỏa thích, hi vọng chút phế phẩm này cũng giúp lão phần nào!"
"Ta rất cảm kích tấm lòng của ngào Blank, khi nào có kết quả tốt, tôi sẽ để ngài biết đầu tiên."
"Thôi thôi, ta cảm ơn. Mấy món bỏ đi đó có cải tạo cỡ nào thì cũng là rác rưởi thôi."
Khựng lại một chút, có lẽ ngài hiệp sĩ kia đã biết mình hơi quá lời.
"Hừm, xin lỗi, ta không có ý đó. Chỉ là ta mong công sức của ta được đền đáp sớm thôi, dù gì thì chúng ta rất cần thứ đó thành công mà phải không?"
"Vâng, tôi hiểu ý ngài mà."
----
Hôm nay cậu thanh niên vẫn phải tiếp tục được giáo huấn bởi những tên người hầu đó. Nhưng may là không phải là phần lỗ giữa hai mông. Đơn giản thì lỗ nhị của cậu được thả tự do, không phải chứa thứ gì. Vẫn là bị trói như thường lệ, thay vì gồng cơ để không phải chịu đòn hay tra tấn, cậu phải cố hít sâu để cố giữ mạng sống. Chiếc ghế đung đưa theo bản lề đẩy ra trước và sau, đưa lần lượt nửa thân trên và nửa thân dưới của cậu nhào lộn, chìm sâu vào một bể nước lạnh lẽo, nơi chiếc ghế mà cậu đang ngồi được đặt trên đó. Bọn người giáo huấn đó thậm chí còn cạy mở cứng hàm của cậu, để cậu được thoải mái sặc sụa trong bể nước kia.
Ngạt nước rồi thở lại, bài huấn luyện này nhẹ nhàng đến không tưởng, nhưng là đối với những tên có trách nhiệm đứng xem, còn cậu thì như chết đi sống lại với thời gian phải ngâm đầu cứ tăng dần lên từng chút.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net