Chap 18: Bách Tú gia trang.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phục Linh trấn, tại thư phòng của Bách Tú gia trang.

- Phu nhân...người chớ tức giận... Lão gia chỉ là ham vui nhất thời.

Một nha hoàn đứng tuổi quỳ dưới bậc thềm cất tiếng lo lắng.

Phu nhân nhà Bách Tú tận mắt chứng kiến phu quân đem 'tiểu tam' về, còn đứng trước cổng lớn tuyên bố từ chức đại phu nhân của nàng, lập tiểu tam làm lớn. Phu nhân Bách Tú gia uất hận, tự nhốt bản thân ba ngày ba đêm trong thư phòng nhưng vị phu quân kia nào có để tâm tới nàng, giờ hắn đang vui vẻ trong vòng tay của mỹ nhân.

Thấy vị phu nhân không đáp lại, nha hoàn kia tiếp tục mở lời động viên:

- Phu nhân, người đừng như vậy. Phu nhân muốn đá tiểu tam kia ra khỏi Bách Tú gia thì phu nhân phải phấn trấn lên. Lão nô có kế hay muốn hiến cho phu nhân.

Đáp lại vẫn là sự tĩnh lặng lạ thường. Nha hoàn đứng tuổi đánh bạo, mạnh dạn đứng lên, gõ cửa phòng. Nhưng khi vừa chạm tay lên thì cửa phòng đã khẽ mở.

" Cửa không chốt?! "

Có cảm giác bất an, nha hoàn kia vội mở toang cửa. Bà ta hoảng hốt tột cùng, chân tay mềm nhũn vừa bò vừa hét loạn lên:

- Phu nhân... Phu nhân thắt cổ... tự vẫn...

Vị phu nhân tựa cằm trên tấm lụa trắng, chân duỗi thẳng cách sàn chừng năm tấc, bên cạnh là cái ghế đổ. Cơ thể đã lạnh ngắt, da dẻ nhợt nhạt... Kì lạ, dường như không còn huyết sắc!

Ống tay áo của vị phu nhân buông thõng, đung đưa theo chiều gió thổi từ ngoài vào... Ống áo trống rỗng!

************************************

Mấy ngày sau sự tình Khâu Diệp tấn công Phục Linh trấn, mọi việc đều trở lại như lúc ban đầu. Lạc danh y tất bật với các công việc trong y quán.

Y quán ba người một thú mà chỉ có mỗi Lạc Thiên Y làm việc. Từ cứu người tới quét sân, lấy nước, đốn củi, nấu cơm... Bình thường mấy việc lặt vặt này đều do Thố Thố làm thay danh y.

" Có phải ta được Thố Thố phục vụ quá nên nhàn nhã rồi không?! ". Lạc Thiên Y tay kê đơn, chân dẫm quần áo để giặt, thở dài suy tư.

- Mẫu thân viết lên lưng A Phong! - A Phong từ đâu bất ngờ xuất hiện, hớn hở nói.

A Phong đưa tấm lưng rộng về phía Thiên Y, ý muốn mẫu thân để giấy lên lưng A Phong mà viết.

Lạc Thiên Y xoa đầu A Phong cười nhẹ, nói:

- Ta viết xong rồi. A Phong giúp ta đem tờ giấy này đặt trong ngăn thứ tư đếm từ trái sang hàng trên cùng.

A Phong vui vẻ cầm lấy, miệng lẩm nhẩm lời Thiên Y dặn dò. Rất ngoan a! Dạo này A Phong cũng không còn mít ướt như lúc mới gặp Thiên Y ở bên suối.

Nhìn dáng chạy ton ton của A Phong vào sảnh làm Thiên Y bật cười. A Phong thoạt đầu có gây phiền với Lạc danh y nhưng những ngày qua lại rất tích cực, ngoan ngoãn nghe lời. Lạc Thiên Y tới Nam Cung gia sắc thuốc cho hai vị tiểu, A Phong cũng đi cùng phụ mang đồ. Thiên Y đi hái thảo dược, A Phong đi cùng xách nước; Thiên Y kê đơn, A Phong quét sân...

- A Phong còn giúp ta được nhiều việc... Chứ không vị trong căn phòng nhỏ kia, tối ngày không rời phòng nửa bước... Không biết có làm điều gì không phải với Thố Thố không nữa?!

Lạc Thiên Y bất mãn, không tự chủ thốt thành lời.

- E hèm... Tối nay ăn canh Khổ Khoa. - Thân ảnh ánh kim xuất hiện từ phía sau Thiên Y, nói.

Lạc Thiên Y kinh ngạc.

" Mới nói xấu một câu, có cần xuất hiện bất thình lình đằng sau ta như vậy không?! Đã thế còn 'tối nay ăn canh Khổ Khoa'... "

Nội tâm gào thét nhưng bên ngoài niềm nở, Lạc danh y nói:

- Ngọn gió nào đưa ngài ra đây!

Thân ảnh ánh kim nói dứt khoát, chốc ngừng một lúc rồi nói tiếp:

- Thiên giới có việc. Thố Thố đã ổn định... Đừng nói Thố Thố là ta tới.

- Được rồi. Hai người cũng thật là...

Lạc Thiên Y nhận lời, nàng chưa kịp nói dứt lời thì con người thần bí đã hoà lẫn vào ánh nắng sớm ban mai mà rời đi.

" 'Người đó' đến và đi nhẹ tựa cơn gió, đến không ai hay, đi không ai kịp nói lời từ biệt. Tác phong làm việc của ngài là vậy! Có khi nào ảnh hưởng từ Thố Thố không?! "

Bỏ qua suy nghĩ vẩn vơ, Lạc Thiên Y vui vẻ cười nói:

- Thố Thố sắp tỉnh rồi!

************************************

Trước cổng lớn Bách Tú gia trang, một thân ảnh thanh thuần, nghiêm trang kế bên một thân hình cường tráng, khoẻ khoắn lại đang bị nô bộc nhà Bách Tú gây khó dễ.

- Ta cảm nhận được có luồng ác khí trong phủ. Ngươi hãy đưa ta đi gặp gia chủ của Bách Tú gia. - Bạch đạo trưởng ôn tồn nói.

- Đạo gia cái quái gì?! Ngươi tới xin tiền chứ gì? - Một tên nô bộc gác cổng hống hách, vênh mặt.

Hắn lôi mấy đồng lẻ ném về phía Bạch Ngọc, giọng khinh bỉ quát:

- Cầm tiền rồi xéo đê!

Bạch đạo trưởng bất ngờ trước hành động của tên gia nô, định đưa tay lên che mặt... Nhưng lại không có gì va chạm vào người.

Bắc Thần Tư vung tay, lập tức mấy đồng lẻ hất ngược lại, lao nhanh như tên bắn, cắm chặt vào cổng chính Bách Tú gia. Bắc Thần Tư bất ngờ xuất hiện trước mặt tên gia nô, hành động nhanh gọn, thúc một cái nhẹ vào bụng hắn. Tên nô bộc ôm bụng, ngồi thụt xuống, gương mặt đau đớn.

Mấy tên nô bộc gác cổng thấy vậy liền xông lên định đánh.

- Dừng tay, các ngươi lui xuống! - Một vị thiếu niên mặc tang y, phong thái thư sinh lên tiếng.

- Đại thiếu gia! -vài tên gia nô cúi đầu.

Đại thiếu gia nhà Bách Tú cúi người kính cẩn nói với hai vị ngoài cổng:

- Bạch đạo trưởng, Bắc Thần võ sư, Bách Tú gia tiếp đón không chu đáo. Thất lễ, thất lễ rồi!

Nhận ra cao nhân trước mặt, tên nô bộc vênh váo ban nãy cúi người quỳ lạy van xin:

- Tiểu nô không biết hai vị tới...tiểu nô cứ nghĩ bọn xấu lợi dụng... Tiểu nô không đúng, tiểu nô biết sai rồi...

Bạch đạo trưởng cúi người, truyền một chút linh lực trị thương cho tên nô bộc. Bạch Ngọc ôn hoà nói:

- Biết sai là được rồi. Việc vừa rồi ta không trách.

Tên nô bộc kia ngẩn mặt nhìn Bạch đạo trưởng, miệng lắp bắp:
- Đa tạ, đa tạ.

Bắc Thần Tư tâm trạng không vui, liếc tên gia nô ôm đất quỳ lạy, gằn giọng nói:

- Biết sai phải sửa! Còn để ta thấy thái độ coi khinh người khác của ngươi... thì cứ chuẩn bị sẵn hòm sáu tấm.

24/04/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net