Hồi 1: Trùng sinh đêm tân hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong Đông cung phủ Thái Tử, Hoàng phi nương nương ngồi bên một góc tường, chàng không yêu ta, sao lại lấy ta? Chàng khô png động lòng trước nữ nhân nào? 

- Lệnh Từ Hi ta kiếp sau quiết chinh phục trái tim của chàng, cùng chàng chinh chiến thiên hạ! 

Một đạo sấm chớp động thiên. Lý Cao Tường năm 12, Hoàng Phi Lệnh thị, chết không rõ lý do.

Rầm rập rầm rập! Tiếng xe ngựa cờ hoa, ngày ta và chàng chính thức trở thành phu thê. Ta chết rồi, vẫn còn nhớ những cảnh này sao? Từ Hi mở mắt ra, một giải lụa đỏ treo trước mặt. Chỉ là ý ức nhưng sao lại chân thật thế này? Nàng nhìn bên trái, Phượng Thiên cầm, tiếng đàn diệt sát, bên trong đàn còn có một trường kiếm. Nàng nhìn bên phải, một con hổ lông trắng to lớn nằm bên cạnh, tiểu Bạch. Nàng khẻ vuốt ve bộ lông mềm mại của nó. Nó quay mặt lên, nheo mắt liếm mặt nàng. Cảnh này trong ký ức chưa hề diễn ra?! Lúc ấy ta vẫn chưa hề vuốt lông tiểu Bạch lần nào?! Không lẽ... đây gọi là trùng sinh sao. 

Đã tới phủ Thái Tử, nàng bước xuống kiệu hoa. Bước vào tẩm cung, ngồi lên chiếc giường như quen thuộc. Thị vệ bất ngờ, công chúa từ khi nào lại hiểu rõ phủ Thái Tử thế này? 

Từ Hi biết, đêm tân hôn này, nàng chỉ có một mình. Hôm sau, sẽ đi thỉnh an Hoàng hậu. Từ Hi bảo nô tỳ thân cận tên Loan ỷ thay y phục cho nàng sau đó về giường và đi ngủ. Lúc nào tiểu Bạch của đi theo nàng, nó luôn bảo vệ nàng mọi lúc mọi nơi. Từ Hi vuốt đầu tiểu Bạch, bên khóe mắt dần hiện một giọt lệ nhỏ. Tiểu Bạch thấy vậy gầm gừ làm nũng vài cái sau dó đẩy Từ Hi về giường ngủ. Từ Hi nằm lên giường đêm nay sẽ rất dài.

Sáng hôm sau, Từ Hi vừa mới ngồi dậy thì Loan Ỷ cầm thau nước chạy vào

- Nương Nương, người rửa mặt đi!

Từ Hi xoa đầu Loan Ỷ rồi bảo

- Em trang điểm cho ta, chút nữa chúng ta đi thỉnh an  Hoàng hậu.

- Nương nương! Thái tử thấy người hiếu thuận nhue vậy, nhất định sẽ rất vui!

Từ Hi cười nhẹ vài cái sau đó rửa mặt. Loan Ỷ trang điểm xong thì rất vui vẻ, Từ Hi nhìn vào gương xem thử thì rất bất ngờ. Một mỹ nhân, trước giờ Từ Hi chưa để ý bề ngoài của mình lại đẹp như vậy.

( minh họa )

Từ Hi cầm lấy một cây trâm ngọc, ghim vào tóc, rất đẹp. 

Từ Hi bước lên xe ngựa

- Nương nương muốn đi đâu?

- Hoàng cung.

Xe ngựa kéo tới cửa hoàng cung thì bị một thị vệ chặn lại

- Lệnh bài đâu!

Xa phu không biết như thế nào thì Từ Hi nhẹ nhàng bước xuống xe ngựa như tiên nữ, dưới chân như bộ bộ sinh liên. Thị vệ đỏ mặt khựng lại một hồi rồi quỳ xuống.

- Nô tài có mắt như mù, không biết đây là xe ngựa của nương nương. Mong nương nương trách phạt! 

- Ngươi đứng lên đi, hôm nay ta vì không muốn bị chú ý nên mới chọn xe ngựa bình thường như vậy. Ngươi làm việc cẩn thận như vậy là rất tốt.

Từ Hi không lên xe ngựa mà đi vào thẳng hoàng cung, sẳn tiện ngắm lại vẻ đẹp uy nghi này. 

Đi đến Phượng Thanh cung, một cung nữ chạy vào trong bẩm báo với Hoàng hậu

- Thái tử phi nương nương tới thỉnh an ạ.

- Cho nàng ta vào.

Từ Hi bước vào trong

- Thỉnh an mẫu hậu cát tường. 

Hoàng hậu uy nghiêm, khí tức này đúng là của một bậc mẫu nghi thiên hạ. 

- Chỉ sau đêm tân hôn mà Thái tử phi cao quý đã tới thăm bà già này rồi. 

Hoàng hậu nói đùa với Từ Hi

- Mẫu hậu vẫn còn rất trẻ, da dẻ mịn màng không khác gì thiếu nữ đôi mươi.

- haha! 

Hoàng hậu cười lớn rồi nói

- Bổn cung vì đám hồ ly đó mà nếp nhăn đã đầy mắt rồi, giất mơ thanh xuân, giờ chỉ còn là dĩ vãng.

- Loan Ỷ, mang vào đây.

Loan Ỷ đem vào một cái hộp màu đỏ, có khắc một con phượng hoàng

- Hôm nay, nữ nhi xin tặng cho mẫu hậu một loại mỹ phẩm làm từ thảo dược, có thể cải thiện nếp nhăn trên mắt

Hoàng hậu hởn hở kêu người đem lên xem thử. Hoàng hậu thích thú ngắm một hồi lâu. Kêu Từ Hi đến nói chuyện cùng mình. Hoàng hậu có Từ Hi bầu bạn trở nên rất vui vẻ. 

Thái tử Lý Thiên hôm nay định vào ăn trưa cùng mẫu hậu thì nghe tiếng cười vui vẻ phát ra từ trong cung. Thấy lạ nên gọi một cung nữ tới hỏi xem thì biết từ lúc Thái tử phi vào bầu bạn với nương nương thì trơ nên rất vui vẻ. Lý Thiẻn bước vào cung

- Nhi thần thỉnh an mẫu hậu vạn phúc kim an!

- Đứng lên đứng lên!

Lý Thiên đứng lên rồi nói

-Nhi thần định đến thưởng thức điểm tâm trưa cùng mẫu hậu nhưng coi bộ, không cần nhi tử người cũng rất vui.

- Haha! Không phải bổn cung không vui mà là do con hằng ngày chăm lo việc nước nên không thường đến thăm ta, nay có Từ Hi đến bầu bạn. Ta rất vui.

Từ Hi nhẹ nhàng cười rồi nói

- Đây là bổn phận của thần thiếp. Mỗi ngày đến thăm mẫu hậu, coi như người có thêm một người bạn.

Ba người ngồi nói chuyện đến xế chiều rồi mới ra về. Ở trên xe ngựa, hai người vẫn không nói gì, tựa như có một bức tường vững chải ngăn hai người lại gần nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net