Trăng lên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Năm một chín chín mươi, Ryuichi Sakamoto soạn nhạc cho bộ phim The Sheltering Sky do đạo diễn Bernado Bertolucci thực hiện, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn người Mỹ - Paul Bowles, xuất bản lần đầu năm một chín bốn chín. Bộ phim buồn bã và đánh thức câu hỏi miên man của chúng ta về số phận, về sự tồn tại của bản thân trong một thế giới ngày càng xa lạ và hoang vắng. Tác giả Paul Bowles tham gia một vai phụ trong phim, và khép lại bộ phim bằng một đoạn trích từ tiểu thuyết. "Bởi chúng ta không biết bao giờ mình sẽ chết, ta cứ ngỡ cuộc đời là suối nguồn không thể nào vơi. Nhưng mọi sự chỉ đến đôi lần trong đời. Đôi lần, thật ít ỏi. Cậu sẽ còn nhớ thêm bao nhiêu lần nữa, về một buổi chiều đặc biệt ấy của ngày bé thơ. Một buổi chiều sẽ ăn sâu vào chính cậu, đến mức thiếu nó thì cậu chẳng nhận ra cuộc đời mình nữa. Chắc chỉ thêm bốn, năm bận, mà biết đâu còn không nhiều như vậy. Cậu sẽ còn có thêm bao nhiêu lần cậu nhìn trăng rằm lên cao? Biết đâu chỉ độ hai mươi lần, mà như thế đã xem là vô tận."

Năm hai ngàn mười bảy, nhạc sĩ Sakamoto phát hành album Async - đĩa nhạc đầu tiên ông thực hiện sau khi hồi phục từ căn bệnh ung thư vòm họng, nghe như những âm thanh cô đọng từ một khu vườn riêng tư của người nhạc sĩ, chiêm nghiệm chuyện đời của riêng mình, mà cũng là của tha nhân. Vô định và xù xì, lặng lẽ và chênh chao, mong manh như sự sống hữu hạn, và ấm áp như buổi chiều mà Bowles nhắc đến trong cuốn tiểu thuyết ra đời gần bảy mươi năm trước.

Ở một trong những bài chủ điểm của album, Sakamoto một lần nữa đưa giọng của Paul Bowles đọc đoạn trích của The Sheltering Sky năm nào trong bộ phim kinh điển. Mà trong thời gian của Async, nhà văn Mỹ đã tạ thế từ lâu. Tiếp nối giọng đọc của ông trong bản nhạc cũng cũng chính bằng đoạn trích ấy đọc bằng tiếng Nga, tiếng Quảng Đông, Pháp và Nhật, trên các lớp sóng âm thanh điện tử lan tỏa, những âm nhiễu chìm nổi, và tiếng dương cầm ngân dài ở nốt trầm. Fullmoon, bản nhạc được tạp chí Pitchfork gọi là "một cảm giác chắc chắn đã đồng điệu cùng Sakamoto khi ông đối diện với cái chết của chính bản thân mình", Di xin được gửi đến thính giả nghe đài sau đây. Bản nhạc kết thúc là cũng vừa sang vài phút của một ngày khác. Với những ai đón ngày mới bằng đêm muộn, cho Di gửi lời chúc bình an."

-

Fullmoon: 

For "Di Tan". About a mermaid who finally chooses to give up on everything. My little girl won't cry, I promised. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net