Xqcphth

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiếp trước trải qua cuộc sống rất phong phú, truy cầu đủ loại phản nghịch,

Sau khi sống lại đã từng nghĩ sẽ có một cuộc sống thật an nhàn,

Kế thừa tổ nghiệp, hiếu kính phụ mẫu, thú thê sinh tử, dưỡng nhân giáo nữ.

Chính là không nghĩ tới, một lần áp tiêu đem kế hoạch cả đời của ta toàn bộ phủ định,

......................

Thú nam nhân thì thú nam nhân, có cái gì ghê gớm đâu!

Huống hồ so với nữ nhân kia, ta càng yêu thích nam nhân này.

Chương 1

Âm phủ đưa đến đại lễ vật thật tốt, ta cư nhiên ở thế giới khác sống lại, thế nhưng hận chính là chưa từng uống qua chén canh Mạnh Bà vẫn còn nhớ rõ chuyện kiếp trước.

Mười năm như một giấc mộng, năm tháng trôi qua một cách vô ích. Kiếp trước ta là một tên phản nghịch, chung quy nghĩ muốn theo đuổi đủ loại khoái hoạt.

Thế nhưng, cảm giác sau khi theo đuổi, lúc nào nghênh đón linh hồn ta cũng là một khoảng hư không.

Kiếp này ta sống lại trong một gia đình bình thường, phụ mẫu cảm tình tốt lắm, phụ thân họ Lăng tên Trung Nghĩa, là một tiêu sư (người áp tải, vận chuyển đồ theo yêu cầu), mẫu thân là Lý Tương Ngọc, nhũ danh Vân Vân, nữ nhân phương Đông gương mẫu theo truyền thống giúp chồng dạy con. Phụ mẫu đặt tên cho ta là Lăng Phong, một cái tên rất êm tai. Bất tri bất giác, ta đã tròn một tuổi, tiểu hài tử một tuổi chọn đồ vật đoán tương lai đây là tập tục xưa nay, nhà của ta cũng không ngoại lệ. Phụ mẫu tổ chức tiệc mừng thật náo nhiệt, thân bằng hữu tới rất đông. Bởi vì phụ mẫu tướng mạo đều hảo có tiếng, mọi người thời điểm nắm lấy khuôn mặt của ta đều nói ta là cái gì đồng tử theo hầu Quan Âm, đứa nhỏ mới vừa một tuổi có thể nhìn ra cái quái gì hả, ta cũng không biết những người này là nịnh hót hay gì, dù sao ta cũng không nghĩ muốn cãi lại, chỉ nhếch miệng ngây ngô cười. Lúc chọn đồ vật đoán tương lai mẫu thân đem ta đặt giữa đại sảnh, ở giữa trải một tấm thảm lông cừu thật to, trên thảm bày rất nhiều đồ vật, ta xem một vòng, cuối cùng chọn kiếm, sách và bạc. Mấy thứ này trong tay, về sau áo cơm không lo. Hiển nhiên, lựa chọn của ta coi như hợp lý, tất cả mọi người khen ta về sau văn võ song toàn, vinh hoa phú quý vân vân và mây mây. Tại ngày vui này, phụ mẫu tự nhiên cũng hài lòng nghe đến mấy lời chúc phúc này, cười híp mắt nhượng mọi người ngồi xuống nhập tiệc.

Thời gian cứ vậy trôi qua, ta hiện giờ đã 2 tuổi, bởi vì ta có ký ức của kiếp trước, hiển nhiên sẽ không giống tiểu hài nhi chân chính nghịch ngợm phá phách, nhảy nhót vui đùa, ta dĩ nhiên cũng không dám biểu hiện quá lão luyện, khiến phụ mẫu lo lắng. ta rất thích cuộc sống bình thản hiện tại, đối với ngày trước mù quáng truy cầu khoái hoạt từ đáy lòng cảm thấy rất gai mắt, so với người khác ăn sơn trân hải vị rất chi nhạt nhẽo, không bằng cháo trắng dưa cải ngon miệng.

Bên cạnh ta có hai tiểu tư phục vụ, gọi Tiểu Chu và Tiểu Nhạc, tuy đã 8 tuổi, nhưng so với ta còn ham chơi hơn. Mẫu thân vốn nghĩ muốn an bài hai nha đầu hầu hạ ta, nói nữ hài tự thận trọng, thế nhưng ta chán ghét nữ hài líu ríu ồn ào, cho nên không đồng ý, ta thái độ cường ngạnh, mẫu thân cũng đành từ bỏ.

Chữ viết ở đây đều là chữ phồn thể ngày trước, xem sách văn tự phồn thể với ta mà nói không có gì khó khăn, đây đều nhờ phúc của ông nội ở kiếp trước, lão gia tử có tiếng nghiêm khắc, luôn buộc ta học những chữ viết này, lại nói tiếp ta trước đây ngỗ nghịch đã cùng hắn cắt đứt quan hệ. Khi 2 tuổi, ta đã học thuộc hết 《 Tam Tự Kinh 》, phụ thân liền mời phu tử tới dạy riêng cho ta. Phu tử còn rất trẻ, ước chừng 20 tuổi, hẳn là học tử có chí lớn, con người phu tử cũng không tệ lắm, không giống lão phu tử bảo thủ, ta lên lớp cũng tương đối nghiêm túc, không cùng hắn chống đối.

2 năm này, giai nghiệp biến đại, phụ thân xây dựng Uy Viễn tiêu cục, bởi vì danh tiếng tốt, trở thành đệ nhất tiêu cục danh chấn phương Bắc. Khi 2 tuổi ta thành cái đuôi nhỏ của phụ thân, chỉ cần phụ thân đi giáo tràng ta liền đi theo, bởi vì ta muốn cải thiện năng lực của cơ thể, còn có phần gia nghiệp này sớm muộn cũng do ta kế thừa, nếu muốn quản đám thủ hạ tiêu sư bưu hãn của phụ thân, ta nhất định phải cực kỳ có thực lực, ta cũng không cho rằng bản thân là thiên tài, cũng hiểu được đạo lý bổn điểu tiên phi (chim kém sợ bay không kịp nên phải bay trước), tuy rằng ta hiện tại mới 2 tuổi, xương cốt còn quá nhỏ chưa hoàn toàn trưởng thành, cũng chưa học được gì, nhưng mà để có nền tảng cũng tốt.

Phụ thân là người nghiêm khắc, sau khi minh bạch quyết tâm của ta, thời gian dạy dỗ ta rất nghiêm khắc, không hề nương tay, tại giáo tràng ta gọi hắn sư phụ, về nhà mới gọi hắn phụ thân. Nhớ rõ có một lần phụ thân hung hăng phạt ta, ta bệnh nặng một hồi, ở trên giường nằm hơn nữa tháng mới xuống, bởi vì sự kiện này mẫu thân một tháng không để ý đến phụ thân, phụ thân mỗi ngày chịu phạt, nằm dưới đất không được lên giường. Người trong nhà đại thể đều bất cẩu ngôn tiếu (nói năng thận trọng) sợ phụ thân, nhưng phụ thân lại bị mẫu thân gây khó dễ không có biện pháp, cái này kêu là lỗ thủy điểm đậu hủ, nhất vật hàng nhất vật

Ta ở trên giường bệnh một tháng, cảm nhận trọn vẹn cái gì là mẫu ái, qua một tháng này cùng mẫu thân sớm chiều chung sống, ta đối với việc thuộc về gia đình này rốt cục chân thật cảm động. Ta cảm thấy bản thân mang theo ký ức kiếp trước sống lại trong gia đình này, đối với phụ mẫu rất không công bằng, do đó khi ta 4 tuổi, trong nhà có thêm một muội muội, đối với muội muội này ta rất yêu thương, xem như cảm tạ đối với phụ mẫu đi.

Ta có ký ức của kiếp trước, sẽ không giống tiểu hài tử thích làm nũng, phụ mẫu xem ta hiểu chuyện, nhưng như vậy đối với phụ mẫu cũng ít thân mật, nhìn phụ mẫu vì muội muội khóc nháo trước vội sau vội, ta thở dài nhẹ nhõm, như thế áy náy trong lòng ta cũng ít đi một chút, hy vọng phụ mẫu có thể đem phụ ái mẫu ái chưa giãy bày được với ta hết thảy dùng cho muội muội.

Bởi vì phụ mẫu cưng chiều, Ny Ny rất nghịch ngợm, Ny Ny là nhủ danh của muội muội, muội muội tên Lăng Hinh, chữ Hinh nghĩa là tốt đẹp. 5 tuổi Ny Ny trèo cây bò tường không chỗ nào không tới, chính là một hầu tử tinh nghịch, nữ tử thời xưa chú trọng tam tòng tứ đức, ta rất không yên tâm khi Ny Ny đến tuổi cập kê, công tử nhà ai còn dám thú nàng. Tuy là lo lắng nhưng ta vẫn như cũ rất dung túng nàng, bởi vì nữ hài ngày xưa đại thể không có tuổi thơ, tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử, căn bản không thể sống vì bản thân mình.

Phụ thân tuy rằng bất cẩu ngôn tiếu nhưng quả nhiên tuấn dật phi phàm, phụ thân là tiêu đầu cũng là nam nhân nên khó tránh khỏi ra ngoài xã giao, một lần hắn đem phiền phức tới nhà, tiểu nương túy hồng lâu chạy đến trong nhà nhất khóc nhị nháo tam thượng điếu (1 khóc 2 nháo 3 thắt cổ =]]), nói phụ thân đã đáp ứng thú nàng. Mẫu thân là nữ nhân phong kiến điển hình, đọc duy nhất một loại sách đó là 《 nữ giới luật 》chỉ biết gạt lệ thương tâm, muội muội lập tức đỏ mắt, nói muốn đánh gãy chân nữ tử phong trần kia, ta tuy là trong bụng cũng nén giận nhưng vẫn còn một chút lý trí, người nghiêm cẩn có trách nhiệm như phụ thân, 90% sẽ không làm ra chuyện hồ đồ như vậy, nếu thật có chuyện này, trên cơ bản có hai loại khả năng, một là say rượu hỏng việc, hai là có người cố tình trù tính, khiến phụ thân vào tròng.

Ta sai người đem nàng kia đuổi đi, rồi tìm phụ thân nói chuyện, theo thông tin có được từ phụ thân coi như hài lòng, là có người cố tình kê đơn trong rượu của hắn, hắn tuy là ôm nàng kia hôn vài cái, thế nhưng chưa hề làm ra chuyện có lỗi với mẫu thân, nàng kia lời nói mới rồi lại càng vô căn cứ. Kỳ thật với năng lực của phụ thân, việc này hắn dàn xếp cực kỳ thành thạo, căn bản không chỗ cho ta phát huy, chẳng qua phụ thân lo lắng làm sao dỗ mẫu thân, cho nên sự tình khác đều không lọt vào mắt hắn.

Thời gian chớp mắt qua đi, năm ta 15 tuổi, ban đêm ta có một giấc mộng, cụ thể là gì không nhớ, thế nhưng cảnh trong mơ lưu lại cho  khố trong của ta lễ vật, Tiểu Chu miệng rộng đem chuyện ta mộng tinh truyền cho cả nhà đều biết, ta đi tới đâu các sư huynh đệ đều che miệng cười trộm, hoặc vỗ vỗ vai ta nói ta đã trưởng thành, vốn ta cảm thấy không hề gì, nhưng mà bị bọn họ cười nhạo như vậy, tương đối không được tự nhiên. Hôm nay quyết định, từ nay về sau Tiểu Chu sẽ là bao cát chuyên dụng của ta, ta sẽ hảo hảo luyện luyện hắn.

Buổi tối, phụ thân gọi ta đến thư phòng, nói cấp cho ta hai nha đầu thông phòng, ta lập tức cự tuyệt, thân thể ta hiện tại còn chưa dậy thì hảo, cự tuyệt tự mình hại mình và tổn hại cô nương nhà người ta. Phụ thân thấy ta thái độ cương quyết, liền thu hồi quyết định. Thời điểm trước khi xuất môn lại hỏi, có phải hay không cảm thấy ngượng ngùng? Nhìn thấy tiếu ý cùng trêu ghẹo trong mắt phụ thân, ta có chút không biết nói gì, thật không nghĩ tới phụ thân xưa nay nghiêm cẩn còn có một mặt không đứng đắn như vậy, đen mặt đem phụ phân đẩy ra khỏi cửa.

Bên trong ta tuy là một nam nhân trưởng thành hơn 30 tuổi, thế nhưng cơ thể vẫn là một khỏa đậu nha (hạt mầm). Hiện tại đang vào thời kỳ xuân tâm nhộn nhạo, ban đêm không thể tránh khỏi luôn mơ thấy đè dưới thân, một người da trắng nõn, vô cùng vừa miệng, ta tại trên người hắn rong ruổi khoái hoạt.

. . . . . .

Từ trong mộng bừng tỉnh, nhìn tiết khố ướt sũng, ta khóe miệng giật điên cuồng, không nghĩ tới ta còn có thời điểm mất mặt như vậy. Vì thân thể tráng kiện, tinh lực dư thừa, ta ban ngày luyện tập gấp đôi, đem tinh lực dư thừa tiêu hao vào võ học, buổi tối mệt đến vừa nằm xuống liền ngủ, một đêm không mộng mị. Đối đãi với bản thân hà khắc như vậy cũng không phải không hiệu quả, nội lực tăng lên không ít.

Chương 2

Phụ thân và mẫu thân là thanh mai trúc mã, tình cảm thâm hậu, 14 tuổi thành thân, 15 tuổi có ta, quả nhiên là kết hôn sớm sinh sớm. Năm ta 18 tuổi, phụ thân quyết định chậu vàng rửa tay (gác kiếm lui về làm thê nô đó =]]), đem vị trí tiêu đầu truyền cho ta, ta thực giật mình với quyết định của phụ thân đây, phụ thân năm nay mới 33 thôi, chính là thời kỳ hoàng kim của một người nam nhân.

Ta vào thư phòng hắn hỏi rõ nguyên nhân, phụ thân nói đến lão khí hoành thu, nói chính mình già rồi, tương lai của tiêu cục còn cần thế hệ trẻ tuổi tới phát huy, này căn bản không phải lý do phụ thân thoái ẩn, ta không đồng ý, huống chi ta mới 18 còn chưa tới 20 tuổi, kế thừa gia nghiệp lúc này là quá sớm. Phụ thân lý giải tính tình của ta, lại giải thích hắn mấy năm nay đi đây đi đó, chưa từng hảo hảo mà làm bạn cùng mẫu thân, hắn nói thừa dịp còn chưa già mang theo mẫu thân đi du ngoạn đại giang nam bắc, nhìn xem ngũ hồ tứ hải của Đại Uyên quốc, mẫu thân từ trước đến nay luôn là uy hiếp của ta, hắn lấy lý do này ta vô pháp phản bác lại. Không thể không nói, phụ thân rất có tiềm chất cáo già.

"Tiểu tử, kế thừa y bát của ta khiến ngươi mất hứng như vậy?"

Ta bĩu môi nói: "Không có."

"Ngôn bất do trung (nghĩ một đằng nói một nẻo)."

"Ta mới 18 tuổi."

"Ngươi không nói ta còn nghĩ ngươi 28, ai bảo ngươi không đáng yêu như vậy, từ bé liền thích xụ mặt."

"Đây là ta trời sinh như vậy."

"Xú tiểu tử, nhanh đi chuẩn bị, ngày mai chính là đại điển kế thừa y bát của ngươi."

Phụ thân chủ ý đã định, ta hiểu có nói nữa cũng phí công, khom người lui ra.

"Ca.................Ngày mai ngươi sẽ là đương gia tác chủ, rất mất hứng?" Ny Ny vừa chạy vừa nhảy tới, kéo tay ta híp mắt cười nói.

"Còn sao nữa."

"Ca, ngươi trả lời thật là miễn cưỡng." Ny Ny nhăn nhăn cái mũi thanh tú.

"Ngươi bị ảo giác thôi."

"Hì hì.............." Ny Ny nhìn ta liếc mắt một cái, cười ngốc hề hề.

"Chuyện gì vui vẻ như vậy?"

"Ta sắp có tẩu tử nha~."

"Ân?"

"Mẫu thân và mấy vị đại thẩm bọn họ đang giúp ngươi lựa chọn cô nương đó."

Ta hơi cao giọng "Có chuyện này?"

"Ân, ta tận mắt nhìn thấy, chính là, ta trộm nhìn một chút bức họa trong tay bà mối, không có ai có thể xứng đôi với ca ca, tẩu tử hẳn là bộ dáng xinh đẹp như thiên tiên mới có thể xứng đôi với ca ca của ta."

Ta buồn cười điểm lên mũi Ny Ny, "Ca ngươi chỉ là một người thường, sao có thể xứng đôi với thiên tiên."

"Sẽ không đâu, ca ca phong thần tuấn lãng, cao lớn uy vũ, ôn văn nhĩ nhã, khí vũ hiên ngang................Rất nhiều tỷ tỷ đều tranh nhau gả cho ca ca đó."

Ta phì cười, "Ngươi đem ca ngươi thành bánh bao hương à?"

"Vốn là như vậy." Ny Ny kiêu hãnh hất mặt.

"Ha hả..................yêu tinh tinh quái." Ta lại điểm điểm cái mũi nhỏ của Ny Ny.

"Ca, nói với ngươi bao nhiêu lần, không được đè cái mũi của ta, ngươi đều không nghe."

Nàng vừa dứt lời, tay của ta lại vừa ấn lên.

"....................."

"Ca ca đáng ghét!" Ny Ny dùng sức đem tay của ta xả xuống, miệng nàng nói ghét nhất ta, thế mà cánh tay ôm ta không những không buông ra ngược lại còn nắm thật chặt, nha đầu này.

*****

Hôm nay phụ thân chậu vàng rửa tay, Uy Viễn tiêu cục do ta kế thừa, đồng nghiệp cùng thân bằng hữu đều tới tham gia, tràng diện náo nhiệt. Bởi vì ta có nền tảng công phu, võ công vững chắc, các sư huynh đệ cũng không thể đánh thắng ta, luận võ tranh vị trí Tổng tiêu đầu chỉ qua loa cho xong chuyện. Các thúc thúc bá bá đồng môn hình như đều bàn bạc tốt, cùng noi theo phụ thân, thoái ẩn tại gia, nhường cho tiểu bối dốc sức, cho nên Uy Viễn tiêu cục từ hôm nay trở đi xem như đã thiết lập lại toàn bộ.

Uy Viễn tiêu cục do một thế hệ mới chấp chưởng, trong số người tham gia đại điển mặc dù có những người trong ngực có một số ý kiến khác, nhưng hôm nay đều tỏ ra chúc mừng, cầm vai của ta tán dương ta tuổi trẻ tài cao, trí dũng song toàn, giống với phụ thân trước kia vân vân và mây mây, ta khách khí cười đáp lễ, luận về mang vẻ giả vờ ngoài mặt ta tin tưởng người từng trải qua sóng gió trong thương trường như ta trước kia sẽ không thua những người cổ đại này.

Sau khi ta kế thừa Uy Viễn tiêu cục, vẫn như cũ noi theo con đường của phụ thân ngày trước, phụ thân là người giỏi về quản lý và kinh doanh, đối với việc kinh doanh của hắn ta rất yên tâm.

Các hậu bối đều tương đối bốc đồng, nhưng trái lại cũng rất hấp tấp, ta lo lắng bọn họ không bình bĩnh làm hỏng việc nguy hại đến tính mệnh, mỗi lần áp tải đều để tiêu sư tiền bối đi theo, bình thường để bọn họ ra sức xông lên phía trước, lúc bị lạc phương hướng, lão tiêu sư sẽ thay bọn họ trông giữ hàng hóa.

Uy Viễn tiêu cục trong tay ta phong sinh thủy khởi, sự nghiệp cực kỳ hưng thịnh, đồng nghiệp đương nhiên sẽ ganh tỵ đạo lý này ta hết sức minh bạch, để tránh cho tiêu cục khác ở sau lưng tồn tâm tư muốn gây cản trở, ta liền khiến mọi người thu liễm, hiện giờ tiêu tiếp nhận chỉ bằng phân nữa lúc trước, bởi vì danh tiếng của chúng ta đưa ra, danh dự đều đặt ở đó, nhận hàng tuy chỉ bằng một nữa trước kia, nhưng đều là đại tiêu, so với một chuyến trước kia kiếm lời không hề ít hơn.

Nam nhân có sự nghiệp thành công luôn hấp dẫn phụ nữ, tự cổ chí kim đây là đạo lý bất biến. Trước kia làm mai mối đều xem gia thế của ta, bộ dáng và sức che chở của phụ thân, hiện tại trái lại xem sự dẻo dai của ta.

Phụ mẫu nhìn trúng cô nương Lưu gia, cô nương Lưu gia thấu tình đạt lý, huệ chất lan tâm (ý muốn nói tư chất thanh cao cùng tâm hồn thanh khiết), là tài nữ nổi danh phương Bắc. Tìm ta đến, muốn nghe xem ý kiến của ta, ta nghĩ mặc kệ là cô nương Lưu gia mặt mũi thế nào chỉ cần có thể trở thành người vợ tốt là được, nếu ta đã quyết định cứ bình thường an nhàn qua một đời, thú thê sinh tử, dưỡng nhân giáo nữ, thì cô nương Lưu gia là một lựa chọn không tồi, thấy ta đáp ứng bà mối cười sắc mặt như hoa cúc nở rộ (=.=)

Phụ mẫu vội vàng chuẩn bị sính lễ, đương sự ta lại rất nhàn nhã, đợi chọn ngày tốt đến lúc đó là có thể cưới vợ.

Ny Ny hình như đã gặp qua cô nương Lưu gia, tin tưởng cô nương lưu gia hoàn toàn lọt vào pháp nhãn của tiểu thư nàng, bằng không nàng sẽ không cao hứng như vậy ở bên tai ta cả ngày khen ngợi Lưu gia cô nương có bao nhiêu tốt, như vậy ta liền không lo lắng về sau thê tử cùng người nhà quan hệ trở ngại, mẹ chồng và nàng dâu luôn là nguồn gốc của mâu thuẫn gia đình, chiếu theo tình cảnh này, các nàng hẳn là sẽ chung sống hòa hợp.

Vốn định tháng ba sang năm sẽ kết hôn, nhưng thiên hữu bất trắc phong vân nhân hữu đán tịch họa phúc (trời có lúc mưa lúc nắng, người không đoán được khi nào họa phúc), Lưu viên ngoại thời điểm ra ngoài buôn bán bị thổ phỉ trên núi Phượng Đầu cướp, tính mệnh tiền tài đều không giữ được. Thời điểm đến Lưu gia chia buồn, ta đã thấy Lưu cô nương, nàng tuy rằng một thân tang phục sắc mặt không được tốt, nhưng quả thật là một mỹ nhân. Trước việc cưới xin gặp tang lễ, đây là điềm xấu, phụ mẫu vốn định bỏ qua việc hôn nhân này, thế nhưng ta không tin những chuyện mê tín cổ hủ này, huống chi cả thành Ngư Dương đều truyền nhau Lưu gia cô nương mang mệnh sát, khắc phụ khắc phu khắc tử, nếu ta lui việc hôn nhân này, Lưu cô nương không thể gả cho người khác được nữa, vì vậy liền không đồng ý từ hôn. Không nghĩ tới chính là, việc này lại khiến thanh danh của ta hạ xuống, bên ngoài nhận xét ta chưa bao giờ để trong lòng, cười cho qua chuyện. Lưu cô nương muốn chịu tang ba năm, như vậy việc hôn nhân của chúng ta liền dời lại ba năm sau. Ta mới 19 tuổi, vốn không muốn kết hôn sớm như vậy, thế cũng hợp ý ta.

Hôm nay, một lão nhân kỳ quái đến tiêu cục, chỉ rõ muốn gặp mặt Tổng tiêu đầu. Ta đi vào đại sảnh, nhìn lão nhân mặt trắng như tờ giấy và cái rương đen lớn bên chân hắn, ta đánh giá lão nhân đồng thời lão cũng chăm chú đánh giá ta.

"Ta là Tổng tiêu đầu, vị lão nhân này muốn chuyển tiêu?"

"Ngươi chính là Tổng tiêu đầu?" Lão nhân trong lời nói không có ý tứ khinh thị, thế nhưng đã có hoài nghi thật sâu, trong mắt lại càng thất vọng rõ ràng.

"Chính là tại hạ." Ngoài miệng vô mao bạn sự bất lao (nghĩa là vẻ ngoài chưa đủ lông đủ cánh thì làm việc không được tin tưởng), những lời này xem ra ở thời xưa cũng rất lưu hành, "Không biết lão nhân gia ủy thác tiêu thế nào?" Khoát tay, ra hiệu cho Tiểu Chu gọi phụ thân đến.

Phụ thân mấy năm đi đây đi đó, khí thế ổn trọng ta không thể sánh bằng, cũng là giả bộ không được, lão nhân thấy phụ thân, khi đối mặt với ta thì ấp úng, lúc này lại lập tức tiến đến:"Hy vọng Tổng tiêu đầu đem cái rương này đưa đến Lam Minh, đây là một vạn hai tiền công."

Lão nhân gia hào phóng như vậy, khiến chúng ta đều lắp bắp kinh hãi. Không đợi chúng ta hỏi tiếp, lão nhân gia đột nhiên ngất đi, ta bước lên phía trước kiểm tra, không nghĩ tới lão đã không còn hô hấp, sự tình phát triển quả là quái dị, khi ta kiểm tra thân thể hắn phát hiện một chút dị dạng, cởi bỏ y phục hắn, thân thể hắn có mấy chỗ bị quấn băng vải, cởi bỏ băng vải, không nghĩ tới những chỗ đó của hắn lại chỉ còn xương cốt không hề có thịt.

"Này.............?"

Phụ thân cũng nhíu mày, xem ra hắn cũng chưa từng trải qua chuyện như vậy.

Chuyện hôm nay quả thực cổ quái, thế nhưng lão nhân đã chết chúng ta cũng không hỏi được, tiếp một món hàng lớn không minh bạch, nhưng người chủ tiêu lại chết, xem ra lần này ta phải đích thân đi một chuyến.

Phụ thân khuyên ta chú ý cẩn trọng chu đáo, liền trở về hậu viện. Đem lão nhân chôn cất, ta để mọi người thu thập hành lý, chờ biết rõ lộ tuyến lập tức xuất phát.

Thùng thùng đông!

Đại sảnh đột nhiên vang lên tiếng thùng thùng đông, Tiểu Chu hoảng sợ, túm cánh tay của ta, thanh âm run rẩy nói:"Thiếu............Thiếu gia.................Rương..........cái rương vừa kêu....................."

Chương 3

Đại sảnh yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng thùng thùng, liên tưởng đến lão nhân vừa rồi bỏ mạng ly kỳ, có chút kinh sợ, lại phát huy một chút sức tưởng tượng, chỉ cảm thấy sau gáy bốc lên từng trận âm phong.

Tiểu Chu thanh âm run rẩy bộ dáng bất ổn, hai chân như nhũn ra, toàn bộ treo lên cánh tay ta. Đại hắc rương đột nhiên phát ra tiếng vang, mặc dù có chút quái dị, nhưng ta cũng không tin vào quỷ thần, trái lại không hề sợ hãi, nhìn thân thể Tiểu Chu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#superfan