PNTT 2053-2091

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 10: Ma Giới Chi Chiến

Chương 2053

Quảng Âm bảo kính

Dịch giả: Linus

Nguồn: bachngocsach

Nội dung thu gọn

"Bốn tên Ma tôn đối phó với một con ma thú mà không hề nắm chắc mười phần! Con thú này có lai lịch như thế nào, có thần thông gì?" Hàn Lập trầm ngâm một lát rồi trịnh trọng hỏi.

"Nói đến thật xấu hổ. Lúc trước thiếp thân từng giao đấu với quái vật này một lần, nhưng cũng chưa hề được nhìn rõ pháp thể của đối phương. Nó trước sau bị một luồng lục diễm bao vây vào bên trong, chỉ có thể nhìn thấy hình dạng đại khái mà thôi, chỉ có thể nói đó là một con quái vật giống tê giác nhưng chẳng phải tê giác, giống trâu nhưng cũng chẳng phải là trâu. Về phần thân thông, con thú này có hỏa thần thông, uy lực lớn đến mức có thể phá không dung hư (đốt tan hư không). Khi đó thiếp thân không kịp đề phòng, thiếu chút nữa bị ma diễm bao vây thiêu sống ngay tại trận." Nữ tử tóc tím khẽ cắn môi, cung kính trả lời.

"Hỏa thần thông? Nếu vậy có chút phiền phức! Nếu có thể tu luyện thần thông hỏa diễm đến mức cực hạn, lực tàn phá có thể bỏ xa thần thông của những thuộc tính khác. Chẳng trách đạo hữu lại chịu thiệt thòi như vậy!" Hàn Lập chớp mắt rồi thì thào nói.

"Hàn huynh không cần phải dát vàng lên mặt thiếp thân. Cho dù con thú này không tu luyện thần thông ma diễm, chỉ luận pháp lực hùng hậu thì ta cũng đã không thể so sánh được. Phỏng chừng đã đạt tới giai đoạn Ma tôn hậu kỳ đại thành, cho nên Bạch gia chỉ có thể tập hợp sức lực của mọi người mới dám xua đuổi con thú này một lần nữa." Nữ tử tóc tím cười khổ một tiếng rồi trả lời.

"Ma thú cấp bậc Ma tôn hậu kỳ! Thảo nào đạo hữu lại cẩn thận như vậy. Đối với hành động lần này, không biết Phúc Thiên tiên tử có mấy phần nắm chắc? Chống lại một con ma thú cường đại không rõ sâu con cũng không phải là chuyện đùa, không chừng còn có nguy cơ trọng thương hoặc vẫn lạc." Vẻ mặt Hàn Lập âm tình bất định hỏi.

Truyện "Phàm Nhân Tu Tiên Truyện " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Muốn diệt sát một con ma thú như vậy, đương nhiên đó là việc gần như không thể. Nhưng chỉ đánh trọng thương để đuổi đi, nếu có bốn người ra tay hẳn là nắm chắc sáu bảy thành. Nhưng nếu đạo hữu cũng đồng ý, thiếp thân cảm thấy nắm chắc chừng chín thành." Nữ tử tóc tìm không chút do dự trả lời.

"Hắc hắc, xem ra tiên tử vô cùng tự tin!" Hàn Lập không tỏ rõ ý kiến, nhẹ nhàng nói một câu vu vơ.

"Đó là bởi vì Bạch gia có mời đến hai người bạn thâm gia, trừ bỏ việc pháp lực không hề dưới ta, hơn nữa một người thì tu luyện băng hàn chi lực, người thì sở hữu bảo vật chí âm chí hàn, bằng không thì thiếp thân nào dám huênh hoang trước mặt đạo hữu chứ. Nếu lần hành động này không có hiệu quả, Bạch gia cũng chỉ có thể nhịn đau mà từ bỏ mạch khoáng này." Nữ tử tóc tím thấy bộ dạng Hàn Lập dường như có phần không tin, vội vàng giải thích vài câu.

"Có đạo hữu có thể khắc chế ma diễm của con thú này cùng đi, cơ hội thành công quả thật tăng lên hai phần. Xem ra Phúc Thiên đạo hữu đã tính toán từ trước. Chỉ là Hàn mỗ còn có một chuyện hy vọng tiên tử giải thích." Hàn Lập khẽ giật mình nhưng trong lòng bỗng nảy ra điều gì đó, chợt hỏi.

"Nếu Hàn huynh có thắc mắc cứ việc nói ra, thiếp thân nhất định giải thích toàn bộ!" Nữ tử tóc tím mỉm cười, nói.

"Ma thú kia đã tuy luyện đến cảnh giới Ma tôn hậu kỳ, cho dù linh trí ban đầu có thấp nhưng cũng hiểu biết một ít chuyện mới phải. Vì sao lại vô cớ chiếm giữ mạch khoáng của Bạch gia các ngươi. Hơn nữa Bạch gia cực kỳ coi trọng mạch khoáng này, thà rằng tiêu phí một cái giá lớn như vậy chứ không muốn từ bỏ. Không biết nơi này sản sinh loại quặng quý hiếm nào?" Hàn Lập bình tĩnh hỏi.

"Đó là một mạch khoáng Hỏa Vân thạch rất lớn, hơn nữa trữ lượng Hỏa Vân thạch đỉnh giai cực kỳ dồi dào, đủ để mang đến cho Bạch gia chúng ta lợi ích khổng lồ. Thiếp thân sao có thể dễ dàng buông tay được." Nữ tử tóc tìm vội vàng giải thích.

"Hỏa Vân thạch! Chẳng trách được. E rằng con ma thú hậu kỳ này muốn hấp thu toàn bộ chân hỏa chi khí của mạch khoáng để tinh tiến tu vi của bản thân." Hàn Lập gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

"Không sai, cũng chỉ có vài loại ma thú đặc biệt mới có thần thông thiên bẩm có thể trực tiếp hấp thu như vậy. Nếu đổi lại là Thánh tộc thông thường làm việc này, cho dù tu vi cao đến đâu cũng sẽ nổ tan xác mà chết. Nhưng càng như vậy thì càng phải sớm thu hồi cái mạch khoáng này. Nếu không sau một thời gian, không phải là tu vi của con thú này lại tinh tiến mà chính là mạch khoáng trở nên tàn phế."

"Chỉ cần đạo hữu bằng lòng ra tay tương trợ, vô luận việc này thành hay bại, Bạch gia không chỉ biếu tặng một con Bát Túc Ma Tích, đồng thời hứa sẽ dâng tặng một khoản ma thạch lớn làm thù lao." Nữ tử tóc tím chớp chớp đôi mắt long lanh, hứa hẹn.

"Nếu đạo hữu đã có thành ý như vậy, Hàn mỗ cũng không muốn một mực từ chối. Nhưng tại hạ còn muốn hỏi rõ một việc, mạch khoáng Hỏa Vân thạch này nằm ở đâu trên Huyễn Khiếu sa mạc, một lần đi về đại khái cần bao nhiêu thời gian. Nếu tốn quá nhiều thời gian, Hàn mỗ cũng không tiện tham gia." Hàn Lập cân nhắc trong chốc lát mới nghiêm mặt nói.

"Xin Hàn huynh yên tâm, khoáng mạch này cũng không cách bản thành quá xa, chỉ cần đi sâu vào sa mạc chặng đường hơn một tháng thời gian là có thể đến đó. Cho dù dọc đường bị trì hoãn thì vừa đi vừa về cũng ba tháng là đủ." Nữ tử tóc tím chớp mắt vội vàng trả lời.

"Nếu đã vậy thì Hàn mỗ có thể đáp ứng việc này. Nhưng không biết Bạch gia dự định khởi hành khi nào?" Hàn Lập cũng không tiếp tục chần chừ, trực tiếp đồng ý việc xuất thủ.

"Thiếp thân xin đa tạ Hàn huynh tương trợ. Hai người bạn thâm giao của ta đã có một vị đến đây, người còn lại có lẽ cần khoảng thời gian một tháng mới có thể đến bản thành. Chỉ cần tất cả mọi người đến đây, chúng ta lập tức xuất phát." Nữ tử tóc tím nghe vậy hết sức vui mừng.

Hàn Lập mỉm cười gật đầu, cũng không nói thêm gì.

Lúc này, nữ tử tóc tím lại lần nữa mời Hàn Lập chuyển đến Bạch gia, ngỏ ý sẵn lòng cung cấp toàn bộ chi tiêu tu luyện hàng ngày trong khoảng thời gian này, song lại bị Hàn Lập khéo léo khước từ.

Truyện "Phàm Nhân Tu Tiên Truyện " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nữ tử tóc tím thấy Hàn Lập đã quyết định nên cũng không tiếp tục miễn cưỡng, trái lại cùng Hàn Lập thảo luận một vài tâm đắc ở phương diện ma công cùng luyện thể.

Đối với việc này Hàn Lập đương nhiên sẽ không từ chối, ngay lập tức cùng nàng mặt đối mặt nói say sưa.

Nhưng chẳng bao lâu sau hắn liền sửng sốt, tuy rằng vị Phúc Thiên cư sĩ ở trước mặt thân là nữ nhân nhưng trên phương diện luyện thể quả là có rất nhiều điểm độc đáo, sau một hồi đàm luận, ngay cả một vài điểm vốn cảm thấy khó khăn của Phạm Thánh chân ma công cũng hiểu ra!

Đây cũng là chuyện rất hiếm gặp khi hắn cùng tu sĩ Hợp Thể khác trao đổi ở Linh Giới. Chỉ có điều sau khi cẩn thận suy nghĩ, Hàn Lập liền bừng tỉnh.

Phạm Thánh chân ma công của hắn vốn là ma công có nguồn gốc từ Ma Giới, việc có chỗ tương tự với phương pháp luyện thể và những ma công uyên thâm khác đương nhiên là không có gì đáng ngạc nhiên. Trước đây khi cùng những tu sĩ Hợp Thể khác trao đổi tâm đắc, tuy rằng không thể nói là không có thu hoạch gì, nhưng ở phương diện luyện thể tự nhiên không thể so sánh được với một tên Ma tôn chân chính của Ma tộc.

Truyện "Phàm Nhân Tu Tiên Truyện " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trong lòng cân nhắc như vậy, Hàn Lập đương nhiên cao hứng hơn nữa, bàn luận liên tục hơn nửa ngày.

Cũng lúc này, trong lòng nữ tử tóc tím cảm thấy vô cùng kinh hãi. Với trình độ ma công của nàng, đương nhiên có thể cảm thấy lĩnh ngộ của Hàn Lập về thuật luyện thể hơn xa mình, tuyệt đối không phải là một tên Ma tôn bình thường.

Việc hắn đáp ứng cùng đi đối phó với con ma thú kia có thể tưởng tượng được mang đến trợ giúp lớn như thế nào. Với ý nghĩ như vậy, nữ tử cảm thấy mừng rỡ trong lòng, đương nhiên càng khách sách với Hàn Lập.

Khi trời dần dần tối, Hàn Lập rốt cuộc đứng dậy cáo từ. Khoảng thời gian này tự nhiên không đủ cho hai tên cấp bậc Hợp Thể trao đổi tất cả tâm đắc, vì vậy nữ tử tóc tím lại mời Hàn Lập đến Bạch gia trao đổi tâm đắc trong mấy ngày tiếp theo.

Hàn Lập cân nhắc qua liền vui vẻ đồng ý.

Lúc này nữ tử mới đích thân dặn bảo kẻ dưới dùng chiếc thú xa kia đưa Hàn Lập về chỗ ở.

Sau khi thị nữ dẫn Hàn Lập rời khỏi đại sảnh, nữ tử tóc tím một lần nữa ngồi xuống ghế, khẽ thu lại nụ cười trên mặt một chút. Nàng nâng một ly linh trà trên bàn lên, sau khi nhẹ nhàng thưởng thức một ngụm rồi đột nhiên nhíu chân mày nói một câu:

"Đại ca, huynh cảm thấy người này như thế nào, tu vi đã đạt đến cảnh giới nào rồi? Với thần thông của đại ca cộng với Quang Âm bảo kính, ở bên cạnh hẳn là có thể nhìn ra vài phần sâu cạn chứ."

"Ngũ muội, muội cũng quá xem trọng vi huynh rồi. Tiểu tử họ Hàn này là một kẻ thâm tàng bất lộ, lợi hại hơn xa những gì muội tưởng tượng!"

Vừa dứt lời, một bức tường của đại sảnh đột nhiên lấp lánh bạch quang rồi biến ảo thành một quầng sáng mờ ảo, một bóng người lặng lẽ từ trong bạch quang xuất hiện, trên tay cầm một chiếc cổ kính hình lăng trụ đen như mực.

Sau khi bóng người thản nhiên nói xong liền lóe lên một cái rồi xuất hiện trên chiếc ghế lúc trước Hàn Lập ngồi, thong thả ngồi xuống.

Lúc này mới có thể nhìn rõ diện mạo của người này, đó là một tên đại hán tóc xoăn, sắc mặt vàng nhạt, thân hình cường tráng, chỉ có điều trên trán cũng có một chiếc sừng ngắn màu trắng lớn hơn một chút so với nữ tử tóc tím.

Nhìn dung mạo thì phảng phất có thể thấy được đại hán và nữ tử tóc tím có hai ba phần giống nhau, dễ nhận thấy chính là một tên Ma tôn khác mà Bạch gia che dấu.

"Thế nào, đại ca có Quảng Âm kính tương trợ vậy mà cũng không có cách nào nhìn thấu cảnh giới tu vị của người nọ sao?" Nữ tử tóc tím rùng mình, nghiêm mặt hỏi đại hán.

"Muội cũng biết đấy, tuy Quảng Âm bảo kính là do một khối thiên địa băng linh luyện hóa mà thành, nhưng nếu đụng phải người cũng có bảo vật chí âm hộ thân hoặc là tu luyện công pháp chí hàn, hiệu dụng thật sự sẽ giảm mạnh. Ngoài ra, thần niệm của người này dường như cũng cực kỳ cường đại, ban nãy khi ta làm phép, quá nửa là đã bị hắn nhận ra, chẳng qua giả vờ không biết mà thôi!" Đại hán thở dài một hơi, vẻ mặt trở nên âm trầm.

"Cái gì, người này đã phát hiện sự tồn tài của đại ca! Điều này thật có chút phiền phức, lần sau chỉ sợ phải giải thích sơ qua cho hắn một chút. Nhưng huynh trưởng mượn sức mạnh của bảo kính, thật sự không mảy may phát hiện được gì sao?" Nữ tử nhíu mày hỏi.

"Hắc hắc, giải thích? Điều này căn bản không cần thiết. Nếu lúc trước người này đã không có phản ứng gì, muội cứ giả vờ như không biết là được, nhiều nhất thì lần sau khi gặp hắn, ta sẽ không tiếp tục đứng bên cạnh thăm dò. Thời gian họ Hàn này dừng lại ở Huyễn Dạ thành cũng không dài, chỉ là một người khách qua đường, chúng ta cũng không cần tốn quá nhiều sức lực để lôi kéo. Về phần phát hiện được gì, Quảng Âm bảo kính của ta cũng không phải là hữu danh vô thực, đương nhiên phát hiện được vài điều. Vi huynh phóng thích cái này để muội xem thử!"

Đại hán cười khách khách, ngón tay nâng chiếc cổ kính hình lăng trụ vừa động đậy, bảo kính lập tức hóa thành một luồng hắc quang bay vọt lên, sau khi lóe lên một cái liền lơ lửng bất động trên không trung giữa hai người.

Tiếp đó, đại hán một tay kết quyết, tay kia thì hướng về phía hắc quang ở xa xa, đồng thời trong miệng bắt đầu lẩm bẩm.

Trong chớp mắt, quả cầu hắc quang liên tục lóe sáng bên trong hào quang ngũ sắc, một hình ảnh vô cùng rõ nét từ từ hiện ra.

16.04.2012

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 169811 / Điểm: 1315

Tâm trạng:

Quyển 10: Ma Giới Chi Chiến

Chương 2054

Truyện "Phàm Nhân Tu Tiên Truyện " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nhất tiến Huyễn Khiếu

Dịch giả: Tây Môn Phong

Nguồn: Bạch Ngọc Sách

Nội dung thu gọn

Hình ảnh hiện lên rõ ràng là Hàn Lập đang ngồi ngay ngắn trong đại sảnh yên lặng không chút thanh âm, trong bảo kính thân ảnh Hàn Lập trông rất sống động, phảng phất như thời gian đảo ngược tái diễn lại sự việc một lần.

Truyện "Phàm Nhân Tu Tiên Truyện " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lúc này, đại hán lại nói với nữ tử tóc tím một câu "Xem được rồi", theo ngón tay của đại hán ảnh hư không điểm ra, một điểm hắc mang bắn ra tức thì lóe lên chui vào trong quang đoàn.

Sau một khắc, Hàn Lập trong bảo kính đột nhiên ngoài thân như toát ra một tầng quang diễm, tầng ngoài cùng là một tầng sáng màu đen như mực, tầng bên trong thì là một tầng sáng màu vàng tím, ở bên trong nữa thì chỉ thấy mảng tối tăm mờ mịt, màu sắc hỗn độn không thể nào phân biệt ra cái gì.

"Ồ, đây là cái gì?" Nữ tử tóc tím vừa thấy cảnh tượng như vậy, lập tức cả kinh nhẹ kêu lên.

"Ha ha, đây là Quảng Âm cảnh bí thuật, Ngũ muội cũng là lần đầu tiên nhìn thấy. Cái này giúp ta xem được chủ tu công pháp của Hàn tiểu tử, đúng là có chút đặc thù, tầng ngoài cùng màu đen, nghĩa là chân ma chi khí thuần khiết nhất của thánh giới chúng ta, cái này rất bình thường, hắn nếu không có tầng hắc quang này, ta lại còn hoài nghi hắn không phải là người thánh giới chúng ta. Về phần bên trong có một tầng sáng vàng tím thì xem ra người này còn tu luyện một môn ma công luyện thể khó lường, hơn nữa đã tu luyện đến cực hạn, hình như rất nhanh sẽ tiến tới cảnh giới Tử Tủy Kim Cốt trong truyền thuyết. Nhưng mà cái này lại khó có khả năng, đem thân thể tu luyện tới cường đại như thế, trừ vài Thánh Tổ tiền bối thì vi huynh còn chưa nghe nói có ai có thể đạt tới." Đại hán chỉ vào mấy tầng quang diễm trên thân Hàn Lập, lại ngưng trọng nói.

"Tử Tủy Kim Cốt. Người này thân thể thực là cường đại đến trình độ như vậy sao! Không phải là Quảng Âm Bảo Kính xảy ra sai lầm gì đấy chứ!?" Nữ tử tóc tím sắc mặt đại biến, khó có thể tin lắc đầu liên tục.

"Chắc là không sai. Tuy nhiên Quảng Âm Bảo Kính đối với người này hiệu quả giảm bớt đi nhiều, nhưng vẫn có thể xem xét đơn giản phần nào, sẽ không xuất hiện sai lầm quá lớn đâu. Huống chi, người này vẫn chỉ là tiếp cận tầng cảnh giới kia mà thôi, nếu không tầng Chân ma chi khí ngoài cùng căn bản sẽ không tồn tại trong kính, mà sẽ ẩn toàn bộ trong cơ thể, sẽ không tiết ra ngoài chút nào." Đại hán thở dài một hơi nói.

"Nhưng nếu như vậy, sợ rằng người này chỉ bằng thân thể cũng đủ để đấu với Ma Tôn bình thường. Vậy tầng sáng màu xám trên người hắn kia là cái gì thế, không phải còn tu luyện một môn thần thông cũng lợi lại như vậy chứ." Nữ tử tóc tím ánh mắt hướng vào trong hư không nơi có hình ảnh Hàn Lập nhìn một cái, lại hỏi một câu.

"Quầng sáng màu xám có ý nghĩa là ngay cả Quảng Âm Bảo Kính cũng không thể dò xét ra cái gì nữa rồi, thiết nghĩ tuyệt đối không phải là bình thường. Có thể xem xét đến như thế này cũng đã là cực hạn của ta rồi. Nếu vừa rồi rót vào trong kính thêm nhiều pháp lực nữa thì chỉ sợ đã đắc tội người này rồi. Làm vậy thật là lợi bất cập hại. Nhưng người này có thể phát hiện ra ta bên trong cấm chế, cũng nói rõ thần niệm hắn mạnh tới như thế nào." Đại hán nghiêm sắc mặt trả lời.

"Thân thể cường hoành, Quảng Âm bảo kính không cách nào xem xét được thần thông, thần niệm lại còn cường đại dị thường. Nói như vậy, tại Huyễn Dạ Thành chúng ta thật đúng là đã mọc ra một yêu nghiệt rồi. Cũng may, hắn hình như cũng không có ý ở chỗ này lâu, hơn nữa Bạch gia còn có mối quan hệ với hắn. Bởi vậy chẳng những không có trở ngại gì, mà việc giải quyết đầu ma thú kia lại càng không có vấn đề" Nữ tử tóc tím sắc mặt âm trầm bất định nghĩ một lát, mới cười khổ một tiếng nói.

"Theo phương diện này mà nói thì đúng là một tin tức tốt. Người này Bạch gia chúng ta tuyệt đối không thể đắc tội, nhưng cũng không cần lôi kéo hắn. Người này thực lực thâm bất khả trắc như thế, không phải là người gia tộc chúng ta có thể dung nạp được. Ngũ muội, muội cùng người này tiếp xúc cần cẩn thận một chút." Đại hán nghiêm túc nói ra.

"Điểm ấy, tiểu muội tự nhiên biết rõ." Nữ tử đôi mắt dễ thương hơi chớp chớp, nhẹ nhàng gật đầu.

Cùng lúc đó, Hàn Lập đang khoanh chân ngồi ở trong thú xa, tay vuốt ve một khỏa tinh cầu màu trắng, trên mặt lộ ra vẻ cười mà không phải cười.

Bỗng nhiên bên ngoài thân hắn khí đen bốc lên, một tầng sáng màu đen từ trên người tỏa ra không trung, đem hư không trong vòng mấy trượng tất cả đều bao phủ trong đó, một ngón tay của hắn điểm một chỉ vào giữa hai đầu lông mày, cũng cầm tinh cầu trong tay ném tới phái trước.

"Phốc phốc" một tiếng, hai đầu lông mày hắc quang chớp động, con mắt thứ ba yêu mục màu đen thoáng cái hiện ra, một tia sáng màu vàng từ đó phun ra, vừa vặn đánh trúng vào khỏa tinh cầu màu trắng đang bay trên không trung kia.

Sau một khắc, tinh cầu màu trắng thoáng một cái trở nên vàng chói, linh quang hơi tránh về sau, từ đó cũng liền phun ra một màn sáng màu vàng.

Màn sáng vốn là một mảng mơ hồ không rõ, tùy theo bạch quang lóe lên mà hiện ra một lăng hình cổ kính trong đó liền thấy một bóng nhân ảnh cao hơn một trượng.

Đúng là đại hán tóc vàng nhạt của Bạch gia.

Hư ảnh đại hán không nhúc nhích, một tay bấm niệm pháp quyết, một tay làm ra một động tác giống như đánh pháp quyết vào trong cổ kính.

Hàn Lập lẳng lặng đánh giá hư ảnh đại hán vài lần, khóe miệng nổi lên một nụ cười nhàn nhạt, trong tay pháp quyết vừa thu lại, yêu mục màu đen giữa hai đầu lông mày lập tức lóe lên rồi biến mất.

Vị Ma Tôn của Bạch gia này tại thời điểm hắn trốn trong cấm chế thi triển bí thuật dò xét, Hàn Lập bằng vào thần niệm mạnh mẽ cơ hồ lập tức cảm ứng được hắn tồn tại, cũng bất động thanh sắc thi triển bí thuật đối với hắn dò xét một phen.

Phát hiện người này cũng là một gã Ma Tôn, hơn nữa chỉ có tu vi trung kỳ, nên Hàn Lập cũng không để ý tới nữa.

Bằng vào công pháp Phạm Thánh Chân Ma Công ẩn chứa ma khí cùng Ngụy Ma châu, ngoại trừ ở trước mặt vài Thánh Tổ thâm bất khả trắc thì có thể sẽ lộ ra chút ít chân tướng, còn đối với Ma giới ma tộc bình thường tự nhiên sẽ không lo lắng gì.

Tinh cầu một tiếng trầm đục về sau, tựu khôi phục trước kia óng ánh sáng long lanh, cùng lúc đó, đại hán hư ảnh cũng im ắng vỡ tan tán loạn,

Đầy đủ mọi thứ đều tại mấy hơi thở ở giữa công phu tựu khôi phục nếu như trừ, phảng phất lúc trước thi pháp căn bản là không tồn tại bình thường.

Lúc này, Hàn Lập lại nhắm lại hai mắt, mặt không đổi kinh hãi ngồi xuống nhập định rồi.

Những ngày tiếp theo, Hàn Lập mỗi ngày đều ở trong chiếc thú xe khổng lồ đi tới Bạch gia một chuyến, cùng vị nữ tử tóc tím kia trao đổi một chút tâm đắc tu luyện. Haii người lúc bắt đầu bàn tới luyện thể thuật cùng ma công bình thường, sau đó thậm chí đàm luận đến một ít bí thuật kỳ công kinh người.

Cái này làm cho cả hai đều được ích lợi không nhỏ.

Mà trong lúc này, Hàn Lập cũng bỏ công tìm kiếm một phen, cuối cùng cũng xác định được Lũng gia lão tổ cùng đám người Linh tộc thánh linh kia không có ai đến Huyễn Dạ Thành, hắn là người đầu tiên đến nơi đây.

Cái này lại làm cho Hàn Lập có chút buồn bực, không biết những người khác là ở trên đường gặp phiền toái, hay là có chuyện gì làm chậm trễ.

Bất quá hắn đối với việc này cũng không lo lắng nhiều.

Dù sao đám người Lũng gia lão tổ hay đám người thánh linh kia đều không phải là tồn tại hợp thể bình thường, dù là bại lộ thân phận bị vài tên Ma Tôn vây giết, cũng không địch lại vẫn có thừa khả năng bỏ trốn, không thể xảy ra chuyện vẫn lạc đơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net