podcast 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xin chào, chưa quên số podcast này chứ?  Lại là tớ đây, người có nhiệm vụ đến cắp tâm sự của mọi người. 

Dạo gần đây, có thời gian rảnh rỗi nhìn lại xung quanh. Tớ thấy mình kém cỏi quá. Kiểu là, biết rõ bản thân không tồi quá nhưng có lẽ là do không gian xung quanh toàn người tài. Tớ cảm thấy không dễ chịu chút nào. Tớ mong đừng ai như tớ cả.

Hôm nay lại là tình yêu, nhưng chẳng phải là yêu đơn phương nữa.

Hồi cỏn nhỏ, mình hay nằm trên đùi bà nghe bà kể chuyện. Bà kể là hồi ông bà yêu nhau, chẳng cầu kì gì cả, ông đưa bà về trên chiếc xe đạp cũ kĩ. Ông bà yêu nhau rồi đẻ ra bố mình. Câu nói đầu tiên ông nói không phải là đời đẹp đẽ mà là lời mắng yêu, mắng bố tại sao lại làm khổ bà mình như vậy.

Mình thắc lắm lắm. Mình thắc mắc rằng, liệu ở hiện tại, có còn tình yêu nào như tình yêu của ông bà hay không. Nếu có, mình muốn có tình yêu đấy. Mặc dù nó khó quá.

Hình như là có, tình yêu của nắng hạ và gió, cậu nghe chưa? Có những ngày tiết trời có nắng, có gió, đó là  hẹn hò của nàng nắng và cậu gió đó.

Ngày họ hẹn hò, là những ngày trời trong nắng nhẹ, gió lướt muôn nơi như muốn khoe hạnh phúc, trập trùng bao thứ được sinh ra. Nhành hoa lan ngoài kia khoe sắc, cành hướng dương tắm nắng cho đời. Vào những ngày gió và nắng bên nhau, thế gian trải qua thật nhiều yên bình và đẹp đẽ. Đâu đâu cũng là niềm vui gọi mời. 

Vậy lúc họ giận dỗi nhau thì sẽ như thế nào nhỉ? Ngày hôm đó, vạn vật thấy nàng nắng buồn hiu đang ngồi trên nhành cây nhỏ, chàng gió cũng chẳng thấy bóng dáng đâu cả. Chẳng còn tiếng gió xào xạc thường ngày, chỉ có tiếng những cậu ve ríu rít dỗ ngọt nàng . Ngày hôm sau, chàng gió đã quay trở lại nhưng lại thiếu nàng nắng mất rồi...Nhưng làm gì có ai giận dỗi mãi được. Vì thế chỉ vài ba hôm, tiết trời chẳng còn lạnh lẽo hay nóng bức mà rất dễ chịu. Chắc do nàng nắng với chàng gió đã làm lành với nhau rồi.

Vậy nên đừng ai buồn khi trời tắt nắng. Vì biết đâu ngày hôm sau lại là ngày may mắn thì sao.

Nhưng sẽ không có thứ gì trên đời là vĩnh hằng, là mãi mãi, là trường tồn. Mọi thứ sau này đều sẽ trở thành kỉ niệm, nó có thể là kỉ niệm mình muốn nhớ mãi, nó cũng có thể là thứ mình muốn quên đi. Suy cho cùng mọi thứ đều sẽ trở thành kỉ niệm. Con tim chỉ có thể yêu một người, mong cho sau cậu và người đó sẽ đầu bạc răng long, sống lâu trăm tuổi, hạnh phúc an khang.

Cậu đẹp đẽ như vậy, lung linh như vậy. Hà cớ gì lại phải chịu đựng những thứ tiêu chuẩn kép mà những kẻ xa lạ kia. Người ta nói gì cũng đừng quan trọng nó quá. Con người ai mà chẳng xinh đẹp kiêu kì, tình yêu nào mà chẳng đáng trân trọng. Dù cậu có yêu nam, yêu nữ hay yêu giới tính nào. Nó cũng sẽ chỉ là tình yêu của mình cậu, chẳng của ai khác cả. Mong cậu, dù thế nào cũng đừng từ bỏ. Bởi vì nếu cậu từ bỏ, sẽ không còn ai vực dậy người yêu cậu nữa. 

Chẳng hạn như là...giữa idol với fan? Có những người chỉ coi idol là một thú vui giải trí, nhưng có những người idol lại chính là những người vực dậy cuộc sống của họ. Tớ cũng có idol của riêng tớ, ngày ngày nhìn cậu ấy bị chỉ trích bởi những người ngoài kia, tớ buồn lắm chứ. Nhiều lúc mong cậu ấy có thể là một người bình thường mặc dù nó sẽ chẳng rực rỡ như bây giờ nhưng chi ít rằng người đời sẽ nhẹ nhàng với cậu ấy hơn chút. Nhỉ? Nhưng tớ biết cậu ấy sẽ chẳng bao giờ từ bỏ ước mơ, cậu ấy vẫn là thiếu niên. Sẽ chẳng vì những lời chỉ trích mà từ bỏ, không có đèn mà nản trí, sẽ không vì sự cấm cản mà bỏ cuộc. Thiếu niên vẫn sẽ chỉ là thiếu niên, cao vời vợi và hạnh phúc với ước mơ của mình. Dù gì thì cậu ấy vẫn là con người mà thôi, chẳng ai được sắp đặt ý nghĩ lên cậu ấy cả. Đừng nghĩ cậu ấy là một chú báo rũng mãnh vì cậu ấy vẫn như chúng ta mà thôi. Chỉ khác là cậu ấy biết tiến tới ước mơ của mình. Còn chúng ta thì không.

 Có nhiều chuyện trên đời này không phải chỉ cần nói là có thể thực hiện. Vậy nên, cũng có rất nhiều thứ được tạo ra từ những thứ không nguyên vẹn. Ví dụ như bầu trời đêm đầy sao ngoài kia, nó không phải chỉ là thứ ánh sáng hão huyền mà nó được tạo nên từ những nguyên liệu khác nhau. Các cậu có biết tại sao mà người lớn hay nói câu "người đó đã biến thành ngôi sao  trên kia" không?. Khi nhà tớ có người đi sang thế giới bên kia, bố tớ sẽ bảo là họ đã hoàn thành được ước nguyện của mình vậy nên họ mới đi chơi, chạy trốn thế giới này để biến thành những vì sao trên kia. Đêm xuống sẽ đứng trên khoảng không mà ta gọi là "bầu trời" đó để nhìn gia đình của họ. Tớ trả lời rằng "vậy người nhà của họ có buồn không?" bố tớ ngập ngừng bảo "bố không biết.". Hồi đấy tớ chẳng biết tớ đã nói điều gì nữa. 

Tớ nghĩ rằng, những người đã sang thế giới bên kia. Rốt cuộc là những người như thế nào? Tớ biết sống ở xã hội này mệt mỏi vô biên, sẽ có những lúc muốn kết liễu đời mình, tớ hiểu điều đó chứ. Hay là do họ lạc lối quá, họ mệt mỏi quá nên mới chọn sang thế giới kia mà sống? Nếu như vậy thật, thì tớ mong họ sẽ mãi được hạnh phúc. Sẽ mãi nở nụ cười. Và...những người ở lại kia ơi, đừng trách họ nhé? Thật ra tớ nghĩ rằng, những người đã rời đi mới là những người mong muốn ở lại nhất, họ cần ai đó vươn tay ra cứu rỗi lấy tâm hồn của họ. Nhưng rồi, họ lại tuyệt vong thêm chút nữa mới quyết định rời đi. Suy cho cùng, ta phải cảm ơn họ vì đã cố gắng, kiên cường ở lại thế giới này lâu đến thế. Tớ mong những người đang nghe câu chuyện này, nếu cậu mệt mỏi quá hãy nghỉ ngơi đi nhé. Ngủ một giấc và đừng có làm hài lòng một ai cả. Cậu là cậu mà, ai có quyền quyết định."

"Podcast hôm nay đến đây là kết thúc, tập hôm nay không phải chỉ là tình yêu mà nó còn có những thứ khác mà tớ muốn bày tỏ. Nhân tiện, nhiều người hỏi chuyện tình của tớ quá. Tớ mệt rồi, tớ chẳng thích anh ấy nữa. Thích anh ấy thật sự rất đau.

Chấp cánh cho đời những gì đẹp nhất, trong khoảng thời gian thanh xuân rực rỡ nhất. Anh ấy là vì sao sáng không nhân tạo khiến tớ mãi say mê và đắm chìm. 

Bản nhạc tình ca còn dang dở không tên với những nốt nhạc trầm bổng mê hồn sẽ mãi mãi không được viết tiếp, nhẹn nhàng cất sâu vào từng lớp da lớp thịt. Chuyện tình của em và anh cũng vậy, sẽ chẳng có ai nối tiếp được mảnh tình chấp vá này. 

Câu hỏi cho kì này: Thế giới muôn vàn vạn trạng, cậu nghĩ tại sao những vì sao trên kia lại đẹp đến thế?"

_ _ _ _ 

podcast 2_hoàn thành.


thêm vài chút câu từ nhỏ nhặt, 230324. 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net