Chapter 1: Xin Chào mình là Dream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nó lại đi mất rồi à

Một gia đình nọ lại xáo xào vì một chuyện thường tình trong gia đình, thường tình? Đúng vậy, ý tui là như vậy

- Được rồi được rồi, hãy để con bé nó đi, bây giờ đã hoà bình rồi còn đâu, 2 con bỏ cái suy nghĩ giam lỏng nó mãi trong nhà đi, những đứa trẻ khác được thoả sức tung tăng phiêu lưu đây đó, thì con bé Dream (Jirie) nhà mình cũng nên trải nghiệm những niềm vui của tuổi thơ nó chứ -Một người đàn bà lớn tuổi khác

Và đó cũng chính là bà nội của tui, ok, vậy là có thể an tâm bước ra ngoài  rồi, dù không chắc là cha mình sẽ kêu người tìm kiếm để bắt mình về, nhưng mình dám chắc là bà nội sẽ đấu tranh tới cùng cho sự tự do của mình

Tui chạy thật nhanh trong vui sướng để rời khỏi khu nhà đó, tui có ngoảnh lại và mỉm cười với bà nội, khi bà đứng bên cửa sổ và hí mắt với tui

Nói đi nói lại thì cha mẹ cũng quá đáng lắm, cái gì mà muốn tốt cho mình chứ, chỉ muốn nhốt khư khư mình trong nhà, còn không thì theo cha đi đến những chỗ thượng lưu sang trọng, gặp gỡ những người sang trọng, đi đâu cũng thấy toàn thiếu gia với dáng vẻ quý tộc, trông mất gớm

Cứ mỗi hè là tui lại đến trường huấn luyện pokemon, nói thiệt chứ tui chẳng quan tâm đến cái gọi là chiến đấu hay chiêu thức gì đâu, tui trông thật kì lạ khi đến trường chỉ để có cơ hội gặp gỡ những pokemon mới thôi, chẳng giống ai ở đó cả, cái mà tui chủ yếu để tâm tới đó chính là cách để đi phiêu lưu khắp Kora này mà trọn vẹn nhất, ý tui là kinh nghiệm phiêu lưu, phương hướng hay những bài giới thiệu xung quanh về những địa điểm phiêu lưu ấy. Con đây cảm thấy rất tự tin ấy, cha mẹ cứ tin ở con

Tui là một diễn viên tiềm năng, đã góp mặt trong rất nhiều chương trình thiếu nhi và một số bộ phim rất được yêu mến, tui có sở thích đọc tiểu thuyết, thường xuyên đọc nữa ấy chứ, đa phần tiểu thuyết tui đọc là về hiệp sĩ, tui luôn muốn mang kiếm cưỡi ngựa đi khắp vùng Kora này để được nhìn hết muôn loài và cảnh vật, thật trùng hợp, con pokemon đầu tiên và duy nhất hiện tại mà tui có là một chú ngựa sừng Unia này, y như trong mơ vậy

- Hỡi bạch chiến mã uy dũng, ngươi đã sẵn sàng cùng ta phiêu lưu khắp thế gian, diệt trừ kẻ ác và mang đến điều tốt lành cho quần chúng không - Tui cất lên giọng trầm ấm giống như bọn con trai hay chơi trò hiệp sĩ với nhau vậy

Chú kì lân vui vẻ nhận lời, những cử chỉ nói lên vẻ phấn khởi của nó

Tui nắm lấy một khúc cây nhỏ dọc đường, ra dáng như một hiệp sĩ rồi bước lên lưng ngựa

- XUẤT PHÁT!!!

Đi hết con đường ngoại ô dài số mười, rời khỏi thành phố Macuop phiền hà là thấy vui lắm rồi, điểm đến của mình là Zeug, thủ đô của Kora, mà phải nói là hôm nay đúng là ngày tuyệt vời nhất trong các cuộc hành trình của mình, lần đầu tiên tui trông thấy cảnh tượng làm nông của các nông dân ngoại thành, nhìn kìa, đây mới đúng là thế giới pokemon mà mình muốn thấy, không có các trận đấu, những chiêu thức không  gây tổn thương nhau, mà phải như bọn Politoed và Panpuor chúng nó tưới những vườn rau và cây cối thật chăm chỉ,  những chú Scyther tung những đường kiếm sắc bén mà nhanh lẹ, thoánh chốc mà những lùm cây đã thực sự gọn gàng, xa xa bên kia mình thấy một vài chú Skiploom đang miệt mài rãi từng hạt giống trên những mãnh đất vừa được cấy lên, thanh bình và lý tưởng, sau mà người lớn và bọn con trai không cảm nhận được vẻ đẹp này chứ

Vào được thành phố Zeug rồi, dáng điệu của hiệp sĩ thì vẫn còn, mặc dù hiện tại đang đói lắm, nhưng chẳng thể nghĩ đến điểm tâm tiếp theo là cái gì được, vì cảnh tượng phía trước

Ba thằng nhóc ăn hiếp một thằng nhóc, thật không thể tin được, với tư cách là một hiệp sĩ danh dự của vương quốc Kora, ta không để chuyện này xảy ra được, tui hiên ngang bước tới đối diện với những tên ác đức trước mắt, để bảo vệ cho thần dân yếu đuối sau lưng mình, không sợ chút nào, lẽ nào một con nhóc 11 tuổi lại sợ ba thằng nhóc chừng 7 8 tuổi như bọn nó được chứ

- Hỡi bọn ác bá chuyên ăn hiếp những thần dân vô tội, hãy khiếp sợ và quỳ gối xin được ta tha mạng, còn không các ngươi sẽ nếm mùi đau đơn nhất

Dơ bẩn đúng là dơ bẩn, bọn chúng từ đâu ra đủ loại pokemon cả, bọn nó tranh nhau phun nước vô mặt mình, rồi cười đùa bỏ chạy

Haizz, giờ thì ướt hết rồi, nhưng may ra cũng cứu sống được thần dân vô tội

- Cảm ơn chị đã giúp em, cũng xin lỗi vì đã luyên luỵ chị

- Không sao không sao, chị thấy rất vui đấy em ạ, nhưng tại sao họ lại ăn hiếp em vậy

Tui cũng thấy cách mà cậu bé rón rén lộ ra vẻ nhút nhát của mình, tuy không muốn cậu bé phải mất mặt, nhưng cậu bé cũng đã nói

- Em luôn muốn trở thành một nhà huấn luyện chuyên nghiệp, nên cùng những đứa bạn hồi nảy của em bàn sẽ đến viện nghiên cứu của thành phố Zueg này để tìm gặp giáo sư mong được ngài ấy giúp đỡ nhưng...

Tui thì hí hửng còn cậu bé thì nói tiếp

- Em bị bọn bạn chê cười là yếu đuối, còn lâu mới có thể bắt được pokemon cấp thấp huống hồ gì trở thành nhà huấn luyện

Nghe qua viện nghiên cứu gì đó rồi giáo sư là tui dường như không còn chú tâm gì chuyện của cậu bé nữa hihi, nhắc tới giáo sư chắc ông ta có quyển từ điển gì đó đó, rất có ích cho mình trong cuộc hành trình, ngay lập tức mình muốn gặp ông ta liền tức khắc

Chợt nhận ra cậu bé đã khóc khi kể hết câu chuyện của mình, haizz xin lỗi chú nhóc nhé

- Nè nè, hãy dũng cảm lên, dù ai nói gì em đi nữa cũng phải dũng cảm lên mà mặc kệ họ, chỉ cần em dũng cảm được như thế thì sẽ có lúc em trở thành một nhà huấn luyện tài ba

- Ưm... Em cảm ơn chị ạ

Làm việc tốt đã xong, nàng hiệp sĩ nhanh chân cưỡi lên con chiến mã của mình và đi vào trung tâm của thành phố

Tới một ngã tư nọ, chỉ cần quẹo phải đi vào một chút là sẽ tới Viện Nghiên Cứu Hyda, nhưng bất ngờ hơn là nàng hiệp sĩ ấy đã quẹo trái

Rồn rột, tiếng bụng dạ của tui đang chứng minh là quán nướng phía trước là điểm sáng nhất trong mắt tui vậy

Sườn nướng, sườn chiên xả, sườn chiên giòn... waaaa, cuốn thực đơn dày mấy trang cứ như có một trang vậy, vì tui chỉ thích những món sườn mà thôi

Sườn nướng đi, thôi sườn chiên xả đi, hay sườn chiên xả đi rồi khi chiều mình lại ghé quán này rồi gọi món sườn nướng, hay bây giờ nướng rồi chiều lại chiên xả, rồi sườn giòn trông cũng rất ngon cơ mà...

Tính tới tính lui cuối cùng tui cũng quyết định chọn hết cả ba món

Thiệt là ngon quá đi mất, đúng là quán nướng Luk nổi tiếng ở Zueg mà người ta đồn đại đây mà, đặc biệt là món sườn. Nè, nếu cho tui đánh giá thì tui sẽ đánh giá món sườn là ngon nhất quán này nhé (vì tui đã ăn thử các món khác đâu hehe)

Vừa tập trung ăn vừa tập trung nghe bàn bên nhiều chuyện, phân tâm làm món ăn nhạt nhẽo đi rất nhiều, nhưng buộc cái là bên kia thông tin quá có ích, bọn họ thì mặc chiếc áo dài trắng, đeo kính nữa, trông rất giống những nhà nghiên cứu, chắc từ viện nghiên cứu đi ra thì phải

- Cái gì mà để bọn trẻ đi thu thập thông tin về pokemon chứ, già đầu như tụi mình còn chưa hiểu hết về pokemon của cả Kora này, thế mà ông ta lại có ý định giao hết trách nhiệm cho bọn trẻ nữa chứ

- Nhưng giáo sư nói, bọn trẻ yêu thích sự phiêu lưu, có tính tò mò và hứng thú hơn người lớn bọn mình, nên là đối tượng được giáo sư chọn lựa

- Cậu đừng quên là người đó chỉ mới nhận chức giáo sư thôi đấy, một kẻ tập sự chính hiệu đấy, kinh nghiệm nào hơn tụi mình được

- Nhưng ông ta được Giáo sư nổi tiếng của Unova là Jupiter giao phó đấy, tôi tin là người này rất có tiềm năng

- Haizz đôi co với cậu phát mệt, việc để bọn trẻ mạo hiểm đi tìm kiếm thông tin là điều không thể chấp nhận được, tôi sẽ đứng ra nêu lên ý kiến, và nhất định sẽ nhận công việc mạo hiểm này

- Và công việc mạo hiểm này sẽ không nhận bất cứ thù lao nào - Tui nghĩ thầm, và cười tự tin dám chắc rằng không một gã cật lực vì tiền nào dành được trách nhiệm này của mình

Và cũng vừa thưởng thức xong miếng sườn cuối cùng, tui nhanh chóng đi về viện nghiên cứu, thật nhanh và thúc giục Tranfe (Unia chú kì lân trắng của tui) phải nhanh hơn nữa, kẻo những suy nghĩ của vị tân giáo sư này bị lay động bởi những người như vừa rồi thì khó

Cuối cùng cũng vào được bên trong viện nghiên cứu, thật là rộng lớn, lớn đến nổi chóng mặt luôn, đi một chút lại quay về chỗ cũ, cái gì mà bên này là nghiên cứu sinh vật cổ đại, nghiên cứu sinh vậy quý hiếm, rồi bên kia là viện nghiên cứu thiết bị, thế còn viện nghiên cứu thời tiết nữa, rồi thư viện đâu, căn tin rồi nhà vệ sinh ở đâu chứ... Và địa điểm cần tìm nhất là văn phòng nghiên cứu về tất cả sinh vật Kora, nơi mà giáo sư đang ngồi trong đó

Chóng mặt quá, và cũng may mắn quá, vì dự định hỏi người khác thì vô tình gặp phải một người ở giữa khu vực lặng lẽ đến rợn người được gọi là khu nghiên cứu trạng thái Pokemon

May mắn quá, hì hộc hì hộc

- Chú ơi cho con hỏi, phòng nghiên cứu Pokemon Kora nằm ở đâu ạ

- Được rồi chú sẽ chỉ cho con nếu con vui lòng cho chú biết tại sao một cô bé 10 tuổi muốn tìm phòng nghiên cứu Kora không?

- Con muốn tìm giáo sư N ạ

- Huhm, con tìm giáo sư N có việc chi ?

Lão già này nhiều chuyện hỏi nhiều thế nhỉ, làm sao để ổng chỉ mà không phải hỏi nhiều như ổng đây ta

- Ạ con tới thăm chú N vì chú là bà con xa của con ở Unova ạ

- Ồ vậy à, con không nói chú cũng không biết là chú có người bà con xa nhí nhảnh và dễ thương như con vậy đó

Ý chết, tiêu mình rồi

- Con là Dream, con thực sự rất cần giáo sư giúp đỡ ạ, xin chú hãy giúp đỡ con

Bất ngờ giáo sư N nhớ lại điều gì đó rồi nhìn vào đồng hồ của mình

- Chú đang thật sự rất gấp, chuyến bay về Dorro chỉ còn 30p nữa là bay, con cứ nói thẳng vấn đề

- Con muốn có quyển từ điển Pokedex ạ

- Không được!!! - Giáo sư N thẳng thắng - Xin lỗi cô bé, chú phải đi ngay bây giờ, rất vui được gặp cô bé

Rồi giáo sư cũng nhanh chân bước đi, tui thì không thể bỏ lỡ cơ hội lần này, liều một lần mếu máo xem sao

- Con xin giáo sư đấy, con luôn mơ ước được đi khắp vùng Kora này, gặp gỡ toàn bộ Pokemon sinh sống ở vùng đất này, và con rất cần quyển từ điển đó để thuận lợi hơn trong chuyến hành trình, và nếu chú giúp, con cũng sẽ giúp chú hoàn thành sứ mệnh thu thập thông tin Pokemon về cho Pokedex

Tui thấy giáo sư N đang có chút thẩn thờ, chắc là cảm động với nhiệt huyết của mình rồi, mình nhất định sẽ đạt được mục đích

- Con xin chú hãy tin tưởng con - Tui biểu hiện ra đôi mắt long lanh như tha thiết cầu xin chú ấy

Và đích thị là hiệu quả rõ rệt, chú ấy đã thực sự bị một diễn viên chyên nghiệp như mình mê hoặc ha hà, ngoài quyển Pokedex trên tay ra, tui còn may mắn được chọn thêm một trong 3 chú pokemon từ chú ấy nữa, cặp chó mèo kia thì quá tầm thường, như bé hưu cao cổ nước này thì quả là hợp với vẻ hiệp sĩ của mình, nếu như nó tiến hoá cuối cấp, Veadersea thì còn sang chảnh hơn nữa, cứ như là thú cưỡi của hiệp sĩ vinh dự vậy, chị luôn muốn có em Nethacy ạ (biệt danh tui đặt cho Veater lúc nảy) và số phận đưa đẩy ta đến với nhau mà chẳng mất một chút công sức nào

Quả thật là một ngày may mắn

...

Ps: Truyện sẽ có hai ngôi kể, một ngôi kể nhân vật chính và một ngôi dành kể những nhân vật phụ  xen kẽ những sự kiện liên quan, đổi ngôi bằng ba dấu chấm (...)

Thông tin pokedex

Veater, là pokemon hươu nước rất hiếm gặp ở Kora, thi thoảng lại xuất hiện ở những hồ nước thanh bình, chúng luôn muốn nghe tiếng nước chảy, tiếng gió ríu rít của thiên nhiên, và rất ghét sự ồn ào của những người bất lịch sự với dòng nước, cặp sừng của nó vừa là vũ khí vừa là lá chắn của nó, càng tiến hoá thì cặp sừng càng lớn hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net