Ngày mưa cùng chàng thám tử [GeminiFourth]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Fourth nheo mắt thể hiện rõ sự hoài nghi của mình đối với người tên Gemini kia, đối với những người lạ mặt đột nhiên giúp đỡ như thế này thì Fourth vẫn nên dè chừng vẫn hơn.

"Giúp? Giúp kiểu gì"

"Tôi là một thám tử, bạn của tôi là một sĩ quan trong sở cảnh sát này nên tôi cũng thường xuyên giúp đỡ điều tra đó"-Gemini đứng thẳng người dậy, cho hai tay vào túi quần rồi nhếch một bên mày nhìn Fourth

"Anh nghĩ tôi sẽ tin lời một người lạ dễ dàng như vậy sao?"

"Nếu cậu không tin thì tôi sẽ đem bằng cấp thám tử xịn xò của tôi cho cậu kiểm chứng"

"Thôi không cần đâu anh nói vậy thì tôi cũng không muốn kiểm chứng thứ gì. Nhưng mà sao anh lại muốn giúp tôi"

Trời bắt đầu nổi gió những cơn gió không nhẹ nhàng cũng không quá dồn dập nhưng cũng khiến cho da thịt có chút râm ran. Những tấm rèm của những ngôi nhà xung quanh lay giật vì có cơn gió ghé ngang, những cơn lốc nhỏ cuốn những chiếc lá vàng bay ràn rạt trên mặt đường, những hạt cát nhỏ li ti cũng góp mặt vào cơn lốc đó tình cờ lại bay vào đôi mắt trong veo như mặt hồ của Fourth.

Fourth bị giật mình rồi nhắm tịt một bên mắt trái lại, cảm giác ngứa ngáy thêm chút rát khó chịu khiến Fourth theo phản xạ mà đưa tay lên để dụi mắt. Để tránh bỏng mạc của Fourth bị trầy xước, Gemini kịp thời nắm đôi tay nhỏ đó lại, lấy ra từ trong chiếc balo đang đeo trên vai một bịch khăn giấy ướt bỏ túi, rút ra một tờ khăn giấy rồi nhẹ nhàng lau xung quanh mắt cậu.

"Nè cậu từ từ mở mắt ra tôi xem cho đừng dụi mắt kẻo mắt sẽ đỏ lên đấy"-nhẹ giọng dỗ dành như đang dỗ trẻ con, có lẽ Gemini đã thành công với chuyện đó

Fourth từ từ hé mắt ra, khi nhắm mắt lâu quá lúc mở ra mắt sẽ khó thích nghi được với ánh sáng của điều kiện bên ngoài nên mắt Fourth cứ liên tục nhắm rồi lại mở cho đến lúc lâu sau mắt cậu mới có thể mở to như bình thường.

"Ồ chắc là bị sượt qua thôi chứ không bay vào mắt nên không sao đâu nhỏ mắt thì sẽ bình thường trở lại thôi"-Gemini kiên nhẫn đợi Fourth sau đó dịu dàng nâng mặt Fourth lên xem xét kĩ tình hình mắt của Fourth, khi đã thấy ổn rồi mới yên tâm đeo lại balo lên vai

"Cảm ơn anh"

Gemini nở nụ cười tươi tiện tay xoa đầu cậu khiến tóc rối tung rối mù cả lên, cũng thành công trong việc khiến Fourth quên đi câu hỏi vừa rồi của mình, anh tự cảm thán đúng là bản thân quá thông minh đi mà.

"Này đừng có làm rối tóc tôi"-Fourth nổi cáu khi tay người kia cứ làm càng trên tóc của mình, cậu đã dành cả buổi sáng để chải chuốt đó

"Được rồi được rồi xin lỗi mà"

"Vậy nói coi anh giúp tôi được chuyện gì"-cậu ngồi vắt chéo chân, hai tay khoanh lại mặt hất lên hỏi 

"Tôi sẽ giúp những thứ trong khả năng của tôi"

"Để xem"

"Rồi trước khi giúp cho vấn đề lớn hơn thì tôi sẽ giúp cậu ở vấn đề nhỏ"

"Vấn đề nhỏ là vấn đề gì chứ?"

"Tôi đưa cậu đi mua thuốc nhỏ mắt sau đó thì đến quán ăn để cậu kể về vấn đề lớn cho tôi giờ, giờ cũng tầm trưa rồi tôi cá chắc là cậu chưa ăn uống gì đã đến đây rồi nhỉ"

Fourth tròn mắt ngạc nhiên nhìn Gemini, thám tử bây giờ tài giỏi đến vậy hay sao những thứ nhỏ nhặt như thế cũng biết được cậu có chút lòng tin vào người này rồi đó.

"Khoan đã để tôi gọi báo cho chị tôi một tiếng"

"Được nhưng nhanh lên nhé trời sắp mưa rồi, tôi đi lấy xe đây"-anh nói rồi quay người rời đi, có lẽ là đến hướng nhà xe của cảnh sát

Fourth lấy điện thoại ra từ trong túi, tay ấn vào số vừa gọi đến trong lịch sử cuộc gọi, số của chị Kanae nằm ngay ở đầu danh sách. Cậu tiện tay ấn vào gọi cho chị Kanae thông báo một tiếng để cô ấy không phải mắc công đi đón cậu. Khi vừa kết thúc cuộc gọi với cô ấy xong cũng vừa lúc Gemini chạy xe đến.

Cậu trố mắt khi thấy chiếc xe của Gemini, là chiếc Ferrari f12 berlinetta 2016 đó thám tử thời nay giàu có đến vậy luôn sao, Fourth thầm nghĩ chắc lúc tìm được Phuwin phải rủ em bỏ nghề rồi chuyển sang làm thám tử mới được.

"Mau lên xe đi trời bắt đầu nhỉu hạt rồi kìa"-Gemini ló đầu ra ngoài cửa sổ cảm nhận thấy giọt nước rới trúng mặt mình, hối thúc Fourth vào trong xe

Tỉnh người khỏi cơn mơ Fourth mở cửa ra rồi bước vào trong, biết mình không thể khinh thường tên thám tử mới quen này nên cậu chỉ dám ngồi khép nép mà không dám nói gì, mặt quay ra cửa sổ ngắm nhìn cơn mưa đang lớn dần thỉnh thoảng lại quay đầu quan sát người đang lái xe, mắt hơi nheo lại một chút rồi lại tiếp tục nhìn ra ngoài.

Gemini dừng xe lại trước một cửa hiệu bán thuốc khá lớn, anh chưa vội rời khỏi xe ngay mà chậm rãi mở thắt dây an toàn ra rồi dòm người ra ghế sau lấy lên một chiếc dù đen được thu lại gọn gàng, Gemini mở cửa xe sau đó bung dù ra rồi quay lại nói với Fourth.

"Cậu ở trong xe chờ một chút nhé nếu chán thì có thể dùng ipad của tôi trong cái cốp nhỏ kia, tôi vào mua chút đồ rồi sẽ ra ngay thôi"

"Ừm anh mau đi đi mưa đang lớn lắm đấy"

Gemini gật đầu rồi đi nhanh vào tiệm bán thuốc, Fourth ở lại trong xe đang tận hưởng cảm giác một mình thì cảm thấy có gì đó không đúng lắm...

"Khoan đã...anh ta bảo một người anh ta vừa mới quen lấy đồ của anh ta dùng ấy hả"-Fourth hoang mang nhìn theo bóng Gemini sau màn mưa trắng xoá bên ngoài 

Cậu thử mở cốp nhỏ trong xe đối diện với ghế phụ ra, đúng là có một chiếc ipad đời mới nhất ở trong đó, Fourth nhìn chằm chằm vào cái ipad nằm yên vị bên trong sau đó lại quay ra nhìn Gemini đang mua đồ bên trong tiệm thuốc kia.

'Cạch'

Dứt khoát đóng nắp cốp nhỏ lại, Fourth thở hắt ra một hơi quả thực là rất muốn dùng thử dòng ipad vừa mới ra mắt đó nhưng suy cho cùng nó cũng là của người ta, hơn nữa nó còn là của một người cậu vừa quen mới đây nhỡ có chuyện gì thì làm sau mà đi tìm được Phuwin, thôi thì dùng ipad của cậu vẫn là tốt nhất, ipad của cậu cũng là loại đắt tiền kia mà.

Nói mới nhớ Fourth cũng có việc quan trọng cần phải giải quyết, cậu mở ngắn kéo to của túi đeo trên vai cẩn thận lấy chiếc ipad của mình kiểm tra mail và thông báo với công ty về vấn đề hiện tại của Phuwin, cậu xin bên quản lí nhân sự của công ty được nghỉ phép cho đến khi tìm được Phuwin. Mãi mê với công việc đến mức Gemini đã vào xe rồi mà cậu vẫn không hề hay biết, tay thon vẫn lướt lướt check xem còn cái mail nào bị bỏ sót hay không.

"Cậu không dùng ipad của tôi, hửm?"-anh nhìn thấy chiếc ipad trên tay Fourth không phải của mình thì có chút không vui, mặt hơi cau có mà nhìn chằm chằm vào cậu

"À...ừm...dù sao thì chúng ta cũng chỉ vừa mới quen biết, tôi nghĩ làm vậy sẽ không hay lắm nên thôi tôi dùng ipad của mình là được rồi vả lại nó cũng có đầy đủ thông tin của tôi hơn"-Fourth nhìn thấy gương mặt khó ở của Gemini thì đột nhiên bối rối, miệng nhỏ vội vội vàng vàng mà giải thích

"Phải nhỉ"-Gemini nhún vai cảm thấy bản thân có thái độ quá lộ liễu và thái quá nên lập tức thu lại vẻ mặt khó chịu vừa nãy, thôi thì để cậu ấy biết muộn hơn một chút cũng được

"Mà này..chỉ là mua một lọ thuốc nhỏ mắt thôi mà sao anh đi lâu như vậy?"

"Tôi mua thêm một số đồ y tế cần thiết khác nữa, tôi là một thám tử bao đồng nên đôi khi tôi sẽ bị thương vì truy bắt tội phạm chẳng hạn"-Gemini đặt túi đồ ở hàng ghế sau, bật chìa khoá rồi khởi động xe, anh nhanh chóng xoay vô lăng điều khiển chiếc xe đi, anh không muốn để người ngồi bên cạnh bị đói đâu

Fourth gật đầu như đã hiểu rồi lại tiếp tục với công việc cùng chiếc ipad mà cậu cho là cũng đắt không kém với cái ipad của Gemini. Anh liếc mắt sang nhìn cậu, có vẻ là ánh mắt trông mong chờ đợi một điều gì đó nhưng điều đó lại chẳng xảy ra vậy. Tự nghĩ lại tự thất vọng, Gemini thở hắt ra một hơi rồi tập trung vào việc lái xe, tìm kiếm quán ăn để cả hai dùng bữa trưa.


______________________________________________

chờ lâu không ạ




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net