CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một người đàn ông đội mũ chạy thục mạng ra khỏi con hẻm nhỏ. Phía sau đó, Pond Naravit và Louis Thanawin cũng cật lực đuổi theo. Cuộc đuổi bắt kéo dài một lúc lâu. Nhìn thấy ngã rẽ nhưng người đàn ông đội mũ chỉ nhìn phía trước mà cắm đầu chạy. Nhìn thấy cảnh đó, Pond Naravit hét lên với Louis Thanawin :

"Này, tao sẽ đi ra sau!"

" ok ok!"

Pond Naravit chạy lùi ra phía sau Louis Thanawin và chạy đến một con đường khác. Một lúc sau, người đàn ông đội mũ nghĩ rằng đã đánh lạc hướng được hai cảnh sát nên dừng lại thở. Lúc này, Louis Thanawin cũng thở hổn hển mà xuất hiện trước mặt hắn ta.

Trong lúc đó, không biết có phải Pond Naravit nhầm đường hay không mà hắn không tìm được đường đến đó.

Người đàn ông đội mũ không còn sức để tiếp tụi chạy, hắn ta rút con dao từ túi áo rồi bắt đầu uy hiếp Louis Thanawin. Louis Thanawin chầm chậm tiến lại gần người đàn ông.

"Khi tôi còn đang nói nhẹ thì anh hãy thả con dao xuống!"

"Mày mà đến gần tao sẽ giết mày đấy!"

Louis Thanawin tỏ vẻ khó chịu.

"Anh không giết được ai bằng cái đó đâu."

Cuộc đối đầu tiếp tục diễn ra nhầm mục đích để câu giờ. Người đàn ông đội mũ lùi về sau một bước, gót chân mắc vào hòn đá nên hắn ta giật mình nhìn ra phía sau. Louis Thanawin không để vuột mất thời cơ nhảy chồm lên phía trước. Cả hai bước vào cuộc hỗn chiến, người đẩy, người kéo. Louis Thanawin đá một cú thất mạnh để trấn áp người đàn ông. Nhưng ngay lúc đó, người đàn ông thoát ra và như một con lươn, chạy ra phía sau thật nhanh và đưa con dao kề vào cổ Louis Thanawin. Khi con dao chạm đến cổ Louis Thanawin, Pond Naravit từ đâu đó chạy ra, tung người đá mạnh vào người đàn ông đó khiến hắn ta bay lên không trung. Cùng với tiếng la 'á', hắn ta bị vuột mất con đao và nằm gục xuống đất. Pond Naravit hat hẻ tiến lại gần người đàn ông đội mũ.

"Nếu là trộm vặt thì cũng cố mà cư xử giống tên trộm vặt chứ! Mày định sống một năm tồi cả đời mục rũ trong tù đúng không? Cái thứ như mày thì quyền giữ im lặng hay có luật sư bào chữa đó là điều rất là xa xỉ đó!"

"Này cảnh sát Louis, mày phải thăng chức chứ!"

Louis Thanawin xấu hổ nên không trả lời mà lôi tên trộm đi. Pond Naravit chầm chậm đi theo phía sau rồi nói đùa:

"Cảnh sát lại bị tên trôm vặt đẩy vào thế khó..."

Dường như tức giận với lời nói đùa của Pond Naravit, Louis Thanawin lôi tên trộm đi ngày một mạnh hơn.

"Thằng nhãi này! Khi nãy mày định đâm thật sao?"

"Ôi! Em chỉ đùa thôi. Sao em dám đâm cảnh sát thật chứ."

"Mày có vẻ thích đùa nhỉ. Bây giờ chính thức mày có tội vố ý giết người! "

Tên trộm vặt hoảng hốt quỳ xuống.

"Em sai rồi, anh cảnh! Tha cho em lần nay đi!"

Louis Thanawin lôi xồng xộc tên trộm không nhân nhượng. Pond Naravit đi theo sau, miệng ngậm điếu thuốc với vẻ mặt đầu lo lắng.

Neo Trai Nimtawat đưa Phuwin Tangsakyuen đến phòng làm việc của sở cảnh sát. Trong phòng làm việc, các cảnh sát và đặc nhiệm đang di chuyển một cách bận rộn. Neo Trai Nimtawat đưa Phuwin Tangsakyuen đến chỗ của Pond Naravit và đặt cậu bé ngồi vào ghế của hắn.

"Em ngồi tạm ở đây một chút nha Phuwin."

Phuwin Tangsakyuen chỉ gật đầu. Neo Trai Nimtawat bận rộn cầm xấp tài liệu đi ra ngoài phòng làm việc. Phuwin Tangsakyuen thận trọng quan sát từng người từng người xung quanh. Một lúc sau, Neo Trai Nimtawat cầm tài liệu đi đến bên cạnh Phuwin Tangsakyuen.

"Một lúc nữa, anh cảnh sát chịu trách nhiệm vụ án của em sẽ đến. Em phải nghe theo cậu ấy nhé!"

Phuwin Tangsakyuen gật đầu, lúc này Pond Naravit xuất hiện phía sau Phuwin Tangsakyuen.

"Nhóc này là Phuwin hả?"

Ngay khi nghe giọng nói của Pond Naravit, toàn thân Phuwin Tangsakyuen cứng đờ ra.

"Mày đến đây hồi nào ấy? À! Cậu nhóc này là Phuwin."

Neo Trai Nimtawat nói rồi mà xoay chiếc ghế mà Phuwin Tangsakyuen đang ngồi ra phía trước Pond Naravit.

"Phuwin à, em chào đi! Đây là cậu cảnh sát sẽ phụ trách và chăm sóc em!"

Pond Naravit xoa đầu Phuwin Tangsakyuen đang cuối gầm xuống nền nhà.

"Em là Phuwin à?"

Phuwin Tangsakyuen không dám nhìn mặt Pond Naravit mà chỉ dám gật đầu nhẹ bằng ánh mắt của chú gấu con đang dè và sợ hãi. Pond Naravit mím hiểu được tâm trạng của Phuwin Tangsakyuen, hắn ta nhìn cậu với ánh mắt khá dữ dằn .

"Cậu đã rất mệt mỏi đúng không? "

Phuwin Tangsakyuen không phản ứng lại với hắn.

"Cậu nhóc vẫn chưa nói được nữa. "

"Sao vậy?"

"Bác sĩ nói là do cú sốc nhất thời, nếu tinh thần ổn định thì sẽ ổn."

Pond Naravit ghi ngờ tình huống không ngờ đến.

"Vậy sao? Đang độ tuổi này thì chắc sẽ ảnh hưởng lắm đây, này! Neo mày đã vất vả chăm sóc cậu nhóc này rồi. Từ bây giờ hãy để tao thay mày."

"Ok nếu mày muốn. Phuwin này không có anh thì em cũng nghe theo cái cậu cảnh sát có cái mặt đẹp trai mà ngu ngu này nha."

"Ê ê! Cái thằng này mày nói ai ngu hả?"

"Tao có nói ai đâu lêu lêu."
"À! thì ra màu chọn cái chết, mày tới nái với tao bữa nay rồi con ạ!."

"Đố mày bắt được tao lêu lêu"

"Mày ngon mày đứng lại coi."

"Lè tao đẹp chứ đâu có ngu mày!"

Pond Naravit với Neo Trai Nimtawat cứ chạy vòng vòng Phuwin Tangsakyuen để đuổi bắt nhau.

Phuwin Tangsakyuen chứ như một pho tượng không gật đầu, không làm gì hết chỉ ngồi im để hai con người kia chạy vòng vòng mình để dí nhau.

Kết thúc cuộc đuổi bắt của Neo Trai Nimtawat và Pond Naravit thì Neo Trai Nimtawat tạm biệt Phuwin Tangsakyuen và Pond Naravit rồi rời đi. Phuwin Tangsakyuen cứ nhìn theo hướng của Neo Trai Nimtawat đang dần đi khuất. Neo Trai Nimtawat đi mất, thay vào đó là gương mặt tươi cười của Pond Naravit.

Khuôn mặt của Phuwin Tangsakyuen bắt đầu vô cảm để không làm lộ ra cảm xúc đang oán giận của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net