18. Mẹ Không Cho Phép

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, buổi sáng Phuwin được kiểm tra sức khỏe, rồi chuẩn bị đưa vào phòng phẫu thuật, đang nằm trên giường bệnh chuẩn bị được lên bàn mổ sếp ngồi bên cạnh cứ thủ thỉ với Phuwin rằng


" bé ơi, tí anh vào với bé nha " Pond

" Em đi đẻ ha gì mà anh đòi vào vậy anh " Phuwin

" Anh sợ em đau quá mà không có ai bên cạnh, anh xót " Pond

" Em mổ ruột thừa anh ơi " Phuwin

" anh biết mà nhưng anh sợ em đau quá thôi " Pond  

" có gây mê mà anh " Phuwin

" nhưng anh vẫn sợ " Pond 

" bản chất không sợ trời không sợ đất của anh đâu rồi hả anh " Phuwin 

" ở gần em là bị phong ấn rồi, anh không biết đâu " Pond 

" bệnh nhân Phuwintang chuẩn bị vào phòng phẫu thuật nhé " cô ý tá đi vào phòng bệnh của phuwin nói 


" vâng ạ " Phuwin 

" anh hôn em một cái đi, cho bớt lo " Phuwin 

' chụt '

" anh đưa em đi " Pond 

" em cảm ơn " Phuwin 


Phuwin được đưa vào phẫu thuật ngay sau đó 


đèn phòng phẫu thuật sáng lên, Naravit bên ngoài thấp thỏm như là đầu đưa vợ đi sanh em bé đầu lòng vậy.

Ca phẫu thuật hoàn thành ngay sau đó, Phuwin được các bác sĩ chuyển về phòng bệnh nghỉ ngơi, vì còn thuốc gây mê nên Phuwin vẫn chưa tỉnh, Naravit lúc nãy bị mẹ gọi về nhà lòng không muốn đi nhưng mẹ nói có chuyện quan trọng nên phải nhờ Dunk chạy qua với Phuwin 


-----------------------

tại nhà chính 


phu nhân nghe tiếng xe của Pond thì ngồi ngay ngắn ở sofa phòng khách đợi con trai


" mẹ có chuyện gì lại kêu con giật ngược giật xui về đây vậy " 


chưa thấy người đã nghe tiếng


" con vào đây, ngồi xuống, mẹ có chuyện muốn nói " 

" mẹ nói nhanh đi, con đang nghe đây " 

" con có người yêu rồi đúng không ?" 

" sao mẹ biết ? là ai nói " 

" tại sao không nói cho mẹ biết " 

" thì chưa kịp nói thôi " 

" chưa kịp nói hay là người yêu con là nam nhân nên con chưa dám nói với mẹ ?"

" mẹ điều tra em ấy ?" 

" mẹ chưa, mẹ chỉ biết thằng nhóc kia là nam "

" rồi mẹ có chịu người yêu con không ? "

" mày đang có ý gì hả thằng con trời đánh " 

" thì mẹ có chịu hay không để con biết mang em ấy tránh xa mẹ chứ sao " 

" mày ..... mẹ không có phép ngày mai mang thằng bé về đây " 

" không được đâu em ấy đang nằm viện cần phải tịnh dưỡng, mẹ muốn thì tới thăm em ấy đi " 

" thằng bé nằm ở bệnh viện nào ?" 

" bệnh viện trung tâm " 

" đưa mẹ đi " 

" cái gì nữa " 

" cấm cãi " 

Pond hết nói nỗi chỉ có mẹ và con mèo nhỏ kia là làm sếp Naravit cứng họng thôi.


" mẹ, là ai nói con người yêu "

" là con bé Maggie ấy " 

" sao nó lại nói với mẹ " 

" chắc nó muốn thông báo tin vui cho mẹ " 

" chắc vậy, giờ con vào với em ấy mẹ có đi cùng không "

" đi chứ  " 


phu nhân sửa soạn một chút rồi cùng con trai tới bệnh viện 


Phuwin bên này đã tỉnh, vừa tỉnh dậy đã không thấy anh bồ đâu chỉ có thằng bạn cùng phòng làm việc 


" mày đến làm gì vậy " Phuwin thều thào nói " 

" sếp đi đâu rồi kêu tới chăm mày chứ làm gì " 

" anh ấy đi đâu sao "

" ờ , mày ăn cháo không tao đi mua " 

" hơi đói " 

" đói thì nói đói hơi hơi quần què " 

" xỉa xói người bệnh quá vậy " 

" eo ôi không dám, nằm đó đi, tao đi mua " 

" ờm biết rồi " 


Phuwin nằm đấy tầm 10 phút thì Pond cùng mẹ đi vào 

" bé ơi, anh về rồi " Pond 

" bé ơi anh về rồi, gớm ông " phu nhân 

" ơ con con chào bác ạ " Phuwin 

" chào con " phu nhân 

Phuwin muốn ngồi dậy nhưng vết mổ trướng đau vì thuốc gây tê đã hết 


" ấy ấy không cần ngồi dậy " phu nhân 

" mẹ nói đúng, em không ngồi dậy đâu " Pond 

" con xin lỗi bác vì ..." Phuwin

" không cần xin lỗi đâu, ôi chà con đáng yêu quá " phu nhân 

" hah? " Phuwin 

" em không cần quan tâm đâu " Pond 

" thằng trời đánh, cút ra kia ngồi để mẹ nói chuyện với cậu ấy " phu nhân 

" mẹ người yêu con mà " Pond 

" cút " phu nhân 

Pond dùng ánh mắt luyến tiếc  nhìn Phuwin vẫn đang ngớ người vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra 

" con trai , con quen Pond bao lâu rồi ?" 

" dạ dạ tầm 4 tháng rồi ạ " 

" ôi lâu thế cơ á, vậy mà không đưa về ra mắt với ta vậy " 

" bác chấp nhận cháu ạ ?"

" xinh xắn đáng yêu thế này sao bác không chấp nhận chứ " 

" nhưng con là con trai " Phuwin 

" con trai thì sao, con trai vẫn cần ra mắt chứ " phu nhân 

" mẹ để em ấy nghỉ ngơi, em ấy vừa mổ xong thôi đấy " 

" được được, à con trai tên gì vậy con " phu nhân 

" dạ con tên Phuwintang ạ " Phuwin 

" Phuwin này, ta có mua ít đồ bổ, con bồi bổ sức khỏe cho tốt rồi về gặp ta nhé, ta sẽ đợi con khỏe lại " phu nhân 

" dạ, bác làm vậy con ngại quá ạ " Phuwin 

" ôi chà không sao đâu, con đáng yêu thế này ta không cảm thấy tiếc khi chi tiền cho con đâu hà hà " phu nhân 

" mẹ về được rồi, con gọi bác tài xế đến rồi, bác ấy đang ở trước cổng bệnh viện đó, mẹ có cần con đưa xuống không " Pond 

" ôi chao không cần, mẹ đi được con chăm Phuwin đi, chà chà đáng yêu quá đi mất, lần tới mẹ sẽ mua thật nhiều đồ ăn để bồi bổ chứ nhìn thằng bé ốm quá " phu nhân 

" rồi con biết rồi mà, lần tới sẽ đưa về gặp mẹ " Pond 

" hứa đấy mẹ về đây, Phuwin ơi bác về nhé " phu nhân

" dạ, con cảm ơn bác nhiều ạ " Phuwin 

" hà hà gặp con ta vui lắm, phải về khoe với ba của Naravit mới được " phu nhân 


Phu nhân ra về, Pond mới đi tới nắm lấy tay của Phuwin 


" anh xin lỗi vì đã đưa mẹ tới bất ngờ " Pond 

" em em không sao, em chỉ sợ mẹ anh không cho phép nhưng may quá " Phuwin 

" mẹ anh sống thoáng, anh chỉ sợ em lo lắng khi gặp mẹ " Pond 

" mẹ anh dễ thương mà " Phuwin 

*cạch 

tiếng cửa phòng vang lên 


" cháo về rồi đây " Dunk 

" auu sếp " Dunk 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net