Chương 4: Người đàn ông này cuối cùng cũng là của cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau Phuwin vẫn như mọi ngày đến lớp rồi lại trở về ký túc xá, nhưng có một vấn đề là cho dù cậu làm bất cứ việc gì thì trong đầu đều xuất hiện hình ảnh của hắn, nhắm mắt cũng thấy hắn nhìn cậu khinh bỉ, nhìn mặt giảng viên cũng thành mặt của hắn đang cười khinh cậu, đến lúc ăn cơm nhìn chén nước mắm cũng ra gương mặt hắn đang nhìn cậu lạnh lùng.

Điên mất thôi, cậu không muốn nhớ đến Naravit nữa, trong lòng cậu rối ren còn thiếu chút nữa thì chạy lên chùa xin sư thầy làm phép cho tấm bùa trừ tà ma.

Lúc Phuwin đang còn chìm vào suy nghĩ nhảm nhí của mình là khi cậu đang ngồi cùng đám bạn ở khu nghỉ ngơi của sinh viên. Naravit cùng vài người bạn của hắn đi ngang qua, bỗng nhiên tim Phuwin đập liên tục, ngay lúc này cậu chỉ muốn ngay lập tức bỏ chạy, cậu nhìn thấy Naravit đi đến ngồi cạnh một cô gái.

Phuwin nhận ra người này, cô ấy là cô gái hôm trước hắn đưa đón, cho dù lần đó không nhìn rõ mặt nhưng dựa theo mối quan hệ ít ỏi của Naravit ở trường cậu dám chắc đây là bạn gái mà người người đồn đại của hắn.

Phuwin không muốn bị Naravit bắt gặp, không biết vì sao, chỉ là sau lần tỏ tình đó, cậu cảm giác hắn sẽ chán ghét mình.

Nghĩ tới nghĩ lui một hồi lại cảm thấy bản thân nên thay đổi, không chừng chỉ cần bây giờ cậu quen một người bạn trai sớm muộn gì cũng sẽ quên được Naravit.

Hay là thôi nhỉ?

Nghĩ đến đây lại thấy mệt cả người, người không nổi bật như cậu có quỷ nào để ý, cậu liếc nhìn sang đám bạn của mình đang la hét bàn luận về một trò chơi xàm xí gì đó, chợt cảm thấy bản thân đã không nổi bật còn đi chung với đám bạn điên này, sợ người ta còn chưa kịp theo đuổi đã bị đám bạn này dọa bỏ chạy mất.

Trong lúc Phuwin đang đắm chìm trong mớ vòng vo thì Prim đã chú ý đến cậu từ khi nào: "Đang suy nghĩ gì vậy cục cưng?"

"Tao cảm thấy tao nên có người yêu "

Lời vừa nói ra Fourth lập tức sặc nước, trợn mắt không tin: "Thật không đó, mày từ bỏ Naravit rồi à"

Gemini vỗ tay mấy cái không biết ngượng ngùng hô: "Tốt tốt tốt. Nào các đồng chí, hôm nay cùng nhau ra ngoài uống mười thùng bia chúc mừng ngày ngài Tang biết lượng sức mình mà từ bỏ trai đẹp Naravit rồi"

Cậu thề sẽ có ngày cậu phải khiến cho thằng Gemini đau khổ

Fourth suy nghĩ một lúc rồi thấy cũng hợp lý: "Cũng tốt, mày nên quên hắn đi. Anh trai của Dunk cũng rất được mặc dù có hơi kỳ lạ một tí nhưng mà vẫn đỡ hơn cậu ta nhiều"

.

Thế rồi không biết bàn ra kiểu gì mà hiện tại cậu đang đứng ở trung tâm mua sắm cùng với anh trai Dunk. Tuần trước không biết bằng cách nào đó mà đám bạn cậu đã hẹn được Noah. Thật ra cậu đã biết Noah từ mấy lần sang nhà Dunk tụ tập nhưng đa phần những lúc gặp Noah anh ấy đều ít khi có ở nhà.

Noah có ngoại hình ổn, ưa nhìn, cũng giống với Dunk anh em nhà này đam mê học hành, hiện tại Phuwin cảm thấy hơi nhàm chán, cả hai đi một vòng trung tâm thương mại cuối cùng chọn một chỗ để ăn trưa, Noah từ đầu đến cuối luyên thuyên về nội dung của một cuốn sách nào đó cậu không biết tên, anh ta là một tên mọt sách nghiêm túc với tích cách kỳ lạ, Noah vừa phân tích xong một câu nói trong quyển sách mà hôm qua anh ta vừa đọc, lúc nhìn sang người bên cạnh thì thấy cậu đang mở miệng ngáp một hơi chán chường.

Noah không muốn bỏ lỡ nội dung còn nói dang dở nên hỏi tiếp: "Cậu cảm thấy sao về câu nói đó"

Cảm thấy cái mẹ gì, đang muốn về lắm rồi đây, ai đó hãy cứu cậu ra khỏi đây đi.

Noah nhìn Phuwin chờ mong, nhìn thấy nụ cười của anh ta đang chờ đợi câu trả lời của mình, cậu cười gượng vài cái: "Hay, rất hay, quả là một câu nói thú vị"

Sau đó cậu và Noah cùng nhau giải quyết xong bữa ăn rồi nói thêm một vài câu chuyện phiếm, cuối cùng đến khi nhìn ra bên ngoài đã thấy Naravit đang đứng một góc nhìn chằm chằm vào cậu, Phuwin lập tức bị dọa cho giật mình.

Noah nhẹ nhàng vỗ vai cậu: "Sao thế? Cậu muốn về nhà hay là chúng ta đi đâu đó hóng mát nhé"

Phuwin nhanh chóng trả lời: "Không cần, tạm biệt anh ở đây nhé, tôi phải đi đây"

Đến khi cậu nhìn Noah rời đi thì cánh tay đột nhiên bị một lực rất mạnh kéo ra ngoài, tay Phuwin đau nhói, vẻ mặt khó hiểu nhìn Naravit người đang nắm tay mình kéo đi. Gương mặt hắn tức giận, nhăn nhó lên tiếng: "Cậu tìm đối tượng hẹn hò?"

"Không được sao?"

Naravit hôm nay vô tình đi ngang qua, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc như mọi lần, đối diện người đó còn có một người con trai khác, trong lòng đột nhiên khó chịu, nhìn thấy cậu đang hẹn hò với người con trai khác khiến hắn tức giận, Naravit phát hiện ra mỗi khi nói chuyện với người này đều sẽ làm hắn thoải mái, lần nào gặp cũng bị sự ngây ngơ người nọ chọc cho cười, chỉ cần cậu bên cạnh liền khiến hắn có cảm giác khác lạ.

Có lẽ là động lòng chăng?

Naravit ngộ ra điều gì đó, để chứng minh cho kết luận của mình, hắn đi đến kéo tay Phuwin, ngay giờ phút này môi Naravit áp lên môi của cậu, mạnh mẽ hôn xuống, hắn thấy cậu lắc đầu chống cự không ngừng khó khăn thở gấp, Naravit thật sự tức giận, người này mới tuần trước còn nói thích hắn, đến tỏ tình với hắn, còn chưa kịp trả lời đã bỏ chạy mất, hôm nay lập tức đi tìm người yêu để hẹn hò, xem hắn là tên ngốc sao?

Đến khi hắn buông môi cậu ra liền nhìn thấy đôi mắt cậu long lanh nước, nước mắt chưa kịp rơi đã bị cậu lấy tay lau đi ấm ức nhìn hắn bặm môi không nói lời nào, Naravit im lặng hồi lâu cuối cùng không nhịn được liền nhẹ giọng: "Đừng khóc nữa, cậu có phải là đàn ông không thế!"

Phuwin hít mũi rột rột mấy cái: "Tôi chính xác là đàn ông. Nếu như vậy cậu có thích tôi hay không?"

"Không thích cậu ông đây hôn cậu làm con mẹ gì" Naravit bất lực lên tiếng

"Vậy...vậy...không phải cậu có bạn gái rồi sao?"

"Bạn gái nào, cô ta là chị họ tôi" nhắc tới người chị họ này thì không khỏi cảm thấy đau đầu, cô tên là Anne từ khi lên đại học người chị họ này cũng chuyển đến học chung trường với hắn, từ nhỏ cô đã bám theo Naravit, mặc dù cô luôn giúp đỡ hắn nhiều việc nhưng với tính cách nhiều chuyện của Anne nhiều lần khiến hắn không thể không muốn tống cô đi càng xa càng tốt.

Mặt mũi Phuwin dần dần đỏ lên, vậy là từ trước đến giờ cậu hiểu lầm rồi từ suy diễn bi kịch cho bản thân, không phải chứ? đáng lẽ ra nên nghe lời của Prim bớt xem phim truyền hình Hàn Quốc lại thì tốt rồi.

Phuwin nhìn hắn rồi lại nhìn sang phải, nhìn sang trái, ậm ờ vài cái nói: "Vậy từ giờ tôi với cậu hẹn hò đúng không, sau này cậu sẽ là người yêu của tôi?"

"Nếu cậu còn tiếp tục hỏi mấy câu ngu ngốc vô tri như vậy nữa thì sau này ra đường đừng nói cậu là người yêu của Naravit này"

Hắn nói xong thì xoay người đi mất, Phuwin cảm thấy cậu sắp không tin nổi sự thật này rồi, đến khi nhận ra người trước mặt đi mất mới chạy theo sau nhìn hắn cười ngốc, người đàn ông này cuối cùng cũng là của cậu rồi, sau này chỉ mãi thuộc về cậu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net