Phiên ngoại 2: Chuyện dọn nhà ngày tết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chưa đến một tháng nữa là phải đón Tết Nguyên Đán, sau khi kết hôn một khoảng thời gian không ngắn, Phuwin cho rằng bản thân mình đã là người có chồng, mỗi ngày đều chăm chỉ thức khuya dậy sớm dọn dẹp nấu cơm, như vậy mới xây dựng nên một gia đình văn hóa tốt.

Naravit thấy Phuwin quần quật như vậy cũng nhắm mắt cho qua, bình thường hiếm khi được sống một ngày yên ổn cùng với cậu, hắn tranh thủ lúc Phuwin còn đang chìm đắm trong kịch bản người vợ tảo tần mà tận hưởng những phúc giây hiếm hoi này. 

Nhưng mà con người của Phuwin ngoại trừ việc yêu Naravit ra thì không kiên trì làm điều gì được quá lâu, mới mấy tháng trước còn đóng vai vợ hiền dâu thảo, bỗng nhiên một ngày mở mắt tỉnh dậy, liền cảm thấy vì lí do gì chỉ có một mình cậu phải làm việc nhà, còn Naravit thì có thể thảnh thơi vừa xem phim vừa chỉ tay năm ngón?

Đón tết tất nhiên không thể bỏ qua khâu dọn dẹp nhà cửa, Phuwin hậm hực đem máy hút bụi di tới di lui trên sàn nhà, vẻ mặt hiện lên hai chữ không vui, Naravit đang nằm trên sofa xem phim, đến ngay đoạn gây cấn thì bị cậu đi tới đi lui che khuất, hắn đương nhiên không tốt lành gì lên tiếng:

"Em tránh ra một bên cho anh"

Phuwin không nhìn qua, cậu vẫn khom người dọn dẹp: "Anh là đồ không có lương tâm, nhìn em vất vả như vậy mà không biết thương em sao?"

"Không thương em thì cưới em về làm gì?"

“Anh thừa nhận đó nha" đôi mắt cậu lấp lánh

"Anh có nói như vậy bao giờ?"

Đúng là có điên mới tin hắn sẽ nói mấy câu ngọt ngào với mình, Phuwin bực mình xoay người tiếp tục công việc, đi đến chỗ Naravit đang nằm, chân hắn lười biếng để xuống đất, cậu tranh thủ đá vào cái chân đó một cái, lại xem như chưa có gì tiếp tục xoay mông về phía hắn quét sàn. 

Naravit bị cả người cậu chắn trước mặt, khẽ nheo mày, tét vào mông cậu cái bép.

Phuwin ôm lấy mông mình xoa xoa, tiện tay đáp trả lên cánh tay hắn một cái thật mạnh, vừa đánh xong thì lập tức chạy vào phòng bếp, đợi khi đã đến nơi an toàn mới bày ra vẻ mặt đắc thắng.

Cậu đem khăn lau bếp vắt khô rồi bắt đầu dọn dẹp, càng dọn lại càng cảm thấy Naravit thật quá đáng, cậu bận bịu như thế này còn bị hắn mắng, người ta thường nói đàn ông chỉ dẻo miệng được lúc mới yêu, đến khi lâu dài rồi mới bắt đầu lộ bản chất thật.

Phuwin cảm thấy câu nói này thật sự không thể đem áp dụng lên người của Naravit, vì vốn dĩ ngay từ lúc bắt đầu, hắn cũng chưa từng ngọt ngào với cậu bao giờ, vậy mà lại làm cậu mê như điếu đổ, thậm chí cho dù bây giờ Naravit có đem cậu đá xa trăm mét thì tự khắc cậu cũng sẽ mò về bên hắn. 

Có lẽ một phần là do nhan sắc của Naravit, mỗi khi hắn làm điều gì đáng ghét với cậu, chỉ cần bày ra vẻ mặt đẹp trai kia thì lập tức làm tim Phuwin yểu xìu.

Phuwin lén ngắm nhìn Naravit vừa đổi sang tư thế làm việc, từ trước đến nay cậu vẫn luôn thích nhất hình ảnh này, có thể là khi không nói chuyện nhan sắc của hắn trong mắt cậu sẽ thăng hạng lên mười lần so với bình thường. 

Phuwin đem khăn lau bếp trên tay ném sang một bên chầm chậm tiến lại gần chỗ Naravit, nhẹ nhàng từ tốn từ phía sau đem hai tay che đi đôi mắt hắn.

"Đố anh biết người ta là ai nè!"

"Tay hôi muốn chết, đừng có chạm vào mặt anh" hắn vô tình đem tay cậu hất ra, không nể mặt lên tiếng.

Cậu tức giận đem hai tay vừa mới bị hất ra bỏ vào trong áo hắn, sờ soạng cơ bụng rắn chắc, Naravit bị bộ dáng trẻ con kia chọc cho phì cười, xoay đầu đi hướng khác, khóe môi của hắn vẫn còn nhếch lên, gương mặt góc cạnh cũng vì thế lộ ra, đẹp trai đến không thể cưỡng lại. 

Phuwin vừa tính lên tiếng mắng thì bắt gặp khoảnh khắc này, bỗng nhiên bị làm cho ngẩn ngơ, cơ miệng cũng không khép lại nổi.

Đúng vậy! Ngay thời khắc này, chính là minh chứng rõ ràng nhất cho thấy nhan sắc của Naravit có sức ảnh hưởng vô cùng lớn đối với tâm trạng của cậu.

.

Đợi tới qua giờ trưa Naravit mới làm xong việc, cậu cũng vừa lúc chuẩn bị cơm, Naravit đi vào bếp mở tủ lạnh, Phuwin nhìn thấy thì tưởng rằng hắn có ý muốn giúp mình nấu cơm, trong lòng không khỏi xúc động.

"Anh đúng thật không độc ác đến mức để mặc em vất vả một mình mà"

"Anh chỉ muốn uống nước!" Naravit đem chai nước vừa uống xong đặt xuống bàn.

"Đồ mất nhân tính, đồ không có lương tâm, đồ bại hoại" cậu gào thét.

"Em lại đến giờ phát bệnh?"

Phuwin tắt bếp, quyết định hôm nay phải đàm phán với hắn về vấn đề dọn dẹp nhà cửa này, không thể để Naravit tiếp tục lười biếng như vậy được.

"Nara, em có đôi điều muốn nói"

"Cho phép em nói" hắn tựa lưng ra sau ghế đáp

"Em muốn làm một cuộc cách mạng, em muốn đấu tranh cho sự công bằng trong cái nhà này, vì tình yêu của chúng ta, vì tương lai của con cái sau này, em làm sao có thể để con của mình sau này thấy ba nó phải chịu sự dày vò từ bố nó như vậy!!"

"Em đẻ bằng đường nào?" ngọn cờ khởi nghĩa của cậu lập tức bị dập tắt.

"Đó không phải là trọng điểm!!!"

"Vậy ý em muốn anh làm gì?" 

"Anh không thấy tết sắp đến rồi hay sao? Đương nhiên là phụ em dọn dẹp nhà cửa, phòng bếp, phòng ngủ, phòng tắm, tủ thờ, thậm chí ngay cả bộ ghế sofa anh vẫn hay nằm nữa, tất cả đều phải đem đi lau chùi"

"Lúc trước anh bảo thuê dịch vụ vệ sinh nhưng em nói cái gì? Bây giờ lại trách anh" 

"Em muốn cùng với anh dọn dẹp ngôi nhà của chúng ta, như vậy mới hạnh phúc"

Naravit nheo mắt hoài nghi: "Em lại vừa xem xong bộ phim tình cảm nào đó phải không?"

Phuwin bị Naravit nói trúng tim đen liền chột dạ: "Em nào có!!"

Quả thật tuần trước vừa xem xong bộ phim tình cảm hàn quốc, nam chính cùng với nữ chính vui đùa làm bánh trong phòng bếp, bánh kem dính trên khóe môi của nữ chính, nam chính nhẹ nhàng hôn lên, vệt kem vì thế cũng biến mất. 

Phuwin thích phân cảnh ấy đến mức xem lại đến mấy lần, rồi âm thầm đem hình ảnh ấy ghép với bản thân, bỗng nhiên rất có hy vọng được trải nghiệm thử một lần, nhưng đáng tiếc là cả đời này của cậu, chắc hẳn sẽ mãi mãi không thể nào cùng với người mình yêu làm mấy chuyện ngọt ngào ấy.

Đêm khuya, Phuwin ôm lấy eo Naravit, ngã vào lòng hắn ngủ say, đợi đến khi bên tai vang lên tiếng ngáy khe khẽ của cậu, hắn mới từ từ ngồi dậy, với tay lấy điện thoại của Phuwin trên đầu giường, dễ dàng mở khóa, tìm đến thư mục yêu thích của cậu trong thư viện, khóe môi Naravit cong lên. 

Phuwin có một thói quen, mỗi khi xem xong bộ phim yêu thích nào, cậu sẽ thường xuyên lưu lại những phân cảnh mà bản thân thích nhất, Naravit sớm đã biết bí mật này của cậu, chỉ là hắn vẫn luôn tỏ ra bản thân mình không quan tâm đến mấy thứ vô bổ này.

Naravit bước xuống giường bàn tay của cậu vẫn còn níu trên áo hắn, nhẹ nhàng đem nắm tay nhỏ cậu tách ra, Naravit âm thầm rời khỏi phòng.

.

Sáng hôm sau khi Phuwin tỉnh dậy trên giường là vừa đúng 6 giờ, có lẽ vì hôm qua dọn dẹp hơi nhiều nên cơ thể mệt mỏi, tay chân cậu bắt đầu ê ẩm, bên cạnh không thấy Naravit đâu, bình thường ngoại trừ có việc ở công ty, ít khi nào hắn thức dậy sớm hơn cậu. 

Hôm nay xem ra cậu không thể tiếp tục dọn dẹp được nữa, còn rất nhiều thứ vẫn chưa dọn dẹp xong, Phuwin chán nản mở cửa phòng ngủ, cậu ngạc nhiên nhìn mọi thứ xung quanh, bộ sofa được tẩy rửa đến trắng tinh, kệ tủ ti vi cũng được sắp xếp lau chùi sạch sẽ, nhà cửa tươm tất hẳn ra, Phuwin nghiêng đầu suy nghĩ, nhận ra có gì đó không được bình thường, cậu chạy vào phòng mở tủ quần áo, tất cả đều được sắp xếp ngay ngắn. 

Phuwin bất giác mỉm cười, dù đã ở bên cạnh Naravit rất lâu rồi, nhưng mỗi khi hắn âm thầm cho cậu chút dịu dàng, lần nào cũng khiến cho trái tim nhỏ bé của cậu tan chảy. 

Phuwin tìm điện thoại nhắn tin cho Naravit, hỏi hắn đang ở đâu, tại sao lại ra khỏi nhà sớm như vậy, khoảng chừng mấy phút sau điện thoại liền có thông báo.

'Có việc bận'

'Anh ngại có đúng không?'

'Cái rắm!'

'Buổi tối canh lúc em ngủ say rồi âm thầm đi dọn dẹp nhà'

'Anh thuê dịch vụ dọn dẹp'

'Đêm khuya anh thuê dịch vụ kiểu gì?'

Phuwin đắc ý cười cong cả môi, bên kia soạn tin nhắn một lúc lâu cũng không trả lời, cậu lại nhắn tiếp.

'Chồng à~ anh thừa nhận đi, anh yêu em muốn chết rồi chứ gì?'

Hồi lâu Naravit mới trả lời.

'Anh hối hận rồi, tối nay em lấy thân làm phí lau dọn cho anh'

Phuwin bĩu môi, nhìn chằm chằm vào ảnh nền của Naravit trên cuộc trò chuyện, mi mắt cậu khẽ cong lên.

Khi nào thì cảm nhận được rõ ràng nhất hương vị của sự ngọt ngào?

Đối với người khác, có thể là khi được bạn trai tặng một đóa hoa thật lớn, được nghe những lời đường mật bên tai hay nhưng cử chỉ thân mật mỗi khi đi cạnh nhau, có vô số cách định nghĩa về sự ngọt ngào.

Lấy được chút ít sự dịu dàng từ trong con người lạnh lùng này đối với cậu đó mới chính là điều ngọt ngào nhất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net