Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hai con xong rồi hả?... ..ủa Uri? sao nay mặc màu hồng thế, bộ này mẹ mua, con có nói bản thân không thích mà?" bà hỏi rồi đi xung quanh cậu xem xét. Lướt qua xong còn phán thêm một câu làm Fourth, người hầu kể cả cậu cũng đứng hình.

"Sao lại đẹp ra vậy nè, có tập tành gì không?" bà đi quanh cậu mà đánh giá lần nữa.

"Mẹ à, con làm gì có thời gian làm mấy chuyện đó."

"Ờ cũng đúng.. Enda? con cũng màu hồng ha?... Mẹ chỉ mới đi công tác một tuần thôi mà, tụi con không phải thay đổi quá nhiều ấy chứ. Giọng cũng khác, mặt cũng thay đổi, đáng yêu quá nè." bà tiện tay nhéo má Fourth mà nói với giọng điệu cưng chiều.

"Mẹ nhắc mới nhớ, con phải chăm lại đôi mắt thâm quầng này đây." Fourth bất mãn nói.

"Mẹ cứ khen, mặt con đầy vết thương đây này!" cậu khẽ đưa tay chỉ vào những vết thương do một vài người trong nguyên tác để lại.

Làn da cậu trắng trắng còn vươn lại vài vết bầm tím khiến người ta có chút thương. Ai lại có lá gan dám đánh vào làm da như sữa ấy chứ?

"Ôi Uri trắng ra luôn!?"

"Nó sài kem trộn của mấy bà trên mạng đó mẹ."

"Ơ cái thằng-" Phuwin liếc xéo Fourth định nói thêm thì bà ngăn cả hai lại, trước khi có chiến tranh sảy ra.

"Thôi đừng nói nữa, mẹ làm xong món tụi con thích rồi đây."

Dù bữa ăn đã được diễn ra nhưng cả ba đều vẫn nói chuyện rất vui vẻ trước cái bàn trang trọng dài dài ấy. May mắn khẩu vị của Enda và Uri không tệ, cùng với tài nấu ăn tuyệt đỉnh của bà. Phuwin cũng sẽ không vì nó mà đau bụng, bởi khi bản thân ăn những món không hợp khẩu vị sẽ bị đau cả đêm.

"Nhưng mà Uri với Enda cũng học năm hai rồi, chưa có ý định vô câu lạc bộ nào sao? Năm nhất không tham gia rồi đấy." câu hỏi này đến khá bất ngờ nên cậu và Fourth còn chưa nghĩ đến nữa. Đành mông lung trả lời cho qua.

"Con không biết nữa.. chắc âm nhạc ạ." cậu vừa ăn vừa thản nhiên nói.

"Au!? con.. biết chơi nhạc cụ từ bao giờ. Con từng nói không thích học mà, cũng chưa thấy con chơi qua lần nào."

"Con bỗng có hứng thú thôi ạ." Phuwin bỗng để ý lời mình vừa nói có chút không logic mà chột dạ đáp lại. Ơi trời, đấy là Uri còn cậu là Phuwin. Phuwin đấyyy.

"Thế còn Enda? con thì sao?"

"Con cũng thế." Fourth nhìn nhìn cậu lại quay sang bà nói, miệng còn đang nhai rau ngon lành.

"Au.. con cũng vậy nữa hả?"

"Con cũng bổng có hứng thú giống anh thôi à."

"Mẹ cũng không sốc chuyện này đâu, mà con ăn rau được hả?"

"Dạ? Ủa?" Fourth không biết từ bao giờ đã nhắm tới đĩa rau trên bàn, bà đã nói những món Enda và Uri đều ở đây.

Fourth vốn không để ý liền lấy một đĩa rau từ chỗ Phuwin tha về chỗ của mình mà ăn..... Những người giúp việc đứng bên cạnh thật ra nãy giờ cũng cảm thấy cậu và Fourth có gì đó sai sai rồi. Cả hai đều chọn những sở thích, lĩnh vực mà Enda và Uri đều yếu cả còn không biết đến luôn là đằng khác. Đúng lúc này có một người đàn ông bước vô, mang dáng vẻ chín chắn khí chất ngời ngợt.

"Ba nó, chịu về rồi à? vô ngồi cùng các con luôn. Tất cả đều là tôi làm đấy nhé." bà tiến tới, hai người trao nhau nụ hôn sau một ngày làm việc mệt mỏi. Tình yêu này đến cuối cùng vẫn dữ được, thật ngưỡng mộ.

"Chào ba ạ." Phuwin và Fourth chắp tay chào ba của mình cùng tiến tới ôm ông vào lòng.

Ông ta có vẻ bất ngờ bởi mỗi lần gặp hai con còn chẳng nhìn ông một cái nữa là. Chưa để ông định hình thì Phuwin đã cất tiếng trước.

"Ba cứ ở lại ăn với mẹ nha, tụi con ăn no rồi lên phòng trước." cậu hôn một cái phóc lên má ba mình rồi rời đi. Fourth cũng thế, còn để lại thêm một câu nói vô cùng đáng yêu.

"Yêu ba moah moah." đúng là ngay lúc Fourth không biết trả lời sau với câu hỏi của bà thì ông suất hiện đúng lúc. Vị cứu tinh của Forth đây rồi.

Từ đầu đến cuối ông không nói gì, chỉ khi hai con đi khuất mới bắt đầu quay lại hỏi vợ : "Bà cho tụi nó ăn cái gì? tụi nó hành động lạ thế?" ông ngơ ngác hỏi, bà chỉ cười nhẹ lắc đầu nói.

"Cơm tôi nấu đấy, yên tâm đi từ giờ trở đi ông còn gặp như thế dài dài, có khi đến cuối đời. Bọn nó lớn rồi ông à." bà kéo ông ngồi vô bàn ăn, khẽ nói với chất giọng tự hào ẩn chứa chút yêu thương bên trong. Chưa được bao lâu thì ông nói tiếp.

"Tôi rất vui.. mà ai đánh tụi nó? tôi gặp trường hợp này xảy ra trên người tụi này nhiều lắm rồi, tôi cũng là ba nó sao lại không xót cho được."

"Tôi không biết, tôi kêu người theo dõi rồi. Tôi mà phát hiện ra ai làm hại con tôi, chắc chắn không để yên đâu."

"Giọng hai đứa khác quá nhỉ? mặt cũng có nét hơn hẳn." người đàn ông với khuôn mặt khó tính ấy bỗng dưng cười lên khiến không khí càng thêm ngọt ngào.

"Ai rồi cũng thay đổi thôi ông."

Cậu và Fourth cùng trở về phòng, nhưng là Phuwin đòi vô phòng Fourth. Vì một mình một căn phòng rộng như thế thì cô đơn lắm, cậu còn sợ ma nữa.

"Ấy tao quên sáng giờ cầm điện thoại Uri mà chưa xem bên trong có thông tin gì." nói rồi cậu lấy ra một chiếc điện thoại đời mới. Thứ mà ở ngoài cậu đang để dành đưa em nó về túi mình. Ai mà ngờ sau khi chui vào đây lại nhận được món quà hậu hĩnh ấy.

"Đúng là điện thoại đời mới aaaa, xịn vãii." nhưng chưa kịp khen tiếp, thì ánh mắt cậu đã dừng lại khi mở màn hình..

'Dm cha nào đây?!'

"Venn đóo." Fourth nhìn thấy cậu khá hoang mang rồi khẽ nói lại một câu chắc nịt.

"Ừ thì cũng giống." cậu cũng vào các trang mạng xã hội như facebook, instagram, twitter... tất cả đều nhạt nhẽo. Phải chăng là cậu thì mạng xã hội nào cũng có vài tấm ảnh xinh xinh.

"Ơi trời."

"Điện thoại tao cũng không khác gì mày. Hai anh em này cũng có thần giao cách cảm ghê." Fourth nhìn cậu, cũng đưa điện thoại mình lên cho Phuwin xem.

Cả hai gật đầu, hiểu ý nhau mà bắt đầu xoá những tấm ảnh avt nhàm chán, hủy follow Pond và Gemini. Ai bảo hai người chỉ theo dõi mỗi hai anh mới sợ chứ.

Phuwin và Fourth đây chỉ follow những người xứng đáng thôi nhé. Xoá luôn hình nền được đặt sẵn là ảnh của hai anh, thư viện ảnh cũng không đặc sắc... toàn ảnh của hai cha đó.

"Xoá hết xoá hết."

"Sao lại mê người ta thế nhỉ? cũng có đẹp mấy đâu, nhìn cũng được thoi." Fourth nói với giọng không vừa lòng.

"Điện thoại đẹp mà không biết dùng, phí thật nha." ở ngoài lượt theo dõi của cậu và Fourth cũng khá cao. Giờ nhìn thấy mấy lượt follow ít ỏi của cả hai thì bất mãn, chỉ toàn là bạn của Enda và Uri mà nói thẳng ra thì chỉ có gia đình, Louis và Dunk.

Nằm trò chuyện xàm với nhau cũng đã gần bảy giờ, Phuwin trở lại phòng mình thay đồ. Bộ đồ Phuwin mặc đơn giản nhưng lại trông vô cùng đáng yêu, mắt chọn đồ của mẹ Uri không tệ đâu toàn gu cậu.

Fourth thì không phải lo, vì Enda rõ là có gu ăn mặc hơn Uri nên không khó khăn chọn đồ như cậu nhưng vẫn phải mua thêm. Không bao lâu thì cả hai đã ở ngoài phòng, đồng hồ cũng cán mốc bảy giờ đúng. Hai cậu đều rời đi cùng nhau xuống dưới nhà.

"Hai con đi đâu giờ này?" mẹ mắt thấy hai cậu liền chạy lại hỏi.

"Con đi uống nước tí thôi ạ." cậu trả lời nhẹ nhàng chấn an mẹ. Vì hầu như từ nhỏ đến lớn cả Enda và Uri chưa từng ra ngoài vào buổi tối như thế.

"Nhớ về sớm nhé!? tối ở ngoài không tốt đâu."

"Dạ tụi con biết rồi, chào ba mẹ hai con đi." dứt lời cậu và Fourth cũng ra khỏi nhà trên chiếc xe riêng của Enda do chính tay Fourth lái.

Uri cũng có xe riêng nhưng Phuwin lại không biết chạy xe thì phải đi ké thôi chứ sao giờ. Chắc phải tham gia một khoá tập chạy quá, mà Uri lại có bằng lái rồi mới đau. Uri còn thường chạy đi học, giờ mà đi ké phải lấy lí do gì để tránh bị nghi ngờ nhỉ?

"Mặc đồ nhìn bắt mắt ghê he?" Fourth dùng giọng điệu cao chót vót trêu chọc Phuwin.

"Bé cũng không khác gì anh đâu, bé Tư à. Tủ đồ tao mà có hồng cách sen thì mày lo chuẩn bị tâm lí, sao hay thích soi mói quá à."

"Dạ dạ rồi Phuwin là nhất."

"Đúng ròi tao luôn là nhất mà."

"Khứa này tự luyến ghê ta ơi." Fourth vừa cười vừa lái xe trêu chọc.

"Tại xinh mới tự luyến ó." Phuwin cũng không vừa mà đáp lại. Thật thì nhân vật Uri này sắp có ngoại hình lẫn khuôn mặt giống cậu rồi, khoảng vài ngày nữa sẽ thấy sự thay đổi rõ rệt.

"Tao nhớ trong tiểu thuyết có bảo quán gần trường mình... hm, chắc gần đây."

Fourth đang cố gắng chạy chậm để có thể quan sát, một lúc thì đã thấy có ánh sáng loé lên làm nổi bật cả một khu đường. Fourth vừa nhìn đã nhận ra, liền tấp vào nhẹ nhàng không tí chật vật.

Xuống khỏi xe, nhìn sơ lược cuối cùng cậu cũng hiểu được tại sao nó lại hot như vậy rồi. Vị trí gần trường, ngoài nước ra lại còn bán cả bánh ngọt. Cách trang trí cũng vô cùng bắt mắt, mang lại cảm giác ấm áp sau khi bước vào nhưng lại có chút tinh nghịch bên trong.

Thứ đập vào mắt cậu là một sân khấu nhỏ trong quán, đầy đủ dụng cụ nhạc....nhưng nó lại có chút khí phách như quán bar, nơi đẹp như vầy mà Enda và Uri chê, đúng là không có mắt nhìn thật.

Dù cả hai đã hơn mười tám nhưng mặt lại nhìn trẻ con nhiều. Có chút khác biệt, quán lại chỉ cho người từ mười tám trở lên vào thôi. Và tất nhiên cả hai đều không thể tránh bị bảo vệ chặn lại..

'Đùa hả..?'

"Xin phép cho tôi xem-" bảo vệ chưa dứt lời thì hai cậu liền lấy căn cước đưa ra trước mặt hai tên bảo vệ ấy.

"Không giống mấy..."

"Cái-cái này tôi chụp khá lâu rồi, chưa làm lại..." cậu lắp bắp không tự nhiên.

"Đúng vậy, bọn tôi chưa làm lại nữa. Cho tụi tôi vô nhé." Fourth nói thêm.

Bảo vệ nghi ngờ nhưng rồi cũng nhận ra không đến nổi khác hoàn toàn, huống chi gia thế nhà cậu cũng không tầm thường. Không làm khó hai cậu nữa mà cho vào.

"Được hai cậu vào đi."

.....

"Troi ạ, không hiểu sao nhìn ra dưới mười tám." Fourth nói.

"Chịu luôn ạ." Phuwin mèo nheo nói đủ thứ với Fourth, mà không để ý đường mình đang đi. Fourth cũng không kịp phản ứng để gọi cậu chú ý trước mắt.

"Au! xin lỗi xin lỗi." cậu cảm thấy mình đụng vào người ta nên cất giọng xin lỗi, nhưng cũng vì người ta to con nên chẳng có chút phản ứng. Còn cậu có hơi choáng mà lùi lại vài bước xoa xoa đầu mình.

"Không sao." nghe người kia trả lời cậu cũng không để ý nữa mà kéo Fourth đi luôn, đến cả mặt người ta cũng không thèm nhìn một cái.

Ban nãy khi Phuwin đụng vào người khác thì Fourth đã chạm phải ánh mắt của Peil, chưa để Fourth liếc xéo Peil thì đã bị Phuwin kéo đi mất.

"Lúc nãy này nhìn gì đơ ra thế?" cậu hỏi trong khi vừa gọi ly nước cam từ phục vụ.

"Không có gì, nhìn vu vơ." Fourth nói dối cậu. Bởi mà nói thật thì sẽ bị Phuwin mắng cho một trận mất, đã chui vào tiểu thuyết còn trêu ngươi người ta. Mà Fourth không biết có Peil thì có Venn không, có thật thì phải kêu Phuwin chuồn thôi.

"Ờ mà hình như tối nay hai con mụ hại Enda và Uri lên hát hò lấy le với mọi người đó." Fourth nói tiếp.

"Í mày là hai bà già Jena, Lily với đám bạn ô dề của bã á hả?" biết trước kết quả nhưng Phuwin vẫn hỏi Fourth cho chắc.

"Còn ai ngoài hai mụ già thâm từ đầu đến lông chân."

"Để coi con gái nhà ai mà được hai chàng trai kia thích nào." dứt lời, sân khấu nhỏ liền truyền đến một âm thanh đủ để tất cả mọi người trong quán quan tâm đến.

"Tới rồi." lời Fourth vừa thốt ra hai cô nàng mặc đồ nổi bật bước lên sân khấu, mà cất giọng nói.

"Hai chúng tôi xin dành tặng mọi người một bài hát ạ, do chính hai tôi sáng tác." nói rồi mọi người bên dưới cũng vỗ tay cổ vũ.

Bài hát cất lên.. cậu và Fourth liền dật mình. Lời thoại trong bài hát rõ ràng là mua lại. Trong tiểu thuyết có nói tới hai người đã mua lại từ một người có tài âm nhạc. Bài hát được đăng tải và hát... người sáng tác gốc lại chẳng lên tiếng. Bởi cô nàng không có nhan sắc, không giàu nên đành cắn răng chịu đựng, bán lại cho họ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net