Tập 6: Mùa táo rụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
"không".

Twilight Sparkle: Mình không muốn làm cậu bực đâu, nhưng mà cậu cần được giúp.

Varo Caster: Mình còn chưa nói là cậu đang bị kẹt kia kìa.

Applejack: Không, mình nói là mình không có cần đâu mà.

Varo Caster: Cậu muốn bị kẹt với cái xe kéo đó luôn hay gì? Ít nhất có thể để cho tụi mình nâng cậu lên, có được không?

Applejack: Khỏi, cám ơn! Mình tự làm được...

Twilight và Varo chỉ biết đứng nhìn Applejack thoát khỏi xe kéo. Khoảng 5-7 giây sau thì cô ấy cũng ra được.

Applejack: Được rồi. Mình sẽ chứng minh cho 2 cậu thấy là mình sẽ không chịu thua với mấy cái quả táo nhỏ xíu này đâu!

Sau đó thì Applejack lại gần một cái cây khô và... đá nó như đúng rồi.

Applejack: Thôi nào mấy quả táo trên kia, có rớt xuống không vậy hả!?

Varo Caster: Nè AJ, cái cây đó khô rồi mà cậu đá nó chi vậy?

Applejack: .... Tất nhiên là mình biết chứ.

Applejack nóng mặt bỏ đi, Twilight và Varo thấy vậy cũng đi theo cô ấy.

Varo Caster: Nè Applejack, cậu đi đâu vậy?

Twilight Sparkle: Thực ra mình còn chuyện khác muốn hỏi cậu nè. Tụi mình mới đến chỗ tiệm bánh của cô chú Cake và—

Applejack: Nè Twilight, mình không có thời gian để mà nghe cậu giảng đạo đâu nha!

Varo Caster: *tặc lưỡi* Cậu có thể nghe tụi mình nói có được không vậy? Rõ ràng là cậu đang cần ai đó giúp kia kìa!

Applejack: Ugh, không không KHÔNG! Đây là lần thứ mấy mình nói với 2 cậu rồi hả!? Đây là lần cuối đó, mình không cần ai giúp hết!

Rồi Applejack cũng nóng máu bỏ đi, có lẽ lần này cô ấy đến chỗ Fluttershy thì phải.

Twilight Sparkle: Ugh, cậu ấy đúng là bướng như con la mà!

Rồi tự nhiên ở đằng sau xuất hiện một con la.

Twilight Sparkle: Không có ý xúc phạm đâu.

Con la: Không sao, tôi hiểu.

Varo Caster: *thở dài* Đành vậy thôi. Twilight, cậu còn nhớ ngoài Pinkie với Rainbow ra thì Applejack còn hứa là sẽ giúp ai không?

Twilight Sparkle: Để coi... à đúng rồi, còn Fluttershy nữa.

Varo Caster: Được rồi, giờ cậu đi theo Applejack để chắc chắn là cậu ấy không gây rắc rối gì đi.

Twilight Sparkle: Còn cậu thì sao?

Varo Caster: Mình có việc quan trọng hơn cần làm. Vậy nha!

Thế là Varo liền chạy đi, bỏ lại Twilight với vẻ mặt khó hiểu, nhưng rồi cô cũng đành cho qua và đi về hướng của Applejack.




Đúng là như vậy, Applejack hiện tại đang ở chỗ của Fluttershy, chỗ đó có rất nhiều chú thỏ đang chơi đùa với nhau.

Fluttershy: Cảm ơn Applejack vì đã đến đây hỗ trợ mình trong kỳ điểm số thỏ thường niên này nha.

Applejack: Cậu có thể nói cho mình biết tại sao chúng ta lại ở đây không dợ?

Fluttershy: À, có nhiều bé thỏ chỉ mới vừa chào đời thôi, đến lúc đó thì mình sẽ đếm hộ các gia đình mới.

Applejack: Rồi okê, chúng ta vô làm luôn được chưa dợ?

Fluttershy: Được rồi, nhưng mà cậu hãy nhớ đây là thỏ chứ không phải bò đâu nha, Applejack. Các em ấy cần được nhẹ nhàng và được đối xử một cách ân cần mới được.

Applejack: Cậu tưởng là mình không biết phân biệt hay gì? Nói tóm lại là mình không cần chỉ dẫn gì hết, đúng không Winona?

Winona: *sủa*

Fluttershy: Được rồi, các bé thỏ của chị. Chị cần các em tập trung lại ở giữa đi.

Applejack: Đúng rồi đó! Nhanh lên nào, thỏ. Mau mà nhảy vào trung tâm hết đi!

Thế nhưng Applejack lại làm trái lời của Fluttershy khiến cho lũ thỏ có hơi sợ một chút, và rồi chúng cũng chạy hỗn loạn.

Applejack: Winona, dồn chúng lại đi!

Cả Applejack và Winona đều khiến cho lũ thỏ của Fluttershy hoảng sợ chạy tới chạy lui, không biết trốn ở đâu.

Fluttershy: Applejack! Winona! Dừng lại đi, 2 cậu đang làm cho lũ thỏ sợ đó!

Applejack: Đừng lo Fluttershy, mình biết mình đang làm gì! Tập trung lại đi, mấy con thỏ con kia!

Mặc kệ lời của Fluttershy, Applejack và Winona vẫn cứ tiếp tục cố gắng dồn lũ thỏ lại.

Sau khi dồn chúng lại một góc, Applejack và Winona vẫn chưa chịu dừng lại mà cứ tiếp tục tới gần lũ thỏ. Và thôi xong, những chú thỏ dần dần trở nên hỗn loạn và bắt đầu chạy khắp nơi.

Fluttershy: Ôi không...




Tại Ponyville, mặt đất lại một lần nữa rung lắc. Cảm thấy có chuyện chẳng lành nên Rainbow Dash liền bay lên hóng biến xem coi là chuyện gì đang xảy ra. Vừa mới bay lên và nhìn kỹ thì Rainbow Dash nhận ra đó là...

Rainbow Dash: THỎ XỔNG CHUỒNG!!!

Cũng giống như đợt bò xổng chuồng lần trước, các cư dân trong Ponyville đều chạy toáng loạn cả lên. Lúc này thì lũ thỏ đã chạy vào Ponyville...

Twilight lúc này cũng đang ở trong Ponyville. Cô đang đi vòng quanh một lúc thì cô cực kì bất ngờ có 3 pony như đang ngất xỉu trên đường.

Pony 1: Thật kinh khủng! Thật kinh khủng quá đi!

Pony 2: Hồi nãy đúng là thật đáng sợ!

Pony 3: Đó quả thật là một thảm hoạ, một thảm hoạ cực kì khủng khiếp!

Twilight Sparkle: Tôi... không hiểu lắm.

Pony 2: Vườn cây của tôi đã bị phá huỷ!

Pony 1: Tất cả các bông hoa đều bị ăn mất!

Pony 3: Bởi... CHÚNG!

Nhìn về hướng mà pony đó chỉ thì mới biết tất cả những chuyện này đều là do bầy thỏ của Fluttershy, lúc này cô ấy đang cố gắng ngăn lũ thỏ lại nhưng có vẻ không được.

Fluttershy: Ôi không! Các bé thỏ à, d-dừng lại đi! Chị xin các em đó!

Twilight Sparkle: .... Quá... đủ... RỒI!




Trở lại trang trại nhà Táo, lúc này Applejack có vẻ như đã làm đến cái cây cuối cùng.

Applejack: Một... cái cây... nữa thôi... là... được... rồi...

Twilight Sparkle: Applejack, cậu nên dừng lại đi! Lúc đầu cậu đã lỡ phóng Rainbow Dash lên trời cao rồi rớt thẳng ngay tại thư viện của mình, cậu suýt nữa là đã đầu độc một vài pony ở tiệm bánh của Pinkie Pie, và giờ là cậu lại để cho lũ thỏ mới sinh của Fluttershy gây mất trật tự cho Ponyville. Bây giờ cậu còn muốn gây chuyện gì nữa đây? Giờ cậu có nói "không" đi nữa thì mình cũng mặc kệ, mình nhất quyết không để cho cậu làm việc này một mình được!

Tưởng như Applejack sẽ không đá được cái cây táo cuối cùng, nhưng không, có vẻ như cô ấy đã làm xong... có vẻ thôi.

Applejack: Ha! Thấy chưa? Mình không cần ai phụ mình cũng làm được kia kìa. Mình đã chứng minh cho cậu thấy là mình đã tự làm hết vụ táo lần này mà không cần ai giúp đỡ hết. Mấy trái táo này sao có thể làm khó mình được?

Big Mac: Ờm... vậy mấy cái trái táo kia có làm khó được em không?

Applejack thấy khó hiểu với lời nói của Big Mac, nhưng khi sang kia thì cô nhận ra là... cô mới chỉ làm được mới nửa vườn táo mà thôi.

Applejack: T-Tại... sa-sao... l-lại nhi-nhiều.... Ô-Ôi t-t-táo... ơi... *ngất xỉu*

Thế là Applejack ngất xỉu trước những gì mình thấy...




1 tuần sau...

Twilight Sparkle: Applejack? Nè, Applejack? Tỉnh dậy đi!

Applejack: H-Huh...? Ủa...?

Lúc Applejack tỉnh dậy thì cô nhận ra là cô đang ở trong phòng ngủ của mình.

Applejack: T-Twilight? Đây là...?

Twilight Sparkle: Phòng ngủ của cậu chứ đâu nữa? Sau khi thấy cậu ngất xỉu như vậy thì mình và anh cậu mới hốt hoảng nhanh chóng đem cậu về để xem tình hình. Cũng may là cậu chỉ xỉu vì làm việc quá sức thôi.

Applejack: ... Ây da, đầu mình.... T-Twilight?

Twilight Sparkle: Sao?

Applejack: Mình... mình cần cậu giúp.

Twilight Sparkle: Hả? Giúp gì?

Applejack: Mình... mình xin lỗi vì đã cứ từ chối lời đề nghị của cậu, mình cứ tưởng là mình có thể tự làm được, nhưng mà... mình đã nhầm. Có lẽ anh Big Mac và Varo nói đúng, một mình mình không thể nào mà làm hết hàng trăm cây táo kia được. Cho nên là... mình cần cậu giúp, Twilight.

Twilight Sparkle: Ah, là chuyện đó hả? Nè Applejack, mình rất vui khi mà cậu đã nhận ra cái sai của cậu, cũng như khi mà nghe cậu nói như vậy. Nhưng mà chắc... mình không cần làm nữa đâu.

Applejack: H-Hả? Cậu nói vậy là sao?

Twilight Sparkle: Bởi vì Varo đã làm hết rồi.

Applejack: C-Cái gì? Varo làm hết là sao? Ý cậu là... chỉ có mình cậu ấy làm thôi sao!?

Twilight Sparkle: Ừ, Varo đã mất khoảng gần 1 tuần mới làm xong được vườn táo của cậu đó.

Applejack: Hả!? M-Một tuần sao!?

Twilight Sparkle: Đúng rồi, cậu ấy đã làm thay cậu nửa vườn táo còn lại đó.

Applejack: C-Cậu ấy đâu rồi?




Tại vườn táo, lúc này thì Varo cũng mới làm xong hết toàn bộ.

Varo Caster: Ây da, vậy là xong rồi. Giờ về nói lại với anh Big Mac nữa thôi.

???: Varo!

Varo Caster: Huh?

Nghe thấy ai đó quen quen, nhìn thì mới biết đó là Applejack.

Varo Caster: Applejack! Cậu tỉnh rồi sao? Nè, cậu có sao không đó?

Applejack: Mình không sao đâu.

Varo Caster: *thở dài* May quá, thiệt chứ đúng lúc cậu bất tỉnh là mình lo lắm đó.

Applejack: Hả?

Varo Caster: Mình đã cố gắng giúp cậu nhưng mà cậu có thèm nghe đâu, để rồi thành ra cậu bị bất tỉnh mấy ngày liền.

Applejack: Ờm... Varo?

Varo Caster: Sao?

Applejack: Hồi nãy mình nghe Twilight nói... có phải mình cậu đã làm hết vườn táo rồi không?

Varo Caster: Tất nhiên mình phải làm rồi, bây giờ không có cậu thì còn ai nữa? Cho nên mình phải làm thay cậu vậy, công nhận mệt thiệt luôn đó

Applejack: Mình... xin lỗi cậu.

Varo Caster: Hở?

Applejack: Mình đã quá ngốc khi cứ cho rằng mình có thể tự tay làm hết được vụ táo lần này, cậu đã muốn giúp mình nhưng thay vì đồng ý sự giúp đỡ của cậu thì mình lại nói "không" rất nhiều lần. Để rồi thành ra bây giờ mình thật sự cần ai đó phụ mình 1 tay thì cậu đã làm hết rồi. Mình... cảm thấy có lỗi với cậu lắm, mình xin lỗi cậu!

Nhận thấy người bạn của mình đang buồn cũng như tự dằn vặt bản thân, Varo từ từ tiến tới và ôm lấy Applejack.

Applejack: V-Varo?

Varo Caster: Giờ cậu mới nhận ra sao, đồ đầu đất? Cậu có biết là lúc mà nhìn thấy cậu ngất đi thì mình đã lo cho cậu tới mức nào không?

Applejack: H-Huh?

Varo Caster: Cậu là bạn thân nhất của mình mà, AJ. Cho nên lúc đó mình cực kì sốt ruột khi nghe tin là cậu đã ngất đi vì kiệt sức, mình đã rất lo cho cậu, cậu biết không? Nhưng may mắn là cậu đã tỉnh lại, mình vui lắm.

Applejack: (Cậu ấy... lo cho mình sao?)

Varo Caster: Nhưng lần sau thì đừng để mình thấy cậu như vậy nữa, mình hiểu là cậu không muốn làm phiền ai nhưng ít nhất cậu cũng phải có ai đó đỡ cậu 1 tay chứ, thậm chí dù có bận quá thì mình vẫn sẵn sàng qua đây để mà hỗ trợ cho cậu.

Applejack: Mình... xin lỗi vì đã làm cho cậu lo, Varo. Mình hứa lần sau sẽ không bao giờ từ chối sự giúp đỡ của cậu cũng như những người khác nữa.

Varo Caster: Đó mới là Applejack mà mình biết chứ. Thôi được rồi, xin lỗi Applejack vì bây giờ mình cũng phải về luôn đây.

Applejack: Không sao đâu, mình hiểu. Hay là vầy, để ngày mai mình mời các cậu đến đây uống thử rượu táo của nhà mình nha.

Varo Caster: Heh, tất nhiên rồi Applejack, sao mình lại có thể từ chối được chứ?

Applejack: Ờm.... Nè Varo?

Varo Caster: Hm? Sao vậy, Applejack?

Applejack: Cậu nhắm mắt lại được không?

Varo Caster: Hả? Chi?

Applejack: Mình... có cái này muốn tặng cậu trước khi cậu đi.

Varo Caster: Bộ nó lớn lắm hay sao mà cậu lại kêu mình nhắm mắt lại chứ? Thôi được rồi.

Varo cũng chả biết Applejack định đưa cho cậu cái gì mà giờ lại kêu cậu nhắm mắt lại, nhưng cậu cũng nhún vai đành làm theo Applejack.

Nhưng Varo không ngờ tới cái mà Applejack định tặng cậu, đó là... Applejack tặng Varo một nụ hôn trên má khiến cậu ấy vô cùng bất ngờ.

Applejack: *đỏ mặt* Đ-Đó, c-cảm ơn cậu nha, cộng sự.

Varo Caster: *đỏ mặt* H-Hả? À ừ, kh-không có gì đâu Applejack. Ờm... mình về đây.

Dứt lời thì Varo cũng đi về nhà cậu ấy mà vẫn không quên được món quà mà Applejack tặng cho cậu.

Tối đến tại nhà của Varo, cậu cứ mãi suy nghĩ về Applejack cũng như điều mà cô ấy làm với cậu, nhưng cậu cũng cho qua tại chắc đó cũng chỉ là bạn bè thân thương với nhau nên mới làm vậy thôi.




Ngày hôm sau, đúng như Applejack nói, cô ấy đã mời Varo, Twilight cũng như những người bạn khác của cô ấy đến để mà thưởng thức rượu táo mà nhà cô ấy làm, đồng thời cũng xin lỗi vì những rắc rối mà mình đã gây ra, bạn của Applejack cũng cảm thông về điều đó và tha thứ cho cô ấy.

Twilight Sparkle: "Kính gửi công chúa Celestia thân mến. Người bạn Applejack của em là một người rất tốt và luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ những pony khác trong Ponyville. Nhưng mà cậu ấy lại có một nhược điểm, là khi có ai đó muốn giúp đỡ cậu ấy thì cũng rất khó để mà được cậu ấy đồng ý. Vậy nên, Applejack cũng đã rút ra một bài học, nếu như tình bạn là trao đi những gì tốt nhất mà ta có được giành cho những người bạn của mình, thì cũng đồng nghĩa với việc chúng ta cũng nên trân trọng và chấp nhận những gì mà những người bạn muốn trao cho chúng ta. Học trò yêu quý của người, Twilight Sparkle."

Tập 6 Kết Thúc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net