Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pavel năm nay 27 tuổi, là giảng viên ngành ngôn ngữ Anh tại một trường đại học, thời gian rảnh còn lại được cậu tận dụng vào việc làm mẫu ảnh tự do. Kinh tế thuộc mức khá.

Pavel có một mối tình kéo dài bốn năm. Đối phương tỏ tình cậu vào ngày cậu tốt nghiệp. Khi đồng ý trở thành người yêu của Neon, Pavel vốn không hy vọng quá nhiều. Nhưng trải qua những năm tháng bên nhau, cuộc tình tốt đẹp ấy đã khiến cậu nghĩ rằng có lẽ gã chính là bạn đời hoàn mỹ của mình. Đó là lý do sau bốn năm yêu đương, cả hai quyết định dọn về sống chung với nhau, nhẩm tính cũng đã được ba tháng.

Pavel có những sở thích khá đơn giản. Về món ăn, cậu thích thịt bò được tẩm ướp đậm đà một chút, độ chín 70-80%. Về thú cưng, Pavel thích cún, ngày còn đi học cậu đã từng nuôi một bé thuộc dòng chó Bắc Kinh lai Nhật. Sau này bé cún ấy đến với thế giới khác, cậu thì bị xoáy vào công việc, từ đó cậu vẫn chưa nuôi thêm bé nào, mà Neon cũng không thích chúng.

Pavel có một bí mật nhỏ nằm trong cánh cửa bên trái của tủ quần áo. Nơi chứa những bộ váy theo đủ kiểu mà cậu bất chợt lướt được ở trên mạng. Phải, Pavel thích mặc váy, một sở thích mà người ngoài nhìn vào đều sẽ thấy cậu rất quái dị. Pavel vốn không quan tâm lắm, nhưng thật tệ khi cả người cậu yêu cũng nghĩ điều đó.

Pavel sẽ không bao giờ quên được sự thất vọng của mình vào sinh nhật 27 tuổi. Neon báo cho cậu rằng gã rất bận nên cả hai sẽ đón tuổi mới của cậu tại nhà. Pavel cũng không trách gã, hai người đã bên nhau bốn năm, không nên câu lệ quá nhiều. Mà việc đón sinh nhật ở nơi riêng tư của chính mình cũng giúp cậu sau nhiều năm che giấu quyết định dung túng bản thân.

Pavel mặc một chiếc váy lụa trắng hai dây có độ dài trên mắt cá chân một chút, bờ vai trắng được che đi bằng áo khoác ren mỏng. Váy lụa dày theo độ nặng ôm vào da thịt, hiện ra những đường cong đẹp đẽ trên cơ thể.

Tiếng tít tít báo hiệu vân tay đã khớp vang lên, Pavel đứng dậy chạy đến trước cửa, hồi hộp chờ đợi phản ứng của người yêu. Nhưng thứ cậu nhận được là một cơ thể ám mùi rượu. Neon trợn mắt nhìn cậu trong bộ váy trắng, gã gằn giọng.

"Em mặc cái gì trên người đây?"

Pavel sững người trong giây lát, gã không thích?

"Váy thôi mà" Cậu nhẹ giọng đáp.

"Váy thôi mà? Em là con trai, mặc váy thật chẳng ra làm sao. Em không nghĩ nếu anh thích một người mặc váy thì anh đã yêu quách một cô gái nào đó cho xong rồi. Còn yêu em làm gì nữa? Thay ngay bộ đồ khác đi, đừng để ngày mai anh vẫn thấy em trong hình dáng này" Neon nói xong liền đi lên phòng lấy tài liệu rồi ra ngoài. Gã như quên mất rằng hôm nay là sinh nhật của người yêu gã, cũng bỏ quên mất một Pavel đang sững sờ đứng giữa nhà.

Tiếng cửa bị đóng mạnh khiến Pavel như tỉnh lại sau cơn sốc. Chậm rì đi đến sô pha. Pavel đã tưởng tượng về một phản ứng tốt đẹp, nhưng rồi thái độ của Neon lại gay gắt hơn cả khi cậu đứng trước bố mẹ để come out. Pavel che mắt, vừa chua xót nghĩ vừa bật cười.

Gã trở về nhà vào trưa ngày hôm sau, nghe tiếng động trong bếp, Neon tiến đến. Gã cau mày.

"Sao em vẫn trong bộ dạng này? Anh đã nói-"

"Không phải đã mặc bộ đồ khác rồi sao?" Pavel cắt ngang lời gã. Cậu thật sự đã cởi bỏ chiếc váy lụa hôm qua. Thay vào đó là một chiếc váy ngủ đỏ ngắn ngang đùi. Đôi môi hồng được thoa lên một lớp son bóng. Pavel nhìn gã rồi khẽ cười, trông cậu xinh xắn như một chú mèo Anh.

"Anh bảo em đừng mặc váy, không bảo em thay cái váy khác"

"Ồ, anh không thích thì thôi vậy. Chúng ta chia tay đi. Anh không có quyền bắt ép em làm gì cả, anh hiểu không? Đồ đạc của anh em đã dọn xong rồi, anh có thể kiểm tra lại" Pavel thu lại nụ cười. Nghiêm túc nói ra phán quyết trong lòng tối hôm qua.

"Em chỉ vì chuyện này mà đòi chia tay, chúng ta bên nhau-" Neon như không thể tin nổi.

"Ừ, chỉ cần vì chuyện này là đủ rồi" Cậu một lần nữa cắt lời gã.

"Em đừng hối hận" Sau khi kiểm tra đồ đạc, Neon mang theo tức tối nói với cậu trước khi rời đi.

Pavel rủ vai, cậu tắt bếp, cảm thấy không còn hứng thú nấu ăn nữa. Tự nhủ thật may mắn vì đây là căn hộ cậu thuê. Mà hai người cũng chỉ mới sống chung vài tháng.
.

Pooh là bạn học chung lớp Marketing với Pavel hồi đại học. Anh bằng tuổi cậu, hiện đang làm đúng ngành, năng lực tốt nên 27 tuổi đã giữ chức Phó phòng.

Khi còn đi học, Pavel "nổi tiếng" vì trong lớp chỉ có mình cậu học song ngành mà vẫn tốt nghiệp loại Xuất sắc. Mối quan hệ của các bạn học tương đối tốt, nhưng mãi đến đầu năm nay lớp Marketing mới có buổi họp mặt đầu tiên sau khi ra trường. Bốn năm gặp lại, mọi người biết được cậu bạn giỏi giang ngày ấy bây giờ đang theo ngành Ngôn ngữ và đã có bạn trai. Pooh biết vế sau, vì ba tháng trước anh đã gặp cậu và gã dưới hầm gửi xe. Bọn họ trùng hợp sống cùng một khu nhà.

Có điều, gần đây Pooh không còn thấy Pavel đi cùng người yêu nữa. Chút nghi vấn nho nhỏ xuất hiện trong đầu. Cho đến một ngày đẹp trời sau hơn hai tháng kể từ khi cậu bạn đã một mình lẻ bóng, anh "nhặt" được Pavel đang thất thần dựa vào xe mình. Bằng một sự may mắn nào đó, Pooh bất ngờ được người mình từng thích mời đến nhà ở độ tuổi 27. Phải, anh từng thích Pavel khi cả hai ngồi chung một bàn trong lớp Marketing. Đáng tiếc khi ấy anh lại đến chậm hơn người khác một bước.

.

Pavel tỉnh lại với cơn đau đầu vì uống quá nhiều. Não bộ chạy lại hình ảnh bản thân rủ rê Pooh uống rượu. Rượu vào lời ra liền tỉ tê kể cho anh nghe chuyện mình thất tình. Cậu thầm mắng bản thân, mất mặt chết đi được.

Chiều hôm qua, Pavel nhìn thấy Neon ở siêu thị mini đối diện căn hộ sau hai tháng chia tay. Gã đã tìm được tình mới, là một cậu trai nhỏ nhắn, thấp hơn gã một cái đầu. Cậu sững sờ trước sự thân mật của hai người bên trong. Gã chia tay cậu liền có thể nhanh chóng vứt bỏ cảm xúc, chỉ có cậu phải ôm trong lòng vết thương bị người mình yêu chê trách vì sở thích cá nhân.

Ánh mắt Pavel dạo một vòng quanh phòng, khi chia tay cậu còn ngây thơ nghĩ người ra đi không phải cậu thì sẽ bớt được một phần đau đớn. Bây giờ gặp lại gã cậu mới nhận ra, ở lại trong căn nhà từng có người chung bóng chung hình với mình mới là khổ sở.
.

Pooh vừa đi công tác về liền bắt gặp Pavel đang xếp vali vào cốp xe, bên cạnh là nhóm nhân viên của dịch vụ chuyển nhà.

"Cậu chuyển đi à?" Anh tiến về phía cậu, mới một tuần không gặp mà cậu đã chuẩn bị đến bước này rồi.

"Ừm. Không muốn ở căn hộ đó nữa. Cậu đi làm về sao?" Pavel đáp lời.

"Đã tìm được chỗ chuyển đến chưa?" Pooh không trả lời câu hỏi của cậu, anh hỏi tiếp.

"Tạm thời tớ sẽ về nhà trước. Tháng sau cũng hết hợp đồng thuê nên tớ chuyển đi luôn" Pavel đóng cốp xe, quay sang đối diện với anh.

"Căn hộ của tớ bên khu A tương đối rộng. Tớ ở một mình cũng không chiếm hết tiện nghi. Hay cậu chuyển sang ở cùng cho vui?" Pooh thấy mình như dở hơi, không ai lại mời bạn đến ở chung như thế. Nhưng Pavel nói sắp chuyển đi khiến anh gấp gáp. Pooh đến giờ vẫn độc thân, nên thú thật khi biết cậu chia tay anh đã suy nghĩ đến việc sẽ theo đuổi cậu. Vậy mà chưa kịp làm gì thì người đã sắp chạy mất rồi.

"Tớ muốn nuôi cún, nên chắc không tiện. Cảm ơn ý tốt của cậu" Pavel biết căn hộ bên khu A rộng như thế nào, khi có ý định chuyển đến đây cậu cũng từng xem qua căn hộ bên đó, nhưng chi phí thuê một người trả hơi đắt. Viện đại cớ từ chối xong lời nói ra cũng khiến Pavel chợt thấy đó là một ý hay. Sống một mình rồi cậu sẽ xem xét đến việc lại nuôi một chú cún, không còn lo có người không thích nữa.

"Nuôi cún sao? Vậy thì trùng hợp, nhà tớ cũng đang có một bé Samoyed. Nếu cậu không chê thì đến làm bạn với bố con tớ. Đừng ngại, tiền phòng chúng ta có thể thương lượng" Pooh như chó ngáp phải ruồi, càng được nước tiếp tục mời mọc.
.

Pavel ngồi trong phòng khách nhà Pooh, à không, bây giờ là nhà của cậu và anh cùng thuê. Không biết hôm ấy ma xui quỷ khiến thế nào, sau một hồi nói chuyện với Pooh, đồ đạc chuẩn bị được chuyển về nhà bố mẹ lại biến thành chuyển sang căn hộ bên khu A của anh. Pooh nhận về hai phần tiền nhà, anh nói vì anh và Sam - bé cún nhà anh đã chiếm hai phòng trong căn hộ nên cần trả nhiều tiền hơn. Pavel mơ màng đáp ứng.

Mọi thứ đều có vẻ ổn, trừ việc bé cún của Pooh không cho cậu đến gần nó. Ngay khi nhìn thấy cậu bước vào nhà, Sam đã sủa ầm lên. Sau đó nhóc con biết từ giờ sẽ ở chung nhà với cậu thì cứ gầm gừ mãi, như sợ rằng có cậu thì bố sẽ bớt thương nó hơn. Kỳ cục, giao diện xinh mà chảnh.

Pavel và Sam nhìn nhau, một người bĩu môi ngồi trên ghế, một chó nằm ở cửa phòng bố liếc mắt. Rõ ràng cậu được dụ đến đây để chơi với cún, thế nhưng chú cún ấy lại ghét cậu thì phải làm sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net