Chương 3: Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi công chiếu đầu tiên hết sức thuận lợi, phim được leo lên top 1 trending Thái Lan và ở nhiều nước, mọi người ai cũng vui mừng.
Công ty bắt đầu sắp xếp nhận sự kiện, phỏng vấn, tạp chí cho 2 người nhiều hơn.
Phản ứng của mọi người về Pooh và Pavel cũng rất tốt, ai cũng bất ngờ vì cái size gap đáng yêu của các cậu. Thậm chí có topic trên X phân tích là ai là top ai là bot. 2 người phải giải thích rất nhiều lần là phim này chỉ có Top và chồng Top thôi, không có bot. Nhưng số lượng người ship PavelPooh gần như same same với PoohPavel vậy, Pooh đau lòng nghĩ.
Công ty , quản lí và họ cũng đã bàn với nhau là khi xuất hiện trước truyền thông, chỉ nắm tay, ôm vai , bá cổ như anh em bình thường thôi, không cần bán hủ để tạo nhiệt.
Pavel thì không sao cả, anh là diễn viên, hơn nữa ở công ty cũ, hay với partner thân thì fsv một chút cũng không sao. Nhưng Pooh thì khác, cậu thích thân cận với anh, nhưng không thích bị quá nhiều người nói họ fsv công nghiệp hay nhòm ngó. Cũng may, phản ứng của fan hầu hết là đáng yêu, nói họ thân thiết thật sự. Rất nhiều fancouple của họ đã xuất hiện.

Hôm nay, 2 người có lịch đi check led, đến nơi thật bất ngờ vì quá đông người, Pavel mới đó đã nghẹn ngào rồi. Pooh vừa buồn cười vừa thương, một người đàn ông thân cao m8, người thì trông mạnh mẽ nhưng lại dễ xúc động vô cùng. Không biết anh đã khóc trước mắt cậu bao nhiêu lần rồi nữa.
Cậu nói nhỏ vào tai anh" Được rồi, nén nước mắt lại, bao nhiêu fan đang nhìn kìa, mình phải vui lên chứ. Tối về em cho mượn vai khóc bù được không ? " rồi cậu nắm tay anh kéo đi tương tác với fan.

Tối đó, Pavel uống khá nhiều, anh gục lên bờ vai rộng của Pooh, anh vừa khóc vừa thủ thỉ tâm sự:
" Lần đầu tiên anh thấy anh có nhiều fan đến vậy. Không biết bé thấy thế nào, nhưng anh xúc động lắm. Anh vào nghề 6 năm rồi, cũng đóng chính đến bộ phim thứ 3 rồi, tuy không chìm nghỉm nhưng cũng chẳng có tiếng tăm gì mấy. Bạn diễn của anh người nổi tiếng rồi, người theo con đường khác rồi. "
Pooh nhìn anh khóc mà đau lòng lắm, cậu tuy mới nhưng cũng biết nghề này khó khăn như thế nào? Nữa là anh đã ở lại đến 6 năm, anh chắc đã vất vả lắm để trụ lại.
" Đừng khóc nữa mà, được không? Em xin anh đấy" Pooh vừa lau nước mắt cho anh, vừa nhẹ nhàng nói.
" Nhiều lúc anh thực sự muốn từ bỏ, anh muốn quay lại New Zealand, tập trung kinh doanh, thi thoảng nhảy múa gì đó" " Em biết không? Anh thực sự từng muốn từ bỏ"
" Em biết, em biết, cảm ơn anh vì đã không từ bỏ. Cảm ơn vì chúng ta đã gặp nhau" Pooh vừa nói vừa hôn lên mắt lên mũi anh
" Rồi mọi chuyện sẽ tốt lên thôi, tin em , được không?" Và cậu dán môi mình lên môi anh, trái tim cậu thật sự run rẩy, cậu sợ anh đẩy mình ra.
Cậu khẽ ngậm cánh môi đầy đặn xinh đẹp của anh, thi thoảng dùng răng cắn nhẹ vài cái. Không thấy anh có biểu hiện ghét bỏ gì, còn nhẹ nhàng đáp lại cậu, can đảm hơn, cậu bèn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng tách hàm răng anh ra, thẳng tiến vào bên trong khoang miệng ấm áp, cuốn lấy cái lưỡi mềm mại mà hôn triền miên.

Pavel cũng còn đang bối rối, anh biết mình hoàn toàn tỉnh táo, cũng biết việc này là không nên, nhưng không hiểu sao anh không đẩy Pooh ra được.

"Thôi coi như hai đứa say rượu , ngày mai sẽ không nhớ gì nữa, cũng có phải lần đầu hôn đâu" Pavel thầm nghĩ
" Ahhhh, chết tiệt, sao mày cắn anh " Pavel làu bàu, tách môi ra khỏi Pooh
" Ai bảo anh không tập trung? " Pooh đáp trả
" Với cái kiểu hôn của mày như muốn nuốt luôn anh rồi còn tập trung con khỉ gì?"
" Thì em có kinh nghiệm bao giờ đâu, nụ hôn đầu tiên cũng dành cho anh còn gì nữa."
Không khí chợt tĩnh lặng, họ đang thảo luận vấn đề gì thế này, Pavel nghĩ cần phải đùa một câu cho không khí bớt tĩnh lặng
" Mày hôn như cún liếm ấy, thôi đi ngủ mai mày còn đi học mà"
Mặt Pooh từ từ hạ nhiệt, hừ hôn anh như thế mà anh bảo cún liếm,
" Được , cún liếm thì cún liếm, anh xem husky tới đây" Nói đoạn cậu nhào ôm lấy mặt anh hôn lấy hôn để.
" Được rồi, ngủ đi, ngủ đi, tao xin mày" Pavel trốn trong chăn, con cún nào đó vội vàng rúc vào theo ôm anh thật chặt.
" Vâng ngủ ngon"
Một lúc sau, Pavel thì thầm : " cảm ơn bé nhé, vì đã đến và toả sáng cho cuộc đời anh"
Anh không biết người nào đó chưa hề ngủ, nghe câu cảm ơn của anh mà mắt sáng rực đầy hạnh phúc.
Từ sau đêm hôm đó, Pavel cảm thấy mình đeo theo vị thần giữ của bên người vậy. Chỉ cần ở cùng nhau, Pooh sẽ dính trên người anh, ngồi trên người anh, đu trên tay anh, cách xa một chút anh cũng cảm nhận ánh mắt ai đó canh chừng mình. Đôi mắt của Pooh rất đặc biệt, khi cậu cười, cả khuôn mặt toát ra sự vui vẻ như ánh mặt trời. Nhưng khi cậu không cười, ánh mắt đó thực sự có thể giết người. Fan trêu chọc cậu là chó con hoá sói trong vòng 1s.
Ở nhà cậu cũng thường xuyên thơm má, hôn môi, ôm anh hơn. Và điều điên khùng là Pavel đã quen với những điều này rồi. Thậm chí nếu không gặp anh còn không quen cơ. Pooh còn gần như tách anh ra với mọi người trong nhóm, nó bảo nó khó chịu nhưng kệ nhóc đó chứ. Có phải mẹ anh đâu mà quản nhiều vậy. Anh có cấm nó đi chơi với bạn bè đâu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net