Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Kirihara Ayaka

Trước cổng trường Seigaku, một thiếu niên đầu tóc xoăn đang hoang mang lẩm bẩm: "Mình đang ở nơi đâu thế nhở???"

Thiếu niên nhấc điện thoại lên, rất quen thuộc gọi cho một người: "Phó đội trưởng, em lại lạc đường nữa rồi a!!!?"

Đầu dây bên kia, người được gọi là Phó đội trưởng, chính là phó đội trưởng của Rikkai Dai  chỉ muốn đấm một cú vào đầu tên ngốc này: "Cậu đang ở đâu? Đứng yên ở đó. Cấm nhúc nhích!"

Cúp máy xong, phó đội trưởng Sanada Genichiro quay đầu lại nói với đội trưởng Yukimura Seiichi: "Tên ngốc kia lại lưu lạc tới cổng trường Seigaku, tôi đi đón cậu ta, để tránh cậu ta lại không về được nữa."

Bunta Marui đứng đằng sau nghe liền không tự giác run rẩy thầm cầu phúc cho tên ngốc đang lạc đường kia.

Yukimura Seiichi nghe đến "Seigaku" liền nghĩ đến người nào đó, đè xuống đáy lòng nôn nóng, kiềm nén bản thân bước đến nơi đó, hắn phải nhịn, nhịn để cuối cùng có được thứ hắn muốn.

Còn "tên ngốc" lạc đường nào đó không hề ngoan ngoãn nghe lời bước sâu vào trong trường Seigaku, hướng về phía sân bóng tennis.

==========

Tezuka nhíu mày nhìn đội hình thiếu hẳn một người: "Echizen đâu rồi?"

Momoshiro không hề e dề mà tố cáo: "Ha ha chắc lại chưa đến rồi."

Tezuka thật đau đầu với tên lính mới này, quay qua đội ngũ chính tuyển và Inui: "Tiếp tục huấn luyện không được lơ là, còn Echizen đến phạt thì chạy 10 vòng."

Momoshiro nghe thế liền cười khoái chí, quay đầu đi lại thấy một bóng dáng lạ hoắc đang "rình mò" ngoài sân: "Ể, tên kia là ai vậy?"

"Ách ha ha ... bị phát hiện rồi... chào, tôi là Kirihara Ayaka - ác chủ bài Rikkai Dai." Tên ngốc lạc đường - Kirihara Ayaka cảm thấy không chốn được nữa, liền vỗ ngực tự hào giới thiệu bản thân.

Oishi ngại nhiên: "Rikkai Dai sao lại đến đây?"

Kirihara Ayaka nhanh miệng: "A, tính do thám chút ấy mà..."

Toàn đội ngũ CLB tennis Seigaku ánh mắt hình viên đạn nhìn hắn.

Kirihara Ayaka còn không nhận ra tầm mắt mọi người, liền liếc thấy Tezuka, mắt sáng lên: "A, anh là đội trưởng Seigaku - Tezuka đúng không? Dân trường tôi hâm mộ anh lắm. Chỉ có anh đánh bại được các senpai trường tôi. Rất muốn so tài với anh..."

Tezuka nhìn Kirihara Ayaka nói liên hồi không ngừng, lạnh lùng bảo: "Rikkai Dai đi ngay đi!"

Kirihara Ayaka khựng lại: "Này này anh đừng lạnh lùng thế, một ván thôi nhé. Nghiêm mặt thế nhanh lão hóa lắm."

Tezuka: .....

Toàn sân: ..... tên này thật can đảm.

Một tên nóng tính đứng phía sau lưng Kirihara Ayaka không nhịn được thái độ hắn, liền lấy bóng đánh về phía hắn: "Biến đi!"

Oishi lo lắng la lên: "Cẩn thận!"

Nhưng mọi người xung quanh ngỡ ngàng, Kirihara Ayaka nhẹ nhàng xoay người lấy vợt đỡ cú bóng đó, liếc lại tên vừa đánh cú bóng đấy: "Cút, đừng có làm phiền bọn này bàn luận."

Tay Kirihara Ayaka cầm vợt vẫn không ngừng tưng nhẹ quả bóng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tezuka: "Tôi sẽ đánh bại anh."

Tezuka nhíu mày, đang định nói thì Kirihara Ayaka với tâm lý trả đũa đánh trả lại cú bóng hồi nãy về phía sau lưng.

Cú bóng bay vút về phía Momoshiro, chỉ cách mặt hắn vài cm thì bị bàn tay kịp thời chụp lại.

Momoshiro và mọi người xung quanh quay tầm mắt về người cứu "nhan sắc của Momo" trong gang tấc, sửng sốt thốt lên

"Akane senpai!"

"Akane!"

"Yukimura senpai!"

Akane giơ tay lên ý bảo mọi người ổn định, nhìn về phía Kirihara Ayaka còn đang ngỡ ngàng: "Kirihara đồng học,hiện là thời gian huấn luyện của CLB, vui lòng nhanh chóng rời khỏi sân."

Kirihara Ayaka vừa rồi còn sửng sốt khi mình vừa "lỡ tay" gây họa cho người vô tội, nhưng nhìn đến Yukimura Akane mắt liền sáng lên, tiến lại gần Akane: "A a anh là Akane senpai ư? Woa tôi nghe các senpai anh rất mạnh, hồi anh học năm I ở Rikkai Dai, đã thắng toàn bộ các senpai, chỉ tiếc chưa kịp đánh trận nào với đội trưởng bọn tôi. Hay anh đấu với tôi đi, họ nói cách đánh tennis của tôi rất giống anh...."

Từ lúc Kirihara Ayaka còn là năm I, đã nghe đến cái tên Yukimura Akane rất nhiều lần, đặc biệt là các học tỷ, vẻ mặt đau thương khi người này chuyển trường, thậm chí CLB fan hâm mộ của người này vẫn còn tồn tại, như cũ điên cuồng cập nhật tin tức người này. Các senpai đội chính tuyển cũng rất hay nhắc về người này đáng sợ ra sao, thậm chí còn loáng thoáng nghe được người này và hắn cùng một "thể loại" tennis. Hắn nghe thế còn tưởng tượng về người này không ít, giờ mới thấy tận mặt, dáng người có vẻ "nhỏ nhắn", thon gầy, ân mặt còn rất đẹp nha.

Akane quả thật rất đau đầu tên này, đuổi không đi, còn chuyển mục tiêu từ Tezuka sang hắn.

Akane vừa liếc mắt ngoài sân, khựng lại khi thấy thân ảnh thân quen, giơ tay ý bảo Kirihara Ayaka ngừng lại: "Đến đây thôi Kirihara Ayaka, phó đội trưởng của cậu đến rồi."

Sanada Genichiro một thân đồng phục chính tuyển Rikkai Dai, mặt âm trầm bước vào sân tennis Seigaku, gật gật đầu với Tezuka: "Thứ lỗi đã làm phiền."

Xong tiến về phía Akane và "tên ngốc" nhà hắn, liền lườm tên ngốc nào đó không yên phận chạy lung tung, còn không nhận điện thoại.

Kirihara Ayaka chột dạ, không dám hó hé, tiến bước đến sau lưng Sanada, Sanada nhìn Akane, mặt không tự giác nhu hòa: "Đã lâu không gặp, Akane."

Akane hạ tầm mắt, khóe môi cố câu lên tạo thành một nụ cười, hắn, nhẹ nhàng đáp: "Ân, đã lâu không gặp, Genichiro,"

Sanada bỗng có chút ngập ngừng, thật sự hắn có rất nhiều chuyện muốn nói với Akane, từ sau mùa hè năm đó, khi bọn hắn vô tình thấy kia một màn, sang năm 2, Akane liền chuyển sang trường Seigaku không một lời từ biệt.

Bọn hắn có chút hoang mang, có chút sốc, có chút nổi giận, nhưng nhiều nhất chính đau lòng, thật sự Akane đã phải chịu đựng rất nhiều thứ mà ở tuổi này, đáng ra phải sống vô tư, thoải mái.

Sanada thở dài, cũng không biết nên nói gì thêm, việc này bản thân Sanada hay thậm chí gia tộc Sanada cũng không nên can thiệp.

Sanada chần chờ đôi chút, mới mở miệng nói chuyện với Akane, cảm giác như chưa từng có chuyện gì xảy ra: "Khi nào rảnh chút ta tới một ván nhé."

Akane bỗng nhìn thẳng vào Sanada, thoáng giật mình, lần này đáp lại Sanada một nụ cười chân thật nhất, vui vẻ nhất và cũng đẹp nhất mà hắn có được: "Ân, khi nào cần cứ gọi tôi, tôi cũng rất muốn lại đánh với cậu một ván."

Sanada tâm cũng thư thái hơn, gật gật đầu rồi bước đi, tay lôi đi tên ngốc Kirihara Ayaka rời khỏi. Kirihara Ayaka còn cố nói vài câu, nhưng bị Sanada lườm liền ngậm miệng.

Fuji thấy Akane dáng vẻ rất lạ khi gặp Sanada, sau đó liền thấy Akane đi nhanh ra ngoài sân, hướng về phía phòng thay đồ, Fuji lo lắng nên liền đuổi theo.

Đến phòng thay đồ, cửa không khóa, Fuji liền bước vào, lúc này trong phòng chỉ có Fuji và Akane.

Akane lúc này đang quay mặt về phía tủ đồ của chính mình, Fuji không thấy rõ vẻ mặt hắn, chỉ có cảm giác tâm trạng Akane đang rất bất thường.

Fuji tiến đến phía sau lưng Akane, nhẹ nhàng đặt tay lên bả vai hắn: "Shusuke đây, Akane có ổn không? Có thể nói cho tôi nghe được không?"

Akane bả vai bỗng run lên, chậm chậm quay người lại, mặt đã ướt nước mắt, nhưng Fuji lại cảm nhận được sự vui vẻ, hạnh phúc trong đôi mắt ngập nước ấy.

"Shusuke... Shusuke.. hắn chấp nhận tôi... hắn không xa lánh... không khinh ghét tôi.. chúng tôi vẫn là bạn... vẫn là bạn.."

Akane đứt quãng nói, ánh mắt rất sáng, rất trong suốt vẫn không ngừng nước mắt, đôi môi lại cười rất vui vẻ.

Fuji lòng nhói lên, đôi tay vòng lấy Akane, ôm hắn vào ngực, tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng hắn, trấn an hắn, mặc dù Fuji không hề biết đã có chuyện gì xảy ra với hắn. Nhưng Fuji biết hắn lúc này chỉ cần ở bên Akane, yên lặng làm bạn Akane là được...

Ngoài cửa phòng thay đồ, bàn tay chần chờ định đẩy cửa phòng ra, bỗng buông xuống rồi bước đi.

Thở dài một hơi.

Tezuka biết mình lại chậm một bước......

##### Hết chương 11 #####

Mấy năm nay chuyển qua đọc truyện ở wikidich nên mấy tháng nay rảnh rỗi, mà lại quên mình còn đang mấy cái hố quên lắp bên wattpad 😅

Thông cảm cho cái não cá vàng của T nha bà con

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net