Chương 7: Một ngày bận rộn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buttercup đang tận hưởng quãng thời gian ngắn ngủi thoải mái nhất trong ngày.

Nó ngồi co chân trên ghế dài, chăm chú xem trận đấu bóng rổ. Hôm nay nó đã chuẩn bị cả bàn ăn, vì vậy nhiệm vụ rửa bát được đẩy cho Bubbles.

- Các con, từ ngày mai chúng ta sẽ rất bận đấy. Khẩn trương đi ngủ nào.- Giáo sư Utonium cao giọng ra lệnh cho ba chị em, cùng lúc đã Bubbles lau sạch chiếc đĩa cuối cùng.

Ban nãy ăn tối, Blossom đã kể toàn bộ diễn biến của trận giao chiến cho tới việc gặp nhóm Rowdyruff boys ra sao. Dù có đột ngột, nhưng giáo sư lập tức lập ra một kế hoạch để làm những báo cáo và thủ tục. Còn về phía Bubbles, cô đồng ý trừ mười điểm để không phải thi lại trận giao chiến.

- Còn một hiệp nữa thôi ạ.- Lấy hết sức để đáp lại lời giáo sư, tiếng hét của nó khiến Blossom ngồi bên cạnh cũng phải bịt tai lại.

- Tối rồi be bé cái miệng lại đi, Butter.- Cô nhăn mặt, nhỏ nhẹ nhắc khéo.

- Rồi rồi thưa chị cả.- Nó lầm bầm trong miệng, ném cho Blossom cái nhìn không mấy vui vẻ.

Bubbles là người yêu cái đẹp, cô lôi từ đâu đó ra bịch mặt nạ dưỡng da. Đắp lên khuôn mặt trắng hồng của bản thân mình một lớp, nghe theo lời giáo sư, trèo lên giường và cố gắng chìm vào giấc ngủ sớm.

Khi đồng hồ điểm mười một giờ, Buttercup cũng nối gót theo Blossom về phòng. Ngáp dài một cái, nó quấn mình trong chăn rồi ngủ mất.

Không khí im lặng trong đêm tĩnh mịch, chừa chỗ cho tiếng điều hoà chạy ro ro.

Mọi người đều ngủ, trừ cô- Bubbles.

Cô đang nghĩ về vụ giao kèo, mọi thứ quá thuận lợi, nói cách khác là vô cùng hoàn hảo. Tất thảy những gì có ích đều đổ dồn cho cô, một cách kì lạ.

Chẳng có sức mạnh, cô cũng không rõ việc có ai đó biết về bí mật này ngoài người thân hay không. Nhưng nếu biết thì tên Boomer moi được thông tin này nhanh thật đấy.

***
Đúng như giáo sư nói, bốn giờ sáng Blossom đã dựng cả bọn dậy.

- Đợi Bubbles đánh răng rồi em dậy ngay.- Câu cửa miệng của nó mỗi sáng khiến cô phát ngấy. Nhưng dù sao, trọng trách là chị cả cô không thể để bất cứ đứa em nào của mình muộn giờ.

- Được thôi, nếu em muốn học hai tiết văn vào buổi sáng. Nhớ nhắc cô Keane rằng chị và Bubbles nghỉ tuần này nhé.

Nghe tới đoạn hai tiết văn, nó đã mở bừng mắt. Ừ nhỉ, giáo sư bấm bụng cho nghỉ học cũng chỉ vì có việc gấp cần tới cả ba đứa. Dẫu sao cả tuần được nghỉ là nó vui lắm rồi.

Phi như bay vào nhà vệ sinh, Bubbles từ trong bước ra cũng không khỏi phì cười. Sáng nay Blossom cũng sử dụng cách này để dỗ cô dậy. Đúng là chị cả, thông minh thật.

Mặt trời đã kịp ló dạng ngay khi chiếc xe trắng cũ kĩ bắt đầu lăn bánh. Hôm nay cả nhà Utonium phải về lại thành phố cũ- New Townsville, để báo cáo với ngài thị trưởng về việc của nhóm Rowdyruff boys. Nơi này đã thay đổi rất nhiều, một cách đáng kinh ngạc. Từ khi lắp đặt các thiết bị bảo vệ bao trùm toàn thành phố, những toà nhà cao tầng mọc lên như nấm nhưng toà thị chính vẫn ở đó, bóng loáng.

Trời cận trưa, ba cô mới tới nơi. Khi bước vào căn phòng sang trọng của thị trường, ngài đã già đi đôi chút nhưng vẫn thích ăn dưa chua. Cô Sara Bellum vẫn còn thời hạn hợp đồng làm thư kí nhưng có lẽ cô đã ra ngoài thực hiện những công việc được giá sẵn.

- Chào thị trưởng, lâu không gặp ngài.- Giáo sư niềm nở mở lời. Đoạn hơi cúi thấp người cố gắng làm hành động bắt tay với ngài.

- Chào giáo sư Utonium, chào Powerpuff girls. Lâu lắm ta không gặp nhau nhỉ.- Thị trưởng vẫy tay đáp, đoạn lướt qua giáo sư rồi nắm lấy tay Blossom.

Ho khan một tiếng, giáo sư cố chấn tĩnh lại tinh thần.

- Như đã báo trước, chúng tôi tới đây nhằm báo cáo lại việc nhóm Rowdyruff boys đã trở lại. Không rõ vì mục đích gì, nhưng chúng tôi sẽ cố gắng điều tra.

- Tôi biết, tôi biết.- Thị trưởng chán nản thở dài, ngài cầm dưa chua rồi cắn một miếng thật to.

***

- Bọn em rất hân hạnh được hợp tác, thưa thư kí thị trưởng. Chúng em sẽ lập tức đi soạn lại thời khoá biểu và đi làm báo cáo.- Qua loa điện thoại, đại diện trường Gordon vui vẻ đáp rồi dập máy cái rụp.

- Con bé đồng ý rồi.- Cô Bellum bỏ điện thoại ra khỏi tai, cất giọng trầm quyến rũ. Quay lại báo tin cho nhà Utonium.

Thị trưởng đã sớm đi ngủ, mọi việc còn lại đều nhờ cô vậy.

Đã quá năm giờ chiều, cô đề nghị sẽ tá túc một đêm ở Townsvill một đêm. Mọi người đồng ý và tất cả đều diễn ra như mong muốn.

***
Tạm biệt New Townsville, quay xe trở lại thành phố mình đang sống. Được một đoạn giáo sư đánh mắt nhìn lên kính chiếu hậu, nói:

- Các con, ta sẽ chuyển nhà.

- Sẽ mất kha khá thời gian đấy, thảo nào giáo sư nói cho chúng con nghỉ một tuần là nhằm mục đích này?- Blossom gật gù phân tích, ngón tay dài vẫn không ngừng nghịch lọn tóc vàng của Bubbles đang nằm trên đùi mình

- Phải, Blossom. Chúng ta sẽ rất bận rộn, vì thế khi về nhà dọn sẵn một số đồ quan trọng ra trước đi nhé.

- Đã rõ.- Buttercup bên cạnh ngáp dài một cái, uể oải trả lời.

***
- Em không muốn làm nữa đâu- Bubbles lắc đầu, hai bên tóc theo nhịp mà xoay vòng vòng.

- Không đâu Bub, chúng ta sẽ cực kì bận đấy, vì vậy hãy nhanh cái tay xinh đẹp của em lên đi.- Cô chẹp miệng, đáp.

- Sao lại đột ngột chuyển nhà như thế này chứ? Chẳng phải ta mới ở đây chưa tròn ba tháng à?- Buttercup nghiến răng, hai tay bóp chặt mép thùng các- tông khiến chúng biến dạng.

- Chị không chắc, nhưng có vẻ ta chuyển nhà là vì nhóm Rowdyruff boys. Theo những gì nghe ngóng được, có lẽ ta sẽ chuyển tới thành phố kế bên trường, bởi họ sống ở khu kí túc xá nam mà.

- Đừng để Octi bị bẩn Buttercup.- Bubbles nhíu mày nhìn con bạch tuộc nhồi bông tím của mình đang sẵn sàng rơi từ chiếc hộp trên tay nó xuống bất cứ lúc nào.

- Nếu không thì sao Bubbles?- Nó cười ranh mãnh, đôi chân trắng nõn vờ bước những đoạn ngắn loạng choạng.

- Vậy thì ngài vịt của cậu cũng sẽ chung số phận đấy.- Cô lôi từ đâu ra một con vịt vàng, bỡn cợt đáp trả.

- Hai người lo mà làm việc đi, Buttercup xuống hầm lau sạch đám bụi, còn Bubbles và chị ở trên này lo nốt cho. Nếu không xong được thì đống bát tối nay nhờ cậu làm sạch chúng vậy.- Blossom chợt xen ngang gằn giọng cảnh báo.

***
Từ sau chương này, tớ sẽ nói nhiều hơn về Bubbles, Buttercup và Blossom sẽ được tớ bù đắp nhiều hơn ở khoảng những chương 16.

Tin tớ đi, tớ chỉ lười đăng thôi. Chứ bản thảo của tớ cũng được hai mươi mấy chương rồi đấy:))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net