Chương 1: Ánh sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong 1 màn đêm u tối, 1 đứa bé sơ sinh có cơ thể phát ra ánh sáng ấm áp. 1 chàng trai đi đến và bế đứa nhỏ sơ sinh đó lên, đứa bé đó ngừng khóc và chìm vào trong cơn ngủ.
- Alana, sư mệnh của con là trả thù.
1 buổi sáng tại 1 cung điện lớn. 1 cô bé 3 tuổi có mái tóc hơi nhóe đỏ đang cầm 1 thanh kiếm gỗ và tập với 1 khúc gỗ.
- Công chúa, đừng quá sức quá. 1 người phụ lo lắng nói.
- Cô Joli, con không sao.
Alana vẫn cố.
- Công chúa, hôm nay đến đây thôi. Vermon bế Alana lên nói.
- Xong rồi sao? Con đạt chưa?
- Rồi. Người học rất nhanh. Vermon cười.
- Joli, con đói. Alana ôm lấy người thị nữ.
- Vâng, tôi sẽ đưa ngài đi ăn.
Joli bế Alana đi, Vermon ở lại, bộ đồ thay đổi.
" Alana sẽ lấy lại tất cả cho ngài, tiểu thư"
2 năm sau đó, Alana chạy  lên chạy xuống cung điện. Cung điện đó lớn đến mức Alana lấy nó để luyện thể lực.
- Công chúa, làm tốt lắm. Ngài đọc cho tôi 2 trang đầu của quyển sách tôi đã đưa ngài đi.
Alana đọc được hết. Vermon khá ngạc nhiên với khả năng của Alana.
- Ngài khiến cho thác nước đó đóng băng từ đây đi.
- Vâng. Alana đưa tay lên phía trước, 1 con gió lạnh  nổi lên.
Thác nước trước mặt cách 1 khoảng cũng bị đóng băng lại.
- Ngài nghỉ ngơi chút đi, chút nữa đấu kiếm.

- Vâng.
Alana đi về lại phòng, 1 cô gái mang nước lên cho Alana. Alana uống rồi lấy quyển sách ra đọc.
Đến giờ hẹn, Alana chạy ra thì thấy Joli và Vermon đang nói chuyện, đúng hơn là cãi nhau.
- Ngài Vermon, mong ngài hạn chế luyện thể lực lại cho công chúa. Công chúa mới 5 tuổi thôi mà.
- Joli, từ khi nào mà ngươi dám nói thế với ta vậy hả? Vermon lạnh lùng nói.
- Lần này vì công chúa. Công chúa đã cố gắng quá nhiều để làm ngài hài lòng. Mẹ cô ấy sẽ không vui đâu! Joli vẫn không chịu thua
- Im đi. Đây là lệnh của tiểu thư Alice trước khi qua đời. Alana phải lật đổ hoàng đế Stephen. Vermon lớn tiếng hơn.
- Công chúa sẽ không làm được với người cha của cô ấy đâu.
- Alana! Vermon nhìn Alana, Alana đang khóc.
- Công chúa.!
- Joli, Vermon, đang có gì vậy? Sao 2 người lại cãi nhau? Cha và mẹ con làm sao ạ? Alana vừa đi vừa lau nước mắt.
- Công chúa nghe hết rồi sao?
- Nè, Joli. Mama con làm sao? Papa nữa....
- Công chúa, khi người làm cái thác đó sụp xuống, ta sẽ nói cho người nghe về cha mẹ người. Người chỉ cần biết, người là công chúa cuối cùng của vua Stephen. Vermon quỳ 1 gối xuống nói.
- Thật sao?
- Ừm.
Vermon luyện kiếm cho Alana 1 tiếng rồi đi đâu mất. Tối đó, Alana viết những thứ trong quyển sách ra. Joli đứng ở bên cạnh.
- Công chúa, đi ngủ thôi, đến giờ rồi.
- Vâng.
Alana gấp quyển sách lại. Rồi đi lên giường, Joli đắp chăm lại cho Alana.
- Joli, người hát cho con ngủ đi.
- Ừm.
Joli hát 1 bài hát du cho Alana nghe. Tiếng du đó đưa Alana vào giấc ngủ.
Tại 1 cung điện khác nguy nga hơn. 1 chàng trai ngồi trong 1 căn phòng và cắm đầu vào mấy tờ giấy.
- Điện hạ, Hoàng tử Eric đã đến ạ.
- Cho vào.
- Phụ vương, người gọi con? 1 cậu bé 12 tuổi nhìn khá giống chàng trai kia đi vào.
- sắp sinh nhật thứ 13 của con, con muốn mời ai?
- Như mọi năm đi ạ. Adelia có vẻ thích như vậy.
- Được.
- Con muốn có người đại diện cho cung Saphie.
- Được.
Vermon đi qua có nghe được chuyện đó.
- Tướng quân Vermon, chúc ngài buổi tối vui vẻ. 1 cô bé tầm 9 tuổi làm theo nghi lễ của công chúa.
- Công chúa Adelia, cảm ơn người. Buổi tối tốt lành thưa công chúa. Vermon để tay lên ngực đầu hơi cúi xuống hành lễ với.
- Ừm. Tướng quân có đi dự sinh nhật Hoàng tử Eric không?
- Tôi có nhận được lời mời. Tôi sẽ đến thưa công chúa.
- Tôi rất mong chờ. Adelia đi qua Vermon.
- Vâng, cung tiễn công chúa. Vermon đứng sang 1 bên để cho Adelia đi.
Ngày hôm sau, sáng Alana dậy sớm và đi luyện. Alana luyện tập sức mạnh trấn động. Sức mạnh đó dựa vào ma lực của mình tác động với mọi thứ. Khi vậy 1 áp lực lớn khiếm những thứ kia đổ xuống.
- Công chúa, đến giờ ăn sáng rồi. 1 cô gái ra nói.
- Vâng. Alana chạy vào rửa tay rồi đi đến phòng ăn.
Đang ăn, Joli từ ngoài chạy vào. Tay cầm 1 cái thiệp.
- Công chúa, người muốn gặp cha người không? Joli ngồi thấp xuống cho bằnh Alana nói.
- Có. Con muốn gặp Papa.
- Người đại diện cho cung Saphie tham gia sinh nhật hoàng tử Eric nha.
- Con được thật sao?
- Vâng. 
- Nhưng công chúa không được để lộ khả năng của mình. Vermon đi vào.
- Ngài Vermon...! 
- Con được tham gia thật sao? Alana nhìn Vermon.
- Vâng. Người được tham gia. Trước hết Joli, ngươi dạy công chúa khiêu vũ đi. Hôm đó sẽ có màn kiêu vũ tự do đấy.
- Vâng.
Ngày hôm đó, Alana không phải học kiếm thuật gì cả mà là học khiêu vũ và các nghi lễ của 1 công chúa.
Dần đến gần ngày đó hơn. Alana đã có thể khiêu vũ và múa rất giỏi.
Vermon đến kiểm tra và thấy được cách Alana nhảy múa. Mọi thứ đều rất tự tin. Không sợ hãi, không tạp niệm chỉ có niềm hạnh phúc.
- Công chúa, ngài đã thành thạo chưa?
- Dạ rồi ạ. Và cả việc con đã làm đổ nó. Alana chỉ vào cái tháp đã thành đống đổ nát đó.
- Thật ngạc nhiên. Sau vụ này, ta sẽ nói chuyện với công chúa. Vermon hơi cười nói.
- Người hứa nha. Alana đưa tay lên.
- Ta hứa. Vermon quỳ xuống hôn lên mu bàn tay của Alana.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net