someone you loved - miniming

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" kim mingyu? "

" ... ''

" có chuyện gì thế mau trả lời em. ''

" chia tay đi kang minhee. "

kang minhee giật mình choàng tỉnh dậy. chết tiệt, em lại mơ thấy cuộc trò chuyện qua điện thoại chưa đầy năm câu ấy nữa rồi. em và kim mingyu đã ở cùng nhau trải qua những năm tháng cấp 3 tẻ nhạt đầy nhàm chán với tư cách là một nửa của người kia. để đổi lại cho quãng thanh xuân ấy là một câu nói chia tay lạnh lùng không một chút cảm xúc của hắn.

mingming ơi!

đã là ngày thứ bao nhiêu kể từ lúc mingyu nói lời chia tay em rồi nhỉ? em nghĩ mình đã không biết về khái niệm thời gian nữa rồi. ngày qua ngày em chỉ trông chờ một hình bóng bước qua cánh cửa kia rồi xin lỗi em rằng nó chỉ là một trò đùa ác ý mà hắn dành cho em mà thôi. nhưng cũng vì thế mà hình như em đã đối xử vô cùng tệ bạc với bản thân mình. em vẫn còn nhớ những lời ham wonjin cằn nhằn với em khi ổng đến thăm em nè. ổng còn nói sẽ xé xác anh ra nếu gặp nhau trên đường đấy nên anh phải cẩn thận nha. dù sao em vẫn thương anh.

ký tên
kang minhee

gấp lại cuốn nhật ký mà kể từ lúc cả hai chia tay bỗng dưng lại trở nên lại đáng trân quý đến thế, minhee vươn vai rồi sải bước tới quán cà phê nơi wonjin làm việc để kiếm gì đó bỏ bụng.

vừa đến quán là em đã gặp ngay người anh trai thường ngày rất thích đấu khẩu với mình nhưng chỉ cần động đến em là sẵn sàng đấu tay đôi với người đó mà không biết lượng sức mình ngay. nói kĩ hơn thì wonjin có sức ảnh hướng khá lớn đối với cuộc đời của bản thân em, wonjin chơi với em từ nhỏ nên hiểu em còn hơn chính bản thân em ấy chứ.

" nè kang minhee! mày ít nhất cũng phải biết tự lo cho bản thân mình đi chứ. gầy như cái kẹo mút dở thế kia gió thổi ngược mày ra đằng sau thì sao? "

" chẳng phải em đang đến đây ăn hay sao? "

" trả lại cho tao một kang minhee hoạt bát và sẵn sàng đứng dậy cãi nhau tay đôi với ham wonjin tao đây đi làm ơn! "

" một cốc latte và sandwich nha anh trai. "

latte sao? thứ đồ uống đắng ngắt mà trước giờ minhee ghét nhất giờ trở thành thức uống ưa thích được cậu gọi mỗi khi đến đây.

" thức uống yêu thích của kim mingyu kèm sandwich của em đây. "

" sao anh lại biết? ''

" thôi cho xin đi. thứ nhất, bạn thân anh mày chính là tên đần độn nhìn chỉ muốn đấm cho vào mặt họ kim tên mingyu làm hội trưởng hội học sinh kia nhé. thứ hai, mày ghét nhất là uống latte vì nó đắng, chả lẽ nào lại chuyển sang ưa thích nó đến mê muội thế này cả. chỉ có thể là do ai đó làm thay đổi bản thân mày thôi kang minhee."

" sao bỗng nhiên ông nhiều chuyện đến bất ngờ thế hả wonjin? "

" theo kang thiếu đánh thì là vì sao? "

" vì em? ầy không có lẽ nào đâu đúng không? "

" nếu mày không lo cho bản thân mình thì tao sẽ còn nhiều chuyện hơn. "

" nè ham wonjin! tối đi nhậu với em đi. ''

cảm nhận sự lành lạnh của thứ chất lỏng có cồn đầy độc hại chảy xuống cổ họng mình, minhee giờ mới nhận thấy bản thân mình tệ hại ra sao khi thiếu đi hắn. em dần mất đi khái niệm về thời gian. minhee hầu như ngày đêm mong hắn quay lại và dành ra cả buổi tối để khóc hoặc vu vơ nhìn ra ngoài cửa sổ nhớ về quãng thời gian khi hắn và em vẫn còn bên nhau. em cũng không còn quan tâm đến bản thân mình như trước nữa. có lẽ em sẽ bỏ bê bản thân luôn đấy nếu như wonjin không ở bên và cằn nhằn về em.

" điện thoại hoặc cốc bia chọn mau! "

sau một hồi nghĩ kèm theo câu gằn giọng đầy đáng sợ của wonjin, minhee quyết định nhấc máy gọi cho mingyu.

" có chuyện gì thế minhee? ''

" em xin lỗi...em không thể nhớ nổi vị trí của tủ thuốc. ''

" em lại tự làm mình bị thương? tủ thuốc ở cạnh phòng ngủ ngay bên trái ấy. ''

'' ... "

" em biết là mình đã chia tay rồi mà phải không? em không thể dựa vào anh như vậy được nữa đâu minhee à... ''

" em biết chứ mingyu...nhưng em cần anh ở đây để hàn gắn con tim này. cần anh ở đây để thấu hiểu. cần một kim mingyu ở đây để khiến em hiểu một cảm giác có ai trong đời. cần anh ở đây để minhee ôm thật chặt..."

  sự im lặng từ hắn vô tình như đang cắt đứt sự trông đợi và kỳ vọng của em. hắn tuyệt tình khiến em có thể tin con người hiện tại và con người trước kia em yêu thực sự là một.

" minhee à ngẩng lên nhìn anh đi. anh đang đứng trước mặt em đây. "

làm thế nào và tự lúc nào?! tại sao người đối diện minhee có thể chuyển từ wonjin lại chuyển sang mingyu thế này. em chỉ đang mơ thôi mà phải không? vậy thì làm ơn đừng ai gọi em dậy khỏi giấc mộng đẹp đẽ này bởi em muốn ở lại đây với mingyu của em dù nó chỉ là tưởng tượng đi chăng nữa.

" đừng cúp máy nhé, anh sẽ nói với em qua đây vì anh không đủ dũng khí để đối diện trực tiếp với em sau khững gì wonjin nói. "

cứ nghĩ là đơn giản, nhưng hóa ra nó không hề như vậy.

" trái tim của cả em lẫn anh đều rỉ máu từ ngày dài đến đêm tối. và cả anh và em đều không ở đấy để giúp người còn lại vượt qua nỗi đau này. anh xin lỗi vì lúc em dễ bị tổn thương nhất thì anh lại đột ngột nói lời chia tay và bỏ đi. "

" mingyu này, có vẻ như em đã quen với việc  là người mà anh vẫn yêu. "

" minhee này, anh đoán em cũng không biết. anh cũng vậy. "



#chíu
p/s: 'bùm' sẽ trở lại sau kì thi ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net