Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh đèn lấp lánh trên sân khấu, cả khách mời và khán giả đều dồn sự chú ý lên MC trao giải, dưới sân khấu tràn ngập những tiếng reo hò, bàn tán, vị Mc kia rốt cục ho nhẹ một tiếng, mở ra trong tay phong thư màu trắng vàng, rút ra tờ giấy bên trong, liếc mắt nhìn, mỉm cười kề sát vào micro, lớn tiếng mà nói: "Giải thưởng dành cho Nghệ sĩ Vàng của năm. . . . . . Người đoạt giải . . . . . Ong Seongwoo!"

Tiếng vỗ tay từ bốn phía vang lên, ánh mắt của mọi người đều tìm đến phía bên này, máy quay phim thật nhanh quay lại, ống kính chính đang tập trung quay cận cảnh một người, Ong Seongwoo vừa đúng đang làm một vẻ mặt kinh ngạc, tiếp theo trên mặt liền hiện lên một nụ cười khiêm tốn bên trong có lẫn vui sướng, cùng người ở bên cạnh từng cái bắt tay, sau đó đứng dậy, không chút hoang mang đi ra khỏi chỗ ngồi, hướng về sân khấu óng ánh ánh đèn, ánh mắt mọi người đều tập trung ở anh, ở nơi đó có cúp của anh, có vinh quang, anh liền muốn đứng ở nơi đó, ở trên cao nhìn xuống, khinh thường chúng sinh.

"Tôi rất cao hứng. . . . . . Nhận được giải thưởng này." Tay anh nắm cúp, khẽ mỉm cười, nụ cười như vậy có thể làm cho ngàn vạn nữ nhân say mê, ngay cả vị MC bên cạnh nhìn thấy cũng ngây người rồi bị hàng vạn tiếng tung hô ở dưới đánh tỉnh, thời khắc này cũng không biết có bao nhiêu thiếu nữ đang trước ngồi ti vi rít gào lên, những người trong đội bảo an cũng đang chật vật giữ vòng vây? Này, chính là ngôi sao màn bạc mị lực.

"Phi thường cảm tạ XXXX, phi thường cảm tạ đã giúp đỡ tôi trong quá trình thu âm, phi thường cảm tạ. . . . . ." Trong miệng anh nói qua bài phát biểu vô cùng chuẩn mực, con ngươi đen láy một mực tản ra hào quang mê người, người nghe không chỉ không cảm thấy phiền chán, trái lại bị lời nói làm cảm động, nghệ sĩ ở dưới cũng gật đầu khen ngợi.

"Tôi muốn cảm tạ fan của mình, có ủng hộ của các bạn tôi mới có thể đi tới hôm nay, tôi sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ buổi tối hôm nay, bởi vì có mọi người cùng với tôi, cùng nhau chứng kiến thời khắc vinh quang này." Ong Seongwoo giơ lên thật cao trong tay cúp Nghệ sĩ Vàng, camera quay phim cũng phải mỉm cười, không ngoài dự đoán , lại thắng được một trận tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Đoạt giải cảm nghĩ phát biểu kết thúc, anh đang muốn đi xuống đài, bỗng nhiên không biết từ đâu lao ra một phóng viên, camera trong tay không ngừng chớp sáng, anh giật mình lui về sau một bước, vẫn cứ vẫn duy trì nụ cười tự nhiên: "Xin lỗi hiện tại. . . . . ."

"Ong tiên sinh!" Một micro đột nhiên đưa đến trước mặt, thanh âm chói tai vang lên, "Có tin đồn ngài cùng phó tổng công ty M.NET có quan hệ ám muội, chuyện này có thật hay không?"

"Chỉ là bịa đặt." Ong Seongwoonội tâm căng thẳng, thật nhanh kiên quyết phủ định.

"Có người nói ngươi là tình nhân được hắn bao nuôi, ngươi bán đi thân thể của chính mình, đổi lấy cơ hội đóng phim ra đĩa hát, đúng hay không?"

"Nói bậy!" Ong Seongwoo hàm răng cắn chặt, âm thanh bắt đầu run rẩy, thảng thốt nhìn chung quanh: Bảo an đâu? Bảo an ở nơi nào?

"Ngài ngày hôm nay sở dĩ nhận được giải thưởng này, cũng là M.NET dùng tiền mua được, đúng hay không?"

"Ta không trả lời của bất cứ vấn đề gì!" Ong Seongwoo nổi nóng đẩy ra phóng viên, nhanh chân liền hướng hậu trường đi tới, thế nhưng bỗng nhiên trong lúc đó, bốn phía duỗi ra vô số micro, lại như tổ chức buổi họp báo, vô số âm thanh mồm năm miệng mười hỏi:

"Ngươi cùng ông chủ lên giường đúng hay không? . . . . . . Ngươi dùng thân thể đi đổi thưởng đúng hay không? . . . . . . Ngươi như thế đạt được vinh quang hoàn toàn là bởi vì ngủ cùng ông chủ ngươi rất thoải mái có đúng hay không. . . . . . Ngươi vốn là đồng tính luyến ái. . . . . ."

Ong Seongwoo hoàn toàn đánh mất bình tĩnh, kinh hoàng đẩy ngã những phóng viên chung quanh, nỗ lực xông ra vòng vây đào tẩu, thế nhưng đoàn người như vô biên vô tận, anh đẩy ra một, lại có một đám người tiến lên, nói lên vấn đề cũng càng ngày càng khó nghe:

"Thời điểm ngươi bị nam nhân chơi cảm giác gì? . . . . . . Ngươi cảm thấy đáng giá sao? Làm đồ chơi cho một người đàn ông. . . . . . Ngươi cái này loại nghệ sĩ dựa vào chút vẻ ngoài, chỉ bằng mở hai chân để ông chủ chơi là có thể đoạt giải, cũng không xấu hổ sao? . . . . . . Ngươi là không phải cũng làm một vài hành động bán sắc ở bên ngoài? Có phải là chỉ cần có tiền ai cũng có thể chơi ngươi? . . . . . ."

"Im miệng im miệng im miệng im miệng!" Ong Seongwoo bị bức ép đến cơ hồ muốn phát rồ, dù là che đi lỗ tai, những âm thanh này vẫn là cố chấp trùng kích thần kinh của anh, khiến anh tan vỡ, khiến anh cuồng loạn. . . . . . Khẩn cầu nhìn mọi người đứng bên ngoài, mọi người. . . . . . Mới vừa rồi còn mang theo tươi cười đối với anh nói chúc mừng còn vì anh vỗ tay. . . . . . Bây giờ đều nghiêm mặt đứng xa xa , có mấy người còn chỉ chỉ chỏ chỏ, cười trên sự đau khổ của người khác.

"Không muốn. . . . . . Không muốn. . . . . ." Anh gian khổ mà thở gấp, phảng phất như muốn chết chìm ở trong biển người, ở chen chúc dùng cánh tay giẫy giụa, đôi măt đen yếu ớt tuyệt vọng nhìn một chỗ xa xa, tựa hồ. . . . . . Nơi đó có cái gì có thể cứu mình. . . . . . Một cái tên đến yết hầu, muốn thốt ra, anh liều lĩnh hô lên:

"Kang Daniel! Kang Daniel. . . . . . Cứu —— tôi. . . . . . Cứu cứu tôi. . . . . . Kang Daniel. . . . . . Kang Daniel. . . . . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net