Chương thứ mười bốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khu Hoàng Tuyền (01)

.

Mei không nói gì nhiều, chắc hẳn cô cũng rất mệt mỏi, tinh thần rệu rã muốn rời đi để về nghỉ ngơi. Cho dù các vết thương về thể chất sau khi ra khỏi mộ địa đều được xử lí bởi hệ thống, nhưng vấn đề tâm thần của con người lại phải tự mình chịu đựng và giải quyết.

Sau khi được thiếu nữ chỉ cho cách thức thuê một căn hộ nhỏ giá rẻ trả theo ngày (nói là rẻ nhưng nó cũng bằng một phần trăm số điểm mà cậu nhận được) thì cậu với Mei từ biệt nhau.

Cuối cùng thì Hanagaki Takemichi cũng có thể tắm rửa. Được xả hơi dưới nước nóng ấm áp làm cho cậu thở phào nhẹ nhõm. Đột ngột bị bắt vào nơi này, trải qua bao nhiêu lần cận kề sinh tử càng làm cho thiếu niên nhức người, mệt mỏi. May mắn thay đợt này đã hoàn thành, cho dù sau đấy cậu vẫn phải tiếp tục khám phá và trải qua những mộ địa tiếp theo đi chăng nữa thì thiếu niên vẫn rất trân trọng quãng thời gian mà mình có hiện giờ.

Bỏ qua những suy nghĩ hiện còn đang nhảy múa trong đầu, yêu cầu cần được giải đáp kia, cậu càng chìm sâu hơn vào làn nước ấm nóng. Nhiệt độ vừa phải giúp gân cốt giãn ra, thoải mái mà thư giãn.

Sau khi tắm xong, thiếu niên liền nằm lên chiếc giường mới tinh trong căn phòng, rồi cứ như vậy chưa đầy mười giây, liền chìm sâu vào giấc ngủ.

.

Thường khi mệt mỏi, Takemichi sẽ không có một chút mộng mị nào mà cứ như vậy ngủ xả hơi, lấy lại tinh thần. Song, giấc ngủ lúc đó lạ lắm.

Cậu thấy mình đang ở trong một không gian, nơi này trái ngược với cái vị diện ban đầu kia của hệ thống Nghiệt Kính, nó đen kịt, tối tăm, khiến cho con người nghi ngờ liệu cơ thể của mình có đang trôi nổi trong này hay không bởi các giác quen dường như đều bị phong bế.

Thiếu niên xua xua, thứ mà cậu nghĩ là tay, cảm nhận xem liệu trong này có bị chặn hay mình có đụng được thứ gì không. Đáng tiếc rằng nó trống rỗng, càng làm cho Takemichi khó thở.

Rồi dần dần, những âm thanh không biết từ đâu vang vọng tới. Nó nửa máy móc nửa con người, đè ép lấy thiếu niên. Liên tục gọi tên cậu, cứ như vậy quấn lấy.

Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi. Takemichi.

Âm thanh tựa thét gào, đau đớn tột cùng. Song, khi gọi tên cậu lại không chỉ có những xúc cảm tiêu cực đó. Nó thống thiết, khổ sở, mệt mỏi, lại như đem hết niềm tin và hi vọng vào trong thiếu niên mới hai mươi mốt tuổi này.

Hanagaki Takemichi theo từng nhịp gọi tên mà rùng mình. Sự lạnh lẽo len lỏi, rồi rút đi, rồi lại tràn về. Cứ như vậy như một cái máy hơi nước. Rồi thiếu niên nức nở, khó chịu, thở không nổi mà hồng hộc, nôn thốc nôn tháo hết ra.

Cậu khóc. Khóc tới mức gào thét. Vì trong cái nơi không có giới hạn, không vật chất, và chỉ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng ấy, nên Takemichi lại chẳng thể nào biết rõ được mình đang làm gì.

Nhưng người kia, hoặc sinh vật kia, ai biết được, lại đang thất thanh tới thế.

Điều đó khiến cậu sợ hãi, nhưng cũng đau đến xé lòng.

.

Takemichi tỉnh giấc.

Cậu thở hồng hộc, mặt đỏ như máu, mồ hôi tuôn ra tựa tắm. Giấc mơ ám ảnh đến tột cùng, giống như tiếng kêu tuyệt vọng kia đang muốn xé rách cậu ra, rồi đắp nặn thiếu niên lại thành một thể. Cứ như vậy tra tấn cho tới lúc thời gian ngừng chảy trôi.

Đó không phải là một trải nghiệm tốt đẹp gì cho cam.

Cậu bình ổn lại tâm trạng, xoa xoa mắt mình. Giờ đây gương mặt nhầy nhụa nước mắt, con người thiếu niên vô cùng chật vật.

Sau khi đã ổn định được tâm trạng tồi tệ này của mình, thiếu niên mới chỉnh đốn lại bản thân. Tranh thủ khoảng thời gian ấy, cậu liền mở lại hệ thống, tìm hiểu về những vấn đề còn tồn đọng mà cậu có khả năng mở khóa.

【 Giờ hệ thống Nghiệt Kính xin phép được giới thiệu đôi chút về hệ thống thế giới mà người chơi đang ở.

CHÀO MỪNG NGƯỜI CHƠI ĐẾN VỚI HỆ THỐNG THẾ GIỚI HỎA NGỤC! 】

Thật sự thì Takemichi cực kì căm ghét cái âm thanh máy móc mỉa mai đáng đánh của hệ thống kia, nhưng cậu chẳng còn cách nào khác đành phải nghe nó nói.

Theo như những gì mà thiếu niên tổng hợp được, thì có những thông tin cần lưu ý sau đây.

Hệ thống mộ địa của trò chơi này có thể chia làm bốn cấp bậc từ thấp đến cao. Đó là mộ địa chữ Nhân, mộ địa chữ Địa, mộ địa chữ Quỷ và mộ địa chữ Thiên. Mỗi một mộ địa sẽ có những nhiệm vụ khác nhau. Mộ địa cấp bậc càng cao thì yêu cầu càng nhiều, nhiệm vụ càng khó khăn hơn. Mặt khác, phần thưởng cũng nhiều và đa dạng hơn.

Hiện tại nơi cậu đang ở là khu nghỉ ngơi, hay còn gọi là khu Hoàng Tuyền. Con người sinh sống tại khu Hoàng Tuyền đều được cai quản bởi các tổ chức tự phát do những người đi trước lập nên, có các luật lệ và quy tắc riêng. Tuy nhiên cho dù có các nơi quản lí riêng biệt, thì tất cả đều phải theo một hệ thống chung.

Tất cả những người sống sót đều không được phép giết người trong khu vực Hoàng Tuyền của hệ thống. Hơn thế nữa, mỗi ngày đều có lệ phí tồn tại, với hạn mức điểm số tự động khấu trừ là 600 điểm, tương đương với một phần năm số điểm đạt được khi đạt trạng thái Hoàn thành của mộ địa chữ Nhân.

Đó cũng là lí do vì sao con người liên tục phải tham gia vào các mộ địa.

Vật phẩm nhận được thuộc phần thưởng của hệ thống cũng được chia làm ba loại. Vật phẩm chính tuyến nhận được khi tham gia giải quyết nhiệm vụ chính của mộ địa. Vật phẩm đặc biệt nhận được khi tham gia giải quyết nhiệm vụ phụ của mộ địa hoặc mua từ cửa hàng hệ thống. Thêm nữa là vật phẩm đặc biệt có toàn quyền mua bán, nằm trong quy tắc chỉ đạo của hệ thống Nghiệt Kính. Vật phẩm đạo cụ là vật phẩm duy nhất, được gọi là cốt lõi của mộ địa. Lấy được vật phẩm đạo cụ cần phải trải qua những điều kiện tiên quyết, giải quyết được nhiệm vụ tuyến chính, nhiệm vụ tuyến phụ và cầm trong tay vật phẩm đạo cụ cho tới cuối mộ địa.

Vật phẩm đạo cụ hầu hết đều rất hữu dụng, thường có tác dụng bảo toàn mạng sống hoặc chiến đấu nên người chơi rất khao khát được sở hữu nó.

Về trạng thái của mộ địa, có hai trạng thái chính nếu như người chơi qua được. Đầu tiên chính là trạng thái Hoàn thành, thứ hai là trạng thái Hoàn hảo. Với trạng thái Hoàn thành, mộ địa vẫn sẽ mở ra cho những người chơi sau, vẫn phát thưởng hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính. Tuy nhiên, khi người chơi sở hữu được vật phẩm đạo cụ, thì mộ địa sẽ đề ở trạng thái Hoàn hảo, và không còn mở ra thêm một lần nào nữa.

Takemichi mệt mỏi nằm phịch xuống giường, nhìn những con chữ đang chạy qua chạy lại trước mặt mình. Thật sự thì tiếp thu quá nhiều thông tin trong cùng một lúc làm cậu thấy rất là mệt mỏi, hoa mắt, chóng mặt. Giống như tự dưng bản thân quay trở lại thời còn là học sinh, phải nhớ từng câu từng chữ trong cuốn sách lịch sử vậy.

Dĩ nhiên cái kia là bắt buộc trong điều kiện tiên quyết là cậu phải thông qua kì thi. Còn những thông tin này là bắt buộc để thiếu niên sống sót trong cái thế giới này.

Thiếu niên cứ thế dành một ngày để tìm hiểu về thiết lập hệ thống thế giới, rồi cửa hàng hệ thống, siêu thị các kiểu. Tất cả đều mở rộng ra cho cậu một thế giới quan mới, chỉnh sửa lại ý thức mà mình có để đắp nặn hiểu biết về nơi này.

Có những thông tin chưa được mở khóa, điều này càng khiến thiếu niên nôn nóng. Takemichi ghét cái cảm giác có một thứ gì đó đang chờ mình ở phía trước, chầu chực để giết chết bản thân cậu, song cậu lại không biết được nó là gì. Cậu cũng khó chịu khi mình phải làm theo những gì mà thế giới này chỉ bảo, cho dù trước đó chính cậu cũng phải chạy theo dòng chảy của cuộc sống trên dương gian.

Hanagaki Takemichi quyết định sẽ đi ra ngoài, tìm hiểu nhiều hơn về khu nghỉ ngơi được gọi là Hoàng Tuyền này. Cậu không thể nào sinh sống bình thường được khi không biết bất cứ thông tin gì về nó.

Sau khi dò hỏi được một số vấn đề, Takemichi liền biết được đại khái về khu phía Tây.

Nơi đây được cai quản bởi tổ chức Roppongi của hai anh em Haitani, Haitani Ran và Haitani Rindou. Nơi đây cũng có thể coi là một quốc gia nhỏ, với đầy đủ các tính năng và cửa hàng giống như ở thế giới thực. Ấy vậy nhưng, khu phía Tây còn được coi là nơi trao đổi mà mua bán thông tin độc quyền và lớn nhất của khu Hoàng Tuyền. Thông tin mà Endou Asahi mua được ắt hẳn cũng từ trong tổ chức của hai anh em Haitani mà ra.

Muốn được sinh sống trong khu này đều phải nộp phí bảo kê, được khấu trừ tự động từ hệ thống cũng như là tiền nhà cửa phải trả hàng ngày. Takemichi nhìn ngó xung quanh, thấy mọi thứ đều chẳng có gì khác mấy đối với hiện thực, được xây dựng theo khiếu thẩm mĩ của thế kỉ thứ hai mươi mốt.

Nơi này rất rộng, dùng một hai ngày dĩ nhiên không thể nào khám phá được hết tất cả mọi thứ. Dẫu vậy cậu vẫn thấy được có những thứ cần được để ý tới.

Đầu tiên chính là điểm các điểm trung chuyển được đặt mọi nơi trong thành phố, cứ gọi nó là vậy đi. Tại đó, ta đều có thể lựa chọn các mộ địa trống để tiến hành tham dự. Tuy nhiên, chỉ có thể chọn mộ địa phù hợp với cấp bậc của bản thân hoặc là đội ngũ (tùy số lượng mộ và cấp bậc của mộ, việc lựa chọn sẽ dựa trên trung bình cấp bậc của đội + tham số tương ứng).

Tại các điểm trung chuyển cũng có các đội tự phát yêu cầu tổ đội. Bản thân người chơi có thể lựa chọn tổ đội cùng những người chơi khác hoặc tham gia cá nhân, chỉ cần có đủ số lượng người chơi sẽ bắt đầu bước vào tham gia giải quyết nhiệm vụ trong mộ địa.

Vì số lượng tồn tại quá lớn của mộ địa chữ Nhân và mộ địa chữ Địa nên thông thường bọn họ sẽ được truyền tống vào một mộ địa ngẫu nhiên. Tuy vậy, nếu như người chơi có được số hiệu của mộ địa tương ứng, thì bọn họ có thể lựa chọn tham gia vào mộ địa đó. Việc này chỉ cần trả một số điểm tương ứng nhất định khá nhỏ thì đều có thể tham gia, thường những người lựa chọn phương án này là những người có thông tin về mộ địa. Chẳng hạn như việc Endou Asahi cùng Mei tham gia vào mộ địa biệt thự trên núi của gia chủ Thomas Bertram là vì lí do đó.

Điều thứ hai cần được chú ý, ắt hẳn chính là những hệ thống bảng điểm, tính điểm ở những khu quảng trường lớn. Mỗi khu như vậy đều có những bảng lớn, nhìn rõ rệt được thứ hạng xếp bậc của người chơi. Có một bảng vàng chính gồm thứ tự của 100 người đứng đầu, một bảng bạc phụ gồm thứ tự của 400 người tiếp theo và một bảng đồng gồm thứ tự của 500 người còn lại.

Cậu để ý rằng thứ tự của hai anh em nhà Haitani rất cao, cũng hợp lí hóa việc bọn họ có quyền lực và khả năng để cai quản một khu vực lớn như thế này. Haitani Ran đứng thứ ba trên bảng xếp hạng, còn Haitani Rindou thì đứng thứ mười ba.

Hanagaki Takemichi tự hỏi liệu ở nơi này có bao nhiêu người chơi, mỗi ngày có bao nhiêu cái chết, và ngoài những người đứng ở đầu bảng kia thì liệu rằng có bao nhiêu người đã rời khỏi nơi này rồi.

Song, hiện giờ, đó không phải là vấn đề cần thiết phải suy nghĩ. Đối với cậu, thì điều cuối cùng cần lưu ý này mới là vấn đề lớn nhất.

Đó chính là set cheese burger cùng khoai tây chiên ở nhà hàng này ngon tuyệt cú mèo!

Lâu lắm rồi cậu mới được ăn một món ăn đúng nghĩa. Nhìn người người tấp nập trong nhà hàng, cậu mới nhận ra rằng hóa ra cũng có các kiểu kinh doanh như thế này nữa. Bọn họ mở một cửa hàng, để rồi bình bình đạm đạm sống qua ngày, thu điểm của những người chơi. Đó cũng là một trong những cách thức sống, không cần phải thách thức, cá cược mạng sống của bản thân mình.

Thiếu niên trầm ngâm, thưởng thức cốc cô-ca trên tay mình. Cậu gõ gõ nhịp trên bàn, vạch ra kế hoạch để vào mộ địa tiếp theo.

Số điểm hiện tại mà cậu sở hữu có thể cho thiếu niên sinh sống, nghỉ ngơi thoải mái ở đây tầm khoảng ba tuần. Ấy vậy nhưng cậu lại không có suy nghĩ mình sẽ tiêu hết điểm chác rồi mới vào mộ địa.

Năm ngày, Takemichi nhẩm tính. Chỉ cần một thời gian như vậy để lấy lại tinh thần rồi cậu có thể bắt đầu trải qua một thử thách mới. Dù sao thì, là một người chơi mới, thiếu niên không thể nào ngồi im để mọi chuyện nước đến chân mới nhảy được.

Vấn đề cấp thiết hiện giờ chính là tìm được lời giải đáp cho hệ thống thế giới mà cậu đang ở này.

.

Bốn ngày sau.

Sau khi nhìn đi nhìn lại cửa hàng hệ thống, cuối cùng thiếu niên cũng trang bị cho mình hai vật phẩm bảo toàn tính mạng. Cậu không rõ điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước, vì vậy nên tiết kiệm điểm là điều cần thiết.

Takemichi bước tới điểm trung chuyển, nhìn người đến người đi đông như kiến. Cậu cứ như vậy mà bước vào một khoảng chờ, lựa chọn ngẫu nhiên trên hệ thống.

【 Chuẩn bị đếm ngược vào mộ địa.

3... 2... 1...

Bắt đầu truyền tống. 】

Ánh sáng chiếu qua giống như mở một con đường, chói tới mức Takemichi phải nhắm chặt mắt lại. Cho tới khi cậu mở mắt ra, trước mặt cậu là những người mặc trên mình bộ quần áo đồng phục với logo trên áo, nửa còn lại thì mặc đồ công sở, hay là đồ làm việc. Takemichi cũng thấy mình đang mặc bộ đồng phục đó trên người, vừa vặn như in. Nhìn như có vẻ tất cả bọn họ đều đang ở trong một mộ địa với môi trường sư phạm.

Trước mặt là bảng thông báo hiện ra, cùng với đó là âm thanh máy móc đến từ hệ thống Nghiệt Kính.

【 Hệ thống Nghiệt Kính xin kính chào các người chơi!

Xin cho phép Hệ thống được phổ biến về mộ địa lần này.

Mộ địa chữNHÂN

Tên gọi : Trường trung học phổ thông Số Mười Ba

Thể loại : Giải đố

Hình thức : Cá nhân

Mong rằng người chơi sẽ tuân thủ các quy tắc để sống sót trở ra, trở thành người thành công kiến tạo lại cán cân Nhân Quả của bản thân.

Tôn chỉ『 Chăm chỉ cần cù bù Nhân Quả

Chúc người chơi có một trải nghiệm đầy vui vẻ và lí thú. 】

Đằng xa xa, tạo thành hình vòng cung là một ngôi trường bảy tầng. Nhìn kiến trúc cũng như là trạng thái của nó thì ắt hẳn ngôi trường này cũng đã được xây dựng mấy chục năm. Trời mây âm u không có bất cứ ánh sáng nào từ ánh mặt trời ấm áp lọt qua được càng khiến cho bầu không khí trở nên quái dị.

【 Hệ thống Nghiệt Kính xin được phép thông báo về nhiệm vụ cần được hoàn thành bởi người chơi số 314159265TH.

Nhiệm vụ tuyến chính: Giải quyết những chuyện kì dị xảy đến tại ngôi trường trung học phổ thông Số Mười Ba.

Nhiệm vụ tuyến phụ: Hòa nhập vào cùng các học sinh trường trung học phổ thông Số Mười Ba. Chăm chỉ học tập và tham gia sinh hoạt ngoại khóa. Đặc biệt là đừng để thầy cô bắt được bản thân vi phạm nội quy trường học nhé! Cố lên nào, các thanh niên ưu tú! 】

Hanagaki Takemichi thề rằng, nếu như cậu tìm được cách thì cậu sẽ đánh cho cái hệ thống Nghiệt Kính này một trận. Ai ai thân quen với thiếu niên cũng biết được rằng, việc mà cậu căm ghét nhất chính là học tập, đặc biệt là các kiến thức nặng đô của chương trình trung học phổ thông.

| Hồi thứ nhất |

,

kết thúc. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net