Chương 13: Buổi chiều trên hoang đảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(...)

(Sunflower) - Ông nên bình tĩnh lại, tôi không tin là cậu ấy lại phản bội chúng ta để vô duyên vô cớ theo phe bọn zombie đó đâu.

(Squash) - Ừ.. tôi biết rồi.

(Marigold) - Mình cũng hy vọng như cậu vậy Sunflower. Mình muốn Giáng Sinh năm nay cả nhà chúng ta sẽ cùng đoàn tụ, cùng nhâm nhi những cốc trà gừng dưới hơi ấm của lò sưởi. Và đợi nhóm Feativus mang đến món quà từ ông già noel.. (nói đến đây Marigold liền khóc nức nở)

- Không sao đâu, ta hứa với nhóc rằng chúng ta nhất định sẽ mang Giáng Sinh năm nay về như mọi năm. (Squash khẽ nói)

- Được rồi, phấn chấn lên nào Marigold! (Sunflower đến xác bên Marigold vỗ về)

- Mình biết rồi, cảm ơn cậu!

(Squash thắc mắc) - Um mà sao các cậu lại ở đây thế? Có phải đã xảy chuyện gì không?

Sunflower liền kể mọi chuyện cho Squash nghe.

*...*

- Eh.. hoá ra mọi chuyện lại là mấy kế hoạch đên rồ của gã tiến sĩ điên đó. (Squash nhăn mặt nhìn ra xa)

(Sunflower) - Song song với việc rượt đuổi theo tiến sĩ Zomboss, chúng tôi còn phải bảo vệ các Power Mints.

(Squash) - Power Mint sao..?

(Sunflower) - hồi ở Ai Cập, Contain Mint có nói với bọn tôi rằng Imitater được phái đến đó là để thu phục nguồn sức mạnh của cậu ấy. Các Mint còn lại cũng đang bị các thế lực nhắm đến. Nếu để những nguồn sức mạnh như vậy lọt vào tay những kẻ xấu thì quả thật không tốt chút nào.

(Squash) - Tôi mà gặp lại nhất định tôi phải bắt cái tên đó khai ra hết mọi chuyện. Um mà các cậu định sẽ đi đâu?

(Sunflower) - Ở thế giới này chúng tôi có quen biết với một nhóm plants. Họ là những hải tặc cùng con tàu của mình phiêu du khắp nơi trên biển.

(Squash) - Chà! Bọn tôi cũng đi khắp thế giới. Nhưng có điều không được tự do bằng, cũng không được nhiều thời gian tụ họp bằng họ..

(Sunflower) - Nhóm chúng tôi cũng vậy. Sau khoảng thời gian này chúng tôi phải dành nhiều thời gian hơn bên nhau mới được.

(Sunflower nói tiếp) - Hiện tại thì tôi đang cố gắng dùng radio để liên lạc với họ. Hy vọng họ sẽ sớm nhận được tín hiệu.

...

Liam bước ra từ trong xe rồi nói với mọi người.

(Liam) - Xem ra chúng ta có vài việc cần làm trong khi chờ đợi rồi đây.

(Penny) - Để phục hồi đầy năng lượng và sẵn sàng cho chuyến xe vượt biển hàng nghìn cây số sắp tới, tôi có thể ước tính rằng sẽ đến tận nửa đêm bình năng lượng mới có thể sạc đầy.

(Liam) - Trong thời gian này chú phải sửa chữa lại cho Penny. Và cần nhanh chóng đi tìm thêm lương thực nữa mấy đứa à.

(Squash) - Ừ anh nói phải, chúng ta làm mau thôi trước khi trời tối xuống.

(Liam) - Vậy bây giờ tôi sẽ vào sâu trên đảo. Mấy đứa có đứa nào muốn đi cùng chú không?

- Có! Con sẽ đi với chú! (Sunflower và Marigold cùng nói)

- Cho mình đi cùng nữa! (Peashooter)

(Liam) - Vậy Wall Nut và Squash ở lại cùng với Penny nhé!

(Squash) - Con tàu cướp biển đó giờ này vẫn chưa chìm sâu được. Tôi sẽ vào trong đó tìm xem có thứ gì dùng được không.

(Sunflower) - Vậy chúng ta đi thôi! Hẹn gặp lại ba người vào buổi chiều nhé!

Sau đó bọn họ liền chia ra hai nhóm. Liam dẫn Sunflower, Marigold và Peashooter đi sâu vào hoang đảo.

...

- Ở đây có vài quả dừa khô, vài quả chuối chín, cũng có thể dùng tạm được. (Liam cúi xuống nhặt quả dừa lên)

Peashooter bắn một phát đậu vào một buồng dừa khiến nó rớt một trái xuống.

Marigold bổng nghĩ ra một ý tưởng.

- Hay là chú thử dùng đậu của Peashooter để thay thế cho lương thực đi!

(Liam đáp lại) - Không được đâu Marigold. Chú cũng từng có ý nghĩ đó nhưng mà thực tế ta không thể thay thế bằng đạn của thực vật tiến hoá.

- Để chú giải thích cho mấy đứa nghe. Trong hai năm làm việc về chuyên ngành thực vật học mới, chú cũng đã nghiên cứu nhiều về đặc tính của các plant tiến hoá. Họ dùng năng lượng thể chất và ánh sáng mặt trời để nhanh chóng tổng hợp và tạo ra một loại đạn dựa vào năng lực của họ. Loại đạn này khi vỡ ra sẽ nhanh chóng phân hủy và tan vào không khí. Hầu như đạn của plant nào cũng như vậy. Ngay cả khi còn nguyên vẹn chúng cũng không tồn tại được lâu.

Sunflower đưa lá lên hai má thốt lên một cách đầy thán phục rồi phấn khích quay qua hỏi Peashooter.

- Mình không có khả năng tạo ra đạn để tấn công nên mình không biết cảm giác đó như thế nào. Mỗi lần bắn đạn như thế cậu có mệt không Peashooter?

(Peashooter) - Cũng không có gì khó khăn đâu. Mình chỉ đơn giản là tập hợp năng lượng bên trong tạo thành một viên đậu và dùng sức bắn nó ra ngoài. Bình thường thì cũng hơi mệt. Nhưng mà có cậu ở bên cho mình bắn mãi cũng được nữa.

- Hihi (Sunflower cười)

(Liam) - Sunflower với Marigold cũng có cảm giác tương tự như vậy thôi. Và cũng tùy theo năng lực của mỗi plant mà độ mạnh và độ ra sức sẽ khác nhau.

(Sunflower) - Vậy là cảm giác đó nhẹ hìu ấy sao? Con nhớ lúc Repeater sử dụng Plant Food, lúc cậu ấy sắp phun ra quả đậu khổng lồ. Nét mặt của cậu ấy vừa đỏ vừa trông như mắc nghẹn một cái gì đó vướng ở cổ lắm. Mà cậu ấy bị nghẹn thật.

(Marigold) - Nhắc đến Plant Food chú kể cho bọn con nghe về nó luôn đi!

(Liam) - Về Plant Food thì nó là một loại phân bón tác dụng ngay. Thực vật tiến hoá dùng Plant Food sẽ giúp họ bọc lộ khả năng tiềm ẩn của mình. Còn về nguồn gốc thì các nhà khoa học vẫn đang nghiên cứu. Nhưng mà có lẻ bác Dave là người biết rõ nhất, vì bác ấy là người đầu tiên giới thiệu cho chúng ta về Plant Food và chúng ta đã mang nó đến khắp mọi nơi để chống lại bọn zombie.

(Marigold) - Vậy bác Dave có kể cho chú nghe làm thế nào mà bác ấy tạo ra Plant Food không?

(Liam) - Chú có từng hỏi vài lần. Nhưng bác ấy chỉ trả lời là "Bởi vì tôi ĐIÊN!!!!"

Cả bọn liền cười khúc khít.

(Sunflower) - Bác ấy có thể điên, nhưng cũng là một thiên tài. Thật sự thì bác Dave có thể nói là người tốt nhất, đối với chúng ta.

(Liam) - Chú cũng cảm nhận được điều đó

(Sunflower) - Con lại thấy nhớ bác ấy quá.. Chúng ta phải đón bác ấy về. Con nhất định sẽ làm cho bác ấy một chiếc taco thật ngon.

(Peashooter) - Bình thường cậu hay phản đối ý kiến này lắm mà nhỉ. Sao bây giờ cậu lại chủ động đưa ra ý kiến đó vậy nè?

(Sunflower) - Cậu cũng biết là bác ấy ăn nhiều thứ đó không tốt cho sức khoẻ mà..

(Liam) - Với cả việc du hành thời gian để ăn lại cái bánh đó từ năm phút trước.

Nói đến đây bốn người bọn họ liền bật cười, vừa vui vừa hoài niệm.

Sau một lúc len lõi qua những bụi cỏ cao, những tán cây rậm rạp, nhóm bọn họ cuối cùng đã tìm thấy một nguồn nước sạch.

(Liam chỉ tay về phía trước) - Một hồ nước trong lắng!

Anh vui mừng lấy ra hết mấy cái chai rỗng trong balo ra và đổ đầy nước sạch vào trong. Còn ba plant kia thì nhảy xuống một vũng nước nông gần đó vui đùa với nhau.

(...)

Về phía ba người ở lại, Wall Nut đang quan sát mọi thứ xung quanh trong khi Penny nghĩ ngơi. Squash thì đi khám phá hai con tàu hải tặc. Vào sâu trong khoang tàu, ở đây đã ngập lụt lên láng hết rồi. Chẳng còn tí đồ ăn nào mà không bị ướt. Ông nhìn qua một hồi thì thấy có một cái rương nhỏ đang đóng nắp. Ông vội nhảy tới vớt nó rồi chạy lên trên ra khỏi khoang tàu. Ông cất tiếng gọi to.

- Wall Nut! Qua đây giúp tôi một tay nào!

- Đợi tí! Tôi qua ngay đây!

Wall Nut nhanh chóng qua bên tàu xem Squash kêu gì.

- Trong cái phòng kia còn hai thùng gỗ cũng khá nặng, chắc là đựng rượu hay trái cây gì đó. Cậu phụ tôi đưa chúng ra bên ngoài nào!

- Được!

Sau một hồi khám phá, bọn họ không tìm thấy được gì nhiều. Họ đành lăn hai thùng gỗ kia về chỗ Penny.

(Squash) - Bọn hải tặc này đầu tư cả một khẩu đại pháo cho con tàu, ấy vậy mà chỉ được nhiêu đó. Cái tàu nghèo khỉ gì đâu ấy.

(Wall Nut) - Ồ vậy là chúng ta được một thùng rượu và một thùng trái cây.

(Squash) - Còn cái rương nhỏ này nữa.

Squash liền đưa ra một chiếc rương nhỏ

- Nó bị khoá rồi, với lại nhẹ xìu. Tôi nghĩ có lẻ là hộp rỗng. Nhưng mà tôi có thấy qua lúc bọn chúng mang cái hộp này lên tàu. Thứ này là chiến lợi phẩm mà chúng khổ sở cướp được từ con tàu hải tặc kia. Ắt hẳn trong này phải có gì đó. (Squash nói)

(Wall Nut) - Penny cô thử quét xem bên trong này có gì!

Penny sau đó chiếu đèn xe của mình qua chiếc rương nhỏ. Cô phân tích vài giây rồi nói.

- Trong này chứa một tờ giấy.

(Wall Nut) - Tôi đoán đây là bản đồ kho báu! Có đúng không đây.

(Squash) - Được rồi tôi nghĩ ta nên cất nó, lát nữa nhóm Liam về tôi sẽ đưa họ xem sau.

Khi chiều xuống, lúc mặt trời vừa chạm mặt biển cũng là lúc nhóm Liam quay về. Sau đó họ cùng dựng trại lửa lên. Squash đưa cho Liam xem chiếc rương mà ông tìm thấy.

(Squash) - Lúc đi khám xét hai con tàu kia thì tôi tìm thấy cái này. Theo như Penny nói thì trong đây chứa một tờ giấy.

(Liam) - Để tôi thử mở nó xem sao.

Liam cầm cái hộp lên cố gắng mở nó ra nhưng không được.

(Squash) - Anh có cần tôi tiếp sức không?

(Liam) - Nếu vậy thì ông đập nát nó ra đi, bên trong chỉ là tờ giấy thôi nên không sao đâu.

Sau đó Squash liền nhảy lên rồi dậm xuống làm chiếc hộp nhỏ vỡ ra.

(Sunflower) - Một tấm bản đồ!

Dòng chữ lớn bên trên ghi "Pirate Seas Skirmish!"

(Liam) - Trông có vẻ giống bản đồ kho báu nhỉ.

(Peashooter) - Đường gạch đỏ được đánh dấu từ hình cái đầu lâu này đi đến dấu X. Chỗ đầu lâu theo mình nghĩ có thể là nơi đóng quân của bọn hải tặc.

Liam lật tấm bản đồ ra mặt sau thì phát hiện ra một ký hiệu khiến cả nhóm sửng sốt.

(Liam) - Hình này nghĩa là gì đây..?

(Peashooter) - Biểu tượng này.. trông rất quen.

(Sunflower) - Đây là ký hiệu của Đại liên kết Thực vật. Hay nói rõ hơn, đây là ký hiệu của một Power Mint!

- Mint sao..! (Cả bọn trầm trồ)

(Wall Nut) - Hoá ra bọn hải tặc này cũng đang nhấm đến Power Mint.

(Sunflower) - Vậy là tấm bản đồ này có thể dẫn chúng ta đến vị trí của một Mint nào đó.

(Squash) - Còn chỗ đầu lâu kia tôi cũng nghĩ như Peashooter vậy. Chắc chắn là nơi chúng đóng quân.

(Peashooter) - Vậy bây giờ chúng ta nên đi theo hướng nào đây?

(Sunflower) - Chúng ta sẽ đi theo chỉ dẫn đến chỗ dấu X Để bảo vệ Power Mint của thế giới này. Rồi sau đó chúng ta sẽ đi ngược lại để tìm thêm tín hiệu từ Dr.Zomboss.

(Liam) - Vậy sáng mai ta sẽ theo lối bản đồ này mà khởi hành.

(Wall Nut) - Hm.. mà Squash, làm sao mà ông lại ở trên tàu của bọn chúng vậy?

(Squash) - Được rồi vậy tôi sẽ nói cho các bạn biết.

- Sau khi cả nhóm chúng tôi bị bọn zombie bắt đi thì tôi bất giác tĩnh lại. Tôi đã cố gắng vùng vẩy để chống lại bọn chúng, trong lúc giao chiến tôi vô tình làm thủng mặt sàn của chiếc xe du hành đó và bị rơi ra ngoài. Tôi đã rơi vào vết nứt không gian và được dịch chuyển đến thế giới này, Rồi sau đó tôi tiếp tục bị bọn hải tặc bắt nhốt vào lồng rồi đem đi đâu đó tôi cũng không rõ nữa. Lợi dụng tình hình bọn chúng đang giao chiến với thuyền khác tôi mới có cơ hội và thời gian để đập vỡ cái lồng và thoát ra.

(Sunflower) - Thật không thể tin là bọn chúng lại ác đến như vậy.

(Squash) - Hải tặc mà. Ác như vậy thôi vẫn chưa là gì. Mà tôi phải công nhận một điều là bọn chúng khá ngu ngốc. Haha, phải giam trong lồng sắt là tôi tiêu rồi.

(Wall Nut) - Vậy mà ông cũng cười được.

(Squash) - Hahaha. Có gì đâu chứ. À mà Liam này!

(Liam) - Sao cơ?

(Squash) - Ngày mai chúng ta sẽ vào vai hải tặc, tất cả cùng nâng ly rượu khai mở chuyến hải trình nào!

Squash đưa cho Liam một chai rượu nho ông vừa lấy ra trong thùng lúc nảy.

(Liam) - Được rồi, ý kiến của ông hay đấy!

(Squash) - Nâng ly nào!

(Sunflower) - Um.. mấy đứa bọn tôi không uống được thứ đó. Nhưng mà không sao, cho phép chúng tôi thay bằng nước suối nhé!

(Squash) - Được được!

***

Sau một hồi tụ họp bên trại lửa thì trời đã tối hẵn. Ánh trăng sáng đã lên cao cùng hàng vạn vì sao tuyệt đẹp dày đặc khắp biển trời. Mấy plants bọn họ nằm ngắm sao một lúc rồi cũng thiếp đi. Trong lúc này Squash đang phụ Liam sửa xe. dưới sự chiếu sáng duy nhất từ chiếc đèn bàn, nhìn từ xa vẫn có thể trông thấy ánh sáng le lói ấy. Màn đêm trùm lên mọi nơi trên đảo, chỉ có ánh trăng rọi xuống mặt biển lắp lánh những tia sáng trượt nhẹ trên dòng nước lắng êm. Liam ít khi có được khoảnh khắc như vậy, anh vừa làm vừa lắng nghe sự thư giãn mà thiên nhiên trên hòn đảo mang lại. Âm thanh của ếch nhái, ve sầu cùng với tiếng gió thi thoảng, tiếng biển ào ào ngoài xa tạo nên một bức tranh phong cảnh đầy thoải mái, lắng đọng và yên ắng.

(...)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net