10-10: Ánh Trăng Giữa Rừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: LarissSun.

truyenwikiz, truyenfull,... đều là bọn ăn cắp. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.

------------------------


Rừng Bồ Câu về đêm.

Momo: "Có đúng là đường này không vậy? Tối thui luôn..."

Nikki đang trong trạng thái cảnh giác cao độ.

Hồ nước thanh bình nằm tận nơi sâu nhất của khu rừng. Mặt hồ đóng băng lạnh giá, với những bông tuyết nhảy múa bay bổng giữa không trung.

Trăng sáng chiếu rọi hồ cùng những tinh thể tuyết lấp lánh. Mọi thứ đều tĩnh lặng và nhẹ nhàng.

Nikki: "Đây là Hồ Bovaly sao?"

Hồ Bovaly, nguồn gốc của viên Pha Lê Nguyên Bản theo như truyền thuyết, tỏa sáng mờ ảo dưới ánh trăng.

Modric đưa họ băng qua khu rừng đến một bãi đất trống hình tròn. Dây leo quấn quýt uốn lượn xung quanh, nhưng không một bóng cây.

Modric quỳ xuống và dọn sạch đám cỏ dại, để lộ ra... một phiến đá, với những vật tổ mà Nikki chưa bao giờ trông thấy.

Nikki: "Là đây sao? Lối đi dẫn tới hành lang mà Ludwig sử dụng để vận chuyển Pha Lê Nguyên Bản?"

Modric: "Chính xác."

Đường nét trên khuôn mặt Modric trông có chút mờ ảo dưới ánh trăng. Anh ta nhìn vào phiến đá, tâm trí gợi lại bao ký ức xa xôi.

Modric: "Ludwig đã xây dựng một con kênh dẫn nước từ hồ tới nhà thờ. Đó là cách duy nhất để đảm bảo rằng sức mạnh ẩn chứa trong viên pha lê không bị suy yếu. Rồi ông ấy phong ấn cánh cửa sau khi viên pha lê được chuyển tới."
"Cô đã tìm thấy cánh cửa biểu trưng cho cả sự kết thúc và khởi đầu của vinh diệu."

Nikki: "Vinh diệu?"

Modric không giải thích gì thêm.

Modric: "Để xem cô có đủ điều kiện mở cánh cửa này hay không."

-------------------------

Modric: "Cô thật sự là nhân vật mà... người đó... nhắc tới."

Những vật tổ trên phiến đá bắt đầu rực sáng. Hình dáng không thể phân biệt của chúng trông giống như cổ tự của tinh linh.

Modric đang thì thầm thứ ngôn ngữ mà Nikki không tài nào hiểu được.

Cô còn nghĩ rằng Modric cũng đang phát sáng mờ nhạt. Quanh cổ anh ta dường như có thứ gì đó, nhưng được ẩn giấu dưới lớp cổ áo đen. Lại thêm vật tổ nữa sao?

Và cánh cửa tinh linh đã đóng kín hơn một trăm năm nay lại bật mở!

Giữa khoảnh khắc đó, bao ký ức xưa kia được giải phóng.

Phải chăng những hồi ức này được chính Pha Lê Nguyên Bản chứng kiến?

"Với thứ này trong tay, chúng ta có thể rời khỏi Rừng Bồ Câu."

"Ludwig... Chúng ta thuộc về nơi đây mà."

"Không, Chúa đã ban tặng cho ta sáu cánh. Chúng ta thuộc về nơi nào đó rộng lớn hơn, một nơi không chỉ là rừng rậm."

"Cầu mong vinh diệu trường tồn vĩnh cửu cùng chúng ta."

"Cầu mong vinh diệu trường tồn vĩnh cửu cùng chúng ta..."

"Nghi thức... bắt đầu."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net