11-10: Người Hầu Khả Nghi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: LarissSun.
truyenwikiz, truyenfull,... đều là bọn ăn cắp. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.

------------------------

Nikki theo chân người hầu, nhưng chợt cảm thấy có điều gì đó không đúng. Lẽ ra họ phải đi trên cùng một hành lang như trước, song...

Hành lang này cũng tương tự, nhưng bộ đèn chùm và họa tiết trên thảm lại khác biệt.

Nikki: "Đây không phải lối ra khỏi cung điện. Anh đang dẫn tôi đi đâu?"

Nikki dừng bước, và Momo nhanh chóng nhảy lên cánh tay cô, mắt nhìn chằm chằm người phục vụ.

Tên phục vụ xoay người lại, nhưng họ nghe thấy tiếng bước chân đến gần trước khi anh ta kịp hành động.

Đó là hầu nữ riêng của Ophelia và một vài lính gác cung điện.

Mary: "Quý cô Nikki, cẩn thận!"

Lính canh lao đến và kéo họ đến nơi an toàn. Gã người hầu thấy tình thế bất lợi nên lập tức bỏ chạy.

Lính gác cung điện: "Hắn ta chạy về phía khu vườn! Đi!"

Momo: "Đáng sợ quá! Chuyện gì xảy ra thế?"

Mary: "Bệ hạ nhận ra có gì đó không ổn ngay sau khi cô rời đi, vậy nên đã cử tôi đi tìm cô, và... Thật may là cô không sao."

"Người nói rằng vị nhạc sĩ đó thường đích thân đến gặp, và hiếm khi có ai theo hầu. Chúng tôi cũng chưa bao giờ thấy người hầu kia."

Nikki kinh hãi trong giây lát. Làm thế nào mà hắn ta vào được phòng ngủ của Nữ hoàng?

Chẳng lẽ Cung điện Bồ Câu cũng không hề an toàn sao?

Momo: "Nikki, tớ nghe được tin này từ Modric! Anh ta nói rằng sẽ sớm đến đây để đưa bọn mình về khách sạn."

Dòng suy nghĩ miên man của Nikki bị Momo cắt đứt.

Mary: "Quý cô Nikki, hay cô thay trang phục sạch sẽ trước khi Modric đến đây đi? Hoặc bộ đồ nào đơn giản cũng được."

-------------------------

Mary dẫn Nikki và Momo ra ngoài cung điện, và họ gặp Modric ngay sau khi bước qua cổng.

Modric: "Tôi vừa mới lên đường đến đây đấy!"
"Dù sao thì tôi cũng đặt được phòng có view mà Momo thích rồi. Nó ở ngay gần hồ, và cô thậm chí có thể nhìn thấy nhà thờ qua cửa sổ cơ. Phòng này được mô phỏng theo cấu trúc nhà thờ với giường ngủ cực kì êm ái. Đầu bếp biết cách chế biến rất nhiều món ngon. Các loại rượu vang cũng ổn áp phết."

Modric tiếp tục nói về sự tuyệt vời của khách sạn, nhưng Nikki cảm giác rằng anh ta không thật sự thoải mái như hành động bên ngoài.

Chắc chắn anh ta đang bận tâm điều gì đó. Là Pha Lê Nguyên Bản sao? Có thể mọi chuyện vẫn chưa thực sự kết thúc?

Modric: "Giờ ta sẽ đến đó. Đây chắc chắn là một trong những khách sạn tốt nhất mà hai người..."

Momo: "Có đắt không vậy? Anh là nhạc sĩ của Nữ hoàng mà, hẳn phải biết những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống chứ nhỉ."
"Nhưng anh đang tiêu xài tiền CỦA CHÚNG TÔI! Bộ anh không cảm thấy áy náy với lương tâm à?"

Momo khăng khăng đòi ở khách sạn cũ với Nikki để tiết kiệm tiền. Modric không phản đối và đưa bọn họ đến đó luôn.

Đàn chim bồ câu sải cánh nhảy múa trong ánh tà dương bên hồ. Những tinh linh trẻ tuổi đi ngang qua đôi lúc lại để lộ đôi cánh, sôi nổi ca hát bằng cả trái tim mình.

Momo: "Đôi cánh của tinh linh đẹp quá! Ước gì đồng loại của tớ cũng có cánh nhở."

Modric im lặng bước đi bên cạnh họ, không để ý đến những gì Momo vừa nói. Đôi mày nhíu lại tỏ rõ anh ta đang mải mê suy nghĩ.

Nikki: "Modric... Modric?"

Modric: "Hm?"

Modric bật cười và xin lỗi vì mất tập trung.

Nikki: "Anh vẫn chưa nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra giữa anh và Mercury khi ở trong hầm mộ. Sao Mercury lại tự nguyện rời đi thế?"

Modric: "Tôi chỉ đơn giản nói rằng anh ta sẽ không thể đạt được thứ mình muốn chỉ với một nửa bản thảo."

Nikki: "Thật vậy à?"

Mercury là loại người tin tưởng kẻ khác dễ dàng như vậy sao?

Modric: "Ờm, tôi có nói với anh ta một vài... điều khác nữa."

Nikki: "Nói những gì?"

Modric đổi chủ đề.

Modric: "Chúng ta đến rồi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net