88. Ngài rất đặt biệt với Bạc tiên sinh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đợt sóng gió trên mạng đã bình ổn lại nhưng vẫn còn chút dư âm, Lam Vận hao hết tâm tư muốn xóa tin tức đi, nhưng làm thế nào cũng không khơi thông được với mấy diễn đàn.

Lúc bọn họ hết đường xoay xở, định từ bỏ tìm con đường khác thì các trang web đội nhiên tiếp nhận mức giá cao mà Lam Vận đưa ra rồi sôi nổi xóa tin tức.

Các tin tức có liên quan ở trên mạng vậy mà trong vài phút đã biến mất không còn tung tích.

Động tĩnh lần này khiến Lam Vận bất ngờ không kịp đề phòng, đưa ra số tiền lớn trước nay chưa từng có, bởi vậy, lập tức tổn thất ngàn vạn.

Thẩm Thiên Nhu thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời không nhịn được mà nhìn về phía Thẩm Đức Phàm và Dương Lệ Vi đầy nghi hoặc.

"Tại sao đối phương đột nhiên quyết định xóa tin tức đi?"

"Không rõ lắm, chắc là cảm thấy hiểu lần con. Cho nên mới xóa đi?" Dương Lệ Vi mơ hồ nói.

"Cũng có khả năng là đối phương tiêu hết tiền xong rồi lại đột nhiên bỏ chạy, cho nên mấy diễn đàn mới nhận tiền của chúng ta!"

Nguyên nhân này quả thực làm Thẩm Thiên Nhu hưng phấn!

Hóa ra người đàn ông Thẩm Phồn Tinh tìm được kia, cũng chỉ đến vậy mà thôi.

~

Thẩm Phồn Tinh thực sự rất thích nơi này.

Đặt mình ở trong này, rời xa thế giới hỗn loạn, ngươi lừa ta gạt ngoài kia, đối với cô mà nói, chính là cuộc sống cô hướng tới.

Cô thích nơi này, thích đến nỗi muốn thời gian ngưng lại.

Thời gian sống chung ngắn ngủi khiến thím Trương dần dần thả lỏng cảnh giác với Thẩm Phồn Tinh.

Khí chất điềm đạm, như một làn gió thanh mát.

Nhìn thì lạnh nhạt, cả người không có chút lực công kích nào.

Hơn nữa, cô vẫn luôn cố gắng duy trì khoảng cách với tiên sinh.

Không có chút dã tâm gì.

"Phía sau còn có mấy khu nhà khác, khu sau này bên cạnh có một suối nước nóng, cạnh suối nước nóng có mấy gốc hoa mai, mùa đông tuyết rơi chính là thời điểm đẹp nhất."

Thím Trương nhàn nhạt nói, bà cảm thấy có lẽ cô gái này sẽ thích.

"Hoa mai?"

"Mỗi một gốc cỏ cây trong trang viên, phần lớn đều do tiên sinh đặc biệt mua với giá cao rời đến đây trồng."

Trong lòng Thẩm Phồn Tinh hơi kinh ngạc.

Thím Trương đưa Thẩm Phồn Tinh tới khu nhà ở sân sau: "Thẩm tiểu thư, tiên sinh nói để ngài chọn một chỗ để ở."

Giữa hai đầu mày Thẩm Phồn Tinh hơi nhăn lại, ở lại nhà của người khác, nghĩ kiểu gì cũng không thích hợp.

Nhìn ra được sự do dự của cô, thím Trương lạnh nhạt nói:

"Thẩm tiểu thư, tòa trang viên này, là nhà riêng của tiên sinh, từ trước ra sau, ngoại trừ mấy người bạn của tiên sinh, ngài chính là người phụ nữ đầu tiên được đưa tới nơi này."

Thẩm Phồn Tinh cong môi: "Vậy nên?"

"Ngài rất đặc biệt với tiên sinh. Vậy nên cho dù tiên sinh có quyết định làm gì, cũng đều vì tốt cho ngài." Thím Trương sắc mặt bình tĩnh nói.

Con ngươi Thẩm Phồn Tinh bỗng nhiên lóe lên.

Dù hắn có quyết định làm gì, cũng đều vì tốt cho cô?

Tuy rằng chỉ là một câu đơn giản, nhưng tim Thẩm Phồn tinh vẫn có chút run rẩy.

Trên thế giới này, người đối tốt với cô, thật sự chỉ đếm được trên đầu ngón tay.....

Cuối cùng Thẩm Phồn Tinh tạm thời chọn một nơi cách nhà chính gần nhất.

~

Buổi chiều Thầm Phồn Tinh lại dạo vườn, nhưng lại mang theo mục đích khác.

Đối với một nhà điều hương mà nói, hương liệu thực vật là thứ mà họ quan tâm nhất.

Chạng vạng sáu giờ tối.

Thẩm Phồn Tinh vẫn bận bịu ở trong sân.

"Thẩm tiểu thư, đến giờ ăn tối rồi."

Thẩm Phồn Tinh ngồi dậy: "Bạc Cảnh Xuyên trở lại rồi sao?"

"Chưa ạ."

"Vậy tôi chờ anh ấy về cùng ăn."

Thẩm Phồn Tinh cười nhẹ, nói xong lại cong người.

Thím Trương mở miệng, cuối cùng vẫn chỉ nói một chữ "Vâng", sau đó liền quay người rời đi.

Có lẽ Thẩm tiểu thư không biết, mấy ngày nay tiên sinh rất bận, bận đến mức hắn sẽ không về nơi này.

Ngày hôm qua, cũng là lần đầu tiên hắn tới nơi này sau khi về nước.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net