Q3-C88: Giao dịch với Nữ Vương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa trở lại lãnh địa, kẻ đầu tiên tới thăm là tên Tổng Đốc Ma Quỷ biến thái, kẻ thứ hai lại chính là Nữ Vương Tinh Linh Hắc Ám có quan hệ chặt chẽ với lãnh địa Yarra, ngay cả Gia Cát Minh Nguyệt cũng thấy buồn cười, chẳng lẽ nhân duyên của mình lại kém đến thế này ư?

Lúc này, tuy Nữ Vương Lucy vẫn quyến rũ động lòng người, nhưng đáy mắt lại cất chứa một tia u buồn.

"Xin chào Lĩnh Chủ đại nhân tôn kính." Nữ Vương Lucy hành lễ với Gia Cát Minh Nguyệt.

Gia Cát Minh Nguyệt có chút nghi ngờ, bản thân nàng từng hai lần phá hư chuyện tốt của ả ta, dù xét theo góc độ nào đi nữa, thì ả hẳn phải hận nàng thấu xương chứ làm sao có thể thể hiện thái độ thân thiện như vậy được? Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo (*)! Gia Cát Minh Nguyệt liền đề cao cảnh giác.

(*) Không có việc gì lại đột nhiên ân cần, ắt là muốn làm chuyện xấu.

Tộc Trưởng Bronzebeard và Phượng Yên Nhiên cũng nhìn Lucy bằng ánh mắt kỳ quái, không hề buông lỏng cảnh giác.

"Xin chào, Nữ Vương Lucy." Thái độ của Gia Cát Minh Nguyệt coi như là ôn hòa, dù giọng nói vẫn lạnh nhạt nhưng không thể hiện ý thù địch. Nói thế nào đi nữa, Nữ Vương Hắc Ám này vẫn chưa từng chủ động khiêu khích nàng lần nào, còn có bản thân nàng thật ra đã nhiều lần làm hỏng chuyện tốt của ả, có điều, Gia Cát Minh Nguyệt sẽ không bao giờ cảm thấy áy náy.

"Nữ Vương Lucy, không biết lần này cô đến lãnh địa của ta là có chuyện gì?" Gia Cát Minh Nguyệt đi thẳng vào vấn đề. Nữ Vương Lucy trước mắt nàng ngay cả một tùy tùng cũng không dẫn theo, nhất định không phải muốn đến liều mạng, càng không phải giống tên Tổng Đốc Ma Quỷ kia, đến chịu ngược đãi.

"Lĩnh Chủ đại nhân, hôm nay ta đến đây, là muốn cùng ngài giao dịch." Lucy nói một cách chân thành.

"Giao dịch à?" Gia Cát Minh Nguyệt nhìn Lucy một cái, thản nhiên hỏi. Cuộc sống của Tinh Linh Hắc Ám dường như trôi qua không được tốt lắm, cả Loài Người, Người Lùn lẫn Thú Nhân đều không chào đón họ, mà những Tinh Linh khác cũng không hề có chút tình cảm đồng loại với những kẻ từ bỏ tín ngưỡng như Tinh Linh Hắc Ám, vậy thì họ có thể lấy được cái gì ra mà giao dịch với mình chứ? Về phần thứ mà Tinh Linh Hắc Ám muốn, chắc chắn là Suối Nguồn Sinh Mệnh rồi, Gia Cát Minh Nguyệt biết rõ, ngoại trừ Tinh Linh sống trong rừng rậm, thì chỉ có mình nàng có trong tay Suối Nguồn Sinh Mệnh.

"Ta nghe nói Lĩnh Chủ đại nhân đang thu mua Cực Phẩm Ma Tinh khắp nơi phải không?" Lucy hỏi.

"Đúng vậy." Ánh mắt Gia Cát Minh Nguyệt hơi sáng lên, nhưng vẫn không biểu hiện quá kích động.

"Có điều hình như không được thuận lợi lắm nhỉ? Tầm quan trọng của Ma Tinh đối với Ma Pháp Sư ai ai cũng biết, Ma Tinh có phẩm chất tốt một chút đã là đồ vô giá rồi, huống chi thứ mà ngài cần lại bao gồm cả hai loại Cực Phẩm Ma Tinh cực kỳ hiếm có là Hắc Ám và Quang Minh." Lucy nói một cách chắc chắn.

"Nữ Vương Lucy, nếu trong tay ngươi có Cực Phẩm Ma Tinh, chúng ta có thể đàm phán điều kiện." Gia Cát Minh Nguyệt nói một cách dứt khoát, không muốn cùng ả quanh co. Dù sao Suối Nguồn Sinh Mệnh trong tay nàng không hề ít, trước mắt ngoại trừ công dụng chữa trị vô sinh ra, cũng chẳng phát huy tác dụ nào khác. Nếu Nữ Vương Lucy có thể lấy ra được Ma Tinh dúng ý nàng, vậy nàng cũng có thể đồng ý lấy ra một chút nước suối để trao đổi.

"Không, ta không có." Nữ Vương Lucy cười khổ, nhìn thấy sắc mặt Gia Cát Minh Nguyệt trở nên lạnh lùng, liền nói vội, "Nhưng ta biết một chỗ có, hơn nữa độ quý hiếm ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu."

"À? Vậy sao ngươi không tự đi lấy đi?" Gia Cát Minh Nguyệt lạnh nhạt cười nói. Thiên hạ làm gì có bữa cơm nào miễn phí, nếu thật sự có nơi như vậy, Nữ Vương Lucy đã sớm lấy được thật nhiều Cực Phẩm Ma Tinh rồi. Có số Ma Tinh này, chắc hẳn sẽ có rất nhiều Lính Đánh Thuê và Ma Pháp Sư tài giỏi đồng ý cống hiến vì ả, sau đó ả đã sớm chiếm được Suối Nguồn Sinh Mệnh rồi, bây giờ cần gì phải ngồi ở chỗ này chứ?

"Bởi vì chúng ta không đến chỗ đó được, có đi cũng đánh không lại lính gác nơi đó, mà dù có thắng, chúng ta cũng chưa chắc đi ra nổi." Nữ Vương Lucy bất đắc dĩ nói.

Gia Cát Minh Nguyệt đoán không sai, nếu sự việc đơn giản như thế, Tinh Linh Hắc Ám đã sớm ra tay, sao còn đến phiên mình. Quả nhiên là vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.

"Đó là chỗ nào?" Gia Cát Minh Nguyệt trầm ngâm một chút, nói. Dựa vào tiến độ trước mắt, chờ tới lúc Eric thu thập đủ Ma Tinh cũng không biết tới khi nào. Nàng không muốn phải chờ lâu như vậy, nếu điều Lucy nói là thật, chắc phải thử một lần.

"Địa Đáy Sâm Lâm, thế giới của Huyết Tinh Linh." Nữ Vương Lucy trả lời.

"Huyết Tinh Linh? Chẳng phải bọn họ đã biến mất từ lâu rồi sao?" Gia Cát Minh Nguyệt kinh ngạc nói. Huyết Tinh Linh cũng là ngoại tộc trong tộc Tinh Linh, không giống tín ngưỡng thờ Thần Mặt Trăng như đại đa số Tinh Linh, tín ngưỡng của Huyết Tinh Linh là Thần Mặt Trời, nhưng nực cười thay, cuối cùng bọn họ lại bị Thần Mặt Trời vứt bỏ, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này.

Mà nguyên nhân, là do Huyết Hệ Ma Pháp mà bọn họ tu luyện, Huyết Tinh Linh phát hiện, trong máu có ẩn chứa sức mạnh thần bí mà vĩ đại, thông qua tu luyện thuật Huyết Hệ, bọn họ có thể tăng tốc độ tu luyện của mình, thậm chí có thể hấp thụ sức mạnh bí ẩn trong máu để chuyển hóa thành Ma Lực Huyết H65, nhờ vào đó đạt được sức mạnh to lớn.

Cho dù tất cả Tinh Linh đều có thể sống rất lâu, nhưng chẳng ai lại từ chối việc có được sức mạnh mà chỉ mất thời gian ngắn, vì thế, cuối cùng Huyết Tinh Linh đã từ bỏ hoàn toàn Ma Pháp Tự Nhiên mà tộc Tinh Linh am hiểu nhất, chìm sâu vào Ma Pháp Huyết Hệ. Mà điều đó ở trong mắt các Tinh Linh và Ma Pháp Sư chính thống, hiển nhiên chính là bàng môn tà đạo.

Nếu nói các Tinh Linh Rừng Rậm phỉ nhổ hành vi vứt bỏ tín ngưỡng của Tinh Linh Hắc Ám, thì họ lại càng ghét Huyết Tinh Linh hơn nữa. Ít nhất Tinh Linh Hắc Ám tuy ruồng bỏ tín ngưỡng nhưng vẫn tu luyện Ma Pháp Tự Nhiên, còn Ma Pháp của Huyết Tinh Linh trong mắt họ căn bản chính là Ma Pháp Tà Ác.

Bị đồng loại Tinh Linh và những chủng tộc khác bài xích, Huyết Tinh Linh tồn tại trên đại lục Phong Ngữ rất vất vả, cuối cùng bị Thần Mặt Trời mà bọn họ tín ngưỡng hoàn toàn vứt bỏ, biến mất hoàn toàn khỏi đại lục Phong Ngữ.

"Đúng vậy, là biến mất, nhưng không phải diệt vong, bọn họ vẫn sinh sống trong một khu rừng sâu bên dưới đại lục, tiếp tục kéo dài huyết mạch." Nữ Vương Lucy nói.

"Sao ngươi biết chuyện này?" Gia Cát Minh Nguyệt hỏi. Nàng chưa từng nghe qua bên dưới đại lục còn có một thế giới khác nên không tin lắm.

"Bởi vì lúc Huyết Tinh Linh vì bất đắc dĩ phải rời khỏi mặt đất, đã đoạt đi dòng Suối Nguồn Sinh Mệnh cuối cùng và cây Sinh Mệnh còn chưa lớn mà chúng ta bảo vệ. Tổ tiên của bọn ta từng đi đến Địa Hạ Sâm Lâm đoạt lại, nhưng Ma Pháp Huyết Hệ quá mạnh, bọn ta không phải đối thủ của họ." Nữ Vương Lucy lại cười khổ.

"Địa Đáy Sâm Lâm nơi Huyết Tinh Linh ở, có vô số ma thú sinh sống. Địa Đáy Sâm Lâm không hề yên bình như đại lục Phong Ngữ, những ma thú nơi đây sống lâu hơn những ma thú trên mặt đất nhiều, nên phẩm chất Ma Tinh trong cơ thể vô cùng cao. Hơn nữa ở Địa Đáy Sâm Lâm có không ít ma thú có thuộc tính Quang Minh và Hắc Ám, ta nghĩ Lĩnh Chủ đại nhân nhất định có thể tìm được thứ mình cần. Nhưng hiện nay, cả đại lục chỉ có Hắc Ám Tinh Linh bọn ta biết của vào Địa Đáy Sâm Lâm mà thôi." Nữ Vương Lucy nói tiếp.

"Ngươi muốn dùng vị trí cửa vào Địa Đáy Sâm Lâm, để đổi lấy dòng Suối Nguồn Sinh Mệnh sao?" Chư Cát Minh Nguyệt hỏi.

"Không, Lĩnh Chủ đại nhân hiểu lầm ý của ta rồi, ta muốn hợp tác với ngài cùng đi đến Địa Đáy Sâm Lâm, đoạt lại Cây Sinh Mệnh và Suối Nguồn Sinh Mệnh vốn thuộc về bọn ta." Nữ Vương Lucy biết Gia Cát Minh Nguyệt sẽ không dễ tin tưởng lời ả, nên nói.

Gia Cát Minh Nguyệt không khỏi nhìn Nữ Vương Lucy thêm mấy lần. Không thể không thừa nhận, Nữ Vương của Tinh Linh Hắc Ám này thật thông minh, dám đồng ý dùng bản thân làm con tin để đổi lấy sự tin tưởng.

"Nữ Vương Lucy, ta nhớ ngươi vừa nói, lấy thực lực của Tinh Linh Hắc Ám các ngươi, dù có thắng được Huyết Tinh Linh, lấy lại Cây Sinh Mệnh và Suối Nguồn Sinh Mệnh cũng không thể quay về được, nghĩa là sao?" Gia Cát Minh Nguyệt hỏi.

"Lối vào của Địa Đáy Sâm Lâm cùng lúc có lượng nguyên tố Quang Minh và Hắc Ám dày đặc, hai loại nguyên tố bài xích lẫn nhau tạo ra những lưỡi dao gió đáng sợ, khi đi vào thì có thể thông qua quyển trục truyền tống không gian, nhưng lúc trở về thì ngay cả quyển trục truyền tống không thể dùng được, chỉ có thể nhờ vào Quang Minh Nguyên Tố Hỏa Chủng và Quang Minh Tịnh Hóa Thuật của ngài mới có thể đi qua thuận lợi, thưa Quang Minh Thánh Nữ đại nhân tôn kính." Lucy giảo hoạt nở nụ cười với Gia Cát Minh Nguyệt, xem ra đã thông qua con đường nào đó mà biết được những chuyện Gia Cát Minh Nguyệt đã trải qua ở xã hội loài người.

Gia Cát Minh Nguyệt nhìn vào mắt Lucy, nếu ả âm mưu muốn đoạt lại Suối Nguồn Sinh Mệnh từ lãnh địa của nàng, thì trước khi Thánh Chủ và Vương Quốc Thú Nhân đạt được nhất trí, ả có thể nhân cơ hội dùng tin tức này để ngáng chân mình. Nhưng ả lại không làm vậy, dường như thật sự có ý muốn hợp tác. Dương nhiên, Gia Cát Minh Nguyệt cũng biết, cái gọi là hợp tác này, chẳng qua là muốn dùng nàng như cây thương của ả mà thôi.

"Nữ Vương Lucy, ta sẽ suy nghĩ kỹ những gì ngươi nói." Xuất phát từ sự cẩn thận, Gia Cát Minh Nguyệt sẽ không quyết định ngay lập tức. Nàng nói với Kaka, "Kaka, trước tiên ngươi dẫn Nữ Vương Lucy đi nghỉ đi." Sau khi nói xong còn nháy mắt một cái.

Bề ngoài của Tinh Linh thực sự rất đẹp, nhất là vị Nữ Vương Lucy này, từ trong xương đã tản ra sự quyến rũ mê hoặ, nếu là người khác sẽ khó tránh khỏi bị ả mê hoặc choáng váng đầu óc. Gia Cát Minh Nguyệt không muốn chôn một quả bom hẹn giờ trong lãnh địa của mình. Việc này gia cho Đường Lang Đao Thủ là hợp nhất, mấy người này trời sinh đã cảnh giác với phụ nữ, phỏng chừng là bị tập tục khi kết hôn tân nương sẽ cắn rơi đầu tân lang dọa sợ rồi.

"Vâng, thưa Lĩnh Chủ đại nhân." Kaka hồn nhiên cười, lộ ra hàm răng trắng noãn. Có điều lưỡi đao sinh trưởng trên cánh tay hơi giật nhẹ, phát ra tiếng vù vù khe khẽ.

Nữ Vương Lucy thu hồi nụ cười quyến rũ, thành thành thật thật theo Kaka đi ra ngoài, khoảng cách gần như thế, ngay cả cơ hội để thầm lặng niệm chú ngữ ả ta cũng không có, vì đao của Đường Lang Đao Thủ, quá nhanh.

"Yên Nhiên, ngươi cảm thấy lời ả nói có thể tin được không?" Gia Cát Minh Nguyệt khẽ nhíu mày, suy tư về lời nói của Lucy, hỏi Phượng Yên Nhiên.

"Việc Huyết Tinh Linh biến mất, cũng là một bí ẩn trong truyền thuyết về Tinh Linh bọn ta. Trước đây ta từng nghe Trưởng Lão nói, Huyết Tinh Linh không hề diệt vong, mà chỉ đi đến một nơi yên tĩnh trong Địa Đáy Sâm Lâm, khi đó bọn ta đều chỉ đem nó trở thành một câu chuyện cổ tích, chẳng ai tin bên dưới đại lục tồn tại một khu rừng cả, ánh mặt trời còn không có, lấy đâu ra rừng rậm chứ? Nhưng nghe Lucy nói vậy, thì hình như thật sự có khả năng này." Phượng Yên Nhiên tuy rằng rất ghét Hắc Ám Tinh Linh, nhưng xuất phát từ thiên tính công bằng của Tinh Linh, vẫn thẳng thắn nói.

"À." Gia Cát Minh Nguyệt gật gật đầu. Nếu lời Nữ Vương Lucy nói là sự thật, hiển nhiên là muốn biến nhóm Gia Cát Minh Nguyệt thành vũ khí để sử dụng, có điều làm hợp tác này, cũng coi như phù hợp nhu cầu đôi bên.

"Lĩnh Chủ đại nhân, đừng dễ dàng tin tưởng lời ả, Huyết Tinh Linh vô cùng mạnh, nếu không ả cũng sẽ không chạy tới tìm ngài." Phượng Yên Nhiên lo lắng nói.

"Ừ, Yên Nhiên, ta sẽ suy nghĩ kỹ." Gia Cát Minh Nguyệt nghe ý tứ trong lời nói của Phượng Yên Nhiên, hẳn đã tin tưởng lời Lucy nói rồi, bây giờ chỉ là đang lo lắng cho an nguy của nàng mà thôi.

"Lĩnh Chủ đại nhân, nếu ngài quyết định muốn đi, thì nhất định phải mang ta theo, ta đi trước chuẩn bị đây." Phượng Yên Nhiên đi ra ngoài, nàng biết cho tới bây giờ Lĩnh Chủ đại nhân chưa bao giờ thiếu tinh thần mạo hiểm, càng không thiếu dũng khí, lần này hơn phân nửa là phải đi rồi.

"Khuynh Diệu, chàng cảm thấy chúng ta có nên đi không?" GiaCát Minh Nguyệt hỏi Quân Khuynh Diệu.

"Minh Nguyệt, đi thôi, chúng ta cùng nhau đi." Quân Khuynh Diệu tự hỏi một chút, rồi trả lời.

Chư Cát Minh Nguyệt nắm tay Quân Khuynh Diệu, theo bản năng nhìn về phía Lăng Phi Dương.  

  "Minh Nguyệt, muội còn nhớ lúc trước chúng ta cùng đi lịch lãm không? Chỉ có chút thực lực như vậy mà dám đi đến Bình Nguyên Bạch Băng, thế cho nên ngay cả đoàn lính đánh thuê cũng không chịu dẫn chúng ta đi cùng, còn cười nhạo một trận." Lăng Phi Dương nói với Gia Cát Minh Nguyệt, nhớ lại chuyện xưa khiến hắn nở nụ cười thản nhiên. Nói như vậy, đã tỏ rõ thái độ của hắn.

"Lĩnh Chủ đại nhân, chúng ta có Kiếm Thánh vĩ đại, có Long Kỵ Sĩ, còn có Chiến Sĩ Người Lùn cường tráng nhất đại lục, Võ Sĩ Gấu Trúc thiện chiến nhất, nếu Huyết Tinh Linh dám nói nhảm, Người Lùn bọn ta sẽ dùng chùy sắt dạy cho bọn họ, chữ "chết" viết như thế nào." Tộc Trưởng Bronzebeard vung chùy sắt quát, cuộc sống ở lãnh địa Yarra quá an nhàn, máu hiếu chiến của Tộc Trưởng Người Lùn bị nén xuống lâu ngày, giờ nghẹn muốn điên rồi.

" Tộc Trưởng Bronzebeard, ngài biết chính xác chữ "chết" viết như thế nào à?" Tù Trưởng Barton không nhịn được hỏi Tộc Trưởng Bronzebeard một câu.

... Tộc Trưởng Bronzebeard gãi gãi đầu, hình như thật sự không biết chữ này phải viết như thế nào.

"À còn có Chiến Sĩ Kim Linh Ngưu mạnh nhất đại lục nữa, mặt khác con có cả Khô Lâu Cường Đạo." Tộc Trưởng Bronzebeard biết lời nói của mình hồi nãy đã bỏ sót mất bọn họ, nên Baroton mới không vui, vì thế bổ sung một câu, thuận tiện ghép luôn nhóm Stefan vào, mất công lát nữa hắn lại hỏi cách viết mấy chữ khác.

"Cả người dũng cảm nhất trong số Phong Nhân – Boggs của tộc Phong Nhân nữa." Trưởng Lão Boggs cũng nói theo, có điều vẫn không đủ mạnh bằng.

Ngay cả Hỏa Nhi bên chân lão cũng nhảy lên, chít chít meo meo kêu to, muốn chứng minh bản lĩnh của nó.

"Tốt, ứ như vậy đi. Thông báo mọi người chuẩn bị một chút, mặt khác, gọi đoàn Kỵ Sĩ Trọng Trang Địa Long đến, trả tiền thuê Rồng của họ, cứ chiếu theo tiền cho thuê Địa Long mà trả." Sắp phải đối mặt với một nhánh rất mạnh của Tinh Linh, Gia Cát Minh Nguyệt không dám sơ suất, vận dụng hết tất cả lực lượng mà bản thân có thể huy động.

"Vâng, thưa đại nhân." Eric đáp.

"Đúng rồi Lâm Khổng, ngươi hãy đến Saintis, tới chỗ Quang Minh Giáo Đường, tìm một vị Quang Minh Kỵ Sĩ tên là Raphael, nhắn bọn họ đến đây, tiện đường hãy đi gặp luôn Thánh Chủ, nói với hắn là ta cần một đội Thánh Kỵ Sĩ." Gia Cát Minh Nguyệt cảm thấy lực lượng vẫn còn chưa đủ, liền đánh chủ ý lên Giáo Đình, người có thể phát huy hai từ ti bỉ và vô sỉ một cách hoàn hảo như Thánh Chủ, quá khách khí chính là không tôn trọng lão.

"Lỡ ông ta không đồng ý thì sao giờ?" Lâm Khổng thật thà có chút lo lắng hỏi.

"Yên tâm đi, ông ta sẽ đồng ý." Gia Cát Minh Nguyệt trong lòng đã biết trước, nói.

"Vậy tôi đi ngay." Lâm Khổng mở quyển trục truyền tống. Lúc về, Socrates nhiệt tình cho họ rất nhiều quyển trục truyền tống, đủ cho bọn họ dùng thoải mái.

Không mất bao lâu, một đoàn Kỵ Sĩ Trọng Trang Địa Long tiến tới Yarra. Nhóm du khách, đại gia đến từ quốc gia Loài Người còn chưa tỉnh lại từ sự khiếp sợ, đã lại thấy một đội mười hai Thánh Kỵ Sĩ và nhóm Quang Minh Thủ Hộ Kỵ Sĩ của Raphael cũng đã vào thành Yarra, người đi đầu tiên chính là Thánh Kỵ Sĩ Trưởng Arthur.

Thấy thái độ cung kính của Thánh Kỵ Sĩ Trưởng đại nhân với Gia Cát Minh Nguyệt, và thái độ lễ phép nhưng không quá nhiệt tình của vị Lĩnh Chủ này với họ, mấy quý tộc Loài Người có chút kiến thức mê mang luôn. Đây cũng đâu phải Giáo Đình Kỵ Sĩ bình thường, họ chính là Thánh Kỵ Sĩ đại biểu cho tôn nghiêm và vinh dự của Giáo Đình đó, nhưng vì sao họ lại cung kính với một vị Lĩnh Chủ Thú Nhân như vậy?

Thế giới này chắc điên mất rồi sao? Do thông tin trên đại lục Phong Ngữ còn chưa nhanh nhạy lắm, nên chuyện xảy ra ở Saintis vẫn chưa truyền đến Yarra, đương nhiên, dù có nghe được tin tức, chỉ sợ cũng chẳng có ai nghĩ Quang Minh Thánh Nữ và Thú Nhân Tế Ti là cùng một người, chuyện đó khiến người ta rất khó tưởng tượng nổi.

Trong khi nhóm Quý Tộc và đại gia còn đang suy nghĩ nát óc mà vẫn không rõ nguyên do, phải lặng lẽ hỏi thăm chung quanh. Thì tất cả Trong Trang Long Kỵ Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ đồng loạt biến mất, cũng đột ngột y như khi họ xuất hiện vậy.

Lúc này, Gia Cát Minh Nguyệt đã xuất hiện trên một vùng đất cằn cỗi trống trải phía đông Ma Huyễn Sâm Lâm. Phía sau nàng, ba huynh đệ Đường Lang Đao Thủ đứng thành hình tam giác để "bảo vệ" Nữ Vương Lucy, chỉ cần ả có bất cứ hành động thiếu suy nghĩ nào, đao trên tay họ sẽ nhanh chóng phóng ra, tuyệt đối không thương hương tiếc ngọc.

Sau họ, là Chiến Sĩ Linh Ngưu Nhân mặc áo giáp ma pháp, Võ Sĩ Gấu Trúc nhanh nhẹn nhất thiên hạ, Chiến Sĩ Người Lùn vai khiêng súng lưng đeo chùy sắt, và cuối cùng là Khô Lâu Cường Đạo gan dạ đầy mình. Họ chính là lực lượng chiến đấu mạnh nhất của lãnh địa Yarra.

Mà đội ngũ ở sau cùng, mới là đoàn Kỵ Sĩ Trọng Trang Địa Long, bàn về sức chiến đấu, Gia Cát Minh Nguyệt cũng không xem trọng đội Lính Đánh Thuê loài người này lắm, sức uy hiếp của họ thật ra không có giá trị thực dụng nhiều, nhưng dù sao một đoàn Địa Long được trang bị Áo Giáp vẫn rất có sức rung động đối với người bình thường.

Để phòng ngừa Nữ Vương Lucy là ra hành động mất trí gì đó, nhóm thuộc hạ Hắc Tinh Linh của ạ bị xếp ở cuối cùng trong đội ngũ, suốt đường đi đều phải bịt mũi chịu đựng mùi phân rồng tanh tưởi.

Thật ra, sắp xếp như vậy có chút cẩn thận thái quá, nhìn đoàn Kỵ Sĩ Trọng Trang Địa Long và đội ngũ Thánh Kỵ Sĩ đến từ Giáo Đình sau họ, dù Lucy có một trăm lá gan, ả cũng tuyệt đối không dám nảy sinh ý xấu với Gia Cát Minh Nguyệt. Càng đáng sợ hơn, là trên đầu ả, còn có một vị Long Kỵ Sĩ cưỡi Cự Long hệ Thổ cấp sáu thỉnh thoảng bay vòng qua, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra đòn chí mạng cho nhóm Hắc Tinh Linh đơn độc.

Không lâu sau khi nhóm người Gia Cát Minh Nguyệt xuất phát, Maldini cũng nghe tin nên đi đến lãnh địa Yarra, đuổi theo bọn họ làm hộ pháp. Vị Long Kỵ Sĩ tính tình thẳng thắn công bằng này đang thực hiện lời hứa của mình, sống chết đi theo Gia Cát Minh Nguyệt.

"Đại nhân Raphael, đến thành Yarra đã quen chưa?" Gia Cát Minh Nguyệt hỏi Raphael. Mấy vị Quang Minh Kỵ Sĩ đã thay vị trí của Đường Lang Đao Thủ, kiên định thủ hộ bên cạnh Gia Cát Minh Nguyệt.

"Thánh Nữ đại nhân, nếu trên đời này thực sự có Cõi Niết Bàn, thì chắc chắn đó là thành Yarra, ở đó có hòa bình, an ninh và phồn vinh, đúng như lời trích từ Kinh Thánh, đúng như Thánh Địa mà giáo đổ của Cổ Điển Thánh Giáo chúng ta vẫn luôn hướng tới. Ta vô cùng tự hào và vui sướng về quyết định lúc trước của đại nhân Nicole." Raphael vuốt chòm râu trắng thật dài, từ tận đáy lòng nói.

"Cám ơn lời khen của ngài, đại nhân Raphael." Gia Cát Minh Nguyệt bị lời khen của vị Lão Kỵ Sĩ vô tư này làm cho ngại ngùng.

"Chính là chỗ này." Lucy đột nhiên đứng lại.

Giaư Cát Minh Nguyệt dừng chân, mọi người phía sau đồng loạt đứng lại, chỉ có mấy tên Tinh Linh Hắc Ám không để ý liền đâm đầu vào mông rồng, bị xông thiếu chút nữa hôn mê tại chỗ.

Gia Cát Minh Nguyệt dò xét một chút, sâu trong mặt đất truyền đến hơi thở mãnh liệt của nguyên tố, đích thị là năng lượng của Quang Minh Nguyên Tố và Hắc Ám Nguyên Tố quá mạnh mẽ gây chấn động tinh thần.

Nữ Vương Lucy xé một quyển trục, một ma pháp trận bao lấy mọi người, nhưng muốn hoàn thành một ma pháp trận truyền tống lớn như vậy, chỉ dựa vào quyển trục thôi không đủ, Lucy cao giọng niệm chú ngữ, ma pháp trong cơ thể trào ra như vũ bão, nhập vào hoa văn trên trận pháp.

Trước mắt đột nhiên tối sầm lại, như rơi vào bóng tối vô tận, phía sau truyền đến tiếng gầm bất an của lũ rồng, Long Kỵ Sĩ trên lưng vội bịt mắt chúng, khiến chúng bình tĩnh lại.

Ba Đường Lang Đao Thủ vội vàng đứng thành một vòng, cảnh giác nhìn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC