Chương 7 Rubeus Hagrid

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè ở Hogwarts, tối mai, một đoàn tàu sơn màu đỏ sẽ đi qua và đưa một đám phù thủy nhỏ đến cổng trường lớn.

Iger câu được câu không vung đũa thần, một con mèo con màu bạc ngoan ngoãn đi theo sau cậu. Mặc dù Snape nói rằng phép thuật này sẽ dần dần làm mất đi pháp lực của cậu, nhưng cho đến nay, Iger dường như không có cảm giác gì quá lớn. Mặc dù có thể cảm thấy rằng cảm giác bùng nổ sức mạnh mà tôi có trước đây đang mờ dần, nhưng nó không phải thật rõ ràng.

Iger cảm giác, chỉ cần chính mình nguyện ý, bất kì thời điểm nào đều có thể biến thành một Obscurus đen xì.

Obscurus sở dĩ sống không lâu, chủ yếu là bởi vì thân thể của phù thủy nhỏ tuổi không cách nào thừa nhận pháp lực to lớn như vậy, tựa như nước trong thùng, đương nhiên khi lượng nước đạt tới một mức giới hạn, thùng nước liền sẽ nứt vỡ.

Mà hiện tại điều Iger phải làm, chính là dùng hết khả năng đem lượng nước vô tận ấy từng chút đổ đi, đồng thời làm tăng sức chứa của thùng nước, thời điểm thùng nước từ thùng gỗ biến thành thùng sắt, Iger có thể đủ khả năng nhận sức mạnh của Obscurus, đến lúc đó, Obscurus sẽ trở thành vũ khí lợi hại nhất của Iger

Lúc này, Iger đã dùng thần chú Thần hộ mệnh hơn hai giờ, nhưng cảm giác sức mạnh vẫn chưa thoát ra nhiều như trong tưởng tượng, mà Iger càng cảm thấy càng ngày càng phối hợp, cậu có cảm giác Obscurus trong cơ thể dần dần suy yếu, thời điểm khi chính mình trở nên mạnh mẽ, đến lức đó mình sẽ có thể kiểm soát hoàn toàn lượng nước đen kia.

Thời tiết ở Scotland hôm nay không tệ, ít nhất Iger không cần mang ô theo bên người, lúc này Iger đang đi trên bãi cỏ rộng, đằng xa xuất hiện một túp lều.

Khóe miệng Iger hơi nhếch lên, cậu biết đây là đâu, đây hẳn là căn nhà của Hagrid.

Gõ cửa nhẹ, trong phòng vang lên tiếng chó sủa, sau đó là giọng nói thô bạo: "Im đi, Fang!"

Cánh cửa bằng gỗ của túp lều nhanh chóng được mở ra, Hagrid cúi đầu xuống, một cậu bé tóc vàng 8-9 tuổi trước mặt đang ngạc nhiên nhìn anh. Cậu bé có đôi mắt xanh và khuôn mặt nhỏ nhắn với những đường nét mềm mại. trông rất đẹp trai.

"À, xin chào, ta nghĩ trò phải là Iger mà Giáo sư Dumbledore đã nói, đúng không?" Hagrid nhìn Iger và mỉm cười.

"Xin chào, Hagrid, Iger Morris." Iger đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra.

Hagrid có chút câu nệ xoa bàn tay to thô ráp lên cơ thể mình, rồi cẩn thận nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Iger, sợ sẽ làm đau Iger.

"Rubeus Hagrid, rất vui được làm quen với trò, chúng ta vào nhà ngồi đi." Hagrid quay sang bên cạnh và ra hiệu cho Iger vào nhà.

Iger tò mò bước vào nhà, nhìn quanh thì thấy trên tường treo một chùm lông Kỳ Lân màu bạc và nhiều đồ trang trí kỳ lạ khác nhau, tuy căn nhà đã đổ nát nhưng rất ấm áp.

"Ta đã nghe nói về trò, Iger, ta rất làm tiếc." Hagrid nhìn vào đôi mắt tò mò của Iger và nghiêm nghị nói: "Nhưng đừng lo lắng, cụ Dumbledore là phù thủy vĩ đại nhất. Ông ấy nhất định sẽ tìm cách giúp trò. "

Iger mỉm cười: "Không sao đâu. Thực ra, con không quan tâm lắm đến loại chuyện này. Còn nhiều thứ khủng khiếp hơn cái chết đúng không?"

Hagrid nhướng mày nhìn Iger có chút ngạc nhiên: "Ta rất vui vì trò có hiểu biết như vậy, Iger, thật sự nếu trò cần gì cứ nói cho ta biết, ta nhất định sẽ giúp trò."

"Cảm ơn, Hagrid." Iger không khách sáo, ánh mắt rạng rỡ giống như Hagrid lập tức: "Không biết bác có thể giúp tôi lấy một ít nọc độc Nhện khổng lồ tám mắt và lông Kỳ Lân hay không. Đương nhiên, con sẽ đi cùng bác."

Hagrid ngay lập tức xua tay từ chối lời đề nghị đi cùng của Iger: "Ta có lông Kỳ Lân ở đây, ta có thể đưa nó trực tiếp cho trò nếu trog muốn, mặc dù ta không biết chính xác nó dùng để làm gì".

"Trên thị trường có giá 10 Galleon/ 1 sợi lông Kỳ Lân." Iger cười toe toét nhìn Hagrid: "Nọc độc của loài Nhện khổng lồ tám mắt càng hiếm hơn. Cho dù ra giá 100 Galleon cũng không có người bán".

Hagrid lắc đầu: "Ta đã biết những điều đó rồi. Giáo sư Dumbledore sớm đã khuyên ta cải thiện một chút sinh hoạt của mình, nhưng ta cảm thấy đòi tiền quá nhiều không có tác dụng gì, đương nhiên nếu Iger trò muốn thì cứ nói, ta sẽ giúp trò chú ý nhiều hơn."

"Vậy thì thật là cảm ơn, con không có bất kỳ nguồn thu nhập nào, sẽ thật tuyệt nếu con có thể lấy được cái này cái kia để bán lấy tiền trước khi nhập học ba năm." Iger tức khắc mỉm cười.

"Vậy thì ta lại càng không thể từ chối." Hager cười ha hả: "Nói thật, ta rất thích những người như trò, rất thành thật."

"Cám ơn bác đã khen, con có chút xấu hổ, con vẫn luôn cảm thấy đang lợi dụng bác." Iger có chút ngượng ngùng cười cười.

"Đừng nghĩ như vậy, Iger." Hagrid nghiêm túc nhìn Iger "Mọi người đều nói rằng ta là một người khổng lồ hỗn huyết. Trò là phù thủy nhỏ đầu tiên nhìn thấy ta mà không sợ hãi ngược lại còn rất thân thiện, tuy rằng người ở trong trường không sợ ta có nhiều, nhưng người thẳng thắn như trò không nhiều lắm. Ta biết, phần lớn trong số họ vẫn ghét dông máu của ta. "

Iger cười toe toét: "Chúng ta làm bạn đi? Trên thực tế, tôi luôn nghĩ mình cũng là một kẻ quái dị ..."

Có má nó người bình thường nào lại có thể ôm lấy cái chết đâu?

"Chúng ta là bạn bè!" Hagrid nghiêm túc gật đầu: "Nghiêm túc mà nói, Iger, ta rất hy vọng tương lai trò sẽ tiến vào Gryffindor."

Iger buông tay: "Trên thực tế con càng hy vọng con có thể vào Ravenclaw."

"Vì sao? Đám kia người thông minh kia không dễ tiếp xúc." Hagrid có vẻ đối câu trả lời của Iger có chút kinh ngạc.

Iger khoe miệng co giật, vì sao? Tất nhiên là đi tìm con quạ chết tiệt đó để báo thù! Iger đã suy nghĩ rất nhiều ngày hôm qua, gà và thỏ nào ở chung một chuồng, gã quản lý hồ bơi biến thái vừa đổ vừa xả nước, hai vận động viên đua xe đạp có thời gian xuất phát khác nhau, tất cả đều chờ đợi câu trả lời của con quạ ở lối vào Ravenclaw.

"Con bị một con chim dạy dỗ, nó còn không phải vật sống!" Eggy hừ một tiếng.

Hagrid lập tức phản ứng lại đây: "Trò nói con quạ giữ cửa của phòng ngủ? Không thể hiểu được câu hỏi của nó?"

"Đúng vậy, chính là nó..." Iger cười cười: "Con chỉ là muốn thử cảm giác làm một người thông minh, nhưng nó không chịu phối hợp tôi..."

"Đừng để ý những cái đó Iger..." Hagrid chỉ con mèo bên chân Iger cọ tới cọ lui: "Không ai có thể ở tuổi của con triệu hồi ra Thần hộ mệnh, Giáo sư Dumbledore cũng không làm được, trò là một thiên tài!"

"Khả năng chỉ là pháp lực của con tương đối nhiều..." Iger không xác định nói.

"Pháp lực trò có rất nhiều Iger, nhưng là ta khẳng định, mặc dù là Giáo sư Dumbledore cũng không cách nào 8 tuổi triệu hồi Thần hộ mệnh."

Iger liền cảm thấy trong lòng dễ chịu nhiều, cậu mặc kệ Hagrid nói thật hay giả.

Ít nhất thì nhờ những lời của Hagrid, cái bóng tâm lý về việc cậu có thể sắp chết một lần nữa trong hai ngày qua đã xua tan đi rất nhiều.

"Nếu bác không phiền, con có thể đi đến Rừng Cấm với bác được không?" Iger cười khúc khích "Cụ Dumbledore đã nhắc nhở con rằng nếu muốn vào Rừng Cấm thì nhất định phải bảo bác đi cùng, huống hồ con cũng cảm thấy không làm mà hưởng thì không tốt lắm."

Hagrid nghiêm túc nghĩ, cuối cùng vẫn là gật đầu: "Nếu là cụ Dumbledore kiến nghị, vậy được rồi, nhưng trò nhất định phải ngoan ngoãn đi bên cạnh ta."

"Cảm ơn, con sẽ làm vậy." Iger liền có chút hưng phấn đứng lên.

Vài phút sau, Hagrid cầm một cây ô nhỏ màu hồng phấn, dẫn theo Iger đi vào Rừng Cấm.

"Cánh rừng này tràn ngập sự thần bí, có rất nhiều sinh vật huyền bí thú vị." Hagrid nói.

Iger gật đầu, từ trong túi áo cầm ra một con Niffler nhỏ, Hagrid tức khắc sửng sốt: "Đây là Niffler, tròi ơi, Iger, trò tìm được nó ở đâu vậy?"

""Ông Newt Scamander đã đưa nó cho con, nhưng ông ấy có vẻ không chịu, ông ấy luôn nghĩ rằng con sẽ ăn nó." Iger cười.

"Vật nhỏ này thích bảo vật, đồ vật sang bóng, nếu có thời gian, trò có thể chôn thứ gì đó ở gần Rừng Cấm để nó tìm." Hagrid ý bảo Iger cất Niffler đi.

Khu rừng cấm vào ban ngày rất đẹp, hệ sinh thái nguyên sinh và hoài cổ khiến khu rừng này trở nên đầy bí ẩn, ánh nắng xuyên qua những cành lá chiếu xuống mặt đất, xung quanh là những tán cây cổ thụ, Iger cảm thấy không khí dường như tươi mát hơn rất nhiều.

Một giọng nói rụt rè truyền đến, Iger quay đầu lại nhìn, có một vài thứ nhỏ màu xanh lục như bọ ngựa đang treo trên cây bên cạnh.

"Đó là Bowtruckle (1), rất sợ sinh vật lớn, nhưng khi quen bọn chúng sẽ rất dính người." Hagrid nở nụ cười, ý bảo Eggy duỗi tay.

Iger vươn tay đưa tới một Bowtruckle trước mặt, nó có chút kinh sợ nhìn Iger, Iger mặt mày hớn hở ngoắc ngón tay, con vật nhỏ lúc này mới sợ hãi dịch tới rồi lên trên tay Iger.

"Rất tốt, trò rất có thiên phú, Iger." Hagrid ở một bên nhìn bộ dáng Iger ánh mắt sáng lên: "Trò có thể tìm một ít dế nhũi đút cho nó, sinh vật nhỏ này rất thích trò, nói không chừng trò có thể ở môn Chăm sóc sinh vật huyền bí lấy được thành tích tốt."

"Đúng không? Mong rằng kết quả có thể như lời chúc của bác." Eggy cười cười, đôi tay che chở Bowtruckle nhỏ.

Trong lồng ngực Niffer tò đầu ra, tò mò đánh giá Bowtruckle, ngay sau đó từ trong túi bụng lấy ra 1 xu đưa qua.

"Tiền Muggle." Hagrid cười: "Nhìn dáng vẻ bọn chúng rất hợp nhau, trò tính nuôi nó không?"

"Có thể sao?" Iger ngẩn người.

Hagrid gật đầu: "Đương nhiên có thể, Iger, không phải tất cả mọi người có thể được Bowtruckle ưu ái, đa số người đều bị bọn chúng chọc mắt."

Eggy tò mò trêu đùa Bowtruckle trong tay: "Vậy đặt tên cho nó, cứ gọi nó là Cơm Cháy..."

Tên Iger nói là tiếng Trung...

"Cơm Cháy?" Hagrid trục trặc khó đọc tên phương Đông: "Nếu trò cảm thấy thích hợp, nó sẽ tên Cơm Cháy."

"Về phần nó..." Eggy nhìn Niffler trong lồng ngực: "Gọi là Psy đi."

"Đây lại là tên gì?" Hagrid có chút kỳ quái nhìn Iger.

"Một loại diện mạo vịt kỳ quái, có giống không?" Iger ngẩng đầu nhìn Hagrid.

"Ta cảm thấy nó giống hải cẩu hơn..." Hagrid nhìn vào cơ thể đầy thịt của Psy, có trời mới biết nó trông giống hải cẩu ở chỗ nào ...

Hai người đi dạo trong rừng, Hagrid không ngừng giới thiệu cho Iger những sinh vật huyền bí thỉnh thoảng xuất hiện.

Trên không trung, một bông hoa chậm rãi bay tới trước mặt Iger, Iger ánh mắt kỳ quái nhìn những bông hoa lơ lửng trước mặt.

"Là Demiguise (2), Iger." Hagrid cười: "Trò thật may mắn, ta ngày thường cũng rất khó nhìn thấy nó, nó luôn là thích nhân lúc ta không chú ý lấy đi banh quy trong nhà ta, ta đoán nó nhất định là luôn chịu đói."

Iger nhớ tới Hagrid làm bánh quy, nhịn không được nhếch miệng.

Bác có nghĩ tới hay không, hắn khả năng chỉ là lấy để phòng thân?

Đương nhiên, những lời này Iger vẫn là không nhẫn tâm nói ra, cậu cảm thấy như vậy sẽ làm Hagrid cảm thấy mất mát.

Hagrid trông rất chất phác... Thật là làm người ta nhịn không được muốn khi dễ một chút!

Duỗi tay nhận đóa hoa, Iger định thò tay ra sờ nó, nhưng mà Demiguise cũng không cho Iger cơ hội, đưa đóa hoa liền không thấy tung tích.

Một tiếng kêu của Bằng mã (Hipogriff) (3) truyền đến, vài con đầu đại bàng thân ngựa ngựa có cánh ở đằng xa gầm thét về phía hai người họ. Hagrid vỗ nhẹ vào đầu Iger: "Hãy cẩn thận, những con Bằng mã này hơi dữ tợn. Chúng được cho là đồng loại với Điểu sư (Griffin), nhưng tôi không rõ có phải không. "

Hagrid đi lên trước khua tay: "Buckbeck, giới thiệu một chút, đây là Iger. Iger, đây là Buckbeck."

Ánh mắt Iger có chút tò mò nhìn Buckbeck trước mặt, ngay sau đó hỏi: "Con nên làm thế nào?"

"Nhìn thẳng đôi mắt chúng, sau đó khom lưng chào, chờ nó khom lưng chào lại với trò, trò liền có thể tiến gần nó." Hagrid nói: "Chú ý không nên chớp mắt, nháy mắt sẽ làm nó cảm thấy trò không thành khẩn."

Eggy nhìn thẳng vào đôi mắtBuckbeck, khom lưng cúi đầu, con Bằng mã to lớn ở đằng xa ngẩng đầu lên kiêu ngạo. Đánh giá Iger một lúc lâu, nó từ từ cúi đầu chào Iger.

"Hay lắm, Iger, tới đây, hiện tại trò có thể cưỡi nó." Hagrid vẫy tay, ý bảo Iger đến gần một chút.

Ánh mắt Iger có chút háo hức sờ Buckbeck,nhìn bộ dáng Buckbeck có vẻ hưởng thụ.

Hagrid tiến đến nâng Iger lên, đem Iger lên lưng Buckbeck trên.

"Ôm lấy cổ nó."

Iger vội vàng ôm lấy cổ Buckbeck, Hagrid duỗi tay vỗ chân sau của Buckbeck, Buckbeck đột nhiên giơ hai chân trước lên, sau đó giống như mũi tên rời khỏi cung xông ra ngoài, đôi canh to rộng dang ra, Bằng mã cao lớn đưa Iger xông thẳng lên tận trời.

Cơn gió thổi tới thổi qua mặt Iger, sắc mặt Iger hoảng hốt, ôm cổ Buckbeak bằng cả hai tay, trong lòng cậu nổi lên sự sung sướng.

Con Bằng mã cao lớn bay ngược gió, bay lượn phía trên trường Hogwarts, thỉnh thoảng bay qua tu viện của lâu đài, rồi bay vòng quanh tháp chuông cao chót vót.

Iger ngồi trên Buckbeak, nhìn con thú khổng lồ dưới mình băng qua hồ nước đen mênh mông, rồi cuối cùng từ từ bay trở lại Rừng Cấm.

Vuốt mái tóc bị gió hất tung, Iger được Hagrid đỡ từ trên lưng Buckbeak, Hagrid nhìn Iger cười: "Giờ quen nhau rồi, có dịp thì đến chơi với nó. Ta nghĩ nó sẽ thích ở cạnh trò. "

Iger gật đầu, con thú khổng lồ trước mặt tạo thành lực hấp dẫn rất lớn đối với Iger.

Vào ban đêm, trong căn nhà gỗ của Hagrid, cả hai đếm một số thứ thu hoạch được trong ngày.

"Năm sợi lông Kỳ Lân, một vỏ trứng Occamy (4), và nọc độc của hai con Nhện khổng lồ tám mắt, đại khai tầm nửa lít." Hagrid nhìn những thứ trên bàn nói.

Eggy tính, thu được tầm khoảng hơn 130 Galleon.

Hagrid nở nụ cười: " Tiền sách vở ở Hogwarts một năm cũng cùng lắm mất hơn 10 Galleon, tiền dư trò hoàn toàn có thể mua được rất nhiều đồ vật."

"Thật là không thể tưởng tượng, Hagrid bác đang sống trong một tòa kho báu!" Vẻ mặt Iger kích động.

Hai người cũng không đi sâu vào trong Rừng Cấm, chỉ ở bên rìa Rừng Cấm loanh quanh một ngày, Hagrid hiển nhiên không muốn gây ra cho Iger bất kì nguy hiểm gì, nhưng chỉ loanh quanh bên ngoài, cả hai đã kiếm được hơn 100 Galleon.

Nhà Weasley mà biết chắc sẽ khóc mất? Iger không nhịn được nghĩ đến.

"Trong ba năm, ta nghĩ cũng đủ để trò kiếm thừa tiền học phí đến lúc tốt nghiệp." Hagrid nở một nụ cười.

Iger suy tư tính toán: "Nói không chừng chờ con tốt nghiệp rồi con liền có thể trở thành đại phú ông..."


(1) Bowtruckle: Là quái thú có bộ dạng giống như một cành cây này rất khó để nhận dạng trong môi trường tự nhiên. Với kích thước cơ thể tối đa khoảng 8 inch (tương đương 20 cm), thân của loài Bowtruckle được tạo thành từ một thân cây có rễ, những cành nhỏ đầy lá và đôi mắt nâu. Loài Bowtruckle chỉ ăn côn trùng và có tính cách khá hiền lành, thậm chí còn rơi rụt rè và ).

(2) Demiguise: Là một sinh vật trông giống loài linh trưởng với bộ lông màu xám, đôi mắt to tròn và sâu thẳm. Khả năng đặc biệt của nó là trở nên vô hình nếu cần, và thậm chí có thể nhìn thấy trước tương lai, vậy nên nếu muốn bắt được loài vật này, người bắt không được dự định trước hành động của mình. Demiguise được nhận xét là một loài vật khá hiền, với điều kiện là không bị chọc giận hay đe dọa. Vì bộ lông có thể dùng để làm áo choàng tàng hình nên Demiguise rất có giá trị trong thế giới phù thủy. (Xuất hiện ở phần ngoại truyện của "Harry Potter": "Fantastic Beasts and Where to Find Them- Sinh vật huyền bí và nơi tìm ra chúng")

(3) Bằng mã (Hippogriff): là một loài lai giữa đại bàng - bằng và ngựa - mã. Chúng có nửa thân trước của đại bàng và nửa thân sau của ngựa. Về cơ bản, Bằng mã và Điểu sư (Griffin) có nhiều điểm tương đồng về cấu tạo sinh học, chỉ khác khau ở nửa thân sau của hai loài - một bên là ngựa, bên kia là sư tử.

(4) Occamy : Là một sinh vật 2 chân lai giữa rồng và chim, với thân hình uốn lượn. Những loài vật này được sinh ra từ quả trứng với lớp vỏ làm bằng bạc nguyên chất có giá trị tương đương cả một gia tài. Nguồn gốc của The Occamy là từ vùng Viễn Đông và Ấn Độ, và chúng có thể thu nhỏ lại hay to ra tùy thuộc vào không gian xung quanh. . (Xuất hiện ở phần ngoại truyện của "Harry Potter": "Fantastic Beasts and Where to Find Them- Sinh vật huyền bí và nơi tìm ra chúng" "Fantastic Beasts: Crimes of Grindelwald- Sinh vật huyền bí: Tội ác của Grindelwald").

Nếu các bạn yêu thích "Quả trứng độc của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen- 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net