Gặp lại người cũ tại Fontaine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cơn bão phải có nhẹ nhàng chứ nhở?


"Thế thì...2 chúng ta sẽ tạm thời tách nhau ra một thời gian. Ta sẽ quay lại làm Nhà lữ hành, và em cứ việc giả vờ rằng chúng ta không liên quan đến nhau mấy, hiểu chưa Arlec? Đây không phải là xin, đây là MỆNH LỆNH!"

"Được rồi, em rõ rồi."

Mặc dù không muốn điều này, nhưng cô cũng chỉ đành miễn cưỡng chấp nhận nó. Tự nhủ rằng chỉ là một khoảng thời gian thôi, chắc có thể chịu đựng được.

Chắc là thế...

"Cha..."

"Gì!!??" Cô gắt gỏng đáp lại câu hỏi của Lyney, anh ta hơi sợ nhưng vẫn cố bình tĩnh. 

"Anh ấy chỉ đang lo cho 'Cha' mà thôi...Anh hai không có ý muốn làm phiền hay gì hết..." Lynette nhanh chóng ấn đấu của anh trai mình xuống và chào kính cẩn tạm biệt trước khi rời đi.

Arlecchino đang lo lắng cho vấn đề hiện tại của Aether, nếu việc giả vờ không liên quan trong một thời gian thì không sao. Vấn đề là Fatui tại Fontaine có lẽ chưa nắm được tình hình cụ thể, nếu không cẩn thận thì sẽ lại có xung đột. Cô khoanh tay và nhìn ra đại sảnh Fontaine, thở dài một tiếng...

Aether tiến đến đài phun nước Lucine, những kí ức từ quá khứ lại chạy trong đầu anh như một làn sóng mạnh mẽ, anh không khỏi thấy nhức đầu.

"Những kí ức này...khiến mình thấy khó chịu..." Anh vân vê sống mũi của mình, khuôn mặt hơi nhăn lại. "Dunkel...ta có thể làm điều này chứ?"

"Tùy ngươi nghĩ, Aether...Dù sao ta cũng chỉ là bản thể sinh ra từ ý thức của ngươi thôi..."

Bóng ma với khuôn mặt cực kì ghê tởm xuất hiện, đôi mắt của hắn rơi xuống nền đất, và hắn cúi người nhặt lên, lắp lại vào vị trí đúng trong hốc mắt.

"Tốt hơn là hỏi những đối tượng không nói dối trước...Mình bị ám ảnh tâm lí sau vụ tại Snezhnaya rồi."

...

"Là người nào đã gọi...Ayo? Sao lại là cậu??"

"...Vigneire...Nạn nhân đầu tiên bị nước biển khởi nguyên hòa tan, người đã tạo ra vụ việc này là Marcel. Mặc dù đã quá lâu, tôi cũng không nhớ rõ những sự kiện đã xảy ra vào ngày xét xử đó..."

"..."

"Tôi muốn hỏi cô một chuyện."

"..."

"Xin chào...có nghe tôi nói gì không đó?" Aether vẫy vẫy tay trước mắt tinh linh nước trong này. 

"Ah...xin lỗi, tôi vừa mất tập trung."

"Ừm..." Aether chỉ tay xung quanh. "Có thể nói cho tôi biết, tại Fontaine đã diễn ra những sự kiện nào trong 1 năm qua không?"

"Ừm...không rõ, chỉ thấy một số lượng lớn Fatui không rõ lí do gì mà giảm đi tại Fontaine. Thông thường thì tôi sẽ luôn thấy họ suốt ngày làm những chuyện bí mật, mà mấy tháng gần đây giảm đi đáng kể. Kể cũng lạ..."

"Vậy...tôi hiểu rồi. Còn gì nữa không?"

"Có một vụ, liên quan đến giết người đang xôn xao gần đây. Nhưng tôi không biết rõ về nó, dù sao cũng chỉ có thể quanh quẩn mãi ở trong hình dạng này..."

...

Sử dụng ghi đè

Thông báo: Quản trị viên đang can thiệp vào

Thông báo: Đã ngăn quyền truy cập của Quản trị viên

Thông báo: Quản trị viên đang cố can thiệp vào

Thông báo: Quyền truy cập của Quản trị viên đã bị cấm

Thông báo: Đã xóa Quản trị viên

"Hả?" 

Aether nhỏ giọt máu trên tay của mình xuống nước trong đài phun, sức mạnh lập tức tạo thành sóng lan ra khắp nơi, một sự rung lắc vừa đủ khiến mọi người choáng váng trong chốc lát. 

"Cái dell...cốc nước tuyệt đẹp mới mua của mình...Noooooooo!!!!" Neuvillette chưa được ngắm đồ nữa mà nó đã rơi xuống vỡ tan tành rồi.

"Hình thái con người, đó không phải điều tinh linh nước trong trước đó luôn mong muốn sao? Tội lỗi của người Fontaine...đã được đặc xá rồi, không còn phải chịu cảnh như trước nữa. Hơn nữa, đây sẽ là một sự cảm ơn, vì đã làm việc 'không lương' cho tôi."

"Cái!?? Làm việc không lương là sao?" Vigneire hỏi một câu.

"Mọi thông tin đều cần phải đổi bằng tiền đấy. Tư bản hóa đi. Hahahaha!!!"

"Nhà lữ hành...Tôi muốn biết tên của cậu...lúc trước mỗi lần cậu đi cùng với những người bạn, theo cách nói chuyện của cậu, tôi biết được rằng, cái tên trước đó chưa bao giờ là tên thật."

"...Không hổ danh là nhà mạo hiểm ha? Rất nhanh nhạy. Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn. Tôi tên là Aether, là một Nhà lữ hành. Và tất nhiên, mong quý cô đây hiểu cho, tôi không hề thuộc dạng sống nào trên cái hành tinh này."

Aether định quay người lại chuồn lẹ, dù sao đã gây ra động tĩnh lớn thế này, nếu không làm màu và nhân thời cơ rời đi thì chắc chắn sẽ bị hỏi thăm. Đôi mắt của anh lia xung quanh, thấy một Hiến binh đang đứng canh gác ở đó. Lập tức Nhà lữ hành tạo ra một ảo cảnh của Hilichurl, mọi người liền tán loạn cả lên, Aether lập tức biến mất khỏi đó, dù sao động tĩnh thế này dễ dàng trốn hơn.

"Ơ này! Thế giờ tôi phải làm gì...Chết tiệt!" Vigneire dậm chân.

Vừa đi, Aether vừa nhảy theo điệu nhạc trong đầu, không hiểu sao từ lúc sang Snezhnaya anh lại có một sở thích mới như vậy. Trong lúc tâm trạng đang vui vẻ, anh lại thấy Lyney đang làm ảo thuật cho những đứa nhóc xem. Nhà lữ hành lại nhớ về những kí ức ban đầu lúc đến Fontaine, một thủ thuật ảo thuật nhỏ của Lyney cùng lời nói thông minh của anh ta mới cứu vớt Aether lần đó. 

"Yo bro!"

Nhà ảo thuật giật mình, làm rơi hết đạo cụ trong người ra ngoài cả. Anh cười khì khi nhìn thấy điều này.

"Là cậu à Jiyuu? Quay lại Fontaine khi nào vậy?"

"Vừa mới...Nhân tiện, đừng gọi tôi bằng cái tên như vậy nữa, tôi tên là Aether, Aether chứ không phải Jiyuu."

"...À hiểu rồi...Cái quái!!???" Lyney nhảy dựng lên như một con mèo và đứng đối diện cảnh giác. "Cậu là Aether sao?"

"Ừm hứm! Đó là tên thật của tôi..." Anh làm ra bộ mặt vui vẻ, không hiểu sao mà thằng bạn mình lại cảnh giác đến vậy.

"Đình chiến đình chiến! Tôi đầu hàng..."

P/s: Verse này Aether không hề biết anh em nhà Lyney là Fatui.

"Hóa ra cậu là Fatui, Lyney...Giấu kĩ đấy, tôi không biết gì cả luôn ha?" Anh đưa tay ra, Lyney lấy tay giơ ra, mắt nhắm nghiền. "Xin chào một lần nữa, tôi là Nhà lữ hành Aether, rất hân hạnh được gặp cậu, ảo thuật gia thiên tài, Lyney."

Aether kéo tay anh ta lên, lập tức trong mắt mọi người, không gian trong mắt tất cả tối đi, và một màn pháo hoa rực rỡ hiện hữu trước mắt.

"Cái...gì? Sao bầu trời tối nhanh vậy?"

"Hahaha, thấy màn ảo thuật của tôi thế nào, đỉnh chứ?"

Thấy lũ trẻ vui vẻ như vậy, Aether cuối cùng cũng có thể mỉm cười bình thản.

"Nhưng...làm thế nào mà..."

"Haha, nhìn vào cái mà cậu đang đeo đi. Nó đang khiến bầu trời từ sáng thành tối đấy. Đồ của Sandrone khá ổn đấy chứ nhỉ?"

"Cái tên này, ăn gian vừa thôi."

"Ảo thuật là vậy mà...Không phải Lyney từng nói tốc độ là thứ che mắt tốt nhất trong các màn ảo thuật sao?"

"...Hah...phải rồi, mà pháo hoa đẹp đấy. Cậu vừa nói đến ngài Sandrone phải không?"

"Ờ...Cô ấy làm ra cái thứ này..."

...

Lynette thì khác, cô ấy tự mình lén ăn đồ ngọt lúc mà anh trai mình không có ở bên cạnh. 

"Tôi có thể ngồi cạnh cô?"

"Quý cô Furina...vâng, cứ tự nhiên đi." Giọng Lynette đều đều và trầm.

"Nghe nói rằng dạo gần đây hai người có gì đó căng thẳng, không công diễn trong một thời gian rồi."

"..." Cô mèo im lặng. "Có thể nói là vậy...Bọn tôi cần thêm thời gian cho màn ảo thuật mới..."

"Vậy sao? Tôi sẽ rất mong chờ màn ảo thuật mới của hai người đấy."

"Sẽ không để quý cô Furina thất vọng đâu."

Một người đàn ông chạy qua, nhanh như bị chó rượt vậy. Phía sau là một nhóm Hiến binh đang đuổi theo. 

"Lại gì nữa đây?" Furina chán nản chống cằm.

"Hiến binh đều ăn hại thế này à? Hình như trong trí nhớ của mình không giống thế này."

Người đàn ông chạy lên những bậc thang, không hề tỏ ra đuối sức, cầm lấy con dao và xoẹt xoẹt nó trước mặt Aether. 

"Tránh ra cho tao!!"

"Hộc...hộc...Cuối cùng cũng đuổi kịp cậu rồi Aether...Chạy gì nhanh thế."

"Đưa cho tôi cây cung của cậu."

"Để làm gì?"

"Thì cứ làm đi!"

Nhà ảo thuật ném cây cung cho Aether, anh chộp lấy nó nhanh chóng. Liếc mắt về phía người đàn ông chạy nhanh ra phía Đại sảnh Fontaine.

"Đó là...tên sát nhân hàng loạt mà...Phía sau là Hiến binh, mau truy đuổi, hắn mà chạy ra chỗ đông người thì không biết điều gì sẽ xảy ra đâu."

"Ò...như lời của Vigneire nói luôn ha? Hôm nay tui muốn dạy cậu một cách dùng cung chuẩn và đúng."

"Là gì...vậy...Mà khoan, cậu ta có nói đến ai đó đúng không? Thấy tên quen quen ta?"

Nhà lữ hành bứt tốc và lập tức xuất hiện chắn đường chạy của kẻ sát nhân này, sau đó trước sự chứng kiến của mọi người, anh dùng cây cung đập hắn không thương tiếc. Đập gãy con dao, đập gãy cả tay, đập đến mức hắn ta phải bò đến xin Hiến binh vác mình đi.

"Nào nào, còn chưa đã mà...Phải không những người bạn của tôi?" Aether cười với đội Hiến binh, nhưng góc nhìn của họ lại như thấy con ác quỷ đang ngăn chặn kẻ xâm phạm cướp con mồi của mình. Bởi vì trong thoáng chốc, họ đã thấy đôi mắt của anh hơi lệch đi và nụ cười còn nguy hiểm hơn cả những tên giết người biến thái.

"..."

"Hahaha, đùa thôi. Mọi người có thể đem hắn ta đi được rồi." Anh ném trả lại cây cung dính máu cho Lyney.

"Cảm ơn cậu, không có cậu thì không biết đuổi theo tên này đến khi nào nữa. Hơn nữa người dân mà gặp nguy hiểm thì..."

"Không sao đâu. Chúng ta đi, Lyney. Cậu nợ tôi 20 ngàn mora cho bữa tối nay."

"Ê, tui nợ cậu bao giờ à?"

Sau khi cả 2 người kia rời đi, Furina cuối cùng cũng dám đứng dậy. 

"Nghe thấy họ nói gì rồi chứ?" Furina hỏi một câu.

"Nghe thấy rồi, họ đang đi ăn tối sao?" Lynette lẩm bẩm. "Tôi biết họ đi đâu."

"Theo họ."

...

Arlecchino đang đọc những tài liệu gần đây về vụ án sát nhân liên hoàn, đột nhiên cô mỉm cười.

"Thủ phạm, hóa ra lại là ngươi sao...Fufufu, nên nói cho anh ấy biết không nhỉ?"


Kkk t đã trở lại


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net