Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hôm nay vẫn như mọi ngày, như thói quen 2 người bước vào sẽ tìm một vị trí để chuẩn bị bắt đầu cho cuộc cạnh tranh của 2 người, người thua sẽ đãi một bữa mì tương đen hoặc một chầu nước chặn hạn, nhưng hầu như lúc nào Jungkook cũng thắng và đương nhiên cậu bạn Jimin dù không muốn nhưng cũng phải quyẹt thẻ thôi, vì trong trường cậu chính là người chơi game giỏi, khó ai qua nổi.
  Nhưng hôm nay cậu bước vào quán game thì không còn vị trí nào trống cả, vì hôm nay quán đông hơn hẳn, ông chủ game bảo "Do hôm nay có vài vị khách mới nên tạm thời hết chỗ".
Nghe ông chủ nói vậy nên cậu đành phải cùng Jimin ngồi xuống vừa uống nước vừa đợi để có người trả máy thôi. Trong lúc ngồi đợi, cậu thắc mắc khách mới là ai, vì thường ngày tầm giờ này đa số khách quen nên cậu biết mặt kha khá người rồi. Quay qua quay lại cậu cũng phát hiện thấy một nhóm người mới năm người , trong đó ba người đang chơi game, hai người còn lại đang ngồi nói chuyện với nhau, nhìn năm người họ ai cũng đẹp trai, và cách ăn mặc tạo nên sức hút của riêng mỗi người, bất kì là nữ hay nam điều không cưỡng lại được vẻ đẹp của họ, Jungkook thì cứ như bị say đắm trong nụ cười của một trong hai chàng trai đang ngồi nói với nhau, anh ấy mặc nguyên set đồ màu đen từ trên xuống dưới, nhưng nụ cười thì rất ngọt ngào và ấm áp. Đang suy nghĩ thì Jimin gọi tên Jungkook đến lần thứ ba cậu mới giật mình thu ánh mắt lại, nhưng cậu không hề biết rằng hành động và cử chỉ của mình cũng bị người kia phát hiện được.
  Trong lúc Jungkook đang bối rối thì người bạn đang ngồi cùng với anh trai bàn đấy lớn giọng.
- Này ba người đã chơi xong chưa vậy, tụi mình phải về rồi.
Người vừa gọi có đeo một cái mắt kính, còn có cơ bắp, nhìn cứ như daady vậy.
Sau tiếng gọi đó ba người kia cũng đi ra khỏi máy chơi game, tiếp đến lượt Jungkook và bạn của cậu thế chỗ họ. Khi Jungkook chơi game thật sự rất ngầu, thường ngày cậu đã đẹp rồi mà khi chơi game cậu càng đẹp hơn. Với tài năng chơi game của mình Jungkook làm cho mọi người trong tiệm game điều đến xem cậu chơi.
Đến nỗi cả nhóm của anh định về rồi cũng phải nán lại mà đứng lại xem cậu chơi, trong đấy có một anh với gương mặt rất quyến rũ, anh đeo những chiếc khuyên tai rất sang trọng khắp người anh cứ như có bao nhiêu hột kim cương, và sắc đẹp điều đắp lên người anh, lên tiếng :
  - Kĩ thuật chơi thật sự không tệ đó, nhưng có vài khuyết điểm khi chơi niếu rèn luyện lại sẽ là một game thủ số một đấy.
Có một anh với nhan sắc không kém anh lúc nãy bao nhiêu, còn thêm một bờ vai Thái Bình Dương nữa, đúng là ý như " Thúy Kiều, Thúy Nga mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười " cậu cứ tưởng vẻ đẹp có thể đem ra so sánh chỉ có thể trong truyện không ngờ ở ngoài đời lại có thật. Nghe giọng điệu có vẻ anh cũng dễ gần hơn anh lúc nãy nhiều.
Anh tiếp lời : - Hay là để Nhị thiếu gia nhà ta đấu thử với nhóc đấy một trận xem sao?.
Nói xong bốn người họ điều hướng mắt về anh mặt đồ đen lúc nãy.
Jungkook nghĩ thầm "Họ gọi anh là Nhị thiếu gia, vậy tên thật của anh là gì nhỉ?".
  Nhị thiếu gia anh nghe vậy liền trả lời :
- Tôi không muốn, mọi người thích thì tự đi mà đấu , tôi còn có việc.

Anh định bỏ đi thì bị một người bạn của anh kéo lại, anh bạn này nãy giờ là cười nhiều nhất, cũng khá thân thiện, nụ cười của anh khác với Nhị thiếu gia đó lắm, nụ cười của anh cảm giác chính là nụ cười hy vọng, có thể chữa lành mọi tâm hồn.
Anh vừa cười vừa nói :
    - Thời gian còn sớm mà, cậu chơi một ván thì có sau đâu, lâu lâu đổi đối thủ không phải sẽ thú vị lắm sao.
Nhị thiếu gia mặt lạnh nói :
     - Không đấu chính là không đấu, mọi người không về thì tôi về.
  Anh quay lưng đi thì Jungkook gọi :
    - Nhị thiếu gia, có phải anh sợ thua nên không dám đấu với tôi.
Anh quay lại nói :
- Tôi mà sợ cậu?- Anh nhếch mép cười.
Jungkook cũng không chịu thua mà tiếp lời:
  - vậy thì anh đấu với tôi để tôi mở mang tầm mắt đi.
Bốn anh còn lại của anh và cậu bạn Jimin của Jungkook đồng thanh nói :
- Đúng rồi, đấu đi.
  Anh cũng đành bó tay vì đám bạn phản bội này, với lại tình hình này cho thấy nếu anh muốn được về sớm thì chỉ có thể đấu 1 trận để thỏa mãn những con người ở đây thôi.
                         🐱🐰
Cắt chap 1 tới đây nha, hôm sau viết tiếp, cảm ơn mọi người đã đọc nhé.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net