Chương 1: Hàng xóm nhà bên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở về từ trường đại học, Hạ Chi Quang mệt mỏi nằm phịch xuống sô pha. Anh chán nản nhìn tin nhắn mà anh trai Hạ Lâm gửi đến: Nhóc con, tự nấu cơm đi nhé! Tối nay anh không về.

Haizz, có biết nấu cơm đâu mà bảo người ta nấu? Thôi thì ăn mì gói đỡ vậy.

Hạ Chi Quang uể oải đứng lên, còn chưa bước đến cầu thang, tiếng chuông cửa bên ngoài đã vang lên. Anh mở cửa nhà, còn muốn xem xem là kẻ nào khiến anh nổi khùng thì một hộp thức ăn hiện ra trước mắt:

- Chào anh ạ! Em bé là hàng xóm mới chuyển đến, mẹ bảo em bé đến đưa đồ làm quen ạ.

Một cái đầu tròn tròn ló ra khỏi hộp, đôi mắt to chớp chớp đáng yêu nhìn anh. Không ổn, không ổn. Hạ Chi Quang cảm thấy bản thân có chút không ổn rồi.

Hoàng Tuấn Tiệp hốt hoảng, cậu chỉ muốn chào hỏi chút thôi mà: "A..anh gì ơi! Máu mũi anh chảy rồi kìa, anh ổn không ạ?"

- À, anh ổn. Em vào nhà chơi.- Hạ Chi Quang vội che lại mũi, lịch sự mời cậu vào nhà.

- Vậy em không khách sáo đâu ạ.

Hoàng Tuấn Tiệp vui vẻ cởi giày, ôm theo chiếc hộp vào nhà. Lau xong, Hạ Chi Quang nhẹ nhàng đặt cốc nước xuống hỏi chuyện:

- Bạn nhỏ, em là hàng xóm mới chuyển đến?

- Dạ vâng ạ. Em là Hoàng Tuấn Tiệp, sinh viên ĐH Bắc Ảnh ạ.

- Xin chào, anh là Hạ Chi Quang, giáo viên thực tập tại ĐH Bắc Ảnh.

- A..chào thầy ạ!

Không cần như thế đâu. Cứ gọi tôi là Quang ca được rồi.

- Vâng ạ Quang ca.

Tự mình bảo người ta gọi, đến lúc nghe thấy hai chữ "Quang ca" từ giọng nói đáng yêu của cậu liền không tự chủ được trầm ấm hỏi: " Tuấn Tiệp, nên xưng hô với em thế nào đây?"

-Quang ca gọi em là Tiệp Tiệp cũng được, nhưng em thích gọi là em bé hơn.

- Em bé? Tại sao vậy?

- Hì hì, vì em thích như thế á. Rất dễ thương mà.

Hoàng Tuấn Tiệp vui vẻ nói chuyện, tay nhỏ mân mê chiếc kẹo vị quýt từ đầu buổi. Chợt nhớ ra, cậu vội mở hộp, đẩy về phía anh:

- Anh ơi, mẹ em bảo em nấu chút mỳ Ý gửi tặng làm quen ạ.

- Em nấu?

- Dạ vâng, là em nấu đó ạ.

Cậu chớp chớp mắt mong chờ nhìn anh. Hạ Chi Quang phì cười, gắp một miếng mỳ cho vào miệng: " Umm, ngon thật đó nha. Em bé giỏi quá!"

Hoàng Tuấn Tiệp được khen liền nở nụ cười thật xinh, cậu nhảy xuống khỏi ghế, chạy đến bên cạnh anh: " Quang ca, anh đẹp trai thiệt đó. Em rất rất thích anh luôn".

Đang thưởng thức mì Ý ngon lành, Hạ Chi Quang bị câu nói của cậu làm cho ho sặc sụa: "Khụ...khụ...em bé à, câu này không thể nói bừa."

- Có sao đâu ạ? Em còn thích cả Vương Tuấn Khải với Dịch Dương Thiên Tỉ nữa cơ. Đẹp trai thì em đều thích nha.

Em bé không để ý sắc mặt của anh hàng xóm mà vui vẻ đưa bàn tay nhỏ trắng xinh xinh lên đếm. Hạ Chi Quang nhìn cậu, bất lực thở dài.

- Ôi trời, đúng là em bé.

.

.

.

Hoàng Tuấn Tiệp ôm hộp trở về nhà, cậu chạy lại chỗ chị gái: "Chị ơi chị ơi, hàng xóm nhà mình là một anh đẹp trai cực kì luôn. Anh ấy cao lắm nha, mắt một mí nhưng nhìn hiền dữ lắm."

Hoàng Thùy Lan bị đứa em trai đè trên người, khó khăn ngồi dậy: "Ồ, bé thích anh hàng xóm à? Thế Tiệp Tiệp đã giới thiệu mình đã 20 tuổi chưa?"

- Rồi ạ, em bé bảo là mình là sinh viên rồi cơ. Nhưng mà sao phải giới thiệu thế ạ?

- Chị sợ anh hàng xóm không dám đến gần.

- Ơ?

- Vì sợ đi tù đó.

Hoàng Thùy Lan mặc kệ em trai còn ngơ ngác, vui vẻ vào bếp kể cho mẹ nghe: "Mẹ ơi mẹ, em bé nhà mình bảo anh hàng xóm đẹp trai lắm đó nha."

Hạ Chi Quang bên này còn đang tự cười một mình, nhìn vào wechat của em bé hàng xóm, anh không nhịn được cong cong khoé môi

Nhìn qua khung cửa sổ, anh thấy có một bạn nhỏ đang vui vẻ vừa tưới cây vừa ngân nga bài hát dễ thương nào đó.

10 giờ đêm, Hạ Lâm từ bệnh viện Niên Hạ trở về. Anh còn đang nghĩ xem có phải đứa em trai kia lại ăn mì gói rồi hay không thì giật mình vì Hạ Chi Quang còn đang ngồi cười hí hí ngoài phòng khách:

- Thằng quỷ, mày tính hù anh hay gì?

Hạ Chi Quang không thèm quan tâm, anh đây còn đang bận nhắn tin với em bé. Thấy em trai có vẻ kì quái, y liếc nhìn vào điện thoại, đọc lại nguyên văn dòng tín nhắn:

- Em bé ngày mai nấu cho anh được không?

- Được ạ, Quang ca muốn ăn gì?

Hạ Lâm có đầy giấu chấm hỏi trên đầu: Chỉ một ngày không có ở nhà, thằng em mình đã có người yêu rồi? Còn thân mật gọi là em bé? What?




-----------------------------------------------------------

Đây là chap đầu tiên nên chỉ có vậy thôi nha mọi người😅

Lưu ý:
- Trong truyện này Quang lớn hơn Tiệp và Tiệp sẽ có tính cách giống với một em bé nên sẽ hơi lạ có gì mọi người bỏ qua cho ( vì truyện gốc thụ nó như vậy nên mình ko thay đổi được 😅) , truyện sẽ có thêm hai CP phụ nữa nha, hai CP này đều sẽ có phiên ngoại riêng.

- Truyện rất ngọt nên cẩn thận bị tiểu đường nha mọi người.

Nói dị đủ rồi giờ thì tạm biệt mọi người❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net