Chương 15 - 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆、 Chương 15:

【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: ...

Bởi vì lúc ấy cậu vô cùng tin tưởng Từ Minh nên hoàn toàn không để ý thanh trạng thái của 'Người Ta Là Bé Loli', đương nhiên cũng không biết nàng đã không còn lam, nói thật, đây cũng là sai lầm của cậu... Bình thường cậu sẽ không ngu xuẩn như vậy! [thật không?]

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: xin lỗi xin lỗi QAQ, tui không biết thì ra dùng hết làm rồi thì tui không phóng được kỹ năng nữa...

【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: ...

Mọi người: "..."

Là thằng ngu cũng nhìn ra được Từ Minh cố ý... Dù sao với kinh nghiệm chơi nhiều game như vậy của Từ Minh, không thể có chuyện đến lam cũng không biết.

【 đội ngũ 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: bán manh đánh xấu hổ!

【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: ... Ông thật... hèn hạ...

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: ...

Ngồi bên cạnh Trương Bác Văn, Từ Minh cười như điên vỗ lưng Trương Bác Văn bôm bốp, không hề xấu hổ vì mình vừa phạm sai lầm mà còn nói: "Ông bảo câu nói vừa rồi nếu nói với một acc nam không biết tui thì hắn sẽ tha thứ cho tui không?"

Trương Bác Văn: "... Có thể... Nhưng hiện ở đây chỉ có mấy người chúng ta đều biết rõ! Ông giả vờ cái gì hả!"

Từ Minh nháy nháy mắt: "Nói kiểu khác thì quá nhàm chán..."

Trương Bác Văn: "..." Chỉ vì nhàm chán mà để Bé Ngốc Nghếch nhà mình cạp đất một lần QAQ, Từ Minh, tui hận ông... T0T

Nhìn boss sau khi kéo thoát, Trương Bác Văn vô lực... (kéo thoát: kéo boss đến khu vực không chiến đấu, lúc này boss sẽ bỏ qua người chơi đứng trước mặt mình, không tiếp tục công kích mà trở về chỗ cũ, cũng hồi đầy máu chờ người chơi tiếp theo đến)

Thấy Bé Ngốc Nghếch chậm chạp không tiến lên, Người Ta Là Bé Loli của Từ Minh nhích lại gần, một hàng chữ xuất hiện trên đỉnh đầu nàng.

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: đại ca ca, anh không đánh à? Có phải vừa rồi em quá ngốc khiến đại ca ca tức giận?

【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: ...

【 đội ngũ 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: ọe -

【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: ọe - Từ Minh ông bao tuổi rồi? Còn dùng cái giọng này nói chuyện, nói với bọn tui như vậy ông vui lắm hả!

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: ha ha ha ha ha ha ha, nhìn ID acc của tui đi, Người. Ta. Là. Bé. Loli! Ha ha, đã nói mình là bé loli rồi thì tại sao không thể giả bộ nói chuyện như bé loli?

【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: ... Ông thắng, ta phải đánh rồi, lần này đừng để sai lầm như lần trước, tui không muốn đánh lại lần nữa... Dù sao boss lão nhất của bàn tơ động chỉ cần DPS không OT, sữa đầy đủ sẽ không phải chết...

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: yên tâm đi! Lần này tuyệt đối sẽ không để ông chết thảm dưới chân boss!

Trương Bác Văn lườm Từ Minh ngồi cạnh mình, im lặng, cũng không nghĩ xem mình như thế là do ai hại!

Lúc đánh lần nữa, vì Từ Minh đã cam đoan nên sử dụng lam rất hợp lý, thủ pháo cũng rất lợi hại, gần như máu Bé Ngốc Nghếch vừa mất thì sữa của Người Ta Là Bé Loli liền bơm vào.

Điều này khiến Bé Ngốc Nghếch yên tâm, nhìn ý thức cùng thủ pháp này của cậu ta, bọn cậu hoàn toàn có thể khiêu chiến phó bản cấp cao hơn!

Song... Lão nhất với trò chơi này cho tới giờ đều là món khai vị, cho nên có thể trực tiếp vượt cấp tiến công phó bản 45 cấp hay không, còn phải xem boss kế tiếp...

Bàn tơ động có ba boss, con sau lợi hại hơn con trước, con sau cũng biến thái hơn con trước, mà sau ba boss có vẻ bình thường chút chút này thì còn một boss lớn ẩn cuối cùng, đó chính là mỹ nhân nhện có thể biến hình người kia... Đương nhiên, trước mắt còn chưa có người chơi nào có thể đánh bại được cô ta, nghe nói, nếu đánh bại được con nhện hình người này thì sẽ có nhiệm vụ ẩn... Nghĩ tới đây, khóe miệng Trương Bác Văn giật một cái, lập tức vứt ý nghĩ này ra khỏi đầu.

Trò chơi này cũng không thiếu người chơi muốn nhận được nhiệm vụ ẩn này, cho nên vượt cấp đến xoát phó bản này rất nhiều. Nhưng đến giờ vẫn chưa nghe thấy có ai đánh bại được, huống chi là kẻ tay tàn dẫn theo bốn acc nhỏ như cậu?

☆、 Chương 16:

Đến lúc boss lão nhất cuối cùng bị mấy người Bé Ngốc Nghếch mài từ từ đến chết, nó cho đám Bé Ngốc Nghếch ngoài một bộ hộ giáp thì không còn gì hết, điều này làm mọi người cùng gào lên đen quá! Bởi vì bình thường boss đều cho ra ít nhất là ba trang bị...

Mọi người vừa thấy boss ngã xuống bèn lập tức lao vào Người Ta Là Bé Loli.

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: khụ khụ khụ, không phải là... tay tiện... sờ soạng tí chút thôi sao, thật đáng ghét ~~~~~

【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: mấy cái đường gợn sóng mất hồn này... Nhìn thật. Muốn ăn đòn mà...

【 đội ngũ 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: sau này chúng ta trông nó! Nhất định không được để cho nó đến gần boss!

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: đây chỉ là ngoài ý muốn thôi mà!!!! Không thể vì một lần sai lầm mà đã quyết định kết quả á!!

【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: ví dụ ông giết một người, ông sẽ nói với cảnh sát là không thể vì một lần sai lầm mà phán mình vào tù à?

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: ...

【 đội ngũ 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: ...

【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: ...

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: cmn, làm gì nghiêm trọng như vậy!!!

【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: với những người lần đầu tiên vào phó bản đánh boss, lần đầu tiên sờ trang bị mà nói... Rất nghiêm trọng!

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: QAQ

【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: kỳ thật... Trang bị tui làm được... so ra thuộc tính tốt hơn nhiều, hơn nữa trong thiết lập của hệ thống, quần áo tự mình tạo ra đẹp hơn rất nhiều, so ra còn vượt qua đồ thời trang trong game... Mà luyện thợ may tuy nhiều nhưng làm quần áo có tỷ lệ thành công hoặc thất bại... Tất cả quần áo mà thợ may làm ra đều rất hot, rất được các em gái cùng một số chàng trai hoan nghênh, giá bán cũng rất đắt... Mấy ông hoàn toàn không cần để ý trang bị mà boss rơi ra...

Mọi người: "..."

【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: đệt, hóa ra bộ quần áo tui mặc trên người lại nhiều tiền như vậy!

Từ Minh giật giật khóe miệng: "Nhìn không ra thằng em ông chơi cũng không tệ nhỉ! Quần áo trên người bọn tui bây giờ cũng đều là ông làm ra, chẳng đau lòng chút nào. Làm người tốt thì làm đến cùng, quần áo sau này vẫn như cũ do ông bao hết!"

Trương Bác Văn: "..."

Kỳ thật Trương Bác Văn làm quần áo cũng không phải do vận khí cậu tốt, chưa từng thất bại cái nào hoặc là tỉ lệ thất bại thấp, mà là... cậu tiến đoàn đánh phó bản sờ trang bị, nếu ra thứ tốt đoàn trưởng sẽ phát tiền lương cho cậu, mà cậu sờ trang bị lại chẳng bao giờ cần lo lắng. Vậy nên cứ thế, cậu tích góp được một số tiền không ít, mà gần đây thần kinh cậu không ổn định, những việc cần dùng tiền không hề cân nhắc, tiêu tiền như nước đã quen. Mấy bộ quần áo thôi mà, không đi mua mà dứt khoát tự mình làm, thuận tiện còn tăng thêm độ thuần thục thợ may.

Nhưng quần áo càng cao cấp, cần nguyên liệu càng quý, trơ mắt nhìn túi tiền của mình giảm đi từng chút, người làm bằng sắt cũng không chịu được á!

Thế là, Trương Bác Văn vừa bình tĩnh đánh quái vừa nói: "Tui đã nuôi các ông lớn thế này, cũng đã đến lúc các ông nuôi sống gia đình rồi..."

Mọi người: "..."

Trương Bác Văn bắt đầu phổ cấp giáo dục: "Kỳ thật trò chơi này phương pháp kiếm tiền rất nhiều, thợ may là một cái, chế dược là một cái, chế tạo là một cái, nấu nướng cũng là một cái. Mỗi người chơi có thể học hai loại kỹ năng sinh hoạt, thích thì học thợ may, không thì học hái dâu, học chế dược, học thảo dược học, học chế tạo, học đào quặng, học nấu nướng, học lột da... Nói cách khác, đến cửa hàng mua nguyên liệu, như vậy quá thua lỗ..."

"À..." Từ Minh gật đầu, bắt đầu cùng mấy người trong {kênh đội ngũ} thương lượng xem nên học kỹ năng sinh hoạt gì, xem xét số người cùng sở thích của bọn họ, cuối cùng xác định: thợ may của Trương Bác Văn thì để Trương Bác Văn tiếp tục luyện đi; Tiện Nhất Thiên Hạ học chế tạo; Hành Mặc Chỉ Thủy học song hái, tức thảo dược học cùng đào quặng, hái được cũng không cần kỹ năng sinh hoạt, ngược lại trực tiếp bán cho cửa hàng; còn Từ Minh học chế dược; đến đây nào, anh zai học nấu nướng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net