Quên lãng tình yêu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lần đau vì tình khiến nó không còn cảm giác với tình yêu nữa.... Nó đã cố cho bản thân một cơ hội để yêu lạ lần nữai, nhưng sao trớ trêu với nó vậy?                Đúng! nó không phủ nhận câu nói  " Tình đầu là tình dễ tan vỡ"...và củng không phủ nhận rằng tình đầu đẹp như một bức tranh muôn sắc. Có lẽ, buồn nhiều hơn vui nhưng nó thực sự hạnh phúc với những gì nó trải qua với anh. Những tưởng, nó và anh sẽ bắt đầu một mốc mới hạnh phúc sau hai năm chia tay, nhưng...thêm một lần nữa, nó buồn vô cùng tận. chỉ mới hơn 1 tháng bắt đầu tình yêu bị vùi dập bấy lâu nay nó chỉ biết thốt lên một chữ " NHÓI". Hai năm kể từ khi chia tay anh, nó đã khép trái tim mình lại, không hề mở cửa đón nhận ai. nó luôn có một cảm giác vẫn yêu anh và cảm giác đó là sự thật.Ừ..nó vẫn và luôn còn yêu anh, nhưng lý trí nó không cho phép mình quay lại với anh, anh đã làm nó thất vọng quá nhiều..thời gian cứ trôi..1tháng...2 tháng..1 năm...2 năm...nó vẫn vậy, vẫn nhói khi nghỉ tới anh, nghỉ tới những lời van nài của anh khi chia tay và trong suốt thời gian sau khi chia tay. Thú nhận là nó muốn lắm, muốn quay lại với anh lắm nhưng cứ nghỉ tới những gì ngày xưa anh tổn thương nó, nó lại đanh thép hẳn. Một chút căm hờn quay lại trong con người nó khiến nó kiên quyết hơn..sẽ không bao giờ quay lại nếu quả đất vẫn sống!. Thế nhưng, nó là một đứa con gái như bao người con gái khác, củng có giây phút yếu mềm và nhẹ dạ...Đã cứng rắn 2 năm, đủ để nó quên đi..vậy mà, Nó đã động lòng anh thêm lần nữa.anh và nó ngượng ngùng bắt đầu lại một tình yêu sau bao năm chia tay, tình yêu của nó lại bắt đầu sôi sục. nó cứ tự nghỉ, có lẽ...bây giờ chính là lúc nó được sống hạnh phúc, khó khăn thử thách đã mang hai người đến bên nhau. nó nghỉ thầm trong đầu, anh chính là duyên số cuả nó... Chính xác là anh với nó rất rất hạnh phúc khi một lần nữa lại được yêu nhau. Tình yêu của anh và nó tuy hơi e dè nhưng rất ngọt ngào. Nó không được ở bên anh nhiều, nhưng nó lại thích được như vậy, vì chính ở bên nhau quá nhiều nên ngày xưa anh với nó đã xảy ra bao thứ chuyện và kết cục là chia tay. Nên bây giờ, tuy ở xa, nhưng nó thấy rất an toàn vầ hạnh phúc. Phải ! xa nhau mơi nhớ nhau nhiều..nó nhớ anh những khi không ngủ được, nhớ anh những khi nhìn lũ con trai đá banh, rất nhớ. và nó biết anh củng rất nhớ nó...Nhớ nhau nhiều mới biết tình yêu sâu đậm như thế nào... ................ Vỡ òa...nước mắt nó không thèm rơi một giọt! không giống ngày xưa khi chia tay anh, nước mắt của nó cứ chực trào mà không kìm nén được. nó đã khóc toán như một đứa con nít khi ở nhà một mình. Thế nhưng...giờ đây, không có đến một giọt nước mắt.. nó như người vô cảm. khuôn mặt nó không biểu lộ chút cảm xúc gì?! Nó chỉ nói với anh một câu vỏn vẹn... đừng bao giờ bước vào đời tôi thêm lần nữa, tạm biệt!!! ngoảnh mặt đi, bước trên con đường quen thuộc, nhưng nó cứ như bước vào một chốn xa lạ vậy...người quen chào nó mà nó như mù như điếc không hề nghe thấy điều gì ngoài con đường đang đi. Hẫng!!!! nó thất sự hụt hẫng vì cái tình yêu tưởng như đẹp đẽ ấy. Ước chi nó có thể khóc được..nhưng, nước mắt nó dường như đã cạn kiệt cách đây hai năm. Có ai biết tim nó đau lắm không, nhói buốt.... Nó chỉ muốn hét thật to vào mặt anh EM HẬN ANH ! Thế nhưng..nó không làm được, nó chỉ trách bản thân sao lại yêu anh, sao lại yêu anh đến hai lần.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net