Chương 5: Biểu tỷ xuất hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những việc sau đây hết sức quan trọng bởi vì đi sai một nước cờ sẽ phải ngã rất thê thảm , nàng muốn vào cung thăm hoàng nhi của mình thì chỉ còn cách liên hệ với biểu muội , muốn vào cung nàng phải thương lượng đối sách với biểu muội. Muội ấy thông minh , tài giỏi nàng tin tưởng nghe theo ý kiến của muội ấy nhất định không sai. Vì thế nàng viết một bức thư trao tận tay ám vệ thân cận , dặn dò hắn nhất định phải trao tận tay quốc sư đại nhân - Lục An Nhiên. 

Khi bức thư đã được đưa đến quốc sư phủ thì đã là chiều tối. Nàng nghĩ nếu đưa hai hài tử ra khỏi hoàng cung hoàng đế nhất định nghi ngờ , chỉ có thể đưa biểu tỷ vào cung lấy danh nghĩa là Lục An Nhiên nàng muốn thăm hai đứa cháu họ của mình. Vì thế ngày hôm sau mới có tin quốc sư đại nhân của chúng ta , một nhân vật truyền Kỳ muốn vào cung thăm hai vị hoàng tôn của mình. Các cung nhân nói chuyện sôi nổi , họ cảm thấy hai vị hoàng tử và công chúa đúng là có phúc khí mới được làm cháu của quốc sư đại nhân. Ngoài hâm mộ , họ còn ghen tị với nàng bởi nàng có những thứ mà họ có cố gắng cả đời cũng không có được. 

Tiểu hoàng tử nghe bọn họ bàn luận thì ít nhiều cũng nghe được tin hôm nay nàng sẽ đến thăm hắn , hắn lại lược bớt đi hôm nay là ngày nàng đến thăm hai huynh muội bọn hắn cho nên hôm nay hắn rất vui , trên khuôn mặt trẻ con nhìn rất là đáng yêu , đến cả nhìn thấy hoàng đế cũng không cảm thấy chán ghét như mọi ngày. 

Hôm nay hoàng đế cảm thấy đứa con trai này rất khác lạ nhưng người cũng không nghĩ nhiều chỉ nghĩ đứa trẻ nào cũng như vậy cả. Lúc vào cung , chính vì hai đứa trẻ ở trong tẩm cung của hoàng đế cho nên nàng đành phải mang theo biểu tỷ đến dưới danh nghĩa là người Lục gia vào thăm cháu. Nàng cũng đã dịch dung cho biểu tỷ thành một người khác , đảm bảo không ai có thể nghi ngờ vị này chính là hoàng hậu quá cố được. 

Đến ngự thư phòng trước tiên hành lễ với hoàng đế trước , hoàng đế thấy bên cạnh nàng là một nữ tử nên mới hỏi thì biết đó là người của Lục gia nên cũng không hỏi nữa , đành cho bọn họ lui đi :" Các ngươi đi thăm Minh Triết và Tư Ninh đi ". 

Các nàng mới hành lễ cáo lui :" Vâng , bệ hạ ". Quay về phía biểu tỷ lúc nhìn vào hoàng đế nàng thấy sắc mặt biểu tỷ có chút phức tạp , sau đó mới đi theo cung nữ thăm hoàng tôn , nàng biết biểu tỷ muốn biết tình hình của hai đứa trẻ cho nên bâng quơ hỏi :" Không biết tiểu hoàng tử và tiểu công chúa có hay khóc hay không ". 

Cung nữ cung kính trả lời nàng :" thưa quốc sư đại nhân , tiểu hoàng tử không khóc cũng không cười, còn tiểu công chúa thì rất hay cười , hai vị đều đặc biệt đáng yêu , nhưng hôm nay không biết làm sao tiểu hoàng tử lại rất hay cười , hai vị ấy cũng ăn uống đầy đủ ". 

Nàng đáp lại cung nữ :" đa tạ ". Cung nữ thấy vậy thì rất ngạc nhiên không ngờ quốc sư đại nhân lại đa tạ nàng mà giọng điệu lại không xa cách , cũng không khinh thường nàng là một cung nữ thấp kém nên đối với quốc sư như nàng càng thêm kính trọng. 

Đã đến tẩm thất của đế vương, Lục An Ninh không ngờ rằng Khang Dụ đế lại để hai đứa trẻ ở ngay trong tẩm thất của mình , còn Lục An Nhiên cũng không ngạc nhiên cho lắm , nàng nghĩ đó là đương nhiên , chẳng phải ngạc nhiên gì cả. 

Ánh mắt tiểu hoàng tử từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào Lục An Ninh , hắn thầm nghĩ cô cô lúc nào cũng đẹp cả và còn nữ tử đứng bên cạnh cô cô đó là ai a , tại sao trước giờ hắn chưa từng gặp. Lục An Nhiên cảm thấy kỳ lạ tại sao tiểu hài tử này cứ nhìn chằm chằm vào nàng và lâu lâu còn cười giống như là đã rất nhiều năm chưa gặp vậy. 

Nàng cẩn thận bế bé trai vào lòng , còn biểu tỷ thì bế bé gái trông tỷ ấy rất hạnh phúc còn có luyến tiếc nữa. Lần đầu tiên nàng cảm thấy trẻ con cũng rất đáng yêu , có lẽ là do huyết thống đi. Chơi được một lúc thì nàng hối thúc biểu tỷ :" Biểu tỷ chúng ta nên đi thôi ". 

Lục An Ninh vừa nhìn vào hai đứa trẻ vừa trả lời :" Được, đi thôi ".

Tiểu hoàng tử thấy vậy thì bắt đầu đen mặt lại , cô cô phải đi rồi , khi nào thì người mới tới thăm hắn đây , hắn không vui rồi đó nha. Đợi hắn lớn thêm chút nữa là có thể đi tìm cô cô để chơi không cần phải ở trong cung cấm này , nghĩ đến đây hắn cũng rất vui rồi. Trong khi hắn thất thần suy nghĩ thì bọn người quốc sư đã ra khỏi cung. Nàng an bài tỷ tỷ ở trong một đình viện để nghỉ ngơi , nàng cũng không muốn tỷ ấy phải đi nữa , vì nàng biết nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Từ đó về sau hoàng hậu tá túc ở trong quốc sư phủ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net