Chương 32 - "Lần thẩm tra" đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc nghe thấy tiếng khẩn cầu hư ảo trùng điệp, Klein đang ngồi bên trên xe ngựa bốn bánh, từ giáo đường St. Samuel trở về đường Backlund.

Một người phụ nữ... Không quá gấp gáp... Đối với điều này, hắn chỉ có thể đưa ra phán đoán sơ bộ, không thể lập tức đi lên phía trên sương xám hưởng ứng.

Quét mắt qua đèn đường khí gas xua tan bóng tối ngoài cửa số, Klein thu hồi ánh mắt, bưng chén trà sứ trắng viền vàng lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Richardson bên cạnh thấy thế, lấy hết can đám nói:

"Thưa ngài, tôi đã suy nghĩ kỹ, ngài nói rất đúng, tất cả mọi người đều từ không có kinh nghiệm, rất ít kinh nghiệm trưởng thành, cảm ơn ngài đã cho tôi một cơ hội trưởng thành như vậy."

Sau khi xác nhận GodopOz cùng nhóm người của hắn đã chết, anh rốt cuộc cũng không còn lo lắng, bắt đầu cân nhắc về sự nghiệp của mình.

Trong thời gian ngắn liên tục thay đổi chủ nhân đối với một người hầu mà nói, là một vết nhơ lớn, một khi từ chức ở chỗ Dwayne Dantes, Richardson tin rằng mình sẽ rất khó được tiếp tục làm hầu nam thân cận.

Điều này đối với anh mà nói, chính là tổn hại cực lớn.

Điều này không chỉ bởi vì lương hàng năm của hầu nam thân cận ít nhất cũng là 25 bảng, xa hơn nhiều so với các vị trí không phải quản lý khác, và tương đương hầu gái thân cận của nữ chủ nhân, mà còn vì hầu nam thân cận và hầu gái thân cận là người có cơ hội trở thành quản gia nhất trong số người hầu!

Bọn họ đi theo nam chủ nhân hoặc nữ chủ nhân, giúp họ xử lý việc vặt, làm loa của họ, làm trợ thủ của họ, có thể hiệu quả bồi dưỡng năng lực bản thân, nắm vững toàn diện các kỹ năng của quản gia, cũng nhờ vào đó trở thành người thân cận của chủ nhân, chỉ cần có cơ hội, liền có thể dễ dàng trở thành người quản lí trang viên, trợ thủ quản gia, phó quản gia, từng bước một thăng tiến làm quản gia.

Richardson thực sự khát vọng cuộc sống yên bình, nhưng điều này không có nghĩa anh nguyện ý luôn làm một tôi tớ, anh không hề nghi ngờ muốn dựa vào cố gắng của mình, kiếm được nhiều tiền lương hơn, đạt được vị trí cao hơn, mà một quản gia của một gia đình giàu có chính là mục tiêu cuối cùng của anh.

"Hiện tại hiểu rõ, không tính là quá muộn." Klein cười trả lời một tiếng, cho phép Richardson ở lại.

Trở lại số 160 đường Backlund, hắn một bên phân phó nữ quản gia Thanea để phòng bếp chuẩn bị một phần bữa ăn khuya lúc 11 giờ rưỡi cho mình, một bên lên tầng ba, cởi áo khoác ra, tiến vào phòng tắm.

Lúc này, trong bồn tắm đã có nước nóng ở nhiệt độ thích hợp do hầu gái đặt trước năm phút. Klein không vội ngâm tắm, đi lên phía trên sương xám, xem vừa rồi là ai đang cầu khẩn.

Ngài X... Nhà Lữ Hành... Hiệu suất của tiểu thư "Ma thuật sư" không thấp... Bất tri bất giác, cô cũng đã trưởng thành... Klein tự nói vài câu.

Sau khi cân nhắc kỹ, hắn cụ thể hiện ra "Thế giới" Gehrman Sparrow, để người giả này cầu khẩn ở trong sương xám:

"... Cho ta thời gian, địa điểm và nhiều thông tin hơn, chỉ có như vậy mới có thể hành động."

Ý tưởng Klein rất đơn giản, đó chính là năng lực "Nhà Lữ Hành" rất hữu ích, nhưng Dwayne Dantes rất khó rời khỏi đường Backlund hoặc ở trong phòng một thời gian dài, nếu như bên tiểu thư "Ma thuật sư" có thể cung cấp thông tin chi tiết và đáng tin cậy, thì một lần ám sát sẽ không có ảnh hưởng gì, nhưng nếu để "Thế giới" từ bên ngoài từng chút một thu thập tin tức, vậy khẳng định là không thể làm được, sẽ ảnh hưởng đến chuyện quan trọng hơn của bản thân.

Rất nhanh, "Ma thuật sư" Fors đã đưa ra câu trả lời:

"... Tôi sẽ thu thập càng nhanh càng tốt.."

Bởi vì tụ hội của ngài X còn chưa xác định lần sau là khi nào, ở nơi nào, cho nên, cô chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Quyết định xong chuyện này, Klein trở lại thế giới thực, cởi sạch đồ, nằm vào bồn tắm. Được dòng nước ấm áp bao bọc, hắn thoải mái híp mắt lại, cảm thấy thân thể cùng linh tính mệt mỏi từng chút một được gột rửa.

Khoảng thời gian này hắn đã đến giáo đường St. Samuel đi nghe Giám mục Alectra giảng giải « Đêm Tận Thế » vài lần, nắm giữ được hình dạng và đặc điểm hai người trông coi nội bộ, chẳng qua, còn chưa xuất hiện lặp lại, hắn vẫn không thể xác định quy luật thay phiên của những người trông coi.

Klein mở mắt, nhìn lên hơi nước mờ trên đầu, ở trong lòng thở dài một câu:

"Lần thẩm tra thứ nhất hẳn là sắp đến rồi..."

Một người thường xuyên đến nội bộ khu vực giáo đường St. Samuel, rất có thể sẽ bị "Kẻ gác đêm" thẩm tra, mà dưới tình huống lai lịch của hắn vẫn chưa rõ ràng, chuyện tương tự gần như chắc chắn sẽ xảy ra.

Nếu như không thẩm tra, đối với Kẻ gác đêm mà nói, chính là một sự cố nghiêm trọng thất trách.. . Klein thong thả thở ra.

...

Dưới lòng đất giáo đường St. Samuel, Leonard chậm rãi đi ra khỏi một căn phòng yên tĩnh đến nỗi không có tiếng động.

Con ngươi xanh biếc của hắn lúc này giống như bị nhiễm nước quái dị màu đen, có vô số bong bỏng và gợn sóng hư ảo xuất hiện rồi biến mất.

"Không tệ, nhanh như vậy đã trở thành 'An hồn sư', gần bắt kịp tôi rồi." Đứng ở trên hành lang, Daly Simone như trêu chọc như tự giễu mà chúc mừng.

Cô vẫn mặc áo choàng đen có mũ trùm, thoa má hồng cùng kẻ mắt màu lam, có một loại vẻ đẹp yêu dị.

Lúc Leonard nhìn thấy người phụ nữ quen thuộc này, chỉ cảm thấy khí chất đối phương càng trở lên lạnh lùng, quanh người dường như cất giấu vô số u ảnh không thể đếm được, từng tầng từng tầng, sâu thắm mà lạnh buốt.

"Rất rõ ràng, tôi còn cách cô một đoạn đường rất dài, với tình trạng của cô, hẳn là có thể tấn thăng 'Người giữ cửa' rồi chứ?" Leonard ở trước mặt Daly không quá tùy ý, nói chuyện tương đối nhiêm túc, bởi vì nếu như nói đùa, người cuối cùng đỏ mặt lúng túng khẳng định là hần, mà không phải quý cô này.

"Người giữ cửa" là danh sách 5 đường tắt "Tử thần".

"Hai tháng trước đã có thể." Daly không giấu diếm nói, biểu cảm có chút vặn vẹo.

Leonard hiểu đại khái là do nguyên nhân gì, khẽ gật đầu nói:

"Chưa tích lũy đủ công lao ?"

Daly lập tức bĩu môi nói:

"Đúng.

"Điều này giống như đã lên giường, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, lại phát hiện trong nhà không có áo mưa, mà bên ngoài lại là ban đêm, cửa hàng xung quanh khu phố đều đã đóng cửa!"

Ví von kỳ diệu... Leonard không biết phải đáp lại thế nào, chỉ có thể cười cười nói:

"Cô có thể chủ động tiếp nhận một số chuyện."

Không cho Daly cơ hội nói chuyện, hắn chỉ vào đầu kia của hành lang:

"Đội trưởng Soest vẫn đang chờ tôi báo cáo tình hình tấn thăng."

Daly không nói gì, đưa mắt nhìn hắn rời đi.

Đợi đến khi bóng lưng hần biến mất tại góc rẽ, biểu cảm quý cô này mới hoảng hốt một chút, thấp giọng lẩm bẩm:

"Đội trưởng Soest..."

Trong phòng nơi thuộc tiểu đội găng tay đỏ của Leonard tạm trú, Soest vừa trở thành "Linh vu" không lâu, nhìn thấy cấp dưới có tác phong tản mạn này đi vào, tiện tay liền ném phần văn kiện qua:

"Rất tốt, cậu đã được tấn thăng. Chúc mừng cậu sau, trước tiên hãy làm một lần thẩm tra mục tiêu trong mộng."

Lúc này đã đêm khuya, nhưng đối với những "Kẻ gác đêm" chủ yếu là "Kẻ không ngủ" mà nói, không có sự khác biệt quá nhiều so với ban ngày, ngược lại bản thân còn mạnh mẽ hơn.

"Đây không phải nhiệm vụ của 'Kẻ gác đêm' ở đây sao?" Leonard tiếp được văn kiện, thuận miệng hỏi.

"Bọn họ gần nhất có không ít chuyện, nhân lực không đủ, mời chúng ta giúp đỡ một chút.” Soest không quá quan tâm giải thích.

Leonard không hỏi nhiều, lập tức cúi đầu xuống, lật xem văn kiện.

Điều đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt hẳn là một bức ảnh, mà bên trên là người đàn ông trung niên khiến hắn cực kì ấn tượng sâu sắc!

"Dwayne Dantes..." Đồng tử Leonard chợt co lại.

Hản biết người đàn ông này, đối phương rõ ràng là quái vật bất tử sống sót từ kỷ thứ tư, ít nhất thuộc về cấp độ Thánh giả này, thậm chí là mạnh hơn!

Hơn nữa hắn còn biết bí mật của mình, biết thân phận lão già... Leonard theo bản năng nâng tay xoa xoa huyệt Thái Dương:

"Đội trưởng soest, tôi vừa tấn thăng, linh tính bây giờ còn có chỗ khó kiểm soát."

"Vậy à..." Soest lúc này mới phát hiện bản thân có vẻ đã phạm sai lầm, vội vàng quay đầu nói với một người đeo găng tay đỏ khác:

"Albert, cậu đến đây."

Người được gọi là Albert là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, làn da có chút tái nhợt, thân hình không quá cường tráng.

Leonard nhẹ nhàng thở ra, đem văn kiện trong tay giao cho đối phương.

Đúng lúc này, nội tâm của hắn đột nhiên cảm thấy lo lắng: Albert tiến vào giấc mơ của sinh vật bất tử kia liệu có bị ảnh hưởng xấu không?

Lúc này, hắn có chút hối hận, nghĩ rằng mình nên tự đi làm chuyện này, ít nhất hắn hiểu rõ mức độ nguy hiểm, cùng từng quen biết đối phương, không đến mức mạo phạm.

Dwayne Dantes hắn là sẽ không làm gì Albert... Nếu như hắn có phản ứng quá khích, khiến Albert xuất hiện dị thường, thì vấn đề của hắn sẽ ngay lập tức bại lộ trước mắt chúng ta, mà lấy thực lực cùng tình trạng giáo hội ở Backlund, hắn căn bản không thể sống sót rời khỏi thủ đô lớn này.

Leonard nhanh chóng bình tĩnh lại, tin tưởng Dwayne Dantes sẽ dùng phương thức nhẹ nhàng hơn để tránh thẩm tra trong mộng.

Hắn kéo ghế, ngồi bên cạnh Albert, nhìn như không để ý đọc báo chí, kì thực lại luôn chú ý đến đối phương, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

...

Số 160 đường Backlund, bên trong phòng ngủ chính. Trong mộng cảnh Klein bỗng nhiên thanh tỉnh, biết rằng có "Người lạ" đến.

"Kẻ gác đêm" thẩm tra? Hắn một bên nói thầm, một bên quan sát bốn phía, phát hiện bản thân đang ở trong căn phòng nửa mở.

Tiếp theo, hắn nghe thấy tiếng đập cửa đùng đùng đùng.

"Vào đi..." Klein cố gắng để cho giọng mình giống như đang nói mớ.

Tay nắm chuyển động, cửa phòng mở ra, một người đàn ông tóc vàng mặc áo khoác màu đen, có thân hình tương đối gầy yếu đi vào, chính là Albert găng tay đỏ.

"Cảnh sát trưởng của sở cảnh sát Backlund." Albert tùy ý lấy ra giấy chứng nhận, ngồi xuống đối diện Klein.

"Có chuyện gì không, cảnh sát?" Klein tiến vào trạng thái.

Hần biết dưới ảnh hưởng năng lực "Ác mộng", mình lúc này nên biểu hiện bình thường một chút Albert cụ thể hiện ra một chồng giấy, giọng nói thì thầm trầm thấp:

"Dwayne Dantes, nam, người Vịnh Desi..." Hắn thuật lại một lần thông tin trước mắt mình thu thập được, cuối cùng hỏi:

"Phần tài liệu này có đúng không?"

"Có một phần là thật, một phần là giả." Klein trong mộng "Thành thật" trả lời.

Phần thật đại khái cũng chỉ có hai điểm "Giới tính nam" và "Không có bạn gái" mà thôi...  Đồng thời, hắn tự giễu một câu ở trong lòng.

Albert rất nhanh thấy có tiến triển, trong lòng hơi vui, nghiêm mặt nói:

"Phần nào là giả?"

Klein đã chuẩn bị sẵn sàng cho điều này, ra vẻ nhớ lại nói:

"Tài sản của tôi không phải đến từ tài nguyên khoáng sản, mà là bắt nguồn từ mạo hiểm ở Nam đại lục."

Hắn kết hợp tình hình Tây Balam mà Anderson miêu tả, sáng tạo ra câu chuyện về cách một người dân thường có thể đạt được sự giàu có dựa vào tài ăn nói, trí thông minh, kinh nghiệm, và sự táo bạo ở trong một khu vực thường xuyên xảy ra xung đột giữa Ruen và Entis.

Câu chuyện này không tính là chi tiết, chỉ là một dàn ý, mục đích chủ yếu chính là để những Kẻ gác đêm tin tưởng Dwayne Dantes là người bình thường có tinh thần mạo hiểm, mà không phải người phi phàm - cùng với loại tin đồn làm giàu, ở Ruen có rất nhiều, cũng không hiếm thấy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net