Chương 37 - Hiến tế chính mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10 giờ tối, Backlund lại tí ta tí tách đổ mưa, hơi nước mỏng manh khiến ánh sáng đèn đường khí gas sinh ra một loại vẻ đẹp mông lung.

Trợ thủ của Isengard Stanton, Bowen kiểm tra tầng dưới một vòng, đi đến bên cạnh cửa sổ lồi, chuẩn bị đóng cánh cửa sổ cuối cùng lại.

Đúng lúc này, một bóng đen nhảy vào, vững vàng đáp xuống trên phần tường lồi ra.

Nó thực sự là một con mèo hoang lông ngắn màu lam!

Bowen thấy đòi mất vàng to tròn của đối phương đang nhìn về phía mình, không nhịn được cười nhẹ một tiếng:

"Nơi này không có đồ ăn."

Bởi vì công việc thám tử dễ có xu hướng bị trả thù, mà bản thân lại có nhiều bí mật cần giấu diếm, cho nên, đầu bếp và người hầu trong nhà Isengard Stanton đều là người làm thêm giờ, mỗi ngày chỉ đến vào một số giờ cố định, sẽ không chuẩn bị quá nhiều đồ ăn trong một lần, điều này khiến họ rất khó có thức ăn thừa sau bữa tối.

Con mèo lông ngắn màu lam kia há miệng ra, nhưng không phát ra tiếng kêu meow, mà lại nói chuyện giống như người:

"Tôi là Sherlock Moriarty, tôi muốn gặp ngài Isengard Stanton.

"..." Mặc dù Bowen là người phi phàm được Giáo hội Thần Tri Thức và Trí Tuệ bồi dưỡng ra, nhưng danh sách bản thân không quá cao, kiến thức cũng không quá nhiều, đây là lần đầu tiên gặp mèo biết nói, trong thời gian ngắn khó tránh khỏi sự chấn kinh cùng thất thần.

Qua mấy giây, hần mới khôi phục lại sự tỉnh táo, nhớ lại lời con mèo lam lông ngắn nói: Nó nói... Nó nói nó là Sherlock Moriarty?

Vị thám tử này thức sự không đơn giản!

Anh ấy vậy mà có thể biến thành một con mèo, không, khống chế một con mèo!

Loại năng lực này thật sự là vừa quỷ dị vừa đáng sợ!

Bowen nhanh chóng bình tĩnh trở lại, không trực tiếp trả lời con mèo lam lông ngắn kia, đưa tay đóng cửa sổ thủy tinh lại.

Làm xong tất cả, hắn mới đè thấp giọng nói:

"Đi theo tôi."

Con mèo lam lông ngắn kia lập tức nhảy xuống phía sau cửa sổ lồi, cái đuôi vểnh lên, bước đi nhanh nhẹn theo sau Bowen, một đường theo hẳn lên tầng hai, nhìn hắn gõ cửa phòng ngủ Isengard Stanton.

"Có chuyện gì không?" Isengard mặc bộ đồ ngủ sọc nhẹ mở cửa hỏi. Ông đang thưởng thức thuốc lá trước khi ngủ.

Bowen cẩn thận chỉ vào con mèo lam lông ngắn ngồi xốm ở bên cạnh nói:

"Ngài Sherlock Moriarty tìm ngài."

Isengard với khuôn mặt gầy gò và mái tóc trắng hai bên, khẽ nhíu lông mày lại, cúi đầu nhìn thoáng qua, lùi về phía sau hai bước, mặc cho con mèo lam lông ngắn kia nghênh ngang đi vào phòng ngủ của ông.

"Ngươi trở về phòng ngủ, ngày mai đúng giờ thức dậy, chúng ta còn có một vụ án đang chờ điều tra. Isengard phân phó Bowen giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Đợi đến khi trợ thủ rời đi, ông đóng cửa phòng lại, quay đầu nhìn về phía con mèo lam lông ngắn đang ngồi xổm ở bên cạnh ghế bành, cười khẽ một tiếng:

"Tôi không ngờ anh còn có loại năng lực phi phàm này, đang lo lắng anh sẽ trực tiếp đến."

"Tôi chú ý tới dấu chấm than kia." Con mèo lam lông ngắn tươi cười nói. Không thể không nói, loại biểu cảm này xuất hiện trên mặt một con mèo thật sự không hài hòa, sẽ khiến người thấy có loại cảm giác lạnh sống lưng tóc gáy dựng đứng.

Isengard đối với điều này lại không có phản ứng bất thường, hút một hơi từ tẩu thuốc, ngồi xuống ghế bành, chậm rãi hưởng thụ phun khói, mỉm cười nói:

"Tôi tin vào trí thông minh của anh."

"Cảm ơn lời khen của ngài." Con mèo lam lông ngắn lễ phép duỗi móng vuốt ra, cúi chào.

Isengard nhìn nó chăm chú, vừa vuốt ve tẩu hút thuốc, vừa mỉm cười nói: "Anh cũng đã hiểu chuyện gì đã xảy ra.

"Mặc dù đám người kia không dám giám sát quá nghiêm ngặt, sợ bị tôi phát hiện, nói cho giáo hội Đêm Tối và giáo hội Hơi Nước, ha ha, bọn họ một khi bị phơi bày, cũng sẽ gặp phiền phức không nhỏ, nhưng tôi tin tưởng, trong số bọn họ khẳng định có Bán Thần, đây vừa là suy luận, cũng là một kết luận mà một số phản hồi nói cho tôi, dù sao tôi đã sống ở con đường này rất nhiều năm.

"Cho nên, con người và động vật vào nhà của tôi sẽ không bị ngăn cản, điểm này, anh đã nghĩ đến, nhưng khi rời đi, chắc chắn sẽ bị bám đuôi theo dõi, anh có biện pháp gì để thoát khỏi họ không?"

Ừm... Số lượng khoản tiền kia cũng không ít, mang chúng đi ra sẽ rất nổi bật.

"Để tôi suy nghĩ một chút, anh sẽ liên lạc với tôi để tôi chuyển tiền vào một tài khoản ngân hàng chỉ định, sau đó anh lại tìm thêm vài người, ở các nơi khác nhau bên ngoài Backlund, từng nhóm đồng thời rút tiền ra?"

Nói đến đây, Isengard tự giễu cười nói:

"Đây là biện pháp tốt nhất mà tôi có thể nghĩ tới, nhưng thao tác sẽ rất phiền toái."

Con mèo lam lông ngắn không trả lời trực tiếp, trầm thấp cười nói:

"Tôi chỉ cần ngài cho tôi mượn một căn phòng không người cùng 3 ngọn nến."

"Không vấn đề gì." Isengard Stanton không hỏi thêm, quay sang nói, "Giá của lần chuyển nhượng cổ phần này là 12.000 bảng, người mua là con gái Bả tước Hall, Audrey, ừm, thuê luật sư và đội kế toán, đăng quảng cáo tổng cộng tốn 600 bảng, mặt khác, giao nộp 0. 5% thuế tem và 20% thuế thu nhập loại D, còn thừa 8940 bảng."

Thuế loại D là chỉ thuế thu nhập thương nghiệp, tài chính và ngành nghề thuế chuyên môn.

Còn phải nộp thuế nữa. Một chút đã mất hơn 2000 bảng... Biểu cảm con mèo lam lông ngắn tức thì có chút dai ra.

Trước đây Klein là Kẻ gác đêm, tiền lương không cần đóng thuế thu nhập cá nhân, sau này là thám tử tư, thu nhập khó kiểm soát, cho nên chưa từng chủ động báo thuế, lại sau này, hắn trở thành nhà thám hiểm, bởi vì nhắm vào tiền thưởng đối phó hải tặc có ưu đãi, không cần nộp thuế, cũng không có ý thức về vấn đề này, cho nên, dù lần trước Isengard Stanton có đề cập đến vấn đề khoản thuế, hắn cũng không để trong lòng, cảm thấy sẽ không tốn bao nhiêu, kết quả, hiện thực hung hăng đập cho hắn một gậy.

Về việc tại sao giao dịch cổ phần lần trước không phải nộp thuế, là bởi vì chính phủ Ruen khuyến khích đầu tư ban đầu vào phát minh sáng tạo, có sự miễn giảm tương ứng.

Sau khoảng thời gian yên lặng ngắn ngủi, chòm râu con mèo lam lông ngân động hai lần nói:

"Được rồi, ngài đưa tiền mặt cho tôi, ừm, chuyển chúng đến căn phòng trống kia. Những khoản tiền mặt kia không có vấn đề gì chứ?"

"Tôi đã kiểm tra, họ sẽ không làm những thủ đoạn nhỏ ở phương diện này, đó là xúc phạm trí thông minh của tôi." Isengard cầm tẩu thuốc đứng lên nói, "Sau đó nhớ phải bù cho tôi một phần bản xác nhận giao dịch đã ký, gửi qua đường bưu điện."

"Nó đang trên đường đến rồi." Con mèo lam lông ngắn đã sớm chuẩn bị trả lời.

Isengard ngay sau đó đi về phía két sắt trong phòng ngủ chính, dùng mật mã và chìa khoá mở nó ra, sau đó rút ra từng xấp tiền mặt, nhét chúng vào các túi công văn khác nhau.

Tiếp đến, ông cầm theo mấy túi công văn này, rời khỏi phòng ngủ chính, đi vào phòng cho khách ở phía đối diện.

"Anh đếm xem." Isengard vừa đặt những túi công văn chứa đầy tiền xuống, vừa nói với con mèo lam lòng ngân đi theo.

"Tôi tin tưởng ngài." Con mèo lam lông ngắn sau khi nhìn mấy lần nói.

Isengard nhẹ gật đầu, chỉ vào tủ nói:

"Bên trong có nến."

Nói xong, ông lui ra đến cửa, giữ chặt tay nắm, mỉm cười nói:

"Thật sự rất hiếu kì anh sẽ rời đi như thế nào... Tôi nghĩ nhất định sẽ là một 'Ma thuật' thú vị."

Răng rắc một tiếng, Isengard Stanton khép cửa phòng lại, khiến phòng cho khách một lần nữa trở nên yên lặng và lạnh lẽo.

Bên cạnh con mèo lam lông ngắn nhanh chóng hiện lên một thân ảnh mặc áo khoác đỏ sậm mang mũ tam giác cũ, chính là con rối của Klein, "Oan hồn" Senor.

Hắn lấy ngọn nến ra, nhanh chóng bố trí một tế đàn đơn giản, lược bỏ tất cả các khâu tiền đề, trực tiếp dùng tiếng Tinh Linh trầm thấp thì thầm:

"Người thủ hộ của quần đảo Rorsted,

Kẻ cai trị sinh vật dưới đáy biển,

Người khống chế sóng thần và gió bão,

Kalvetua vĩ đại."

"Tôi tớ trung thành của ngài khẩn cầu ngài chú ý;

Khẩn cầu ngài nhận lấy vật kính dâng;

Khẩn cầu ngài mở ra cánh cửa quốc độ."

Tiếng gió bên trong bức tường linh tính bỗng nhiên trở nên kịch liệt, Senor nhanh chóng dùng móng tay rạch làn da trên mu bàn tay, vung ra từng giọt máu.

Là "Oan hồn" danh sách 5, mỗi một bộ phận trên người hần đều ngang với vật liệu giàu linh tính! Cuồng phong hút lấy máu, rót vào ngọn nến tượng trưng cho "Hải Thần" Kalvetua, để nó căng phồng lên, hóa thành một cánh cửa hư ảo tràn đầy ký hiệu tượng trưng và tiêu thức ma pháp.

Qua tầm mười giây, cánh cổng kia mới phát ra thanh âm kèn kẹt nặng nề, chậm rãi từng chút mở rộng.

Senor ngay lập tức nhấc từng túi công văn chứa tiền lên, ném vào trong cánh cửa lớn hư ảo.

Đợi đến khi không còn gì nữa, một xu vàng trong cơ thể hắn bay ra, rơi lên trên tế đài.

Thân ảnh "Oan hồn" cũng theo đó biến mất, chui vào phần xu vàng bóng loáng.

Xu vàng lắc la lắc lư bay lên, theo những túi công văn phía trước, đi vào cánh cửa hiến tế hư ảo.

Trong im lặng, cánh cửa thần bí kia khép lại, ba ngọn nến đều trở lại bình thường. Lúc này, con mèo lam lông ngân kia mới dường như tìm về bản thân, mờ mịt nhìn trái nhìn phải, phát ra âm thanh meow.

Sau một lúc, Isengard mở cửa đi vào, phát hiện toàn bộ túi công văn chứa tiền mặt đều biến mất, chỉ còn lại ba ngọn nến lẳng lặng cháy, chỉ còn lại con mèo lam lông ngắn đang cong lưng cảnh giác.

Ông nhìn thật sâu vào cảnh tượng này, ở ngã ba cuối đường phố, một chiếc xe ngựa cho thuê không nhanh không chậm chạy tới.

...

Cùng một đêm, bên trong một dãy nhà ở quận Cherwood

Xio đội mưa phùn, về tới nhà, vừa dùng khăn lông lau tóc, vừa nói với Fors:

"Thư của cậu đã được gửi rồi."

Fors "Ừm" một tiếng, âm thầm đoán mò thầy sẽ trả lời như nào.

Lúc này, Xio để khăn lông xuống, thuận miệng nói:

"Thông tin tụ hội của ngài X đã được truyền tới, vẫn là chỗ cũ, vào tối thứ sáu."

Rất tốt, có thể nói cho ngài "Thế giới"! Cũng không biết cần trả bao nhiêu thù lao... Fors nghe thấy mắt sáng lên.

Cô còn chưa kịp mở miệng hỏi thăm chi tiết, Xio đã tự mình nói thêm:

"Ngài X còn đưa ra một nhiệm vụ mà thù lao nghe nói rất hậu hĩnh, ừm, nói cho hắn biết người có vận khí không bình thường mà chúng ta biết."

"Người có vận khí không bình thường?" Fors nghi hoặc nói nhỏ, "Vị này hẳn là đầu óc có vấn đề đi?

Ai lại tiết lộ tình hình xung quanh mình trong một buổi tụ hội như thế? Điều này rất dễ bị người khác phát hiện ra danh tính thật."

"Ai biết được? Có lẽ thật sự là một tên điên.” Xio không biết ai có vận khí không bình thường, cho nên không quá để tâm trả lời.

Fors cẩn thận suy nghĩ một lúc, vẫn không hiểu rõ mục đích thật sự của nhiệm vụ này, chỉ có thể ném nó ra sau đầu, chuẩn bị chờ Xio đi tắm, hướng ngài "Kẻ Khờ" cầu nguyện, đem tin tức tương ứng chuyển cho "Thế giới" Gehrman Sparrow.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net