Chương 48 - Rút ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Walter lên tầng, gập ba ngón tay, gõ cửa phòng ngủ chính.

"Ai?" Giọng nói Dwayne Dantes có chút suy yếu cùng khàn khàn truyền ra.

Walter vặn tay nắm, đẩy cửa phòng ra một cái khẽ:

"Thưa ngài, giám mục Alectra đến thăm ngài.

"Ngài muốn gặp ông ấy ở sảnh tiếp khách hoặc phòng khách, hay là trực tiếp mời ông ấy đến phòng ngủ?"

Bình thường mà nói, khách tới thăm không được cho phép đi vào phòng ngủ của chủ nhà, đây là hành vi thiếu lịch sự, nhưng thăm bệnh là ngoại lệ.

Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, Dwayne Dantes trả lời:

"Mời ông ấy đến phòng ngủ đi."

"Vâng, thưa ngài." Walter một bên ra hiệu Richardson đi thúc giục hầu gái chuẩn bị trà, một bên đi xuống tầng, dẫn giám mục Alectra Giáo hội Đêm Tối lên tầng.

Không lâu sau, Alectra đã vào phòng ngủ, nhìn thấy Dwayne Dantes nằm tựa trên giường, có chút tiều tụy.

"Richardson, lấy cho giám mục một cái ghế." Dwayne Dantes sắc mặt hơi tái nhợt cười nói.

Richardson đã chuẩn bị sẵn, ngay lập tức mang một chiếc ghế lưng cao đến khoảng cách gần chỗ giường nằm.

Alectra tiến lên vài bước, quan sát gương mặt người đàn ông giàu có mới, ân cần hỏi:

"Dwayne, cảm thấy thế nào, có mời bác sĩ nội khoa đến chưa?"

Lình cảm của ông không bị kích thích, cho nên không có thử gì khác, đây chỉ là hành vi thăm bệnh bình thường bày tỏ sự quan tâm đối với tín đồ thành kính.

Dwayne Dantes ho nhẹ hai tiếng, nở nụ cười nói: "Kỳ thật đã sắp khỏi rồi, tôi nghĩ ngày mai, hoặc là ngày mốt, đã có thể tiếp tục đi đến giáo đường, nghe ngài giảng đạo."

"Như vậy thì tốt, tôi còn đang nghĩ không biết có nên giúp ông cầu nguyện tới nữ thần phủ hộ không." Alectra cười một tiếng, lùi sang bên cạnh một bước, ngồi xuống chiếc ghế Richardson mang đến.

Lúc này, Dwayne Dantes nhìn ngài giám mục, ha ha cười nói:

"Thực ra tôi luôn có một thắc mắc, liệu nhân viên thần chức giáo hội Nữ Thần có thể kết hôn không?"

Alectra chỉ còn thiếu hai tuổi nữa là tròn bốn mươi thở dài cười nói:

"Thật ra vấn đề này cũng đã làm chúng tôi bối rối trong thời gian dài.

"Trong nhiều cuộc họp về thần học ở thời cổ đại, các giám mục lớn đã từng tranh cãi vã kịch liệt về điều này.

"Một bên cho rằng người phục vụ nữ thần nhất định phải giữ gìn sự thánh khiết, bất luận nam nữ, nếu không sẽ là sự xúc phạm đối với thần, một bên tìm thấy lời nói của thần từ sách cổ như « Đêm Tận Thế », tin tưởng nữ thần đang khích lệ hôn nhân, khuyến khích sự giao tiếp bình đẳng mà bình thường giữa hai giới, nhân viên thần chức nên trở thành tấm gương, chứ không phải ngoại lệ, đây mới là sự tôn trọng lớn nhất đối với nữ thần.

"Đến thời hiện đại, vấn đề này cơ bản đã bị gác lại, giáo hội vừa không cấm đoán, cũng không cổ vũ, yêu cầu duy nhất là, nhân viên thần chức sau khi kết hôn, không được để gia đình ở trong giáo đường."

Dwayne Dantes nghe vậy chậm rãi gật đầu, khóe miệng hơi vểnh nói:

"Giám mục, ông có vợ không?"

Khuôn mặt gầy gò, tướng mạo không tính là dễ nhìn, lại khiến cho người cảm thấy thuận mắt dễ chịu, Giám mục Alectra thở dài, khó giấu được nụ cười nói:

"Hai năm trước, ta đã bước vào hôn nhân dưới sự chứng kiến của nữ thần, năm nay vừa có một đứa con.

"Tôi vốn là nghĩ từ đầu tới cuối sẽ duy trì độc thân để phục vụ nữ thần, kết quả..."

Nói đến đây, ông tự giều cười, lắc đầu.

Không đợi Dwayne Dantes đi sâu vào cái đề tài này, Giám mục Alectra hỏi ngược lại:

"Ông có vẻ như cũng là người độc thân, đang cân nhắc vấn đề hôn nhân à?"

Ông dường như mặc định rằng Dwayne Dantes có ý định như vậy, trực tiếp coi câu trả lời cho câu hỏi trên là chắc chắn, rồi hỏi tiếp:

"Ông thích phụ nhữ như thế nào? Có lẽ tôi có thể giới thiệu giúp ông một người phù hợp." "

Dwayne Dantes lại ho nhẹ một tiếng, cười nói:

"Trước đây để tích lũy tài sản, tôi luôn chọn mạo hiểm, nên không muốn kết hôn, sợ sẽ liên lụy đến đối phương, haha, kiểu mà tôi yêu thích rất nhiều, cũng không kén chọn.

"Phụ nữ lớn tuổi hơn tôi một chút, có thể cho tôi sự ấm áp, làm cho tôi yên tâm, tôi thích..."

Hắn còn chưa dứt lời, biểu cảm hầu nam thân cận Richardson ở bên cạnh đột nhiên sửng sốt, chợt quay đầu nhìn về phía bên cạnh, không được tự nhiên cúi đầu xuống, khuôn mặt có loại cảm giác đau rát kỳ lạ.

Dwayne Dantes như không hề hay biết, tiếp tục nói:

"Phụ nữ trẻ hơn tôi rất nhiều, ngây thơ, hoạt bát, khiến người ta nhìn thấy cô ấy giống như nhìn thấy bình minh, không tự ý thức mà tràn đầy sức sống, tôi cũng thích..."

Nụ cười trên mặt giám mục Alectra bỗng nhiên đông cứng, ông giơ tay lên, nắm thành quyền, chống đỡ miệng, ho khan hai tiếng.

Dwayne Dantes không dừng lại, lắc đầu, thở dài cười nói:

"Đã từng có một tình yêu hoặc hôn nhân, bởi vì thân phận địa vị khiến người ta không dám đến gần, chỉ có thể nhìn cô ấy từ xa, tôi cũng thích, họ đầy quyến rũ, mỗi hành động đều làm người ta say mê, khó kiềm chế, luôn mơ tới..."

Thân thể quản gia Walter đứng gần đó đột nhiên run lên một chút, dường như vừa trải qua một giấc mơ không muốn tỉnh nhưng lại cực kỳ chống đối, khó phân biệt rõ là tốt hay xấu. Dwayne Dantes còn muốn kế tiếp, nhưng sau khi mở miệng ra, lại không phát ra âm thanh nào.

Hần chợt cười nhẹ một tiếng nói: "Điều này hoàn toàn bình thường, con người bị hạn chế bởi cơ thể, dưới ảnh hưởng của các giác quan, luôn có một số ý tưởng không bình thường, chỉ cần có thể kiềm chế chúng, làm việc theo ý chí của bản thân, và không cảm thấy khổ sở, thì vẫn là người chồng tốt, người cha tốt, người đàn ông tốt."

"Rất có đạo lý, khi chúng ta tức giận, luôn có những ý tưởng không hợp lý, nhưng rất ít người biến chúng thành hiện thực." Giám mục Alectra khéo léo chuyển chủ đề, quản gia Walter cùng hầu nam thân cận Richardson lần lượt tỏ ra suy nghĩ.

Giám mục không ở lại quá lâu, sau khi uống vài ngụm hồng trà Marquis do hầu gái mang tới, liền đứng dậy tạm biệt, rời khỏi nhà Dwayne Dantes.

Trong phòng nhanh chóng trở nên yên tĩnh, cửa số ban công lặng lẽ không một tiếng động bị mở ra, Klein biến trở về hình dáng Dwayne Dantes nhẹ nhàng nhảy vào.

May mắn mình trở về kịp thời, nếu để cho "Ma kính" Arrodes tiếp tục trò chuyện như vậy, Giám mục Alectra liền không muốn công nhận mình là tín đồ thành kính nữa...

Nói không chừng buổi sáng ngày mai còn có thể phát hiện Walter cùng Richardson tự treo cổ ngay trong phòng chính mình, mà toàn bộ khu phố đều lưu truyền rằng Dwayne Dantes là một kẻ dâm dục...

Klein nhìn vào ma kính giả Dwayne trên giường, vô thanh thở dài.

Nửa đoạn sau của câu nói vừa rồi, đều là hắn tự mình đặt ra câu trả lời, để Arrodes đọc theo.

Đương nhiên, đây là phỏng đoán xấu nhất của hắn, hắn tin rằng Arrodes sẽ không khiến chuyện phát triển đến mức đó.

"Chào mừng ngài trở về, chủ nhân vĩ đại của tôi." Dwayne Dantes trên giường cúi đầu chào mừng, "Người hầu trung thành khiêm tốn Arrodes của ngài làm được, làm được tốt không ?"

Nghe thấy ma kính lắp bắp hỏi, Klein lại thở dài nói:

"Cũng được, ngụy trang khá tốt.

"Nhưng khi nói chuyện, cố gắng không kích thích người khác."

"Tôi, tôi sẽ chú ý!" Hình ảnh Dwayne Dantes giả nhanh chóng biến mất, trên gối hiện ra một mặt gương không lớn.

Trên gương, ánh sáng trắng bạc chợt vụt ra, ngọ nguậy ngưng tụ thành từng từ đơn:

"Cám ơn sự khẳng định của ngài, tôi sẽ luôn đi theo bước chân của ngài, chờ mong cơ hội vì ngài mà cống hiến lần nữa.

Sau một hình vẽ biểu cảm gặp lại đơn giản, mặt kính khôi phục bình thường.

Klein tiến lại gần, đem gương cất kỹ, sau đó đi vào trong phòng tắm của phòng ngủ chính, đi ngược bốn bước, lên phía trên sương xám.

Hắn muốn trước khi linh thể ngài X hoàn toàn tan rã, hoàn thành chăn thả.

...

Bên trong thế giới sách, trên ngọn núi phủ tuyết, trong một hang động.

Klein nhìn thi thể ngài X trên đất, cẩn thận phân biệt đầu đối phương hợp lại từ mảnh vỡ, và so sánh với hình ảnh mục tiêu do "Ma thuật sư" tiểu thư cung cấp trong ký ức.

"Là hắn... Hi vọng lần này có thể lấy được 'Lữ hành' và 'Ghi chép', có một trong hai, cuộc hành động lần này sẽ kiếm lời, nếu như không có, phải cân nhắc để tiểu thư Ma thuật sư thêm tiền, độ khó của săn một danh sách 5 và đối mặt với một Bán Thần là hai chuyện hoàn toàn khác nhau."

Klein vừa nghĩ, vừa duỗi bàn tay trái ra, mở rộng năm ngón tay, nhắm ngay vào thi thể với linh tính còn chưa hoàn toàn tan rã.

"Đói khát ngọ nguậy" nhanh chóng biến trở về hình dạng ban đầu, giống như được làm từ da người thật mỏng, vị trí lòng bàn tay nứt ra hai con mắt, đồng tử đỏ tươi, giống như nhuộm máu.

Trong gió lạnh thấu xương tủy, linh thể ngài X tiêu tán không ít cùng các điểm sáng phi phàm nổi tiếp nhau như Ngân Hà xoáy vào trong "Đói khát ngọ nguậy", cố định trên ngón tay trống không kia.

"Đói khát ngọ nguậy" đầu tiên là trở nên trong suốt, giống như cái bóng của Linh giới, sau đó trở lại bình thường..

Klein nhắm mắt cảm nhận một chút, lông mày dần dần giãn ra, trên mặt xuất hiện nụ cười. Lần này hắn khá may mắn, quất luôn được một trong hai năng lực phi phàm hắn muốn:

"Cánh cửa Nhà Lữ Hành" ! Này có thể gọi tắt là "Cánh cửa truyền tống", "Truyền tống" hoặc "Lữ hành", nó cho phép người tiến hành có thể xuyên qua Linh giới mà họ có thể cảm ứng được ở ngoại giới và tự định vị.

Người phi phàm ở các danh sách khác nhau bởi vì sức mạnh linh thể bản thân khác nhau, thời gian có thể chịu đựng truyền tống khác nhau, hiệu quả và khoảng cách xuyên qua Linh giới cũng có sự khác biệt rõ ràng.

Nếu chỉ có danh sách 9, danh sách 8, sẽ không vượt qua được phạm vi Backlund... Với cấp độ hiện tại của mình, không biết có thể trực tiếp đi đến hòn đảo nguyên thủy mà ngài "Người treo ngược" cung cấp không, ừm, nếu không được, có thể chia thành hai lần ba lần...

Klein cười thầm nghĩ.

Tận đến giờ phút này, hắn mới phát hiện thực lực chiến đấu trực diện của "Nhà Lữ Hành" thực sự rất mạnh, bởi vì độ khó sử dụng cự ly ngắn "Lữ hành" chỉ ngang ngửa với "Nhảy lửa", điều này cũng có nghĩa là "Nhà Lữ Hành" có thể luôn ẩn hiện xung quang mục tiêu, có thể xa cũng có thể gần, khiến người ta khó lòng phòng bị lại không thể công kích vào hắn.

Lại thêm "Ghi chép" tốt các loại năng lực cùng cảnh giác ngay lập tức khi thấy không ổn, Klein nghi ngờ cho dù mình có "Bão táp thiểm điện" cùng "Lốc xoáy", chiến đấu trực diện cũng không chưa chắc có thể giữ lại "Nhà Lữ Hành".

Quả nhiên, "Bậc Thầy điều khiển rối" phải cố gắng ở sau hậu trường.

Klein một bên cảm khái, một bên đưa ánh mắt lần nữa ném về phía thi thể ngài X.

"Đói khát ngọ nguậy" mới vừa rồi còn có được một năng lực phi phàm, là "Mở cửa" của danh sách "Người học việc", này gần giống như "Lữ hành" phiên bản yếu hóa rất nhiều, không có giá trị gì.

Tầm mắt vừa di chuyển, trong đôi mắt của Klein phản chiếu ra chiếc nhẫn khảm nạm hồng ngọc trên tay ngài X.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net