Chương 77 - Nguy hiểm trong bóng tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoàng!

Một tiếng súng vang dội quanh quẩn trong dải đất trống giữa đám cây cối thưa thớt, sau đó truyền đi khắp bốn phương tám hướng. Nếu là rừng rậm buổi đêm trên một hòn đảo bình thường, thì lúc này chắc chắn sẽ có rất nhiều loài chim bị đánh động, vỗ cánh phành phạch, bay lên trong tiếng gào rú của dã thú. Nhưng lúc này không gian vẫn yên tĩnh đến lạ thường, giống như hòn đảo này không tồn tại sinh vật sống.

Mà đầu của con khỉ đầu chó màu đen lông xoăn kia đột nhiên nổ tung, huyết tương, óc, mảnh xương sọ vỡ văng mạnh ra bốn phía, khiến cả khoảng đất như chịu một cơn mưa rào. Tinh thể màu đen trên đầu nó cũng vỡ vụn, không còn miếng nào nguyên vẹn.

Klein gập cánh tay, thong thả thu lại khẩu súng "Chuông tang" vẫn còn đang tỏa ra khói thuốc súng, nhìn cơ thể cường tráng hơn cả con người của con khỉ đầu chó biến dị đổ ập xuống đất.

"Lữ hành" tới gần, "Oan hồn" khống chế, nắm đúng thời cơ bồi thêm một phát súng "Chuông tang" trí mạng, chẳng khác nào giết trong chớp mắt!

Không phải vì muốn khoe thực lực của bản thân mà Klein làm thế, mà là vừa rồi thông qua việc quan sát, hắn cho rằng con khỉ đầu chó lông xoăn biến dị này có năng lực đặc thù. Nếu không nhân lúc nó chưa biết gì về mình mà nhanh chóng giải quyết nó, thì có khả năng lớn nó sẽ lật ngược thế cờ, khiến sự tình trở nên khó giải quyết hơn. Mà trên hòn đảo nguyên thủy vô cùng nguy hiểm này, phải gắng sức né tránh mọi tình huống xảy ra, bởi vì không ai biết trong trận chiến kịch liệt sẽ dẫn tới điều gì.

Cho nên, sau khi "Oan hồn" bám lên người con khỉ đầu chó kia, Klein bỏ qua việc thử thao túng "Dây linh thể" nhằm dùng cách thức tốn nhiều thời gian hơn, nhưng ổn thỏa hơn và không lưu lại dấu vết để giải quyết đối phương, trực tiếp dùng khẩu súng "Chuông tang" bắt kẻ địch đang cứng nhắc và chậm chạp vì chịu sự ảnh hưởng của "Oan hồn".

Hiệu quả đã thống nhất với những gì hắn dự tính, khả năng xảy ra việc ngoài ý muốn giữa chừng cũng giống như hắn tưởng tượng. Con khỉ đầu chó biến dị kia quả thực có đủ năng lực thông qua "Vặn vẹo" hoặc "Hỗn loạn" để thoát khỏi cục diện bất lợi do bị "Oan hồn" bám lên người, cũng khiến cho quỹ đạo của viên đạn trở nên mất quy luật, lướt qua khỏi cơ thể nó.

Đáng tiếc, toàn bộ cố gắng của nó đều không có tác dụng, chỉ có im bặt mà kết thúc. Klein nắm lấy thời điểm ngắn ngủi khi nó đờ đẫn, quyết đoán nhanh chóng tung ra một "đòn trí mạng".

Nếu hắn đổi sang thao túng "Dây linh thể" thì có lẽ trận chiến này đã không kết thúc như vậy.

Vì điều đó mà chấp nhận một nhược điểm cũng đáng... Hơn nữa càng đi vào sâu, thì xác suất sử dụng súng ngắn "Chuông tang" càng lớn, phải so sánh hoàn cảnh nguy hiểm thì mới phát hiện ra mình sợ cái gì, làm rõ vấn đề trước, rồi xem thích ứng hay né tránh các tình huống tương tự là lựa chọn tốt hơn... Klein hạ khẩu súng ngắn màu đen xuống một cách tự nhiên, đi hai ba bước tới gần con khỉ đầu chó lông xoăn biến dị.

Lúc này, nhờ có "Oan hồn" khống chế, đặc tính phi phàm của sinh vật siêu phàm này đang nhanh chóng phân ra.

Alger xách đèn bão, từ xa nhìn thấy cảnh ấy, phải đến mấy chục giây vẫn chưa hoàn hồn nổi, trong đầu chỉ còn đọng lại hình ảnh tia lửa lóe ra từ nòng súng màu đen trong tay Gehrman Sparrow, đầu con khỉ đầu chó lông xoăn biến dị cũng theo đó nổ tung.

Ngay từ đầu khi gặp phải "Hỗn loạn" hắn đã rõ một điều, cấp bậc của sinh vật siêu phàm này chắc chắn cao hơn cây Mê huyễn phong linh, thuộc loại hình mình không dễ đối phó, nếu hắn chiến đấu với nó, thì phải vô cùng thận trọng và cảnh giác, hơn nữa còn chưa chắc đã thắng được. Nhưng Gehrman Sparrow chỉ cần hai ba giây là đã giải quyết trận đấu, nhanh chóng hệt như đang tập bắn vậy.

Đều là danh sách 5, nhưng sự chênh lệch này thực sự khiến hắn không tin nổi!

"Truyền tống" trong cự ly ngắn và khống chế năng lực kỳ lạ của đối thủ trong thời gian ngắn, phối hợp với khẩu súng ngắn có uy lực kinh người, hiệu quả đáng sợ vượt ngoài tưởng tượng... Nếu là lần đầu gặp phải, mình cũng chắc chắn sẽ bị giết trong chớp mắt, mà cho dù có chuẩn bị, thì muốn kháng cự cũng không phải là chuyện dễ dàng, biện pháp tốt nhất chính là dùng "Tiếng ca" ảnh hưởng đến toàn bộ phạm vi rộng xung quanh, khiến Gehrman Sparrow không thể nào thuận lợi hoàn thành "Truyền tống"... Không hổ là nhà mạo hiểm điên cuồng đáng giá số tiền thưởng 50.000 bảng, cho dù không được ngài "Kẻ Khờ" trợ giúp, chỉ thuần túy dựa vào bản thân mà cũng không hề kém cạnh "Thượng tướng Địa ngục", thậm chí còn mạnh hơn... Alger cất suy nghĩ của mình đi, vừa giả thiết đặt mình vào vị trí con khỉ đầu chó lông xoăn biến dị, suy nghĩ cách ứng phó, vừa thầm cảm thán mấy câu.

So với người khác kể lại và suy đoán tự mình đưa ra, thì tận mắt nhìn thấy dường như càng có sức thuyết phục và cũng càng chấn động hơn!

Trong tinh thể màu đen vỡ nát trên thi thể con khỉ đầu chó lông xoăn, từng tia ánh sáng nhạt nhanh chóng tách ra, ngưng tụ vào một chỗ, biến thành nắm tay đen nhánh nửa trong suốt.

Khi nhìn thẳng vào nắm tay này, người ta có thể cảm nhận được sức mạnh và sự kỳ dị, hoa văn, đốm sáng và móng tay bên trên nhìn thì có vẻ tuần hoàn theo một quy tắc bình thường, nhưng lại tràn ngập cảm giác thiếu hài hòa, tựa như đang tiềm tàng sự điên cuồng và hỗn loạn vô biên.

"Đạo sư hỗn loạn" danh sách 5 của con đường "Hắc Hoàng đế"? Không biết nhược điểm mình thu được lần này là gì, hi vọng đừng kỳ quặc quá... Ừm, trong sáu tiếng đồn hồ, "Chuông tang" có thể sử dụng tùy ý... Klein vừa lẩm bẩm, vừa cúi người nhặt đặc tính phi phàm kia lên, bỏ nó vào một chiếc hộp kim loại đã chuẩn bị từ trước.

Thật ra hắn có thể thử chăn thả con khỉ đầu chó lông xoăn này, xem có đạt được năng lực phi phàm đối ứng với "Đạo sư hỗn loạn" để đổi "Nam tước sa ngã" trong găng tay hay không, nhưng cuối cùng hắn vẫn bỏ qua ý tưởng này, bởi vì anh không biết sinh vật siêu phàm này đã từng làm gì, có nên chịu tra tấn hay không.

Sự gặp gỡ vừa rồi thuộc về va chạm trên chiến trường, ngươi sống ta chết là chuyện rất bình thường, nhưng chăn thả lại là một việc khiến linh hồn vô cùng đau đớn, luôn khao khát sự giải thoát. Klein có nguyên tắc và sự kiên định của riêng mình, sẽ không dễ dàng làm điều đó, luôn cẩn thận lựa chọn mục tiêu.

Đương nhiên, trong lòng hắn sinh vật có trí tuệ không cao không thể cùng đẳng cấp với con người, cho dù thử chăn thả, cũng sẽ không quá để trong lòng. Nhưng rất nhiều kinh nghiệm trước đó đã nói cho hắn biết, nguyên tắc của sự kiên định chính là không nới lỏng yêu cầu đối với bản thân, không chỉ vấn đề về phương diện đạo đức, mà luôn cần phải đắp đê đề phòng, kiểm soát đại hồng thủy, không thể vì rảnh rỗi mà đánh bóng ra sát mép bàn, từng việc nhỏ tích vào, cuối cùng sẽ gây ra sai lầm lớn.

Trong thế giới thần bí điên cuồng hỗn loạn này, làm việc không phải để cho người khác nhìn, một người có thể lừa gạt người khác, lừa gạt thần linh, nhưng không thể lừa được chính mình.

À, không biết danh sách cao của con đường "Khán giả" có thể lừa bản thân mình hay không... Klein đổi suy nghĩ, định lấy "Grossel du ký" giấu trong ngực ra, bôi máu của con khỉ đầu chó lông xoăn biến dị này lên mặt ngoài.

Đúng lúc này, trong lòng hắn chợt căng thẳng, tóc gáy thi nhau dựng đứng lên.

Đây là linh cảm sắp có nguy hiểm khủng khiếp! Mà với linh cảm như vậy, trong đầu Klein lại không hề hiện lên hình ảnh tương ứng!

Không ổn! Đột nhiên trong lòng Klein bị phủ kín bởi một lớp bóng đen dày đặc, toàn bộ sự vật trước mắt anh đều giống như bị ngăn cách bởi một tấm thủy tinh màu tối.

Không kịp suy xét xem đã xảy ra chuyện gì, găng tay bao bên ngoài tay trái đang thả xuống nên cạnh người anh trở nên trong suốt.

Dáng hình hắn lập tức vô hình, sau đó di chuyển đến bên cạnh "Người Treo Ngược" Alger, giơ tay túm lấy vai đối phương.

Giờ phút này, Alger cũng đã nhận ra điều dị thường, trái tim co vào nở ra hệt như ngọn nguồn của gió bão, máu tuôn ào ào vào trong động mạch và tĩnh mạch như thủy triều.

Cùng lúc đó, hắn thấy tay phải của Gehrman Sparrow bắt lấy bả vai mình, bắt đầu từ móng tay, cả người dần dần biến thành màu xám, từng tấc da thịt mất đi vẻ sáng bóng, giống hệt một tảng đá có thể nhìn thấy ở bất kỳ chỗ nào trong rừng rậm đen, mà cơ thịt cùng hai đầu gối trên chân hắn đều cứng ngắc lại, giống như không còn thuộc về hắn nữa.

Bóng dáng hai người nhanh chóng trở nên trong suốt, biến mất ngay tại chỗ, tiến vào sự sặc sỡ của các khối màu sắc, linh giới chồng chéo lên nhau một cách rõ ràng, họ nhanh chóng đi về phía di tích cổ đại.

Bỗng nhiên cảnh tượng các màu sắc đỏ, đen, xanh lục đang đan xen lẫn nhau trước mặt Klein đều đồng loạt biến thành màu đen đậm đồng nhất một cách kỳ quặc, hoa văn mảnh dài cũng xuất hiện giống như một mái tóc đen tuyền phân chia rõ ràng từng cọng tóc.

Mái tóc đen tuyền!

Cảm giác mát lạnh từ lòng bàn chân vọt lên, Klein không chút do dự dẫn theo "Người Treo Ngược" thoát khỏi linh giới, trở lại hiện thực, đáp xuống một khu vực có đá vụn và cỏ dại hỗn tạp, cách đó không xa là một tòa kiến trúc đã bị sập quá nửa.

Khóe mắt hắn liếc thấy từ thắt lưng "Người Treo Ngược" trở xuống đã trở nên xám ngắt giống như bức tượng đá điêu khắc!

Tách!

Klein búng tay một cái, đốt cháy bụi cỏ dại cách đó mấy chục mét, sau đó định nhảy thẳng qua. Đúng lúc này trong lòng hắn đột nhiên chấn động, cơ thể không tự chủ được run lẩy bẩy.

Ngọn lửa đang bốc lên kia đối với hắn mà nói quá là khủng khiếp! Nhược điểm mà súng ngắn "Chuông tang" mang đến lần này chính là sợ lửa!

Tấm "Thủy tinh" màu tối trước mặt ngày càng dày, Klein còn chưa kịp thoát ra được nỗi sợ hãi thì đã cảm thấy cuồng phong gào thét, cuồn cuộn thổi dưới chân, để anh và Alger đồng thời bay lên, nhảy qua giới hạn vô hình, tiến vào khu vực xung quanh khu di tích cổ xưa kia.

Rầm!

Hai người đồng thời đáp xuống đất, ngã vào một tảng đá khiến tiếng động vang lên. Bóng đen dày đặc trong lòng họ cũng theo đó biến mất, cảm giác nguy hiểm ẩn náu trong bóng tối xung quanh rút đi như thủy triều.

Phù... Klein thở phào một hơi, thấy màu xám trắng đã lan tới khuỷu tay dần nhạt đi từng chút một rồi biến mất, cảm giác sau khi thoát khỏi tình cảnh vừa rồi cơ thể đã nhanh chóng khôi phục lại.

Áo lót của hắn đã ướt đẫm mồ hôi, thấm ra cả áo sơ mi bên ngoài. Mà điều khiến hắn kinh hãi chính là còn không biết thứ tập kích mình là quái vật gì, dùng năng lực gì!

Tiếng nổ của khẩu súng ngắn "Chuông tang" đã kinh động đến con quái vật nào đó xung quanh, hay là vị chúa tể rừng rậm đang ẩn náu trong đêm tối kia? Cũng may nó không dám tiến vào trong phạm vi của khu di tích cổ xưa này... Việc này cũng không tốt lắm đâu, điều này chứng tỏ sâu trong khu di tích cổ xưa thật sự có thứ khiến quái vật vừa rồi sợ hãi... Phải chuẩn bị sau khi xong việc có thể rút lui bất cứ lúc nào... Klein động đậy hai tay, thong thả đứng lên.

Lúc này, Alger cũng đã thoát khỏi màu xám trắng kia, quay đầu nhìn lại chỗ vừa rồi, nói:

"Khu vực kia đã làm chúng ta hóa đá."

Khu vực kia... hóa đá... Klein gật đầu như có điều suy nghĩ, cất bước đi đến tòa kiến trúc đã sập quá nửa, mọc đầy cỏ dại, đáp lại một câu bằng giọng trầm thấp:

"Vấn đề bây giờ đang ở phía trước."

Alger không nói nhiều, bước nhanh hơn, vững vàng đi bên cạnh hắn.
Sau khi tới gần, Klein nhìn tòa kiến trúc kia, ánh mắt đảo qua những mái nhọn, những cột đá, cùng vách tường vẫn đứng sừng sững như trước.

Hắn dừng lại, hỏi như tùy ý:

"Anh cảm thấy di tích này vốn có kiến trúc như thế nào?"

Alger im lặng mấy giây, rồi đáp:

"Giáo đường."

"Là một toà giáo đường."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net