Chương 203: Ai khiến ngươi không vui?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Robinson

Tiêu Hề Hề cùng Bảo Cầm xách theo hành lý dọn vào tẩm điện của Thái Tử.

Tẩm điện với con người hắn đều giống nhau, không có trang trí dư thừa nào, nhìn qua có chút quạnh quẽ.

Tiêu Hề Hề lại không như vậy, đồ dùng cá nhân của nàng rất nhiều.

Tỷ như cái gối đầu nhỏ thêu hoa của nàng, có đến ba cái, cái lớn nhất dùng để ngủ, cái tầm trung để lót phía sau lưng, còn cái nhỏ nhất thì để làm gối ôm.

Nàng còn có bát dùng để cắn hạt dưa, khay đựng trái cây, còn có cốc uống nước, bên trong để một cái ống hút bằng trúc tự chế.

Trên mặt đất còn trải thảm lên, để nàng chân trần chạy tới chạy lui.

......

Đến khi Bảo Cầm đem toàn bộ hành lý của Tiêu lương đệ bày trí thoả đáng, tẩm điện của Thái Tử đã có thay đổi lớn.

Lạc Thanh Hàn nhìn đống đồ vật bày đầy trong phòng mỗi chỗ một ít, trong lòng bỗng dấy lên cảm giác tươi mới, giống như ánh nắng ngày xuân, rực rỡ sống động.

Khác với lúc hắn tới Thanh Ca Điện, chỉ là ngủ qua đêm, không lưu lại dấu vết gì.

Nhưng hiện tại Tiêu lương đệ ở chỗ của hắn để lại rất nhiều dấu vết.

Tệ hơn là, hắn không cảm thấy phản cảm.

Tiêu Hề Hề đem một chồng thoại bản đặt lên án thư bên giường, để lúc nàng thấy nhàm chán thì nhìn chơi.

Lạc Thanh Hàn có chút bất ngờ: "Nàng còn có thể hiểu sách?"

"Điện hạ, tuy rằng thần thiếp trình độ văn hóa không cao, nhưng ít nhất vẫn biết chữ, những lời này đều là bạch thoại văn, đôi chỗ còn có tranh vẽ, thiếp xem đương nhiên là hiểu."

Lạc Thanh Hàn từ nhỏ chỉ tiếp thu giáo dục hoàng gia, chưa bao giờ xem qua loại thoại bản này.

Hắn tuỳ ý cầm lấy một quyển mở ra.

Phát hiện hoá ra chỉ là một quyển phong cảnh chí, bên trong viết kỳ nhân dị sự các nơi, có vài phần dã thú, nhưng hành văn vụng về, trang giấy thô ráp.

Thái Tử điện hạ nhìn qua hai trang liền không có hứng thú.

Hắn đem thoại bản thả lại chỗ cũ.

"Nàng nếu thích loại tạp ký này, sau ta đưa nàng mấy quyển."

Tiêu Hề Hề vui vẻ gật đầu: "Được ạ, cảm ơn điện hạ!"

Bữa tối hôm nay, Ty Trúc lại cố ý chuẩn bị rất nhiều món canh, trong đó bao gồm thêm cả chân giò hấp đường phèn béo ngậy.

Tiêu Hề Hề ôm bát ăn uống thỏa thích, trong lòng cực kỳ vui vẻ!

Ty Trúc nhìn nàng ăn sạch chân giò, lại ăn thêm rất nhiều thịt, trong lòng vô cùng đắc ý.

Ăn đi ăn đi, ăn càng nhiều càng tốt!

Chờ ngươi béo thành một con heo, Thái Tử điện hạ lập tức đạp ngươi đi.

Đến lúc đó, đại cung nữ là nàng có thể sấn đến, được Thái Tử sủng ái.

Lúc Thái Tử cùng Tiêu lương đệ dùng xong bữa tối, Ty Trúc lại ra vẻ săn sóc hỏi một câu.

"Điện hạ, tiểu chủ, cần chuẩn bị bữa ăn khuya không ạ?"

Tiêu Hề Hề đối với đồ ăn ngon thì cũng không cự tuyệt, dù hiện tại nàng đang no căng, nhưng nàng vẫn không chút do dự gật đầu: "Muốn ăn!"

Lạc Thanh Hàn nhíu mày: "Ăn nhiều như vậy, buổi tối không dễ tiêu hóa."

"Không có việc gì, dạ dày của thiếp rất tốt, tiêu hóa được."

Ty Trúc lập tức cáo lui, đi chuẩn bị bữa ăn khuya.

Nếu là để cho Tiêu lương đệ nhanh lên mập lên, bữa ăn khuya phải lấy thịt với đồ ngọt là chủ yếu.

Cái gì gây béo phì, nàng liền cho Tiêu lương đệ ăn cái đó.

Nàng muốn tranh thủ sớm ngày biến Tiêu lương đệ thành một kẻ mập đáng ghét!

Tiêu Hề Hề đang chờ đến bữa ăn khuya, phát hiện Bảo Cầm rầu rĩ không vui, chủ động hỏi.

"Ngươi làm sao vậy? Ai khiến ngươi không vui?"

Bảo Cầm ủy khuất nói: "Tiểu chủ hiện tại chỉ thích Ty Trúc làm thức ăn, nô tỳ không còn chỗ dụng võ nữa."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net