Chương 213: Không có, ta ở lại với hắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


☆Chương 213: Không có, ta ở lại với hắn

Edit: Chiryu Vũ

Từ trước đến nay để là hắn khiêu chiến người khác, hơn nữa không ai dám cãi lại mệnh lệnh của hắn. Hiện tại, hắn lại bị một tiểu oa nhi khiêu khích.

Thú vị.

"Muốn đánh cuộc cái gì?" Hồng y nam tử chậm rãi mở miệng.

Đáy mắt Liễu Hồ Nguyệt xẹt qua một tia lạnh vui vẻ: "Nếu ngươi thắng, ta ở lại với ngươi, nếu ta thua, ngươi phải đáp ứng giúp ta làm ba chuyện. Đương nhiên, nếu ngươi thua, ngươi ở lại bên người ta, nếu ta thắng, ngươi phải giúp ta làm sáu chuyện."

Tử Diễm cùng Phượng Dật Hiên nghe lười nói của Liễu Hồ Nguyệt đều muốn hộc máu. Mặc kệ Liễu Hồ Nguyệt thua hay thắng, người nọ đều không có nổi một chút lợi, bởi vì điều kiện của nàng khiến cho ngươi không phải người thắng, cũng chẳng phải người thua.

Còn chưa chờ hồng y nam tử phản ứng, Liễu Hồ Nguyệt lại thêm điều kiện phụ: "Khi đánh cược bắt đầu, không có phép giơ cờ trắng. Nếu hòa, một phách hai tán, không ai được lợi. Hoặc là ra ngoai để ông trời thiêu chết!"

Hồng y nam tử chẳng những không cự tuyệt Liễu Hồ Nguyệt, ngược lại môi mỏng còn kéo dãn thành hình cung, sau đó ngửa đầu cười to: "Ha ha ha ha..."

"Thú vị, có ý tứ, có ý tứ, ha ha ha..." Lần đầu tiên hồng y nam tử cảm thấy trước khi đanh cược bắt đầu lại kích thích như thế. Tâm tình mong chờ đanh cược của tiểu nữ oa. Nàng sẽ mang đến kinh hỉ gì cho hắn đây?

"Được." Hồng y nam tử một tiếng đáp ứng.

Phượng Dật Hiên cùng Liễu Hồ Nguyệt thập phần kinh ngạc. Đánh cuộc như vậy, ai cũng rõ ràng, dù thắng dù thua hồng y nam tử cũng không chiếm được tiện nghi, hơn nữa, hắn còn không thể giơ cờ trắng đầu hàng.

Phượng Dật Hiên nghe được hồng y nam tử đáp ứng, nhịn cười đến mức muốn rút gân.

Quả nhiên, kẻ địch ngang ngược, vẫn là nương tử của hắn có biện pháp.

"Ngươi không biết trận tỷ thí này đối với ngươi không công bằng sao, ngươi cứ đáp ứng như vậy rồi? Không phải đến lúc đó lại định chơi xấu chứ? " Liễu Hồ Nguyệt dùng ánh mắt "Khinh bỉ" nhìn hồng y nam tử.

Hồng y nam tử lại có hứng thú hỏi: "Không công bằng chỗ nào?"

"..." Liễu Hồ Nguyệt yên lặng không nói gì nhìn hắn.

Hồng y nam tử lại nói tiếp: "Ta thắng ngươi, ngươi phải ở lại bên người ta, ta lại thay ngươi hoàn thành ba chuyện, ta cảm thấy thật công bằng. Trận tỷ thí này, không phải là ta thắng thì là ngươi thắng, vấn đề sao?" (Editor cũng không hiểu)

"Giảo hoạt!" Liễu Hồ Nguyệt cúi đầu, lầm bầm lầu bầu nói.

Hồng y nam tử khẽ cười nói: "Cũng vậy!"

Phượng Dật Hiên trừng mắt nhìn hồng y nam tử, sau đó, xoay người, kề sát vào bên tai Liễu Hồ Nguyệt hỏi: "Nương tử, ngươi định đánh cuộc gì?"

"Chơi si chung!" Liễu Hồ Nguyệt nhẹ giọng hỏi: "Ngươi có cái đó không?"

Trên người Phượng Dật Hiên nhiều bảo bối như vậy, không có khả năng ngay cả cái này cũng không có chứ?

Phượng Dật Hiên sờ đầu, nghĩ nghĩ, trả lời: "Hình như là có!"

"Hình như cái gì, nếu có thì mau lấy ra." Liễu Hồ Nguyệt không nói gì nhìn Phượng Dật Hiên, hắn đây là nhiều bảo bối đến mức không nhớ được sao?

"Được rồi, ta tìm xem, như là không có..."

"Không có thì ta sẽ đi với hắn." Liễu Hồ Nguyệt nhẹ giọng ngắt lời Phượng Dật Hiên.

Phượng Dật Hiên trừng hai mắt, cho dù không có cái đồ chơi này, hắn cũng phỉa làm ra một cái, huống chi... Trong không gian của hắn thật sự có cái này!

Sờ soạng một lát, trong tay hắn lập tức hiện lên một cái si chung màu đỏ, dâng đến trước mặt Liễu Hồ Nguyệt như dâng vật quý.

-----------

Chiryu: Ta cũng chưa rõ si chung là cái gì nên để nguyên. Theo trực giác thì chắc là xúc xắc. Ta sẽ xem thêm mấy chương sau nữa, có gì sẽ update sau. Ngày mai học tối, sẽ không ra chương a. Nhớ vote + comments nha. Nhân tiện, cảm ơn TrontriaSocola a 

------------

Tuyển beta và ! Liên hệ qua Wattpad (@Chiryu) hoặc Facebook (Chiryu Vũ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net