Chương 171- 172

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍑 Chương 171:

Nhìn mấy người bên ngoài đang chỉ trỏ mình, Dương Duyệt tức quá gầm lên: "Nhìn cái gì mà nhìn? Cho dù không đóng phim của Đạo diễn Phan Duy nữa thì cũng có đạo diễn khác nhận tôi. Trên thế giới này, thứ thiếu không phải đạo diễn mà là tiền. Có tiền mà lại không quay được phim chắc?"

Dương đại tiểu thư nói năng rất hùng hồn, mấy người đang cười cợt cô ta nghe vậy đều thi nhau cúi đầu xuống, không dám trêu vào cô ta nữa.

Đúng lúc này thì điện thoại của Dương Duyệt đổ chuông, cô ta thấy là chồng chưa cưới gọi tới, nước mắt ấm ức liền rơi xuống.

"A Hiên, anh gọi đến đúng lúc quá, vai diễn mà hồi trước anh tìm cho em ấy, em lại bị..."

"Tiểu Duyệt, mau giúp anh đi. Chỉ có em là giúp được anh thôi. Mau tìm cậu em đi, nhờ cậu giúp anh với!"

Dương Duyệt: ...!!!

"A Hiên, anh sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi? Vì sao lại phải tìm cậu em?"

Cậu cô ta làm ở Cục Cảnh sát Thành phố H. Nhưng tự nhiên lại tìm cậu của cô ta làm gì?

Đầu bên kia điện thoại, Lục Hiên lại không nói gì nữa, chỉ còn lại tiếng ồn ào hỗn tạp. Cô ta nghe thấy có người nói "đưa đi", sau đó là tiếng khóc kêu trời gọi đất của bác gái và tiếng gào thét của Lục Hiên.

"A Hiên! A Hiên, anh sao thế?"

Dương Duyệt sợ trắng bệch cả mặt, vội vàng cúp điện thoại rồi gọi lại cho Lục Hiên nhưng lại bị từ chối.

Dương Duyệt tái nhợt mặt, gọi lại cho Lục Hiên mấy cuộc liền nhưng không có ai bắt máy.

Nghĩ đến câu "đưa đi" mà bên kia nói, Dương Duyệt lại gọi điện cho mẹ Lục Hiên nhưng vẫn không có ai nghe máy, gọi mấy cuộc liên vẫn như vậy.

Dương Duyệt hoảng loạn, không biết nên làm thế nào ngay.

Cô ta nhìn thấy một cái tên trong danh bạ điện thoại: Lục Kỷ Niên.

Dương Duyệt ngẩn ngơ một lúc lâu, trước mắt như có một bộ phim nhựa cũ kỹ đang chiếu lại, quá khứ của cô ta và Lục Kỷ Niên hiện ra.

Ban đầu cô ta và Lục Kỷ Niên mới là một đôi. Nếu không có sự cố bất ngờ đó thì có lẽ cô ta đã là chị dâu của Lục Hiên rồi.

Nhưng bây giờ nghĩ nhiều như vậy cũng không có tác dụng gì nữa.

Cô ta sẽ không từ bỏ nhà họ Lục, càng không từ bỏ Lục Hiên.

Bởi vì Lục Hiên là đường lui cuối cùng của cô ta.

Tất cả mọi người đều không hề nghe điện thoại của cô ta, bất lực, cô ta đành phải gọi điện cho Lục Kỷ Niên.

Điện thoại đổ chuông năm lần rồi được nối máy, một giọng nói nhẹ nhàng êm tai vang lên ở đầu bên kia.

"Tìm Lục Hiên à?"

Dương Duyệt nghẹn họng rồi gật đầu: "Vâng, ban nãy em gọi điện cho anh ấy, hình như xảy ra chuyện gì rồi. Kỷ Niên, anh biết Lục Hiên xảy ra chuyện gì không?"

"Nó bị cảnh sát bắt đi rồi."

"Gì cơ? Bị cảnh sát bắt đi rồi? Sao A Hiên lại bị cảnh sát bắt đi được?"

Dương Duyệt kinh ngạc, buột miệng nói ra.

Cô ta không thấy sắc mặt của La Gia Ni và Cảnh Lạc bên cạnh đều thay đổi ngay tức khắc.

"Cô không tin tôi thì có thể tự đi hỏi."

Giọng nói ở đầu bên kia rất bình thản, em trai bị bắt, anh ta là anh trai mà giọng lại đầy mùi tử khí, trầm lặng thản nhiên như chính con người anh ta.

Dương Duyệt nhận ra mình đã lỡ lời nên vội vàng giải thích: "Em không có ý đó, Kỷ Niên, anh đừng hiểu lầm."

"Hình như cô nên gọi tôi là anh cả nhỉ?"

Dương Duyệt lại bị những gì Lục Kỷ Niên nói kích thích, cô ta đáp lời: "Thế... thế anh có thể nói cho em biết vì sao anh ấy lại bị cảnh sát bắt không?"

"Hình như là vì họ biết Giáo sư Hồng Lục của Viện Nghiên cứu Y học Lawrence sẽ sang chữa chân cho tôi, thế nên họ đã bắt tay với lính đánh thuê nước ngoài, đưa thêm người đi truy sát Giáo sư Hồng Lục giữa đường. Bây giờ sự việc đã bị lộ, tất nhiên là bị bắt rồi."

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..

🍑 Chương 172:

Rất hiếm khi Lục Kỷ Niên nói với cô ta hai chữ trở lên, lần này nói một lèo nhiều như vậy, Dương Duyệt lại không
vui một chút nào cả.

Cô ta liên tục nói "không thể nào" nhưng trong lòng lại vô cùng hoang mang.

Cô ta quá rõ nhà Lục Hiên đang có ý đồ gì, chắc chắn bọn họ có thể làm việc như vậy. Nhưng bọn họ luôn làm việc rất bí mật, sao lại bị điều tra ra rồi?

"Nếu cô nghĩ không thể nào như vậy thì tìm luật sư cho cậu ta đi. À, không phải cô còn có một người cậu làm ở Cục Cảnh sát à? Chưa biết chừng cậu cô có thể giúp bọn họ tẩy sạch oan uổng đấy. Không có việc gì nữa thì tôi cúp máy đây."

"Chờ đã..."

Dương Duyệt còn muốn nói gì đó nữa, nhưng đối phương đã không cho cô ta cơ hội.

Nhìn điện thoại đã bị cúp, Dương Duyệt như mất hồn mất vía.

Nhân viên công tác trong đoàn làm phim và một số diễn viên đã nghe thấy những lời Dương Duyệt nói ban nãy. Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng rất rõ ràng, chồng chưa cưới của Dương Duyệt đã bị bắt.

Một cậu công tử có tiền có thể như vậy, bình thường nếu không phải phạm lỗi gì nghiêm trọng lắm, nhiều nhất cũng chỉ bị cảnh sát mời đi uống trà mà thôi. Bị bắt thật thì chắc là...

Bỗng chốc, ánh mắt mọi người nhìn Dương Duyệt đều thay đổi.

Dương Duyệt không để ý được nhiều như vậy nữa, cô ta vội vàng thu dọn đồ đạc rồi bỏ đi.

Sau khi xảy ra chuyện Đạo diễn Phan tức giận đuổi Dương Duyệt ra khỏi đoàn làm phim, quả nhiên mọi người đều trở nên ngoan ngoãn hẳn.

La Gia Ni lúc trước luôn đối đầu với Cảnh Thiên lại vô cùng yên tĩnh trong buổi duyệt kịch bản một tiếng đồng hồ sau đó.

Cảnh đầu tiên Đạo diễn Phan diễn giải là cảnh của Vân Tiêu và Cảnh Thiên, Đạo diễn Phan gần như không hề nhắc đến phần của Vân Tiêu, trọng điểm nhắc nhở đều là phần của Cảnh Thiên.

Tuy cô chưa bao giờ làm diễn viên nhưng cô hiểu nhanh, đạo diễn chỉ giải thích một lát là cô đã hiểu nên thể hiện bằng cảm xúc như thế nào rồi.

Có lẽ trong đó cũng có một phần nguyên nhân do khả năng của nguyên chủ vẫn còn sót lại.

Lại thêm thực ra tính cách của nữ chính trong "Mirror World" khá giống với cô, thế nên Cảnh Thiên nghĩ cô hoàn toàn có thể đảm nhiệm được bộ phim này.

Còn tưởng kiểu đi quan hệ như Cảnh Thiên chắc chắn là một bình hoa, nhưng trong quá trình diễn giải, Đạo diễn Phan phát hiện Cảnh Thiên vô cùng nghiêm túc, cô cũng có thể trả lời rất đúng trọng điểm đổi với các câu hỏi mà ông đưa ra, điều này khiến Đạo diễn Phan rất hài lòng.

Diễn giải xong một cảnh quan trọng, Đạo diễn Phan vẫn không yên tâm, bảo Cảnh Thiên và Vân Tiêu diễn tập thử ngay tại chỗ.

Đoạn này là tình tiết quan trọng để thúc đẩy tình cảm giữa nam nữ chính và sự phát triển của nội dung chính.

Nội dung là nam chính bị tập kích ở nước ngoài, nữ chính là cô vợ yếu đuối như chú thỏ con trong nhà, không ai ngờ được cô lại là đại ca của Đảng H ở nước ngoài. Để cứu nam chính, cô đeo mặt nạ, đứng ở cửa cabin trực thăng, bắn chết kẻ địch xung quanh nam chính một cách chuẩn xác.

Nam chính đang bị vây khốn, ngẩng đầu lên trông thấy nữ chính vừa đẹp vừa ngầu. Cho dù cô đang đeo mặt nạ, nam chính vẫn nhận ra cô ngay lập tức.

Nữ chính rất ngầu, nhưng cô cũng thực sự yếu đuối khi đứng trước mặt nam chính, lại thêm thân phận quân nhân của nam chính, nữ chính càng không dám để nam chính biết thân phận của mình. Vì vậy khi đối mặt với nam chính, thực ra nữ chính vô cùng hồi hộp.

Đạo diễn Phan tưởng Cảnh Thiên sẽ không diễn tả được hình tượng người phụ nữ mạnh mẽ hòa lẫn với yếu đuối, bề ngoài điên cuồng nhưng bên trong lại như chú thỏ con với nam chính, ai ngờ dưới sự hỗ trợ bằng ánh mắt của Vân Tiêu, Cảnh Thiên lại thể hiện một cách vô cùng hoàn hảo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net