Chương 331- 332

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍑 Chương 331:

"Chiếc Shelby này là chiếc xe bà xã tôi yêu thích nhất khi còn sống. Anh Đế không thèm nghe giải thích đã đâm hỏng chiếc xe của vợ tôi, có phải là hơi quá đáng rồi không? Hay là anh Đế cảm thấy mình nhiều tiền, cho nên dù có đâm hỏng đồ của người khác cũng không sao?"

Nghĩ đến biểu cảm của cô nhóc này khi vừa bước xuống xe, Đỗ Ngôn Tranh quyết định giúp Cảnh Thiên làm gì đó.

Quan trọng là anh ta phẫn nộ phát hiện rằng ngoài Chiến Lê Xuyên ra, hình như... dường như... anh ta lại có thêm một tình địch?

Nhưng sao Đế Vân Hi có thể thích một người phụ nữ không bối cảnh lại có gia đình như Cảnh Thiên được?

Đế Vân Hi vẫn mang dáng vẻ ôn hòa như ngọc, tao nhã khiêm tốn, dáng vẻ này trông có vẻ rất dễ nói chuyện, nhưng chỉ có người đã từng tiếp xúc với nhà họ Đế như Đỗ Ngôn Tranh mới biết, ba anh em trai nhà họ Đế đều

không phải thử tốt lành gì.

Quả nhiên...

Đế Vân Hi mỉm cười nói: "Anh Đỗ, nghe anh nói kìa, sao lại như thế là tôi gây ra vụ tai nạn này vậy?"

"Lẽ nào không phải sao?"

Khí thế sát phạt trên người Đỗ Ngôn Tranh đã sắp bị người đàn ông chết tiệt này kích thích rồi.

"Có thể anh Đỗ thường xuyên công tác tại nước ngoài nên không hiểu lầm về luật giao thông của nước Z. Ở nước Z chúng tôi, xe rẽ phải nhường xe đi thẳng, đây là quy định trong Luật đường bộ. Tôi đi thẳng, còn anh thì đang rẽ, tôi đâm phải anh thì là lỗi của anh. Chắc chắn phải bồi thường rồi, nhưng không phải là tôi bồi thường cho anh Đỗ, mà là anh Đỗ bồi thường cho tôi."

Đỗ Ngôn Tranh bật cười: "Tôi là xe đang rẽ à?"

Đế Vân Hi sững sờ, kinh ngạc nói: "Không phải à?"

Rõ ràng anh ta muốn đâm cô nhóc kia, nhưng lái xe của cô nhóc kia lại là người có bản lĩnh, tránh được xe của anh ta, xe của hai người họ đang chơi cờ, con cáo này lại đâm tới.

Anh ta như thế này là rẽ à?

Rõ ràng là anh ta đang quay tròn tại chỗ!

Đế Vân Hi nhìn thấy tai nạn xe không những không tránh mà còn đâm vào, không những đêm mà anh ta còn gắn đinh vào xe

Đã đâm hỏng xe của anh ta rồi mà anh ta còn phải đền.

Được lắm!

"Anh Đỗ không muốn bồi thường thiệt hại cho chiếc xe của tôi sao? Mặc dù chiếc Aston Martin của tôi không đắt bằng chiếc Shelby hàng đầu của anh, nhưng nó cũng là phiên bản giới hạn toàn cầu, hơn nữa còn được dày công sửa đổi cẩn thận, phí sửa đổi còn đắt hơn cả xe gốc. Thật ra không hề thua kém chiếc Shelby của anh đâu."

Thấy Đỗ Ngôn Tranh không lên tiếng, Đế Vân Hi cũng thu lại nụ cười, nghiêm túc hỏi: "Sao hả, lẽ nào anh Đỗ cho rằng tôi đang lừa anh à? Nếu anh cảm thấy là lỗi của tôi thì chúng ta cứ báo cảnh sát là được rồi."

Đỗ Ngôn Tranh thực sự muốn nhổ nước bọt vào mặt con hồ ly này.

Anh ta lấy một tờ chi phiếu từ trong ngực ra đưa cho Đế Vân Hi: "Cần tôi đến bao nhiêu thì anh Đế cử tự điền vào là được. Tôi tin rằng anh Đế sẽ không vì thế mà chiếm lợi của tôi đâu."

Đế Vân Hi nhận lấy tờ chi phiếu, cất vào túi của mình rất tự nhiên: "Anh Đỗ yên tâm đi, tôi sẽ bảo người kéo xe đi, phí sửa xe hết bao nhiêu thì tôi sẽ viết bấy nhiêu, cũng cảm ơn sự tín nhiệm của anh Đỗ đối với tôi."

"Không đến mức tín nhiệm, anh Đế chỉ cần đừng đến ăn vạ tôi là được."

"Cùng cố gắng cùng cố gắng!"

Đế Vân Hi cười tươi, nếu nhìn kỹ thì không khó phát hiện ra mắt cười của anh ta rất giống với Cảnh Thiên. Nhưng lúc này Đỗ Ngôn Tranh đang tức giận, đầu còn để ý đến chuyện này chứ?

Anh ta chỉ cảm thấy đối phương quả nhiên là một con cáo gì xảo quyệt, còn mình thì cứ như đang đánh vào bông m vậy.

"Cô Cảnh, cô không sao chứ?"

Đỗ Ngôn Tranh còn đang dùng da bụng tính kế Đế Vân Hi, đối phương đã kịp m thời chuyển sự chú ý của mình sang phía Cảnh Thiên.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍑 Chương 332:

"Vâng, không sao, cảm ơn anh Đế đã quan tâm."

"Cô biết anh ta?" Đỗ Ngôn Tranh cau mày không vui hỏi.

Dù sao thì lúc trước quản Saka đã thành thói quen của anh ta, cho dù cô có chồng chưa cưới trên danh nghĩa, anh ta cũng chưa từng để đối phương vào mắt.

Vì vậy, cho dù là Đế Vân Hi, trong mắt anh ta cũng chỉ là một con kiến, chỉ là một con kiến khá thông minh thôi.

Cảnh Thiên vô cùng ghét cảm giác anh ta quản mình, mỉm cười với Đỗ Ngôn Tranh: "Anh Đỗ, tôi với anh thân nhau lắm à?"

Đỗ Ngôn Tranh nhìn cô gái đang cười với mình, tuy rằng lúc này cô đang cười nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lùng.

Đúng là bạc tình!

"Tôi mới chỉ gặp anh Đỗ một lần, không hề thấy rằng mình có nghĩa vụ phải trả lời câu hỏi này của anh. Hay là anh Đỗ cho rằng vì anh đã đưa cho tôi 60 triệu tiền cảm tạ, nên anh có tư cách quan tâm đến chuyện của tôi?"

Đế Vân Hi ở bên cạnh hóng hớt không che chuyện lớn, gật đầu: "Cô Cảnh nói đúng, anh Đỗ, đúng là anh đã vượt quá giới hạn rồi."

Sắc mặt Đỗ Ngôn Tranh sắc mặt trầm xuống, đen như mực.

"Chao ôi, tôi sợ quá anh Đế!"

Nhìn thấy ánh mắt sợ hãi như chú nai con hoảng sợ của em gái thân yêu, trong lòng Đế Vân Hi nổi lên một ngọn lửa ma quỷ.

Thân hình cao lớn tiến lên trước, vừa hay chặn lại ánh mắt đầy ham muốn chiếm hữu của Đỗ Ngôn Tranh.

"Anh Đỗ, xin hỏi anh còn có chuyện gì không? Nếu không có việc gì thì tôi đưa cô Cảnh đi trước đây."

Đỗ Ngôn Tranh nhìn Đế Vân Hi với ánh mắt sắc bén.

Nhưng Đế Vân Hi lại bình tĩnh thản nhiên. Áp lực của đối phương càng mạnh thì nụ cười của anh ta càng tươi.

Ngay cả Cảnh Thiên ở bên cạnh cũng thần kinh ngạc.

Không hổ danh là người giàu nhất Châu Đế, khả năng chịu áp lực này quả nhiên không tầm thường.

Đỗ Ngôn Tranh đúng là sắp bị Đế Vân Hi và cô nhóc Saka này làm cho tức chết rồi.

Rõ ràng khi quỳ xuống trước thi thể của Saka sám hối, anh ta đã từng cầu nguyện không biết bao nhiêu lần rằng nếu có thực sự sống lại, anh ta sẽ không đối xử với cô như vậy nữa.

Anh ta sẽ để cô tự do, anh ta sẽ thật sự yêu thương bảo vệ cô, bao dung cô như một người anh trai, nhìn cô trưởng thành từ xa là được.

Nhưng...

Khi anh ta phát hiện ra rằng có thể Saka thực sự còn sống, nhìn thấy cô đứng ở phía đối lập với mình, nép mình vào dưới đôi cánh của người đàn ông khác, sự phẫn nộ vẫn không thể bình tĩnh lại.

Vì vậy, trong cơn tức giận, anh ta lại nói sai rồi.

"Anh đưa cô ấy đi? Cô ấy không có xe à?"

"Nhưng tôi bằng lòng ngồi xe của anh Đế ít nhất thì ngồi xe của anh Đế an toàn hơn, sẽ không bị người ta đâm một cách khó hiểu. Anh Đỗ, tôi không hiểu tại sao vừa rồi anh lại cố ý đâm tôi, nhưng tôi muốn nói, tôi là ân nhân cứu mạng của ông nội anh chứ không phải là kẻ thù giết bố anh đâu. Nếu anh cảm thấy số tiến 60 triệu chuyển cho tôi hôm qua nhiều quá thì tôi có thể trả lại cho anh. Con người tôi trước nay luôn không thích chiếm lợi của người lạ."

Trả lại?

Người lạ?

Lời nói của Cảnh Thiên giống như một nhát dao cứa vào tim Đỗ Ngôn Tranh.

Nếu anh ta tiếp tục ở lại đây, tiếp tục xem cô và Đế Vân Hi tán tỉnh, anh ta sẽ không nhịn được mà trói nghiến cô lại m rồi mang về.

Đỗ Ngôn Tranh vào trong chiếc xe Shelby đã bị đâm đến mức biến dạng rồi lái xe rời đi.

Vốn dĩ cửa chiếc xe Shelby đã bị đâm thủng một lỗ lớn, bị anh ta đóng lại như vậy khiến cả khung cửa thõng xuống.

Đỗ Ngôn Tranh vừa tăng tốc, cửa xe bị kéo lê trên mặt đất vang lên tiếng "xoẹt xoẹt xoẹt".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net