Chương 68: Cố chấp lão công, ngươi cút ngay (15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Nhi Su.

Hôm nay sau khi Đường Hoan phát bệnh, nửa đêm bò dậy từ trên giường, vẫn còn cảm thấy trái tim nhảy lên thình thịch.

"Hệ thống, tôi có linh cảm, tôi cảm thấy tôi lại sống không lâu." Đường Hoan cố ý thêm vào từ 'lại', bệnh vốn sinh ra đã yếu ớt này có thể làm cô ngã xuống trong một giây.

Rác rưởi hệ thống trầm mặc một lát, 【.........linh cảm của ngươi là đúng, nói cho cùng thì ngươi cũng chỉ là một pháo hôi, sống không lâu là bình thường.】huống chi ngươi còn thích đi tìm đường chết như vậy!

Đường Hoan:"....... Cút."

【Những pháo hôi mà các thế giới sở hữu, đều có một điểm chung chính là xui xẻo+đoản mệnh, bao gồm thế giới ban đầu của ngươi. Muốn sống lâu, thì phải tận lực đoạt khí vận từ trên người khí vận chi tử, chậm rãi củng cố giá trị khí vận của bản thân, thì sau này ngươi có thể sống lâu thêm một chút. 】

Đường Hoan tức muốn rạn nứt, " Nếu như tôi nửa đường đã tạch, nhiệm vụ không hoàn thành, vậy những việc trước đó từng làm sẽ thành đổ sông đổ biển?"

【Đúng vậy! 】hệ thống đúng lí hợp tình mà trả lời.

Đường Hoan nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ, "Mi mẹ nó thật đúng là hệ thống rác rưởi!"

.........

Tình cảnh trước mắt là cực kì bất lợi đối với Tiêu Liệt.

Ở trong đại gia tộc, tình thân vốn đạm bạc, huống chi cha ruột của hắn- Tiêu Kim Trung lại có nhiều con riêng đến mức không xuể!

Hôn lễ của Tiêu Liệt, có thể nói là Tiêu Liệt đã đem mặt mũi của ông ta đi quét rác, cho nên sau khi Tiêu Liệt gãy chân do tai nạn xe cộ, Tiêu Kim Trung liền không chút do dự đá đứa con trai này ra khỏi vị trí người thừa kế. Đứa con bất hiếu, tuổi còn trẻ đã nắm giữ sản nghiệp Tiêu gia, ngay cả người cha là ông ta cũng phải nhìn sắc mặt của hắn mà hành sự. Bây giờ có cơ hội, cho dù có là cha con ruột thịt, cũng sẽ không chút do dự đá hắn ra!

Này, chính là nhân tâm nhân tính.

Tình cảnh bất lợi như vậy, muốn trong sinh mệnh ngắn ngủi, ngăn cản Tiêu Liệt tìm đường chết, nâng đỡ hắn chơi chết khí vận chi tử là Trình Ánh, thành công thượng vị.........

Quả thực là vô cùng khó khăn!

Đường Hoan cảm nhận được một loại cảm giác cực kì gấp rút, vì thế cũng không rảnh lo nghỉ ngơi, nửa đêm bò dậy ngồi bên bàn sách tra tư liệu......

Muốn nâng đỡ Tiêu Liệt nghịch tập, trước tiên đương nhiên là giúp hắn chữa khỏi chân.

Mỗi ngày kiên trì mát-xa đôi chân, đề phòng cơ bắp héo rút?

Hình như là, trước kia cô có xem qua một ít sách ở thư viện có liên quan đến vấn đề này, rất nhiều người chặt đứt chân gặp được bác sĩ ý thuật cao siêu, là có thể đứng lên đi đường lần nữa, nhưng bởi vì trước khi tiến hành giải phẫu, không chăm sóc tốt đôi chân, thế cho nên cơ bắp héo rút, bỏ lỡ cơ hội!

Thủ pháp?

Đường Hoan dựa theo hình minh họa trên mạng mà ấn vào đùi mình hai cái, một cảm giác thật yomost, làm trước mắt cô thiếu chút nữa tối sầm, ngất xỉu lần hai!

Đau đau đau!

Mẹ nó đúng là tạo nghiệt!

Đường Hoan tra tư liệu đến rạng sáng, đầu gục xuống một chút lại một chút, đập vào bàn cũng không thấy tỉnh.

Sáng sớm hôm sau, thời điểm người hầu tiến vào dọn phòng, thấy Thiếu phu nhân đang ghé đầu trên bàn sách ngủ say, nhẹ nhàng bước qua, lơ đãng nhìn thấy trang web đang hiển thị trên máy tính, chỉ cảm thấy một trận đau lòng.........

Bệnh của mình thì lại không lo, lại đi thức đêm tra biện pháp trị liệu chân cho thiếu gia.

Thật không biết là nên nói cô ngốc nghếch, hay là nên nói cô si tình!

Đường Hoan:........ Có cái mọe ấy mà si với chả tình, cô chỉ muốn bản thân sống lâu hơn một tháng mà thôi!

Đường Hoan không biết, những chuyện mình làm trong lúc vô ý bị phát hiện, sau này sẽ trở thành bằng chứng cho việc cô si tình, cũng trở thành......... Những mũi khoan khoan vào tim Tiêu Liệt, cơ hồ kích thích thần kinh hắn đến thất thường!

Bất quá này chỉ là chuyện của sau này, những tháng ngày Đường Hoan ở chung với Tiêu Liệt vẫn thực hòa hợp, ít nhất là Đường Hoan cảm thấy như vậy..........

Đường Hoan làm từng bước một, tắm rửa cho Tiêu Liệt, thường thường đẩy hắn đi ra ngoài tản bộ, tuy rằng lúc ban đầu Tiêu Liệt cật lực từ chối, nhưng mà không làm gì được với thái độ cứng rắn của Đường Hoan, đẩy xe lăn liền đi, làm Tiêu Liệt tức đến mức chỉ có thể rít gào rống giận!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net