Chương 2520 - Vấn Tiên Hoàng Tuyền (99)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Sa Nhi
=============

"Cho nên bên ngoài đồn đại rằng tập đoàn các anh nắm giữ một AI có ý thức tự chủ là thật?"

Tinh Tuyệt lắc đầu: "Từ những tư liệu anh đọc thì trước mắt vẫn chưa thực hiện được."

"Ồ." Vậy con hàng Vương Bát Đản kia là thứ gì? "Việc Lục Phong Trạch muốn giết anh có liên quan gì đến chuyện này?"

"Hẳn là hắn ta muốn quay lại Dự án này." Tinh Tuyệt tìm ra mấy tài liệu: "Cái này là sau khi anh trai anh qua đời, Lục Phong Trạch đã liên tiếp đệ trình mấy lần, muốn quay lại Dự án Phồn Tinh. Nhưng anh đều không phê duyệt."

Nguyên nhân cụ thể thì Tinh Tuyệt cũng không nghĩ ra.

Hắn hỏi Hồ Thạc, Hồ Thạc nói cũng không rõ lắm.

Tinh Tuyệt: "Anh không phê duyệt đề xuất của hắn, mà hắn vẫn lăm lăm muốn trở lại dự án này, em cảm thấy hắn ta sẽ làm gì?"

Sơ Tranh: "Giết anh?"

Sơ Tranh trong nháy mắt đã hiểu.

Và mục đích đằng sau chuyện vì sao không giết Tinh Sương cũng là ở điểm này.

Tập đoàn Phồn Tinh cũng chỉ còn lại hai người thừa kế, một là Tinh Tuyệt, một là Tinh Sương.

Tinh Tuyệt chết rồi, sẽ chỉ còn lại Tinh Sương.

Mà nếu Tinh Sương tử vong sẽ chỉ càng thêm phiền toái, nhưng nếu cô ta lại bị khống chế, vậy sẽ là một con rối đắc lực.

"Em có thể xem những tài liệu này không?"

"Đương nhiên, em là Bảo Bảo của anh, muốn xem cái gì cũng được." Tinh Tuyệt không thèm đếm xỉa đến chữ 'Tuyệt mật' đề trên những tài liệu này, còn cố ý nói nhỏ: "Muốn anh cũng được luôn."

Sơ Tranh: ". . ."

Đến lúc anh hối hận không kịp đâu!

Sơ Tranh ở văn phòng xem tư liệu, Tinh Tuyệt xử lý công việc, hai người đều không quấy rầy lẫn nhau .

Tư liệu về Dự án Phồn Tinh rất nhiều, sau khi Tinh Tuyệt xem xong cũng đã sắp xếp lại theo một trình tự đơn giản, vừa rồi còn liệt kê một vài hạng mục cho Sơ Tranh, nên cô xem cũng dễ dàng hơn nhiều.

Từ các lý thuyết phỏng đoán lúc Dự án mới thành lập, đến quá trình nghiên cứu đằng sau, phần lớn nội dung đều có ở đây.

Có điều...

Trong những tài liệu này cũng không đưa ra được bất kì kết luận gì về các phát minh trong quá trình nghiên cứu.

Nhưng lại có đề cập đến một nội dung trọng tâm, là nghiên cứu hệ thần kinh cùng đại não của con người, trong Dự án có nhắc tới, nếu kết nối hệ thần kinh của con người với mạng lưới internet, sẽ có thể truyền tải được ý thức lên rồi chứa đựng trên mạng.

Mà con người còn có thể tùy thời download, lưu trữ các ký ức.

Như vậy có thể tải lên ký ức mình không muốn lữu trữ, hoặc xóa bỏ hoàn toàn một đoạn ký ức nào đó.

Trong này còn có một lý thuyết, rằng có thể thực hiện được sự 'Bất tử’ theo khái niệm khoa học. (*)

Chính là làm một người sắp chết, upload - tải ý thức của mình lên, sau đó lại tìm một thân thể khỏe mạnh khác rồi download xuống.

Sơ Tranh vừa đọc đến chỗ này đã nghĩ ngay đến Lục Phong Trạch.

Hắn ta là một người sắp chết.

Hắn vội vã muốn diệt trừ Tinh Tuyệt như vậy, nếu quả như thật là vì Dự án Phồn Tinh, thì rất lớn có thể vì chuyện này.

Hắn ta không muốn chết.

Hắn ta muốn lợi dụng kỹ thuật để tiếp tục tồn tại.

Thế nhưng hắn ta lại không tiếp xúc được Dự án Phồn Tinh...

Sơ Tranh cầm tài liệu liên quan tới vấn đề này sang chỗ Tinh Tuyệt: "Các anh đã nghiên cứu thành công chuyện này rồi sao?"

Tinh Tuyệt liếc mắt nhìn qua: "Nói thế nào nhỉ..."

Hạng mục trò chơi Phồn Tinh này có một kỹ thuật, cần can thiệp vào hệ thần kinh để mang lại được cảm nhận chân thực trong trò chơi như thế.

Tinh Tuyệt lại nói: "Khi anh sửa sang lại tư liệu, phát hiện trò chơi Phồn Tinh đã có từ trước, Dự án Phồn Tinh là mãi sau mới thành lập."

Nói cách khác, là trong quá trình phát triển trò chơi Phồn Tinh thì phát hiện ra kỹ thuật, từ đó mới khai sinh ra Dự án Phồn Tinh.

Nhưng ngoại trừ trò chơi Phồn Tinh, thì những cái khác đều không có thành quả gì.

Nói cách khác, lý thuyết về việc truyền tải ý thức lên, lưu trữ rồi download vẫn chưa thể thực hiện được.

Sơ Tranh như có điều suy nghĩ, cô lấy kết quả chuẩn đoán bệnh của Lục Phong Trạch đưa cho Tinh Tuyệt xem: "Đây là tình trạng cơ thể của Lục Phong Trạch, thời gian của hắn  ta đã không còn nhiều lắm."

Tinh Tuyệt không có kiến thức chuyên nghiệp về phương diện này, có xem cũng không hiểu mấy chỉ số dày đặc cùng kết luận nghiêm túc với đủ các từ ngữ chuyên môn bên trên. 

Có điều Bảo Bảo chắc chắn sẽ không nói dối.

Tinh Tuyệt: "Nếu là thế thì cũng có thể hiểu được lý do vì sao Lục Phong Trạch muốn làm vậy. Nhưng còn... kẻ đứng sau hắn ta thì vì cái gì?"

Vì Dự án Phồn Tinh sao?

Sơ Tranh liếc hắn một cái: "Chuyện này không liên quan đến anh, đây là chuyện của em."

Có điều Sơ Tranh còn chưa hỏi Lục Phong Trạch về chuyện hai kẻ này đã vừa vặn đạt được giao dịch gì.

Cho nên coi như gộp hai chuyện thành một.

"Chuyện của Bảo Bảo cũng chính là chuyện của anh."

Sơ Tranh đưa tay xoa xoa đầu hắn, còn vuốt vuốt, vốn là đầu tóc chỉn chu ngay ngắn, trong nháy mắt đã bị xoa đến rối bời.

Tinh Tuyệt cũng không giận, khóe môi còn hơi cong cong vui vẻ.

"Anh muốn gặp Lục Phong Trạch." Tinh Tuyệt nói: "Hắn hẳn phải biết không ít chuyện, bao gồm cả việc về anh trai anh. Anh cứ có cảm giác cái chết của anh trai  có vấn đề."

"Tại sao?" Anh cũng đâu có nhớ rõ!

"Trực giác thôi."

Tại sao lúc trước Lục Phong Trạch lại đột nhiên rời khỏi dự án?

Tai nạn chết người của Tinh Thần, thật sự chỉ là một ‘tai nạn’ sao?

-

Sơ Tranh dẫn Tinh Tuyệt trở lại Vấn Tiên Lộ, Vấn Tiên Lộ có vẻ trống trải, phần lớn người đều đã được phái đi tìm con sinh vật không xác định từng xuất hiện ở Triển Lãm khoa học kỹ thuật kia.

Liễu Trọng đang trong cửa tiệm, Sơ Tranh nói muốn dẫn Tinh Tuyệt đi gặp Lục Phong Trạch.

Liễu Trọng dùng ánh mắt đặc biệt thâm trầm nhìn Tinh Tuyệt mấy mắt, mới dẫn bọn họ vào bên trong.

Phía dưới cửa tiệm có cả tầng hầm, đường hầm rộng rãi, hai bên đều vách kính trong suốt, có thể trông thấy những thứ đằng sau lớp thủy tinh.

Phía dưới không chỉ có phòng điều trị y tế chuyên nghiệp, còn có rất nhiều vũ khí.

Một đường đi ngang qua như vậy mà cũng không thấy thứ gì như cửa cả, Tinh Tuyệt bèn kéo ống tay áo Sơ Tranh.

Sơ Tranh phát giác hắn kéo, bèn thuận tay dắt hắn: "Sao vậy?"

"Nơi này không có hệ thống an ninh sao?"

Nhìn thì rất giống một trụ sở bí mật, kết quả một cái thiết bị an ninh cũng không có.

Sơ Tranh hơi giương tay, 'Xoẹt' một tiếng giòn tan, dưới chân bọn họ có ánh sáng lấp lóe, tiếp theo là cách mỗi một mét đều đồng thời dâng lên rất nhiều màn sáng.

"Mẹ XXX!"

Tiếng chửi thề của Liễu Trọng từ phía trước truyền đến, thiếu chút nữa ông đã va vào màn sáng, lúc này vẫn còn đang sợ hãi lùi ra giữa.

Liễu Trọng cách hai tấm màn sáng nhìn qua: "Nhóc, cô làm gì vậy?" Ai lại hố người nhà thế hả! !

Sơ Tranh: "Cho anh ta thấy hệ thống an ninh của chúng ta."

Liễu Trọng: ". . ." Đây là yêu tinh ở đâu ra! !

Tinh Tuyệt: ". . ." Mặc dù nhìn không hiểu lắm, có điều hẳn là rất lợi hại! !

-

Lục Phong Trạch bị nhốt nhiều ngày như vậy, đại khái đã thành thói quen, đang nằm nghiêng vạ vật trên mặt đất.

Nhìn thấy cổng có người tiến đến, hắn ta bèn ngồi dậy.

Thấy rõ người tiến vào, vẻ mặt Lục Phong Trạch bỗng trở nên cổ quái.

Lục Phong Trạch đứng dậy, nheo mắt nhìn Tinh Tuyệt: "Không ngờ Tinh tổng cũng tham dự vào chuyện này."

Trước đó hắn ta đã hoài nghi chuyện mình bị bắt có khi dính dáng đến Tinh Tuyệt rồi.

Thế nhưng đã lâu như vậy mà chẳng thấy Tinh Tuyệt lộ mặt, hắn ta lại cảm thấy có khả năng là Tinh Tuyệt không biết.

Tinh Tuyệt không đáp lại câu này: "Tôi có việc muốn hỏi ông."

"Tinh tổng, chúng ta chẳng có gì để trò chuyện." Lục Phong Trạch rõ ràng không muốn phối hợp.

Sơ Tranh: "Anh ấy hỏi ông cái gì thì trả lời cái đó, nếu không tôi cũng không chắc ông có biến mất ở nơi này không đâu, dù sao giờ ông cũng đã là người chết."

Lục Phong Trạch: ". . ." ĐM!

Lục Phong Trạch ngồi xuống, sắc mặt rất khó chịu: "Tinh tổng muốn hỏi cái gì?"

Liễu Trọng lấy hai cái ghế từ bên ngoài vào, đặt phía sau bọn họ, không dừng lại lâu, cũng không hỏi nhiều, trực tiếp đi ra.

====(phần này chỉ là chú thích của editor, ko phải chính văn)====

#sha:
Ta mún giải thích 1 chút vì sao xưng hô của Liễu Trọng với Sơ Tranh hơi… kì lạ.

Thứ nhất :
Ngoại hình của Sơ Tranh tuy trẻ , nhưng thực chất đã là lão yêu bà ngàn năm.
Có thể Liễu Trọng là người đã ở lâu bên cạnh thân thiết với cô nên mới có thể gọi cô là “Nha đầu - Nhóc/con nhóc”, nhưng chỉ dựa trên ngoại hình, và xưng hô này chỉ mang tính thời điểm, gọi trong chốc lát.
Thứ hai:
Những ng khác trong Vấn Tiên Lộ đều rất e dè khi xưng hô với Sơ Tranh, đều gọi “tiểu thư” hoặc “ngài” rất cung kính.
Thế nên ta cảm thấy không chắc Liễu Trọng đã dám xưng hô bình thường với Sơ Tranh bằng 1 vai vế thấp hơn mình => dzị nên ta giữ xưng hô là “Tôi - Cô”, chứ ko phải là “cháu - chú” j đó :\
Bản thân Sơ Tranh cũng ko gọi Liễu Trọng là “Liễu thúc - chú Liễu” bao giờ.
Nên ta lại càng tin tưởng vào cách xưng hô này hơn.. :3
Đương nhiên, thực hư chính xác thế nào chắc chỉ có Đại Đại mới biết :))))))
-
Ngoài ra, ta muốn chia sẻ  1 chút về cái gọi là (*) “Bất tử” theo khái niệm khoa học, không rõ Đại Đại có tìm hiểu về đề tài này không, nhưng ta thực sự rất hứng thú với nó nên có tìm hiểu.
Về cơ bản, lý thuyết đề cập đến trong truyện là có thật và đang được thực nghiệm. Ta còn nghe nói rằng đang phát triển vật liệu mới dùng trong công nghệ máy tính để có thể lưu trữ được nhiều dạng “thông tin” hơn.
“Bất tử” theo khái niệm khoa học là lưu trữ toàn bộ hoặc 1 phần thông tin về một cá thể một cách dài lâu. Thật khó để giải thích kĩ càng, vì ta cũng chỉ đọc về các lý luận và dự án nghiên cứu, nhưng có 1 số thành tựu đã có thể kể đến như:
- Đã thực hiện những ca ghép ĐẦU giữa các cá thể chó khác nhau thành công, và sắp tới sẽ là thực hiện ca ghép ĐẦU người ( lý thuyết do tiến sĩ/bsĩ phẫu thuật Sergio Canavero là người sáng lập)

- Nhân bản thành công cừu Dolly và đang tiến tới nhân bản người (vướng phải nhiều tranh cãi về nhân quyền)

- Nghiên cứu về việc đình chỉ các loại gien gây nên quá trình lão hóa, chọn lọc về gien từ khi còn là phôi thai… (công nghệ tế bào gốc, công nghệ gien…)

- Ngoài ra có rất nhiều nghiên cứu về sự bất tử của mô dựa trên các tế bào ung thư “bất tử” của Henrietta Lacks… 

Rất nhiều nghiên cứu đã đạt được các thành công bước đầu cũng như rất nhiều tranh cãi trái chiều xung quanh nó. 

Tuy nhiên những tiềm năng khai phá về sau là cực kỳ to lớn. Nên là….. Ai mà biết được a ;) 
Lảm nhảm 1 chút mí các nàng vậy thôi, mong là mọi ng cảm thấy hứng thú có thể tìm hiểu thêm :D
12.11.2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net