Chương_286: Tần thần bênh vực người mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn chưa tới một phút.

Lâm Hiểu Đồng còn chưa kịp phản kháng đã bị hạ gục trong vài giây.

Không chỉ là người bên tạp lị, mà bên Đế Minh chiến đội cũng có một vài người vô cùng khiếp sợ.

Tốc độ kia thật sự la quá nhanh.

Lâm Hiểu Đồng ngước mắt nhìn lên màn hình tung tóe ánh sáng rạng rỡ. 

Ánh sáng màu bạc cuối cùng rơi xuống, nhân vật trò chơi của cô cũng gục ngã xuống đất. 

Không hề nghĩ tới kết quả như thế, tay Lâm Hiểu Đồng nắm chặt con chuột, chỉ hận không thể đem bóp nát.

Các cô là những người xuất sắc nhất trong Tạp lị chiến đội. 

Lần này lại phải chịu nhục nhã. 

Nhưng mà, sau khi đánh xong, Phó Cửu cười khẽ đánh qua bốn chữ.

Chính là bốn chữ kia!

Làm cho mọi người ở chiến đội Tạp lị đều cứng lại, đơ ra.

Lâm Hiểu Đồng lên tiếng: "Cảm ơn chỉ giáo!”.

Những lời này thật quá mất mặt.

Rốt cuộc rõ ràng từ đầu là cô muốn chỉ giáo hắn, sao kết quả lại như thế chứ 

Người bên Tạp lị chiến đội không hề nghĩ tới khả năng này, bị Phó Cửu lên mặt, ánh mắt ai cũng phẫn uất.

Lâm Hiểu Đồng thật sự rất tức giận. Nhưng cho dù cô có tức giận cũng đâu được cái gì?

Để nói ra câu: "Cảm ơn đã chỉ giáo" với tên kia, cô đã phải rất cố gắng kìm nén cảm xúc của chính mình. 

Các mỹ nữ bên Tạp lị đến Đế Minh bảo người bên ấy nói vài câu với Hắc Đào 

Nam nhân đánh thắng nữ nhân thì còn cái gì gọi là bản lĩnh 

Nhưng Tần Mạc lúc này lại đứng lên: "Về sau không được tùy tiện như thế!".

Nói xong câu đó, Tần Mạc quay đầu nhìn về phía thiếu niên: "Chơi xong rồi thì đi, còn ở đây làm gì?".

Phó Cửu nở nụ cười: "Vâng! Thưa đội trưởng!".

Người bên tạp lị chiến đội đơ ra, các cô cứ tưởng Tần Thần sẽ nể mặt Lưu Li đội trưởng mà trách cứ hắn.

Nhưng hiện tại, Tần Thần rõ ràng là đang đứng về phía hắn, thái độ rất kiên quyết. 

Lưu Li hoảng hốt đứng dậy: "Tần Thần, đội viên của chúng tôi cũng chỉ là có ý tốt!".

"Có phải ý tốt hay không thì cô hãy xem lại đi!". Tần Mạc cười, ánh mắt lạnh lẽo: "Là Hắc Đào hay Tiết Dao Dao, cho dù họ có vô dụng đến mức nào cũng không cần các cô nói ra, nếu các nhiều chuyện, là đội trưởng như tôi,sẽ xem các cô là địch!".

Vừa dứt lời, một số người bên Tạp lị cũng vỗ tay tán thưởng.

Tiết Dao Dao chưa từng nghĩ đến chuyện Tần Thần sẽ vì mình mà ra mặt. Cô cho rằng, Tần Thần vốn không vừa mắt cô.

Nhưng tình huống này là sao? 

Hắn lại còn nói: "Là đội trưởng như tôi, sẽ xem cô là địch".

Tiết Dao Dao cuối cùng cũng hiểu vì sao Tần Thần lại được nhiều người tín nhiệm và kính trọng đến vậy. 

Bởi vì, người này thật sự rất có khí phách. 

Cô đột nhiên cảm thấy Phó điện hạ và Tần thần giống nhau.

Đều là do hai người cùng toát ra vẻ đẹp mị hoặc lại khiến cho người ta có cảm giác tin tưởng an tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net