Chương 353 - Vinh Quang Sau Cuối (30)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Sa - Shadowysady
===================

Ứng Trạch tức giận đóng lại kênh Thế giới.

Hắn có hối hận không?

Cực kì hối hận.

Lúc trước khi hắn còn cùng Sơ Hề đi chung, cô mặc dù không biết nói chuyện ôn nhu nũng nịu như Tam Nguyệt Thanh Hoan, nhưng sẽ luôn luôn biết nghe lời hắn.

Hiện tại chính cô gái năm ấy luôn vây quanh mình, giờ lại ở bên thân thiết cùng người khác.

Mà bây giờ hối hận thì để làm gì.

Điều làm Ứng Trạch còn tức giận hơn nữa, chính là, Tam Nguyệt Thanh Hoan vậy mà lại đi cùng với người chơi khác.

Hắn bèn lấy giá cao thu mua lại một acc khác.

Còn cố ý trà trộn vào team hay đi cùng với Tam Nguyệt Thanh Hoan dạo gần đây.

Sau đó, hắn đã thấy, ở nơi ấy, đỉnh đầu hắn tự dưng mọc thêm chiếc nón xanh xanh qua đống tin nhắn chat chit.

Người chơi kia nhìn qua rất có tiền, ra tay hào phóng, đối với Tam Nguyệt Thanh Hoan lại càng tốt hơn nữa.

Đám bằng hữu của người chơi kia còn gọi thẳng Thanh Hoan là Chị dâu nữa.

Ứng Trạch đúng là chỉ cảm thấy đỉnh đầu xanh tươi mơn mởn.

Hắn bèn đi tìm Tam Nguyệt Thanh Hoan ngả bài thẳng.

Tam Nguyệt Thanh Hoan cũng chẳng có chút khó xử xấu hổ gì của người bị bắt gian, cô ta và Ứng Trạch đã sớm giải trừ quan hệ bạn lữ, cho nên giờ có muốn ở cùng ai cũng là tự do của cô.

【 Mật 】Chú Ngữ: Tôi đối với cô tốt như vậy, giờ cô báo đáp tôi chính là như vậy sao? Ban đầu vốn là cô câu dẫn tôi chứ ai!

【 Mật 】Tam Nguyệt Thanh Hoan: Vô Ngân, anh cũng không cần phải nói chuyện khó nghe đến thế chứ?

【 Mật 】Chú Ngữ: Tôi nói sai chắc? Nếu không phải tại cô thì tôi đã không bỏ Sơ Hề mà đến với cô?

【 Mật 】Tam Nguyệt Thanh Hoan: Bây giờ anh còn có tư cách đến trách tôi?

【 Mật 】Tam Nguyệt Thanh Hoan: Chính anh theo đuổi tôi trước đấy thôi, giờ còn già mồm đến trách móc làm gì, Vô Ngân, anh đàn bà thế?

Ban đầu Ứng Trạch cùng Tam Nguyệt Thanh Hoan cũng chỉ mới đi đánh với nhau mấy lần, liên hệ cũng ít ỏi.

Thế nhưng Tam Nguyệt Thanh Hoan dù không có việc gì cũng sẽ gọi hắn.

Dần dần cả hai gặp nhau nhiều hơn.

Tam Nguyệt Thanh Hoan rất biết nói chuyện, ngọt nhạt nũng nịu.

Về sau Ứng Trạch nhìn thấy ảnh chụp của Tam Nguyệt Thanh Hoan, lại còn là ảnh chụp tươi mát phi thường dụ hoặc, có thằng đàn ông nào lại không thích con gái thế này đâu.

Ứng Trạch cùng Tam Nguyệt Thanh Hoan cãi nhau qua lại.

Hắn tức giận đến mất lý trí, nói chuyện cũng chẳng biết giữ kẽ gì nữa, vô cùng khó nghe.

Tam Nguyệt Thanh Hoan bị trách móc, vừa quay đầu đã lại đi cáo trạng với niềm vui mới.

Ứng Trạch còn bị người chơi kia truy sát đến mức về mo*.

(*Nguyên văn là "Vòng bạch - 轮白" :  phần lớn dùng trong game, chính là nhân vật bị người một mực giết, giết tới đẳng cấp về 0, võ công, trang bị cũng không còn nữa.)

Dưới cơn nóng giận, Ứng Trạch bèn đem chuyện này bóc phốt lên kênh Thế giới.

【 Thế giới 】Bà Bà Bán Dưa: Tôi đã bảo với các thím rồi, Tam Nguyệt Thanh Hoan này có phải thứ gì tốt đẹp đâu, các người cứ không tin cơ, ha ha ha. Khuyên nhủ vị nào mới tiếp nhận em ý nè, cẩn thận kẻo mũ ngươi đội cũng biến sắc nha.

【 Thế giới 】Chanh: ......

【 Thế giới 】Một Trái Dưa Chuột: Chuyện này lại là thế nào?

【 Thế giới 】Bà Bà Bán Dưa: Còn có thể là thế nào, Tam Nguyệt Thanh Hoan bắt cá 2 tay đấy thôi, vị đại thần Vô Ngân của chúng ta thẹn quá hóa giận, thế là ngoi lên kênh thế giới bóc phốt ý mà.

【 Thế giới 】Nguyên Điểm: Đại thần Vô Ngân và Tam Nguyệt Thanh Hoan không phải yêu nhau thật sao?

Giờ mà còn gọi là Đại thần Vô Ngân, ít nhiều đều có ý đâm chọc cả.

Bất quá, mặc kệ Ứng Trạch ở trên thế giới nói gì, Tam Nguyệt Thanh Hoan đều không đáp lại gì hết.

Sơ Tranh đang hưng phấn xem kịch hay, không nghĩ tới Ứng Trạch lại đột nhiên đi tìm cô.

Thế nhưng cô lại không cho thêm hảo hữu, thành ra hắn chỉ có thể nói với lên ở kênh Phụ cận.

【 Phụ cận 】Chú Ngữ: Sơ Hề, sự việc tài khoản của em bị mất lần trước, anh muốn nói với em một câu ' Rất xin lỗi em '.

【 Phụ cận 】Chú Ngữ: Lúc ấy là anh đã để Tam Nguyệt Thanh Hoan cầm acc của em để đi kéo level giúp, không thể ngờ cô ta lại không có thoát ra, thời điểm em hỏi anh, anh sợ em giận nên đã không nói cho em biết.

【 Phụ cận 】Chú Ngữ: Sơ Hề, em tha thứ cho anh có được không.

Sơ Tranh còn tưởng Ứng Trạch đến sủa cái gì hay ho. 

Kết quả lại đến chân chó nhòm ngó nồi khác.

Tam Nguyệt Thanh Hoan có một câu nói không sai tí nào.

Cái thằng đàn ông Ứng Trạch này, thế nhưng lại rất ' đàn bà ' nhé.

Lúc trước sao nguyên chủ mắt mù lại đi thích hắn không biết?

Sơ Tranh trực tiếp thả một skill khủng bố xuống, cái acc này của Ứng Trạch, ngoại trừ level cao, còn lại trang bị chỉ là rách rưới, rất keo kiệt.

Sơ Tranh thả một skill này ra, Ứng Trạch liền lập tức nằm đất.

【 Phụ cận 】Đệ Nhất Bảng Đại Gia: Anh sống khổ sở, tôi thấy tốt hơn rồi.

Vương Bát Đản chính là muốn anh không yên ổn thoải mái đấy.

Cô đã không được dễ chịu.

Thì phải có một người khác không dễ chịu thay.

Vậy so sorry, chỉ có thể ủy khuất anh rồi.

Dù sao bà đây còn lâu mới làm khổ bản thân nhé.

"Nhất định phải ra ngoài sao?"

Khương Lãnh che che bản thân, ánh mắt vừa đi cứ vừa nhìn xung quanh, nếu như hắn là con thú nhỏ, khẳng định lúc này lông toàn thân sẽ đều dựng đứng.

"Ừ."

Sơ Tranh nghiêm túc gật đầu.

"Nhưng mà anh.........."

Có người đi đường đến gần, trong nháy mắt Khương Lãnh đã cúi gằm đầu xuống, hoàn toàn không dám nhìn người đi đường đến nửa cái.

Người đi đường ngang quan cũng cảm thấy hơi nghi ngờ, bọc thành cái dạng này rồi nhìn lại thấy giống như minh tinh xuất hành vậy.

Chờ người đi đường đi qua, Khương Lãnh tiếp tục nói: "Anh không thích ra ngoài."

"Thích em không?"

Sơ Tranh hỏi nghe cứ thẳng tưng, chẳng có bất kì cái gì lòng vòng.

Khương Lãnh trợn trừng mắt líu cả lưỡi, nửa ngày mới yếu ớt nói: "Thích...... thích."

Sao cô có thể hỏi ngay thẳng như vậy!!

Sơ Tranh gật đầu: "Vậy là được rồi."

"...........?"

Khương Lãnh không thể lý giải quan hệ của hai việc này lại với nhau cho nổi.

Thích cô, cùng thích đi ra ngoài thì có liên quan gì.

"Sơ Hề."

Nam sinh từ một dãy nhà đơn chạy tới.

"Sơ Hề, anh có lời........."

Ánh mắt Ứng Trạch rơi xuống trên thân Khương Lãnh, Khương Lãnh che quá chặt chẽ, Ứng Trạch chỉ nhìn thấy một lọn tóc màu nâu sẫm của hắn lộ ra.

Tầm mắt hắn trượt xuống, rơi vào bàn tay đang nắm lấy nhau của Sơ Tranh và Khương Lãnh.

Sắc mặt Ứng Trạch lập tức vô cùng khó coi.

"Sơ Hề, hắn là ai?!"

Ngữ khí Ứng Trạch còn mang theo chất vấn.

Cứ như Sơ Tranh lừa dối, làm gì có lỗi với hắn không bằng.

Sơ Tranh nắm chặt bàn tay có hơi bối rối của Khương Lãnh: "Liên quan gì đến anh."

"Lúc trước em đối xử với anh như vậy cũng bởi vì hắn sao?"

Đáy mắt Ứng Trạch như đã khẳng định điều này, chậm rãi lại chuyển thành phẫn nộ khi biết rõ chân tướng.

Sơ Tranh: "..........."

Thằng mả mẹ này có chứng hoang tưởng giai đoạn cuối à?

Bà đây và mày có quan hệ cái lông ấy!

"Sơ Hề, em nói rõ ràng cho anh." Ứng Trạch đột nhiên hùng hổ.

"Bà sẽ nói rõ ràng cho mày biết." Sơ Tranh kéo Khương Lãnh ra đằng sau, quơ lấy cái gậy gỗ không biết ai để bên ngoài tòa nhà, thuần thục đập hắn ngất xỉu.

Quả nhiên dùng vũ lực vẫn là mau lẹ thuận tiện biết bao.

Khương Lãnh trợn trừng đôi mắt xanh thẳm, kinh ngạc nhìn cái tên vừa nằm xuống.

Sơ Tranh lại điềm như chẳng có chuyện gì trả gậy gỗ lại đúng chỗ.

Cô quay đầu nhìn Khương Lãnh: "Đi thôi."

Khương Lãnh: "........"

Hắn có hơi sợ rồi đấy.

Lúc Sơ Tranh ăn cơm đều im lặng, Khương Lãnh đối với hoàn cảnh này đều cảm thấy khá thích ứng.

"Em không cần dùng nhiều tiền thế đâu." Mỗi lần đều như vậy, tiêu tốn mất bao nhiêu rồi không biết, chỉ vì để hắn không phải nói chuyện cùng người khác, nếu vậy hắn có thể cố gắng vượt qua xem sao.

"Em thích yên tĩnh." Sơ Tranh mặt không đổi sắc đáp.

"Thế nhưng rất lãng phí tiền." Kiếm tiền đâu có dễ dàng gì.

"Em có tiền." Không lãng phí thì bổn cô nương phải reset chắc!

Vì cái này mà bị reset đâu có giống mấy lần cô tự chọn bị reset được.

Sao có thể vì cái chuyện xàm lông này mà bị reset chứ!

Khương Lãnh hơi hé môi, nhưng ngập ngừng cả nửa ngày lại không biết phải phản bác thế nào.

"Anh cứ phụ trách ăn chơi để em tiêu tiền là được." Sơ Tranh sờ đầu hắn.

"Anh?" Khương Lãnh chỉ vào mình: "Anh sao có thể......."

Sơ Tranh nghiêm túc hỏi: "Anh có muốn làm bạn trai em không?"

Khương Lãnh suýt chút nữa đã tự cắn phải lưỡi: "........ Muốn."

"Vậy cứ làm theo lời em nói." Thẻ người tốt mà không tiêu tiền của cô thì là người tốt cái quái gì!

【........ Chị gái nhỏ, đây là cần chị làm người tốt, chứ không phải để thẻ người tốt làm người tốt nhá. 】

Hắn tốt xấu gì cũng có hai chữ ' người tốt ' đấy thôi, làm sao mà không thể? Thế thì có xứng đáng với hai chữ ' người tốt ' này nữa không?

【......】

Mặc dù chị nói xàm vãi chưởng, thế nhưng nó lại hoàn toàn không tìm được lời nào để phản bác.

Chị gái nhỏ là yêu ma quỷ quái phương nào?!

Nó muốn đổi với chị gái nhỏ nhà bên! Hiện tại lập tức lập tức muốn đổi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net