chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
của mình

"ác... quỷ" nói xong thì hắn mất ý thức rồi chết đi

"đâu có nhanh như thế được" như lần trước zoel lại được hồi sinh và lại bị giết một lần nữa
[thấy cách tra tấn này quen không]

-------

"thôi, ta thấy vậy được rồi"
"nếu tra tấn nữa thì cũng tội ngươi quá nên ta kết liễu ngươi luôn đây"

rimuru đưa tay nắm vào bó tên, cậu giở nó lên rồi quăng ra phía sau

cậu đưa tay trước mặt zoel đang mất hồn vì bị tra tấn tinh thần quá nhiều lần

"kiếp sau thì nên đầu thai làm người tốt chút đi"
"mà... làm gì còn kiếp sau chứ" rimuru truyền hắc hoả vào cơ thể zoel, hắn nhanh chống bị cháy đến tro và linh hồn cũng không còn

"không biết bên ciel như thế nào rồi"
"mong là em ấy không làm điều gì quá ác mộng cho kẻ địch"
"mong là chúng không chết quá đau đớn"rimuru cười ngượng khi nhớ đến nụ cười khi đó

nụ cười của thiên thần nhưng sát ý thì như ác quỷ chuẩn bị cắn xé con mồi

«anh nói ác mộng gì cơ» một giọng nói vang lên phía sau rimuru khiến cậu giật mình

"c-ciel ..." cậu sợ hãi quay người lại

«bộ em tàn ác đến mức sẽ tra tấn kẻ thù muốn chết không được muốn sống không xong sao" ciel nhìn rimuru với vẻ mặt khó hiểu

"ph...phải ha"
"ahahaha... "

(phải cái con khỉ)
(trên mặt em ấy còn dinh ít máu kìa)
(quần áo còn dính nhiều máu hơn cả mình nữa)
(làm sao mà mình tin được chứ)

rimuru muốn hét lên nhưng lại không dám

"thế, những tên lính xương bên kia sao rồi" rimuru cố gắng quên đi suy nghĩ vừa rồi mà nhìn ciel hỏi

«bên em giải quyết xong hết rồi»
«chỉ còn bên anh thôi»

"thế à"

"thế thì giải quyết chúng cùng nhau thôi nào"
"chúng ta còn phải về mua những chiếc bánh mới và ăn cùng nhau nua"

rimuru rút kiếm rồi lao về phía đám người xương

«vâng» ciel cũng đi theo sau rimuru

...

ác mộng của kẻ thù chỉ mới bắt đầu

--------

4025 từ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net