921-930

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

921: Tiểu biệt thắng tân hôn

00:03

01:47

Editor: May

"Hà? À... Đúng vậy..." Tiểu Thỏ tiếp tục gật đầu, hoàn toàn không kịp phản ứng tại sao Trình Chi Ngôn phải hỏi cô vấn đề này.

"Ừ." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, ngón trỏ thon dài điểm một cái ở trên tên Trang Manh Manh, trên màn hình lập tức liền xuất hiện mặt tiếp xúc quay số điện thoại.

"Anh làm gì??" Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn đưa điện thoại di động đến cạnh lỗ tai, lúc này mới hậu tri hậu giác hỏi.

"Gọi điện thoại." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc cô một cái, dùng một loại ánh mắt "Chuyện này em cũng nhìn không ra sao" nhìn cô.

"Em biết rõ anh đang gọi điện thoại, nhưng anh gọi cho Manh Manh làm gì chứ??"

"Hỏi thăm một việc..." Trình Chi Ngôn thuận miệng nói một câu, sau đó trên mặt đột nhiên thay nhẹ nhàng mỉm cười, liền nói với đầu kia điện thoại kia: "Alo, chào cô, xin hỏi là Trang Manh Manh đúng không??"

"..." Tiểu Thỏ nghe không được đầu kia điện thoại đang nói cái gì, vì vậy đành phải nghiêm túc nhìn Trình Chi Ngôn.

"Đúng, tôi là Trình Chi Ngôn, ừ... Muốn hỏi một chút buổi sáng ngày mai các người có chương trình học gì không." Trình Chi Ngôn tiếp tục cầm điện thoại trong tay, mặt mỉm cười, nho nhã lễ độ hói đầu bên kia.

"..."

"A, không có, vậy sao?? Cảm ơn cô..." Tươi cười nơi khóe môi Trình Chi Ngôn bỗng chốc trở nên càng thêm rõ ràng lên.

"..."

"Xác thực là có một số việc, dù sao..." Trình Chi Ngôn dừng giọng nói một chút, anh xoay đầu lại, một đôi mắt tĩnh mịch nhìn Tiểu Thỏ, nói từng chữ một: "Tiểu biệt thắng tân hôn a..."

Lúc Tiểu Thỏ nghe được mấy chữ "Tiểu biệt thắng tân hôn" này, mặt "Oanh" một cái, liền cháy lên.

Không biết Trang Manh Manh đầu kia điện thoại còn nói cái gì, Trình Chi Ngôn chỉ là nhẹ nhàng cười gật đầu nói "Được".

Đợi khi anh cúp điện thoại, nhét điện thoại di động vào trong tay Tiểu Thỏ lần nữa, lúc này Tiểu Thỏ mới đầu đầy hắc tuyến nhìn anh nói: "Anh và Manh Manh đã nói gì vậy??"

922: Tặng hoa

00:00

00:00

Editor: May

Trình Chi Ngôn khẽ nhướn mày vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiểu Thỏ đạo: "Em đéng ở bên cạnh khoảng cách gần với anh như thế, lại có thể không nghe được vừa rồi anh nói gì??"

"Không phải vậy, em cũng nghe được, vậy Manh Manh nói gì với anh??" Tiểu Thỏ có chút lo lắng nhìn hỏi anh.

"Không nói gì, cô ấy chỉ nói buổi sáng ngày mai bọn em không có lớp, bảo em buổi tối không cần phải gấp gáp về ký túc xá, ở bên ngoài một đêm cũng có thể." Trình Chi Ngôn vừa cười, vừa duỗi tay ôm chầm bả vai Tiểu Thỏ, liền đi tới bên cạnh xe ấn chìa khóa xe trong tay xuống.

Chỉ nghe "cách" một tiếng, cóp sau xe hơi của anh liền mở ra.

Bên trong cóp sau, tràn đầy một đóa hoa hồng lớn đang kiều diễm ướt át nở rộ.

"Đây là...?!" Tiểu Thỏ bỗng chốc liền ngơ ngẩn.

Cô vô thức quay đầu nhìn Trình Chi Ngôn, trong đôi mắt ướt át tràn ngập khiếp sợ và nghi hoặc.

Bloomer: Tỏa sáng với tài năng của bạn như Nhung YoonA

Bloomer

Kì nghỉ tuyệt vời tại Hyatt Regency Danang Resort and Spa là một trong những món quà...

TẢI XUỐNG

"Không phải em nói muốn anh tặng hoa hồng cho em sao??" Trên mặt Trình Chi Ngôn thoáng qua thần sắc không quá tự nhiên, anh có chút lúng túng nhẹ ho hai tiếng, sau đó chỉ hoa hồng tràn đầy cóp sau kia nói với Tiểu Thỏ: "Thích không??"

Tiểu Thỏ quay đầu đi, ánh mắt rơi ở trên những đóa hoa hồng đỏ tươi kia.

Một trận gió đêm thổi qua, từng mảnh bông tuyết óng ánh trong suốt bay xuống ở trên cánh hoa, sau đó lại bởi vì hệ thống sưởi trong xe mà hòa tan trong nháy mắt, biến thành từng giọt bọt nước trong suốt, tựa như kim cương trang sức sáng chói chói mắt.

"Thích..." Không biết rõ vì sao, Tiểu Thỏ liền cảm giác mắt mình có chút chua xót mơ hồ.

"So với cành trên tay em thì sao??" Trình Chi Ngôn nhíu mày, ánh mắt rơi ở trên đóa hồng trong tay cô, giọng nói tranh luận liền mang theo một tia ghen tuông.

Tiểu Thỏ bỗng chốc nhịn không được, liền bật cười, cô nhào vào trong lòng Trình Chi Ngôn, chôn đầu ở ngực anh, trong giọng nói mang vui vẻ thanh thúy nói: "Anh tặng hoa xinh đẹp nhất, em thích hoa anh tặng nhất."

"Ừ." Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng ôm cô, hài lòng đáp một tiếng.

923: Khóc không ra nước mắt

00:00

00:00

Editor: May 

"Tốt lắm, chúng ta vội vàng lên xe đi, tuyết càng rơi xuống càng lớn." Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, trên mái tóc đen của anh đã rơi một tầng tuyết trắng hơi mỏng, nổi bật làn da trắng nõn như ngọc của anh, lại có thể khiến người cảm thấy đặc biệt đẹp mắt. 

"Ừ, đi thôi." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, ôm cô đi đến bên cạnh xe, thay cô kéo cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế ra, nhìn cô chui vào bên trong xe, lúc này mới đóng cửa lại, đi trở về ghế lái. 

Đã là mười một giờ đêm, hơn nữa trên bầu trời đang bay hoa tuyết, xe trên đường cái cũng dần dần bớt đi. 

Trình Chi Ngôn lái xe, lái về phương hướng nhà trọ anh thuê, Tiểu Thỏ liền ngồi ở trong xe, xuất thần nhìn bão tuyết bay lả tả bên ngoài. 

Ngừng xe xong, lại vào thang máy, Tiểu Thỏ mới vừa bước ra cửa thang máy, lại cảm thấy thân thể chợt nhẹ, chính mình lại có thể cả người đều bị Trình Chi Ngôn bế lên. 

"Anh anh anh... anh muốn làm gì??" Tiểu Thỏ duỗi tay nắm chặt cổ áo Trình Chi Ngôn, vẻ mặt hoảng sợ hỏi anh. 

"Em cứ nói đi??" Trình Chi Ngôn không đợi Tiểu Thỏ trả lời, đã cúi đầu, chặn lên cánh môi đỏ thắm của cô. 

💯100% miễn phí

Ulike - Define your selfie in trendy style

👏phong cách mới tốt hơn cho bạn ✨Chụp ảnh độ nét cao 👍Mắt sáng sau khi chụp 🔷Tự hẹn giờ...

CÀI ĐẶT NGAY

"Ưm... ưm ưm..." 

Đây vẫn là ở trong hành lang a!! 

Chúng ta còn chưa có tiến vào cửa nhà đâu!! 

Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Thỏ nắm lấy cổ áo Trình Chi Ngôn, nắm đến khớp xương cũng có chút trắng bệch. 

Nhưng mà Trình Chi Ngôn lại hết sức nghiêm túc chuyên chú hôn cô, bước chân bước về phía cửa chính nhà trọ mình thuê, sau đó xoay người, đặt Tiểu Thỏ ở trên cửa nhà trọ, tiến thêm một bước hôn sâu nụ hôn này. 

"Ưm... ưm ưm..." 

Anh đi vào trước rồi hôn a!! 

Tiểu Thỏ trợn to hai mắt, nhìn khuôn mặt thanh tú soái khí của Trình Chi Ngôn, trong nháy mắt khóc không ra nước mắt.

924: Đừng lại sờ loạn nữa

Ai mới là người khởi nguồn võ học cho giang hồ kiếm hiệp Kim Dung?

Advertisement

00:00

00:00

Editor: May

"Cái chìa khóa ở trong túi áo trên của anh... tự mình lấy..." Trình Chi Ngôn vừa hôn Tiểu Thỏ, vừa lầm bầm nói ra.

"Ừ..." Tiểu Thỏ cúi đầu đáp một tiếng, cái tay mới vừa rồi còn nắm lấy cổ áo anh kia, vội vàng đưa tới trong áo khoác của anh.

Túi áo trên, túi áo trên...

Là túi trên của áo khoác... hay là túi trên của áo sơ mi...

Tiểu Thỏ sờ soạng túi trong túi ngoài nửa ngày đều không có tìm được chìa khóa, chỉ đành phải duỗi bàn tay nhỏ bé của mình vào trong ngực Trình Chi Ngôn.

Túi áo sơ mi... ở đâu...

Ở bên trái hay là bên phải a...

Bàn tay nhỏ bé của cô không an phận mò trên ngực anh, cho dù là cách áo sơ mi, cũng có thể cảm giác được nhiệt độ hừng hực của ngực anh.

Động tác hôn cô của Trình Chi Ngôn trong nháy mắt cứng đờ.

💋Make Your Phone Different👆

APUS Launcher - Theme, Wallpaper, Hide Apps

Life Boring🙄APUS Launcher released more amazing Theams Today, Click ➡Update Your Phone...

TẢI XUỐNG

Ồ? Đây là cái gì??

Tay đang mò túi của Tiểu Thỏ, đột nhiên động tác ngừng lại.

Xúc cảm trên đầu ngón tay cô tựa hồ có một chút đặc biệt, cách áo sơ mi hơi mỏng, giống như có một viên mềm mại, nhẹ nhàng lướt qua đầu ngón tay.

Tiểu Thỏ nhịn không được lại duỗi tay đè lên, bàn tay nhỏ bé trắng nõn dừng ở trên viên mềm mại sắc lẹm kia, ưm... Lúc rãnh rỗi rất chao ôi...

Khiến cho cô nhịn không được liền muốn cào cào.

Động tác Trình Chi Ngôn đang hôn Tiểu Thỏ trong nháy mắt ngừng lại, cánh môi mềm mại của anh rời đi môi đỏ thắm của Tiểu Thỏ, sau đó cúi đầu xuống, một đôi mắt trong suốt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ.

Vẻ mặt trên mặt anh trở nên càng phát ra kỳ quái, trên gương mặt vốn trắng nõn như ngọc lại có thể cũng hiện ra một tia nhẹ nhàng đỏ ửng.

Một giây sau, bàn tay nhỏ bé không an phận kia củaTiểu Thỏ, liền bị bàn tay ấm áp của anh bao trùm lấy.

"Đừng lại sờ loạn nữa..." Trong giọng nói của anh mang theo một tia buồn bực và rên rỉ, nhẹ giọng nói với cô.

925: Anh nhanh đi ra ngoài

00:09

00:52

Editor: May

"Vì sao??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, một bộ dáng ra vẻ vô tội nhìn anh nói: "Là anh bảo em tìm chìa khóa mà."

"Cái chìa khóa trong túi bên ngoài, em sờ loạn ở trên áo sơmi của anh làm gì." Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ để Tiểu Thỏ xuống, sau đó duỗi tay vào trong mặt áo ngoài của mình, lấy một chìa khóa từ trong túi tiền ra.

"Ha ha ha... sao vừa rồi em không có sờ được chứ..." Tiểu Thỏ có chút cười xấu hổ.

"..." Trình Chi Ngôn nhìn cô một cái, yên lặng duỗi tay mở khóa cửa, sau đó tiện tay để chìa khóa đến trên tủ giày bên cạnh cửa chính, ngay sau đó xoay người một cái, dùng một tay bế Tiểu Thỏ lên.

"Chao ôi? Làm gì vậy??" Đôi cánh tay mảnh mai của Tiểu Thỏ sít sao ôm cổ Trình Chi Ngôn, mắt thấy anh thuận tay đóng kín cửa chính, vội vàng hoảng sợ hỏi.

"Rất nhanh em sẽ biết." Trình Chi Ngôn ôm cô, trực tiếp đi vào phòng vệ sinh.

Anh tự tay mở vòi hoa sen ra, chờ sau khi nước chảy nóng lên, lúc này mới thả Tiểu Thỏ tới trên bàn bồn rửa tay, sau đó bắt đầu cởi từng món từng món quần áo của cô.

"Anh làm gì!!" Tiểu Thỏ mắt thấy quần áo của mình bị Trình Chi Ngôn lột từng món từng món, hai tay vội vàng che ở trước ngực, vẻ mặt hoảng sợ nhìn anh nói: "Anh anh anh... anh chớ làm loạn."

"Anh làm loạn cái gì??" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô, sau đó phối hợp tiếp tục cởi nói: "Bên ngoài còn đang rơi tuyết, nhiệt độ lại thấp như vậy, anh thấy vừa rồi em đông lạnh đến hắt xì hơi, cho nên mới nghĩ tới vội vàng trở về để cho em tắm nước nóng..."

"..." Tiểu Thỏ ngẩn ra, hóa ra là như vậy sao...

Vậy... Là cô hiểu sai??

"Chỉ là..." Trình Chi Ngôn đột nhiên để sát vào bên tai Tiểu Thỏ, giọng nói giống như phun khí cúi đầu nói: "Vốn anh chỉ là muốn để cho một mình em đi vào tắm rửa, nhưng em đã có điều mong đợi đối với anh, vậy anh cũng thẹn thùng để cho em thất vọng... Cho nên..."

Anh dừng giọng nói một chút, sau đó tiếp tục nói với Tiểu Thỏ: "Hai người chúng ta cùng nhau tắm rửa đi."

"Không muốn!!" Tiểu Thỏ vội vàng vẻ mặt cảnh giác nhìn anh nói: "Tự em tắm rửa, anh nhanh đi ra ngoài!!"

926: Chẳng lẽ em không nhớ tới anh sao?

"Nhưng anh đã rất lâu không có nhìn thấy em..." Trình Chi Ngôn duỗi tay ôm lấy bả vai thon gầy của cô, giọng nói trầm thấp ở bên tai cô đầu độc nói: "Chẳng lẽ em không nhớ tới anh sao??"

"..." Mặt Tiểu Thỏ đỏ lên, thiếu chút nữa liền bị anh lừa gạt, nhưng mà cô vẫn kiên định lắc đầu nói: "Em nhớ anh, nhưng em muốn một mình tắm rửa!!"

Trình Chi Ngôn mắt thấy Tiểu Thỏ thái độ kiên quyết như thế, chỉ đành thở dài một hơi nói: "Được rồi."

Anh buông tay ôm Tiểu Thỏ ra, xoay người vừa đi ra ngoài phòng vệ sinh vừa nói: "Anh đi ra bên ngoài trước, em vội vàng tắm rửa, nếu không lát nữa sẽ phải cảm mạo."

"Ừ..." Sau khi Tiểu Thỏ mắt thấy Trình Chi Ngôn ra ngoài, lúc này mới đều cởi quần áo trên người mình ra.

Trong vòi hoa sen, còn đang ào ào chảy nước nóng, Tiểu Thỏ duỗi tay thử nước ấm một chút, cảm giác không sai biệt lắm, lúc này mới đi vào.

Nhưng mà...

Chính tà phân tranh - Bạn sẽ là THIỆN hay ÁC?

Hiệp Khách Giang Hồ

Nước trong nước chảy quanh chùa Không chơi #HIỆP_KHÁCH bỏ BÙA cho chơi :v 🎁 Tác phẩm...

CÀI ĐẶT NGAY

Năm phút sau, Trình Chi Ngôn quang minh chính đại đi vào phòng vệ sinh, sau đó nữa, bàn tay thon dài của anh trực tiếp kéo cửa kính phòng tắm rửa ra, sau đó ở trong tiếng kinh hô của Tiểu Thỏ, bước đi vào.

"Anh anh anh... anh làm sao nha!!?" Tiểu Thỏ vội vươn tay che mắt mình, cả khuôn mặt đỏ bừng hỏi Trình Chi Ngôn.

Này... người này, lại có thể liền đi ra ngoài cởi quần áo, sau đó liền vào.

"Có chút lạnh..." Trong giọng nói Trình Chi Ngôn mang theo một tia ủy khuất, cúi đầu nói với Tiểu Thỏ: "Vừa rồi trên tóc rơi rất nhiều bông tuyết, lúc ở trong xe, bông tuyết đều hòa tan thành bọt nước, vừa rồi vừa về đến nhà, đã cảm giác trên người đều lạnh như băng..."

"... Vậy anh có thể đợi em tắm xong rồi tắm nha!!" Tiểu Thỏ tiếp tục che mắt, căm giận lớn tiếng nói với Trình Chi Ngôn.

"Nhưng em tắm rửa tương đối chậm..." Trong con ngươi Trình Chi Ngôn lóe lên hào quang ranh mãnh, bàn tay một tay kéo cô gần vào trong lòng mình hơn, lúc da thịt trơn mượt của cô dán lên, khiến anh nhịn không được thoải mái mà thở dài một hơi.

Trong nháy mắt Tiểu Thỏ ở bị anh kéo vào trong ngực đó, liền cảm giác được làn da anh đặc biệt lạnh, lạnh như băng, giống như khối băng.

927: Để anh ôm trong chốc lát

00:04

01:57

Editor: May

"Ừ... Ấm áp hơn nhiều..." Trình Chi Ngôn ở bên tai cô than nhẹ một tiếng, hài lòng nâng khóe môi lên.

"..." Lúc Tiểu Thỏ đang chuẩn bị nói gì đó, đột nhiên cảm thấy bụng mình tựa hồ bị vật cưng cứng nào chỉa vào...

Sau khi cô giật mình hai giây, cúi đầu nhìn sang bụng của mình, sau đó lại là một tiếng thét chói tai, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực nói với Trình Chi Ngôn: "Anh anh anh... anh liền không thể khống chế chính mình một chút sao!?"

"Cái này... là phản ứng sinh lý tự nhiên..." Trình Chi Ngôn cũng có chút lúng túng nhìn cô, giọng nói thản nhiên nói: "Khống chế không nổi..."

"..."

Tiểu Thỏ hận không thể trực tiếp ngất đi.

"Em tắm xong rồi!! Em đi ra ngoài trước..."

Dù nói thế nào, nơi đây cũng không thích hợp ở lâu, ai biết Trình Chi Ngôn sẽ có đột nhiên thú tính đại phát, cái gì kia với cô ở trong phòng tắm hay không...

Score in Mini World

#MiniWorld ❤️❤️ 2018 Best #RolePlay Game Kick Football & Host a Worldcup ️⚽🏃🏃 Download &...

Score in Mini World

Cài đặt ngay

Score in Mini World

Cài đặt ngay

Score in Mini World

Cài đặt ngay

Score in Mini World

Cài đặt ngay

Score in Mini World

Cài đặt ngay

Vẫn là chạy trốn trước thì tốt hơn...

Tiểu Thỏ vừa nghĩ như thế, sau khi vội vàng nói câu này với Trình Chi Ngôn, liền duỗi tay dự định kéo cửa kính phòng tắm rửa ra.

"Đừng động..." Trình Chi Ngôn nhanh tay lẹ mắt duỗi tay nắm ở bả vai cô, kéo cô vào trong ngực mình lần nữa, vùi đầu ở giữa cổ thon dài của cô, rầu rĩ nói: "Đừng động, cứ như vậy để anh ôm trong chốc lát..."

Sao Tiểu Thỏ có thể đồng ý được... Dù sao giờ khắc này, có một thanh "Hung khí" đang chỉa vào mình a!!

Ai biết anh có đột nhiên liền...

Tiểu Thỏ nghĩ tới như thế, càng thêm không tự chủ được giằng co, "Không muốn, em tắm xong rồi, em muốn đi ra ngoài!! Mau thả em ra!!"

Cô duỗi tay dùng sức đi gỡ cánh tay Trình Chi Ngôn ôm bả vai của mình, thân thể cũng như con lươn quay tới quay lui.

Nước chảy  ấm áp kia cọ rửa ở trên người hai người bọn họ, khiến lực ma sát giữa da thịt và da thịt đều trở nên nhỏ hơn.

928: Vội vàng lao ra đi

3 Tuyệt Kỹ Võ Công Có Thật Trong Thực Tế

Advertisement

00:00

00:00

Editor: May

Sau khi Tiểu Thỏ vặn vẹo vài cái, rõ ràng cảm giác được... thanh "Hung khí" kia tựa hồ có xu thế càng lúc càng lớn...

"Em còn lộn xộn nữa, anh liền ở chỗ này cái gì kia em..." Giọng nói Trình Chi Ngôn đã trở nên có chút rên rỉ lên, cánh tay anh ôm bả vai Tiểu Thỏ hơi dùng sức, cưỡng bách cô an tĩnh lại.

"..."

Trong nội tâm Tiểu Thỏ lập tức "Lộp bộp" một cái, cả người liền giống như bị điểm huyệt, trong nháy mắt cứng đờ không động.

"Ngoan." Trình Chi Ngôn cuối cùng hài lòng.

Anh tự tay cầm lấy một chai sữa tắm từ trên giá đỡ bên cạnh, đổ lên trên bông tắm, sau khi xoa ra bong bóng, thoa đến trên người Tiểu Thỏ.

Sữa tắm kia mang hơi thở hương hoa ngọt ngào, trong nháy mắt lan tràn ở trong toàn bộ bồn tắm.

Tiểu Thỏ ngửi hương vị ngọt ngào kia, nhìn lại một chút thân thể trần trụi của Trình Chi Ngôn trước mắt, cả khuôn mặt nhỏ nhắn nhịn không được liền hồng.

Sau khi Trình Chi Ngôn cầm lấy bông tắm chà cho Tiểu Thỏ trong chốc lát, tựa hồ là chán ghét bông tắm cản trở, dứt khoát liền ném nó, sau đó một đôi bàn tay trắng nõn thon dài, trực tiếp thay thế bông tắm, giúp cô bôi sữa tắm.

Lúc bàn tay ấm áp của anh cách bọt trắng mịn, mơn trớn làn da non mịn của cô, Tiểu Thỏ chỉ cảm giác nhịp tim mình nhanh đến lợi hại.

Trình Chi Ngôn cũng có thất thần trong nháy mắt như vậy.

Xúc cảm trong lòng bàn tay anh, trắng mịn giống như là một tấm tơ lụa thượng hạng, ấm áp giống như ngọc ấm thượng đẳng, đặc biệt là khi lòng bàn tay anh xẹt qua mềm mại trước ngực cô, trong tích tắc kia, gần như muốn khiến anh mất đi toàn bộ lý trí.

Tiểu Thỏ mắt thấy cảm xúc trong đôi mắt anh càng ngày càng đậm, cả trái tim nhỏ lập tức run run rẩy rẩy.

Cô đứng ở nơi đó động cũng không dám động, rất sợ một giây sau Trình Chi Ngôn liền hóa thân thành sói, trực tiếp nhào tới ăn hết cô.

Hai người cứ như vậy trầm mặc, đối lập.

Chỉ chốc lát sau, cuối cùng trong giọng nói mang theo đè nén và đầu độc của Trình Chi Ngôn, chậm rãi nói với Tiểu Thỏ: "Tắm xong, vội vàng lao ra đi."

929: Không sợ buồn chết mình

00:39

01:47

Editor: May

Tiểu Thỏ lập tức như nhặt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net